Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 281

Chương 281

Mạc Tử Tiễn án nhận: “Alo, bác à.”

 

Giọng nói lão luyện của Mạc Nhân Nhân nhanh chóng truyền đến: “Tử Tiễn, bác vừa xuông máy bay, bây giờ đang ở Hải Thành, cháu đang ở đâu, bác đi đón cháu cùng đên U Lan Uyễn thăm bà nội.”

 

“Bác không cần đón cháu đâu, bác đi trước đi, lát cháu tới sau.”

 

“Vậy thì tối nay cháu phải đến đáy, cháu xem cháu có được không? Ơ Hải Thành lâu như vậy mà chữa từng đến thăm bà nội, tối qua đấy cùng ăn cơm nha.”

 

Mạc Tử Tiễn không biểu cảm cũng không trả lời.

 

KHIÚ, Tiễn, bác đã nói chuyện qua điện thoại với mẹ cháu rồi, mọi người cũng vì hôn sự của cháu mà nóng ruột. Hai ngày sau, bác tổ chức một bữa tối gia đình nhỏ mời một cô gái thiên tài bỉ ân. đến tham dự. Cô gái thiên tài này.

 

cũng ở Hải Thành, đên lúc đó bác sẽ giới thiệu cho các cháu làm quen. “

 

Mạc Tử Tiễn mím đôi môi mỏng: “Cháu không có thời gian…”

 

“Tử Tiễn…” Mạc Nhân Nhân nghiêm nghị ngắt lời anh: “Dù cháu là con cháu Mạc gia, nhưng liên quan đến hôn nhân, máy cô bác cũng đê cháu quyết định. Cháu nói ở Hải Thành tình cờ gặp được một cô gái, muốn chúng ta cho cháu một năm đi tÌm cô gái này, thời gian đã cho cháu rồi, cháu tìm được cô gái này chưa?”

 

Tiểu Ngũ cung. kính đứng bên Mạc Tử Tiễn, anh ta biết rằng Nhị thiệu gia nhà mình tâm cao khí ngạo, tính tình lại lạnh lùng, khó có cô gái nào trên cõi đời này có thể lọt vào tầm mắt anh.

 

Nhưng máy năm trước, Nhị thiếu gia từng tình cờ gặp được một cô gái ở Đề đô.

 

Đó là trên đường cái Đề Đô, một bệnh nhân bị thương nặng ngất xỉu trên mặt đất, bụng chảy máu, bị choáng váng và trong tình trạng nguy kịch, lủc Nhị thiếu gia đi ngang qua đã cùng một cô gái cứu bệnh nhân kia, bọn họ không kịp đến bệnh viện, bệnh nhân thậm chí không thích hợp di chuyền. Cô gái dùng kim, Nhị thiêu dùng dao, ngay trên đường thực hiện cuộc giải phẫu chắn động mọi người.

 

Cuộc phẫu thuật này đã gây ra náo động trong toàn bộ Đề Đồ thành.

 

Nhưng cô gái kia cứu người xong liền bỏ đi, Nhị thiếu đuôi theo, thấy cô leo lên chiếc xe buýt đường dài, chiếc xe buýt là hướng đến Hải Thành.

 

Sau đó, Nhị thiếu gia đã đuôi đến Hải Thành, không ngừng tìm kiêm cô gái kia.

 

Chỉ là giữa biển người mệnh mông, cô gái kia đên giờ vân chăng có chút tin tức nào.

 

“Tử Tiễn, thời gian đã cho cháu, nhưng cháu là thiên kiêu chỉ tử, là viện sĩ của Đề Đô, một đôi tay vô cùng tôn quý, nhưng cháu lại bỏ hết thảy, ở ân tại Hải Thành chỉ để tìm một cô gái. Bây giò một năm cũng sắp hết rồi, cháu còn không tìm được cô gái kia, chúng ta không thể chiều cháu thêm được nữa.”

 

Mạc Tử Tiễn bóp chặt điện thoại, một lúc lâu sau anh lặng lẽ nói: “Cháu tìm được trôi…”

 

Anh đã tìm thấy cô gái đó!

 

Tiểu Ngũ bên cạnh giật mình, một năm nay anh ta luôn đi cùng Nhị thiếu gia, không thầy Nhị thiếu gia tiếp xúc với cô gái nào mà, anh tìm được cô gái này ở đâu, là thần thánh phương nào chứ?

 

Tiêu Ngũ rất tò mò về cô gái này, anh ta muôn xem cô gái có thê khiên Nhị thiếu gia tâm cao khí ngạo mê, muội như vậy là ai, anh ta cũng muốn thấy.

 

Mạc Nhân Nhân trong điện thoại cũng hơi sửng sót: “Tìm được rồi? Sau đó thì sao?”

 

Mạc Tử Tiễn cong đôi môi mỏng: “Không CÓ sau đó… cô ây. không nhớ cháu, cô ấy đã kết hôn rồi.

 

“Cái gì?” Mạc Nhân Nhân không thể tin được.

 

Tắt nhiên là không thể tin được. Tiểu Ngũ há hốc mồm ngạc nhiên, Nhị thiêu gia nhà mình là điều kiện gì chứ, là Nhị thiếu của nhà thương gia giàu có bậc nhất Đề Đô, bó là đề vương giới doanh nhân, mẹ là người sáng lập châu bảo Fly, Nhị thiếu từ nhỏ đã thiên phú y học, 20 tuổi đã trở thành viện sĩ trẻ tuổi nhất Đề Đô, tài hoa không ai địch lại.

 

Cuộc giải phẫu trên đường phố kia đã oanh động toàn bộ Đề Đô, một bác sĩ phẫu thuật chính, một người giỏi vê kim tiêm, vốn là một một đoạn giai thoại, họ yêu nhau mới là hợp tình hợp lý.

 

Sao Nhị thiêu gia ở đây nhớ mãi không quên, còn cô gái kia thì không nhớ anh nữa, còn nhanh như vậy đã lập gia đình?

 

Tiểu Ngũ đập đầu cũng không nghĩ ra được cô gái này là ai, về phân cô gái mà Nhị thiêu gia đã tửng tiệp xúc, thì chỉ có mình Lê Hương.

Bình Luận (0)
Comment