Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 1384

Chương 1384:

 

Mặc dù chỉ là một chữ đơn giản, thế nhưng tiếng nói này vô cùng quen thuộc, quả thực quen thuộc tận xương, bà không nghe lầm.

 

Đây là… Mạc Từ Tước!

 

Sao ông lại tới đây?

 

Lẽ nào người tới nơi này gọi cô gái xinh đẹp nhát chính là ông?

 

Lúc này bà chủ đẩy cửa phòng bao ra: “Các con, nhanh đi vào.”

 

Các cô đều đi vào, Liễu Anh Lạc đứng ở bên ngoài, cũng thây được hình ảnh bên trong.

 

Trong phòng bao sang trọng, các cô gái kia cũng đứng thành một hàng, bên trong mở một chiếc vàng, trên ghế sa lon màu đỏ thắm có một người đang ngồi, Mạc Từ Tước.

 

Mạc Từ Tước đã cởi áo khoác, lộ ra áo sơmi màu xám đậm bên trong và quần tây đen, thân thể thâm trầm mà cao ngất lười biếng nghiêng người dựa vào vào trên ghế sa lon, đôi chân dài cao ngạo ưu nhã vắt chéo, cả người ông tản ra cảm giác cao cao tại thượng bễ nghễ cùng với sự bí hiểm nên có của người đàn ông tuồi này.

 

Phụ tá riêng cung kính đứng sau lưng ông, Diệp quản gia mang bao tay trắng rót rượu đỏ vào ly, sau đó đưa cho Mạc Từ Tước: “Tiên sinh.”

 

Mạc Từ Tước đưa tay đón, một cánh tay dài mở ra rất tùy ý đặt trên lưng sopha, ông nhấp một ngụm rượu đỏ.

 

Sau đó đôi mắt thâm trầm kia quét về phía trước, nhàn nhạt nhìn thoáng qua những cô gái.

 

Con ngươi Liễu Anh Lạc co rụt lại, dĩ nhiên… thật sự là ông?

 

Ông là tới nơi này mua vui?

 

Liễu Anh Lạc không biết tình trạng tình cảm mấy năm nay của ông, nhưng Lâm Thủy Dao nói hiện tại Mạc phu nhân của ông là Liễu Chiêu Đệ, bà biết Liễu Chiêu Đệ sinh cho ông một đứa con trai, ngày mà đứa con trai kia ra đời, chính là ngày mà bà đau khổ mát đi đứa con gái của mình.

 

Năm đó bà và Liễu Chiêu Đệ đồng thời mang thai, bà vốn nên có một đứa con gái, A Đình còn có một em gái, nhưng…

 

Ông năm nay tuổi cũng chẳng nhỏ, người đàn ông đã hơn năm mươi tuổi, Liễu Anh Lạc nhìn dung nhan anh tuấn như đao khắc đó, thời gian càng thêm bù đắp vẻ từng trải, khóe mắt ông đã có nếp nhăn, nhưng không hề thấy già, ngược lại lộ ra một mị lực nam tính khó có thể dùng lời diễn tả được.

 

Liễu Anh Lạc thật không ngờ lại ở chỗ này gặp phải ông, còn chứng kiên cảnh ông mua vui.

 

Chuyện ông mua vui, phu nhân ông Liễu Chiêu Đệ có biết không?

 

“Tiên sinh, các cô gái đẹp nhất nơi đây đã đến, tiên sinh nhìn thử xem?” Bà chủ cười nhìn về phía Mạc Từ Tước, sao bà ta lại cảm thấy người đàn ông này quen mặt thế nhỉ?

 

Bà chủ không có có cơ hội quen biết được người như Mạc Từ Tước, cũng không biết có một ngày bà ta biết bản thân đã từng đứng trước mặt Mạc Từ Tước, tâm tình fangirl của bà sẽ cuồn cuộn như thế nào.

 

Mạc Từ Tước ung dung đung đưa ly rượu đỏ trong tay, nhìn chất lỏng màu đỏ sóng sánh trong ly: “Các cô có điểm mạnh gì, nói một câu.”

 

Các cô gái này đã nhìn Mạc Từ Tước đến ngây người, khí tràng của người đàn ông năm mươi tuổi tuyệt đối không phải là thứ mà đàn ông hai ba chục tuổi có thể so sánh được, dù cho ngủ free với ông một đêm các cô cũng nguyện ý.

 

“Ngực em lớn!”

 

“Chân em dài!”

 

“Mặt em đẹp nhất!”…”

Bình Luận (0)
Comment