Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2387

Chương 2387:

 

Đường Ngọc là con trai độc nhất của Đường gia, vô cùng điển trai, anh ta học bằng tiến sĩ ngành quản lý kinh doanh ở nước ngoài, trở về liền tiếp quản Đường thị, tuổi trẻ tài cao.

 

Đường Ngọc tạm biệt bạn bè của mình rồi đi tới trước mặt Tiêu Thành: “Dượng, chào dượng ạ.”

 

Tiêu gia và Đường gia là quan hệ thân thích, Tiêu Đình Đình là cháu gái của Đường phu nhân, cũng chính là cô của Đường Ngọc, nên Tiêu Thành dĩ nhiên chính là dượng của Đường Ngọc.

 

Đường Ngọc rất thích dượng, người có thể mấy năm ngắn ngủi đã leo lên vị trí đại lão của Hồng Kông tất nhiên có bản lĩnh, nên Đường Ngọc rất thưởng thức kính nề vị dượng Tiêu Thành này.

 

Tiêu Thành giơ tay lên, bàn tay vỗ vỗ lên bả vai Đường Ngọc: “Cậu lại cao hơn rất nhiều so với mấy năm trước.”

 

Đường Ngọc rất thích tập gym, sức mạnh cũng khá, thế nhưng anh ta cũng cảm giác bàn tay Tiêu Thành rơi vào trên vai anh ta tùy tiện vỗ vài cái đã TÔ…

 

phải đánh ra nội thương. :ang 2 Dượng mạnh thật đó.

 

Đường Ngọc nhìn thoáng qua vóc người Tiêu Thành, người đàn ông cao 1m9, dưới làn áo sơ mi mỏng mơ hồ có thể chứng kiến từng cơ bắp rõ ràng kia, tràn đầy sức mạnh nam tính. Đường Ngọc rất hâm mộ, anh ta không biết mình lúc nào mới có thể luyện được sức mạnh như dượng.

 

“Dượng, con đã trưởng thành rồi.”

 

Đường Ngọc cười nói.

 

“Đúng vậy Thành gia, Đường Ngọc đã trưởng thành, đã đến độ tuổi lập nghiệp cưới vợ rồi, Thành gia quen biết nhiều người, có danh viện thiên kim nào gia thế trong sạch giới thiệu cho Đường Ngọc hay không, Đường Ngọc còn chưa quen ai cả.” Đường phu nhân che miệng cười nói.

 

Cái này…

 

Tiêu Thành vẫn không nói gì, Đường Ngọc đã lên tiếng cắt đứt Đường phu nhân: “Mẹ, con không cần mọi người giới thiệu bạn gái cho con, con đã có cô gái mình thích rồi.”

 

Đường phu nhân tựa hồ đã sớm đã biết tâm sự của con trai, hơn nữa đối với cô bé này cũng khá hài lòng, bà cười nói: “Con sốt ruột cái gì, mẹ đùa với con thôi.”

 

Tiêu Thành biết ánh mắt Đường gia rất cao, cô gái có thể đồng thời chinh phục chàng thanh niên tuần kiệt tâm cao khí ngạo Đường Ngọc còn làm cho Đường tổng Đường phu nhân hài lòng như thế nhát định thật không đơn giản, anh hỏi: “Đường Ngọc, cậu thích cô gái nào vậy?”

 

“Là..” Đường Ngọc ngắng đầu, hết nhìn Đông tới nhìn Tây, muốn nhìn xem cô bé kia đã tới hay chưa.

 

Lúc này, cửa phòng tiệc xuất hiện hai bóng người, người đến.

 

Đường Ngọc sáng rực mắt: “Dượng, dượng mau nhìn đi, đó chính là cô gái con thích, cô ấy tới rồi!”

 

Nhìn thần sắc hưng phấn của Đường Ngọc, Tiêu Thành một tay đút trong túi quần nghiêng người sang, anh nhẹ nhàng nhắc lên cặp mắt đen thẳm kia hướng cạnh cửa nhìn lại, ánh mắt vôn nhập nhèm lười biếng, thế nhưng một giây kế tiếp, anh hơi ngắn ra.

 

“Dượng, cô ấy là thiên kim của Dương gia, tên là Hà Băng.” Đường Ngọc không kịp chờ đợi giới thiệu.

 

Hà Băng.

 

Cũng chính là Tô Tiểu Đường.

 

Cặp mắt đen thẫm của Tiêu Thành xuyên qua đoàn người rơi trên người Hà Băng, anh đã trọn ba năm không gặp cô rồi.

 

Năm đó lúc cô rời đi chỉ mới 19 tuổi, còn chưa nở rộ, hiện tại ba năm trôi qua, cô đã 21 tuổi, cả người như đóa tuyết mai trong trẻo lạnh lùng tuyệt Lệ, cô đã hoàn toàn nở rộ rồi.

 

Hà Băng theo mẹ Dương Kim Đậu cùng nhau vào sân, Hà Băng 21 tuổi tối nay mặc một chiếc váy đen hai dây rất đơn giản, dây váy mỏng manh treo trên bờ vai oánh nhuận của ở cô, suối tóc đen dài xõa tung, lộ ra khuôn mặt trứng ngỗng nho nhỏ, thực sự là thanh lệ xuất trần, duyên dáng động lòng người.

Bình Luận (0)
Comment