Đông Lâm Thành
Đây là ngày đầu tiên Đạo Lâm sau từng ấy năm sinh hoạt lại cuộc sống trước kia, 6 năm cơ hồ hắn ẩn cư không biết thế giới đã phát sinh chuyện gì.
" Những năm nay ẩn cư, có lẽ Đạo gia truy tìm hẳn là lắng xuống không ít, nhưng cũng cần phải cẩn thận " Đạo Lâm nói.
Hắn trầm ngâm trong chốc lát, sau đó cất bước đi một tiệm y phục trong thành, nhất cử cầm xuống một vài bộ hắc bào trùm đầu, còn có một cái mặt nạ hắn khá ưa thích!.
Theo điển tịch có ghi chép, mặc dù chỉ là phàm vật, khó tránh khỏi thần thức truy xét, nhưng tu chân giới muôn vàn văn minh, có thể hóa đá thành vàng, tỉ như những người này gọi là Luyện Khí Sư.
Thế là hắn nhờ đến một vị Luyện Khí Sư có tiếng trong thành, gia cố biến quần áo cùng mặt nạ thành một món Sơ Phẩm Linh Khí, điều này tiêu tốn của hắn không ít tiền tài.
Hắn đã từng là Đạo gia lục thiếu gia, mặc dù phế vật, nhưng mẫu thân hắn cũng vì hắn tích góp được một lượng tài nguyên phong phú, không thể nói quá là nhiều nhưng cho hắn đủ sinh hoạt vài năm.
" Rất không tệ, dù chỉ là Sơ Phẩm linh khí, nhưng tránh thoát thần thức của Trúc Cơ cảnh không thành vấn đề " Đạo Lâm hài lòng gật đầu, không do dự khoác lên hắc bào, từ xa nhìn lại rất khó nhìn đến dung mạo đối phương, dù là Trúc Cơ sinh ra thần thức cũng không thể tra xét mảy may.
Mà Đạo Lâm cũng không vội trở về, hắn còn muốn đi dạo một vòng Đông Lâm Thành, tiện thể mua thêm vài món đồ và làm quen với nơi này khí trời!.
Thoáng cái lại một ngày trôi qua!.
Đêm xuống!.
" Chủ Nhân, Thuộc hạ có một tin tức quan trọng muốn bẩm bảo " A Trần từ bên ngoài đi vào phòng của Đạo Lâm, cung kính nói.
" Có chuyện gì? " Đạo Lâm hỏi.
" Phía trước Huyền Cực Tông 1 năm 1 lần tuyển để tử, mà yêu cầu cốt linh phải từ 20 tuổi trở xuống, thuộc hạ thấy Chủ nhân rất thích hợp lần này " A Trần không cảm xúc nói.
" Chuyện này ta hôm nay đã có nghe nói qua, đương nhiên ta sẽ không bỏ qua cơ hội này ... "
" Chúng ta bây giờ đơn phương độc mã, tại thế giới này hành sự quá mức nguy hiểm, nên cần 1 cái thân phận, đi đâu đó sẽ dễ dàng hơn ... "
" Nhưng có một vấn đề chính là, chúng ta thân phận đặc thù, mặc kệ như thế nào, vẫn luôn cận thận chút điểm " Đạo Lâm bình tĩnh nói.
" Ý của người là ... ? " A Trần có chút mơ hồ không hiểu.
Hắn nghe ra được Đạo Lâm muốn lấy một thân phận đến hành sự, nhưng cứ thần thần bí bí thì cần gì phải thân phận, hơn nữa cứ trực tiếp tỏa sáng, lúc đấy được các tông môn xem trọng, nhận được càng nhiều tài nguyên hơn mới đúng.
" Thân phân ta đã nghĩ đến, đó là Huyền Thiên Tông tạp dịch đệ tử, thân phận này nhìn như bé nhỏ không người để ý tới, càng là không có gây nên phiền toái... "
" Hơn nữa cho dù là tạp dịch thì vẫn là Huyền Thiên Tông một thành viên, ngươi xem đây là nhất cử lưỡng tiện " Đạo Lâm um tùm nói, trong mắt cơ trí hiện lên.
Có thể một bên A Trần vẫn có điều không hiểu, mặc dù là như vậy, nhưng vấn đề ở đây còn có tài nguyên tu luyện, một tên tạp dịch đệ tử sẽ không được đãi ngộ gì, chẳng khác nào đang phí thời gian lãng phí tiền đồ.
" Ngươi an tâm, muốn mạnh lên cần tài nguyên tu luyện, vì thế ta đã tính đến... " Đạo Lâm nói đến đây ngưng lại một chút.
" Ngươi tuổi đã hơn 20 không thể tham gia khảo hạch, vì thế ta dự định để người ngay tại Đông Lâm Thành này phát triển đại nghiệp, tài nguyên của chúng ta sẽ từ đó mà ra " Đạo Lâm thần sắc bình tĩnh nói.
Vấn đề này hắn đã suy nghĩ rất lâu cả ngày hôm nay, thậm chí hắn còn trực tiếp đi dạo Đông Lâm Thành tham quan định hướng một phen, cuối cùng mới có hướng đi, lúc này hắn mới có ra một kết cục như vậy.
Vừa có thể trên danh nghĩa là Huyền Thiên Tông đệ tử thuận lời hành sự, vừa có thể phát triển thế lực tạo ra tài nguyên, loại đứng sau màn này để người ngoài nhìn vào sẽ không bao giờ đến.
Ai có thể nghĩ 1 tên Phế vật đệ tử tạp dịch có thể là hắc thủ đứng sau màn một thế lực kia!.
A Trần sắc mặt lộ ra hiểu rõ, hắn mặc dù cũng suy nghĩ rất nhiều, nhưng không nghĩ đến Chủ Nhân vậy mà đề cao hắn như vậy, trực tiếp để mình đứng ra tạo một thế lực, từ đó thu nạp tài nguyên tu luyện, hơn nữa còn có thể phát triển cho việc báo thù.
" Chủ Nhân, cả ngày hôm nay ta ra ngoài thu thập tin tức, tất cả mọi thứ đều nằm ở đây, những chuyện này được xem là cao tầng bí mật " A Trần nói xong thì lấy ra một đống điển tịch ghi chép cố sự cung kính đưa cho Đạo Lâm.
Nhìn xem một đống lớn điển tịch trước mặt, Đạo Lâm hài lòng gật đầu, hắn không phải rất thích đọc cố sự, nhưng dù sao nắm rõ trong lòng bàn tay sẽ dễ dàng làm việc hơn " biết địch biết ta trăm trận trăm thắng " đây là câu nói hắn cho là rất có lý.
" A Trần, Ngươi tu vi hiện tại là cái gì " Đạo Lâm nói.
Hắn mặc dù biết A Trần một thân khí cơ không tầm thường nhưng cũng không rõ ràng, bởi vì hiện tại hắn tu vi còn rất thấp.
" Ta hiện tại là Trúc Cơ Hậu Kỳ, khoảng cách đại viên mãn còn kém 1 bước nhỏ " A Trần cảm nhận chặt chẽ cơ thể về sau, nói.
" Rất tốt, cũng xem như nhân vật phong vân ở trong Đông Lâm Thành và một số thành trì phụ cận khác, như vậy dễ làm việc hơn " Đạo Lâm gật gật đầu nói.
Nói xong, hắn tiến lên đóng lại toàn bộ của nhà, thậm chí còn bảo A Trần quán xuyên một tầng linh lực phòng hộ xung quanh tạo thành một kết giới để không bị người khác nghe ngóng.
" Tiếp đến ta cũng nên bố cục một chút ... "
" Thế giới này thực lực vi tôn, chỉ cần mạnh, là cường giả thì sẽ có người nương nhờ vào, mà trên đời không có bữa cơm miễn phí " Đạo Lâm ánh mắt thâm thúy nhìn A Trần nói
" Ý của người là để ta tạo một thế lực chuyên đi bảo kê, xử lý những sự việc mà người khác không thể giải quyết, tiếp đó trợ giúp họ và lấy thù lao " A Trần cũng rất thông minh, nghe xong liền hiểu rõ nói.
" Chính xác là như thế, Lâm Trần Hội đây là cái tên của chúng ta " Đạo Lâm mỉm cười nói, cũng là cảm khái đôi chút.
Không nghĩ đến đường đường là Tam Thiếu Gia một gia tộc ăn sung mặc sướng, tài nguyên tu luyện không hết lại phải có ngày phải dấn thân vào công việc nguy hiểm như vậy để tìm kiếm tài nguyên.
Hắn lăn lội tới nước này không ai có thể nghĩ tới!.
" Mục tiêu và phương hướng đã là như thế, ngươi hiện tại chỉ cần trong bóng tối chiêu mộ thế lực, cũng đừng quên còn có ta ở Huyền Thiên Tông.... "
" Ta cũng sẽ âm thầm tạo mối quan hệ, dẫn động lớn mạnh thế lực... "
" Còn có, ta muốn chưởng khống toàn bộ Đông Lâm Thành " Đạo Lâm sắc mặt vô hỉ vô bi nói, không biết hắn đang suy nghĩ cái gì.
A Trần một bên cũng có chút choáng váng, chưởng khống Đông Lâm thành nói thì dễ, nhưng biết bao nhiều người đang ngấp nghé mà không thể hoàn thành, tuy chỉ nhìn vị Thành Chủ chỉ tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, nhưng sau lưng hắn tuyệt đối có đại cường giả đẩy thuyền.
Muốn chưởng không Đông Lâm Thành, phải trấn áp vị cường giả thần bí kia.
Bất quá những thứ này Đạo Lâm hẳn cũng biết đến, nhưng đó là chuyện về sau này, hiện tại hắn còn quá nhỏ yếu, chỉ có thể dưới mí mắt của vị kia mà làm việc nhìn trước nhìn sau.
" Không nên quá ngông cuồng, nên nhớ hết thảy cần điệu thấp một chút, cảm thấy không ổn thì lập tức lùi một bước ... "
" Còn vị đứng sau lưng kia, ta sẽ âm thầm điều tra hắn là ai, tiếp đó ta sẽ tự có tính toán " Đạo Lâm thâm thúy nói ra.
" Vâng thưa chủ nhân " A Trần cung kính gật đầu nói, hắn hoàn toàn tán đồng với cách làm của Đạo Lâm, làm người cũng không nên quá mức ngông cuồng, căn bản là không cùng một đẳng cấp.
Chỉ có thể từ nhỏ yếu đi lên, từ một con gà trở thành phượng hoàng cửu thiên, lúc đấy hãy ngông cuồng!.
Sau khi A Trần rời đi!.
" Đến lúc ta nên tu hành một loại ẩn thuật " Đạo Lâm thì thào nói, lấy trong túi trữ vật ra một cuốn sách mà hắn mua hôm nay, cái này đã ngốn của hắn cơ hồ 8 phần tài sản hiện có, làm hắn lòng đau như cắt.
Nhưng không có cách!
Phía trên ghi 2 chữ Ẩn Thuật.
Công dụng mặc dù gân gà nhưng lại rất cấp thiết Đạo Lâm bây giờ, hắn không muốn tiết lộ thực lực thật sự, nguyên cái Ngưng Khí 10 tầng đủ đám người kinh hãi!.
" Chỉ cần tu luyện tới tiểu thành là có thể che giấu được Kết Đan thần thức ? Đạo Lâm hài lòng, không hổ là thuần về lĩnh vực ẩn giấu.
Ẩn Thuật có thể ẩn giấu khí tức, ẩn giấu tu vi, muốn bình thường tra xét đến rất khó, chừ khi gặp khủng bố tồn tại thực lực vượt lên xa xa nếu không vô pháp tra xét.