Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2444

Chương 2444:

 

Hiện trường nóng lên, Tiêu Thành không hề động, anh như trước khí định thần nhàn dựa vào sô ph, tư thế đại lão.

 

Khói mù mơ hồ khuôn mặt tuấn tú ấy, anh híp cặp mắt sâu thẳm kia thờ ơ nhìn Lão Hổ, sau đó câu môi: “Lão Hồ, nếu biết cô ta là tình nhân cũ của tôi, ông làm như vậy, cũng không sợ tôi giận?”

 

“Thành gia, không phải chỉ là một tình nhân cũ thôi sao, cô ta lẽ nào có thể so với chủ tử tôi?”

 

Lời này của Lão Hồ là có ý uy hiêp, dù sao Tiêu Thành đã thành công gần hết, còn thiếu một bước cuối cùng, hiện tại sắp gặp được đại ca cầm đầu, hắn lại là tâm phúc của đại ca cầm đầu, Tiêu Thành cũng sẽ không ở thời điểm mắu chốt này bởi vì một tình nhân cũ mà vạch mặt với hắn.

 

Đàn ông mà, từ xưa làm chuyện lớn không câu nệ tiểu tiết, phụ nữ chỉ là quần áo bên ngoài.

 

Lão Hổ khá tự tin, hắn ôm Hà Băng trực tiếp đẩy Hà Băng ngã trên bàn, hắn vươn tay hất hết đồ trên bàn rơi xuống đất, sau đó động thủ kéo quần áo trên người Hà Băng.

 

“Em gái, em nghe lời một chút đi, Hồ ca mới yêu thương em chứ.”

 

Bọn thủ hạ gào rú.

 

Tiêu Thành ở trên ghế sa lon một màn kia nhìn trên bàn, Lão Hỗ như dã thú phát tình như đè lên Hà Băng, tay hắn sức lớn, đã bóp cổ tay, bắp đùi của Hà Băng ra vài dấu rồi.

 

Hiện tại, anh không nên làm gì cả.

 

Chỉ cách thành công một bước cuôi cùng.

 

Thế nhưng…

 

Đó là người phụ nữ của anhl Tiêu Thành bị kích thích viền mắt màu đỏ tươi, anh vươn tay đẩy một mỹ nữ dính trong ngực ra, thân hình cao lớn đứng lên, nhấc đôi chân dài đi qua, bước tiến của anh rất lớn, lúc đi tới còn một tay đút trong túi quần, một tay hai cầm một điếu thuốc, phóng túng ngỗ ngược.

 

Vài bước đã đi tới trước mặt Lão Hồ, anh cũng không nói gì, trực tiếp nhắc chân, lập tức liền đạp về phía thắt lưng Lão Hỗ.

 

Lão Hỗ không đê phòng, cả người bị đạp bay ra ngoài, nặng nề đụng vào trên vách tường.

 

“Thành gia, mày có ý gì?” Lão Hỗ trong nháy mắt biến sắc mặt, hắn chật vật đứng lên, xoa thắt lưng bị thương của mình, mặt âm u nhìn về phía Tiêu Thành: “Xem ra Thành gia thì không muốn thấy chủ tử nhà tao rồi!”

 

Tiêu Thành đứng lặng, trên khuôn mặt tuấn tú dâng lên một tầng lệ khí, môi còn ngậm điếu thuốc, còn có một tầng bụi rớt xuống, anh nhàn nhạt liếc Lão Hồ: “Chó nhà ai tru thế kia?”

 

Tiêu Thành nói hắn là một con chó.

 

Mặt Lão Hồ dữ tợn, hăn nhanh chóng rút súng bên hông ra, nhắm ngay Tiêu Thành.

 

Tiêu Thành lúc tiến vào đã bị soát người rồi, không có vũ khí, cũng không mang thủ hạ theo.

 

Lão Hồ muốn bắn Tiêu Thành.

 

Chợt hắn thấy hoa mắt, không ai thấy Tiêu Thành làm sao qua được, anh đã lắc mình đến trước mặt Lão Hồ, bàn tay to thò ra siết cổ tay Lão Hổ, ung dung gập lại.

 

“A”, Lão Hỗ hét thảm một tiếng, cổ tay gãy xương, súng trong tay bị đoạt đi, lúc này trên đầu gối còn bị đá một cước: “cốp” một tiếng, Lão Hồ quỳ Xuông.

 

Tiêu Thành đứng bên cạnh hắn, điếu thuốc vẫn ở trong môi mỏng, súng trong tay để trên đầu Lão Hổ.

 

Anh từ trong cổ họng bật ra tiếng cười nhạt thật thấp: “Nể mặt chủ tử mày tao cho mày chút sĩ diện, mày lại dám thực sự lên mặt. Người phụ nữ của Thành gia, ngươi cũng dám đụng? Cho dù tao chơi còn dư lại, mày cũng không xứng.”

Bình Luận (0)
Comment