Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2425

Chương 2425:

Anh cao 1m9, trong hồn hậu lộ ra vẻ tang thương, tư thế trời sinh hiên ngang, đội trời đạp đất.

Tiêu Đình Đình chau mày, trong lòng có một loại dự cảm tuyệt không lành, loại dự cảm này đến từ chính trực giác của phụ nữ, vô cùng linh nghiệm, ả cảm giác mình chưa từng có nhìn thấu Tiêu Thành, Tiêu Thành của hiện tại dường như mới là bộ mặt thật của anh!

“A Thành, anh muốn đi đâu, đã trễ thế này, đừng ra ngoài.”

Ah.

Tiêu Thành từ trong cổ họng bật ra tiếng tiếng cười trầm khàn nguy hiểm, anh bật video trong điện thoại tới trước mặt Tiêu Đình Đình: “Đường Ngọc gửi cho tôi, Đường Ngọc gửi video này cho tôi làm cái gì, trừ phi, Đường Ngọc biết thân phận trước kia của Hà Băng.”

Tiêu Đình Đình nhìn Đường Ngọc video gửi tới, sắc mặt cũng thay đổi, ả hoàn toàn không biết Đường Ngọc đang làm gì, đồng đội heo ngu xuẩn!

Tiêu Thành là ai, video vừa gửi tới, Tiêu Thành đã hiểu hết ý của Đường Ngọc.

“A Thành, Đường… Đường Ngọc sao lại gửi cái video này cho anh vậy? Em cũng không biết.” Tiêu Đình Đình vô tội chớp mắt.

“Cô thực sự không biết vì sao?” Tiêu Thành câu môi, như cười như không: “Thân phận trước kia của Hà Băng chẳng lẽ không phải cô tiết lộ cho Đường Ngọc, nghĩ như vậy, mấy ngày nay cô và Đường Ngọc đã sớm hợp mưu, Tiêu Đình Đình, cô có phải đã quên cảnh cáo trước đây của tôi cho cô rồi?”

Tiêu Đình Đình trắng nhọt mặt, ba năm trước đây Tiêu Thành đã cảnh cáo ả, không hy vọng từ trong miệng ả nghe được bất luận gì về cái tên “Tô Tiểu ĐườngG” này.

Song, Tiêu Đình Đình cũng không sợ, nếu chuyện đã lộ rồi, ả kia cũng vạch rõ.

“A Thành, không sai, là em nói cho Đường Ngọc, hiện tại em không cho phép anh ra ngoài! Đừng cho là em không biết, anh vẫn chưa quên được Hà Băng, nhưng anh đã là chồng em, Hà Băng và Đường Ngọc đã đính hôn, bọn họ củi khô lửa bốc lăn giường anh đi xem náo nhiệt làm gì!” Tiêu Đình Đình đố kị, ả là thật tâm thích người đàn ông Tiêu Thành này, ả từng có nhiều người đàn ông như vậy, còn chưa có ai khiến ả hạ thấp mình như Vậy.

Tiêu Thành đi lên trước một bước, lấy thế nhanh như chớp vươn tay nắm lấy khuôn mặt Tiêu Đình Đình, đưa bóp mặt ả đến trước mắt mình, anh thờ ơ cất lời: “Tiêu Đình Đình, có phải tôi xem cô là người rồi thì cô dám ở sau lưng tôi đụng đến người của tôi? Hà Băng là người phụ nữ của ai không phải cô so với ai khác rõ ràng hơn sao?”

Tiêu Đình Đình cảm giác mặt mình đều đã bị bóp méo, lực tay của người đàn ông quá lớn, ả đau quá.

Hiện tại ả cách gân cặp mắt kia của người đàn ông, trong hai tròng mắt đó đã dính vào một tầng huyết khí bạc tình, khiến người ta sợ run lên.

Tiêu Đình Đình chịu thua nói: “A Thành, em sai rồi, anh tha em đi, do em quá yêu anh nên mới nổi máu ghen, ngày mai bố em sẽ dẫn theo đại ca cầm đầu tới, lẽ nào anh muốn làm em bị thương sao?”

“Nếu như em bị thương dù chỉ là một chút, anh sẽ vĩnh viễn không thấy được đại ca cầm đầu đâu, hơn nữa anh sẽ mất đi tất cả những gì bây giờ có được.”

Tiêu Thành không có biểu cảm nào, hai giây sau, anh hát mặt ả ra, nhắc chân dài đi ra ngoài.

Tiêu Đình Đình đụng vào vách tường, cả người đau đến run rấy, ả lần đầu tiên cảm thấy người đàn ông này chính là một tên ác quỷ.

Tiếp xúc thời gian lâu như vậy, ả vẫn không xem thấu anh.

Hiện tại ả biết anh là một người thâm tàng bắt lộ.

Anh giấu chính mình quá sâu, không phải nhìn đơn giản như mặt ngoài, anh quá nguy hiểm.

Trong lòng Tiêu Đình Đình giăng lớn tiếng chuông cảnh báo, hoảng hốt đến không được, suy nghĩ một chút, ả cầm lấy điện thoại và túi xách của mình nhanh chóng rời khỏi căn phòng này.

Ả đi thang máy xuống phía dưới, bắm một số điện thoại…

Bình Luận (0)
Comment