Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 1205

Chương 1205:

 

Mạc Tuân cũng theo sát rời đi.

 

Lúc này Mai phi căm giận bắt bình nói: “Họa phi, Lê Hương này thật sự là quá kiêu ngạo, con ả cũng dám kêu gào với chị.”

 

Họa phi nhìn bóng lưng Lê Hương, cười lạnh một tiếng: “Trước hết cứ để ả kiêu ngạo vài ngày, đến lễ đính hôn của ả và Cửu Lăng vương…”

 

Họa phi đưa mắt đặt trên bụng to đang nhô ra thật cao của Mai phi, sau đó chậm rãi vươn tay đặt trên bụng Mai phi: “Quân vương thích đứa bé này như thế, nếu như ở lễ đính hôn để Lê Hương tự tay giết chết đứa bé này, quân vương nhất định sẽ tức giận! Tàn hại con nói dòng của vương tộc, đây chính là tội chết.”

 

Nói rồi Họa phi lộ ra ý cười, ý cười âm u cay nghiệt hệt như con bò cạp: “Giữ đứa bé này để thời gian dài như vậy, đến thời điểm phát huy giá trị của nó rồi.”

 

Mai phi và Họa phi cùng một phe, ban đầu Họa phi chọn trúng Mai phi, mới cho Mai phi sau khi tiền cung có cơ hội hưởng thụ vinh hoa phú quý.

 

Cũng là Họa phi cho Mai phi thuốc, để Mai phi thuận lợi mang thai.

 

Mai phi ngay từ đầu cũng biết mình và đứa bé này là con cờ, bây giờ là thời điểm hy sinh đứa bé trong bụng của cô ta rồi.

 

Nhưng…

 

Trong lòng Mai phi hết sức luyến tiếc, nguyên do đứa con này là kết tinh tình yêu của cô ta và… người đàn ông cô ta mến yêu, huống chi cô ta mang thai đã hơn 5 tháng rồi, mỗi ngày cảm thụ được chuyển động của bé cưng, đã sớm quen.

 

“Họa phi, em…” Mai phi muốn nói lại thôi.

 

“Làm sao?” Họa phi âm trầm nhìn về phía Mai phi: “Cô có ý kiến?”

 

Sắc mặt Mai phi trắng nhọt, trong lòng cô ta rất sợ hãi Họa phi, cô ta lắc đầu: “Không có, chị nói cái gì chính là cái đó, em sẽ làm theo.”

 

Họa phi lúc này mới thu hồi tay của mình: “Vậy là tốt rồi, Mai phi, cô phải hiểu được trò chơi này cô căn bản không có quyền lựa chọn, ngoan ngoãn nghe lời của tôi, cô còn có thể tiếp tục hưởng thụ vinh hoa phú quý, nếu như xảy ra sai lầm gì, cô phá hủy kế hoạch lớn của tôi, vậy tự gánh lấy hậu quả!”

 

Mai phi đã sợ đến run lẫy bầy.

 

Lê Hương ra vương cung, đi tới xe của mình, lúc này Mạc Tuân đã đi tới, thấp giọng nói: “Cô thật sự muốn đính hôn với Thượng Quan Húc?”

 

Anh sao lại đi tới rồi, thực sự là bám dai như đỉa.

 

Anh đuồi tới chính là muốn hỏi hôn sự của cô và Thượng Quan Húc sao?

 

Lê Hương gật đầ việc, đi trước.”

 

Ừ, đúng vậy, Mạc tổng, tôi còn có Tình Nhi đã cung kính kéo cửa sau xe ra, Lê Hương chuẩn bị lên xe.

 

Thế nhưng lúc này một bàn tay rõ ràng khớp xương thò qua, siết lại cổ tay trắng mảnh khảnh của cô, Mạc Tuân kéo cô lại, sau đó đẩy cô về phía trước, trực tiếp đẩy cô trên thân xe.

 

Lê Hương không hề phòng bị, lúc ngẳng đầu liền đụng phải khuôn mặt tuần tú âm trầm không vui của Mạc Tuân, anh bá đạo giam cô giữa lồng ngực to lớn của mình và thân xe.

 

Lê Hương nhanh chóng bốu hàng mày thanh tú, bắt đầu giấy giụa: “Mạc Tuân, anh làm cái gì, mau buông, chúng ta vẫn còn ở bên ngoài vương thất, sẽ có người nhìn thấy.”

 

Mạc Tuân khẽ bật cười: “Cô sợ cái gì, sợ Thượng Quan Húc biết quan hệ của tôi và cô, cô liền không làm được Cửu Lăng vương phi nữa?”

Bình Luận (0)
Comment