Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 143

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 143:

 

“Hai đứa khác nhau, Nghiên Nghiên chưa lập gia đình, còn con đã kết hôn!”

 

“Kết hôn thì có thể ly hôn mà, sao suy nghĩ đầu tiên của bố không phải là bảo con ly hôn, con với Lê Nghiên Nghiên đều là con gái bố, ai ở bên Mạc Tuân thì bố cũng là bố vợ, khác nhau chỗ nào?”

 

“Con!”

 

Lê Chấn Quốc nghẹn họng, đương nhiên là khác, khác trên trời dưới đất, vì Lê Hương không phải con ruột ông tai Trong thời gian này, 120 triệu kia làm ông ta như cá gặp nước, đi đâu cũng tiền hô hậu ủng, ông ta đang trông mong con gái mình là Lê Nghiên Nghiên sớm gả cho Mạc Tuân để ông ta là quốc trượng.

 

Bây giờ lại biết Lê Hương dây dưa không rõ với Mạc Tuân, Lê Chấn Quốc sắp tức chết, chỉ lo Lê Hương làm hỏng việc.

 

“Tóm lại, Mạc Tuân là của Nghiên Nghiên, Nghiên Nghiên phải gả vào Mạc gia làm thiếu phu nhân, Lê Hương con mau cắt đứt với Mạc Tuân đi, đừng có có đồ với người không nên động tới!”

 

Mạc thiếu phu nhân đường đường chính chính – Lê Hương nghe Lê Chấn Quốc răn dạy chỉ hờ hững nói: “Bố, nếu con là bố, bây giờ nên chọn đúng đội, ai gả vào Mạc gia thì còn phải xem Mạc Tuân thích ai, anh ấy không thèm Lê Nghiên Nghiên mới du học Thánh Lê Viện ở nước F mà mê mắn phụ nữ đã có chồng như con, nếu bố không ngóc thì cũng biết phải đặt cược cho ai.”

 

Lê Chấn Quốc tức muốn chết, lúc này, cửa thư phòng mở ra, Lê Nghiên Nghiên vào.

 

Lê Nghiên Nghiên nhìn Lê Chấn Quốc trấn an, yêu kiều ngoan ngoãn nói: “Bố, con biết Lê Hương hiểu lầm con, muốn tất cả những gì của con, bố không cần xen vào chuyện Mạc Tuân, con biết phải làm thế nào.

 

Lê Chấn Quốc vô cùng hài lòng với Lê Nghiên Nghiên, ông ta hít một hơi thật sâu rồi nhìn Lê Hương: “Lê Hương, con như vậy bố cũng có trách nhiệm, là bố không nuôi dạy con chu đáo, như vậy đi, bố tìm một đại học cho con đi học, con nhìn Nghiên Nghiên xem, Nghiên Nghiên du học Thánh Lê Viện vè, bây giò đã được viện Xu Mật tuyển chọn.”

 

 

Lê Hương nhỏ tuổi, mới 19, chỉ coi là tốt nghiệp phổ thông, cô muốn vào viện nghiên cứu Xu Mật đúng là người sỉ nói mộng.

 

Ánh mắt Lê Nghiên Nghiên đầy khinh miệt, nhưng vẫn dịu dàng khuyên bảo: “Lê Hương, mọi người không có ý khinh thường cô, nhưng cô chắc chắn không vào được viện Xu Mật.”

 

Lê Hương không muốn nói nhiều với hai người này: “Tôi có cách vào viện Xu Mật, Lê Nghiên Nghiên, gặp lại ở viện Xu Mật.”

 

Lê Hương nói xong thì đi về.

 

Lê Chấn Quốc: “Nghiên Nghiên, con không cần để ý Lê Hương, bố thấy nó điên rồi, nó mà vào viện Xu Mật thì tên bó viết ngược lại.”

 

Lê Nghiên Nghiên vè phòng mình, lấy điện thoại gọi cho Hoắc Tuyền, nhỏ nhẹ nói: “Tuyền Tuyền, nói cho em biết một chuyện nực cười, lúc nãy, Lê Hương nói cô ta muốn vào viện nghiên cứu Xu Mật, nếu em đăng chuyện cười này lên Weibo có phải rất buồn cười không?”

Bình Luận (0)
Comment