Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 506

Chương 506:

 

Động tác Lê Hương khẽ khựng lại.

 

Bàn tay to của Mạc Tuân xoa vòng vòng trên chiếc bụng bằng phẳng của cô, khuôn mặt tuần tú vùi vào mái tóc cô: “Chúng ta không làm biện pháp tránh thai…”

 

Lê Hương trong lòng biết căn bản cũng không cần phải uống, bởi vì thời gian của cô không còn quá nhiều.

 

Cô xoay khuôn mặt nhỏ lại, long lanh nhìn anh: “Không muốn! Em muốn sinh cục cưng cho anhI”

 

Vừa dứt lời dưới, ánh mắt Mạc Tuân trầm xuống, ôm eo của cô đè cô lên vách tường, đè nén nói: “Lê Hương, không cho phép em làm liều!”

 

“Em phải sinh con cho anh, anh không muốn làm bố ư, em không tin nếu như em mang thai, anh còn bảo em bỏ con đi.”

 

Mạc Tuân nhìn cô chằm chằm, đôi mắt hẹp tối tăm không rõ, lại nóng bỏng dị thường, như dung nham muốn hòa tan cô, hồi lâu sau anh nói: “Lê Hương, chúng ta… cùng đến Đề Đô đi! Chúng ta đừng tách ra, được không? Anh sẽ nỗ lực chữa bệnh, anh sẽ cố gắng khiến mình trở nên tốt hơn, có thể tương lai anh cho em không phải tốt nhất, nhưng nhất định là toàn bộ sức lực mà anh có thể cho. Lê Hương, anh yêu em, anh không thể không có em.”

 

Mạc Tuân đã nghĩ rất kỹ để nói ra lời nói này, anh không muốn cùng cô chia xa, có lẽ là ngay khoảnh khắc anh hôn mê mở mắt ra thấy cô, có lẽ là một khắc kia,cô trở thành người phụ nữ của anh, càng e rằng ngay lúc nãy, cô nói muốn sinh con cho anh. Chung quy, anh lại trở nên ích kỷ tham lam, anh còn sống ngày nào, anh đều muốn bá chiếm cô gái trong lòng này ngày đó.

 

Anh không thể mắt đi cô.

 

Viền mắt trắng nõn của Lê Hương nhanh chóng đỏ lên, cô biết anh có thể nói ra lời nói này có ý nghĩa như thế nào, hơn nữa anh là người đàn ông thâm trầm nội tâm, không thổ lộ tình cảm ra ngoài, nhưng vừa rồi anh nói cho cô biết, anh yêu cô.

 

Lê Hương cảm thấy đủ rồi, vậy là đủ rồi.

 

Cánh mũi đỏ bừng khẽ hít vào, cô cười một cách tự nhiên nói: “Mạc tiên sinh, em đùa với anh đùa thôi, sao lại tưởng thật, em sẽ không mang thai đâu, máy ngày nay đều là kỳ an toàn của em, yên tâm đi, anh sẽ không thích làm bó đâu.”

 

Thân thể cao lớn Mạc Tuân trực tiếp cứng đò, vừa rồi anh dùng hết khí lực toàn thân bày tỏ với cô, nói tương lai của bọn họ với cô, nhưng bây giờ cô lại giội một chậu nước lạnh xuống, khiến anh đông cứng tại chỗ.

 

Bàn tay to chậm rãi buông lỏng ra, trên khuôn mặt tuấn tú kỳ thực cũng chẳng có bao nhiêu biểu cảm thay đổi, chỉ là thản nhiên nói: “À.”

 

Nói rồi anh xoay người, đi tới bên giường, kéo drap giường xuống: “Em nghỉ ngơi một chút đi, anh giặt cho.”

 

Anh ôm drap giường bỏ đi.

 

Lê Hương cảm thấy anh đang giận, bởi vì toàn bộ quá trình anh giặt drap giường cũng không chịu để ý đến cô.

 

Lê Hương liền hấp ta hấp tấp đi theo phía sau anh, anh đi chỗ nào cô liền đi đến đó, người đàn ông đã giặt drap giường lần nào đâu, hôm nay hoàn toàn là lần đầu tiên, động tác anh có chút ngốc lại có chút đáng yêu, khi thấy đóa huyết mai ấy của cô được bàn tay anh vò rửa, vành tai trắng như tuyết của cô vẫn đỏ lên.

 

Phơi xong drap giường, bên ngoài đã chuẩn bị xong cơm trưa, mấy thím rất tinh ý, cả ngày cũng không quấy rối bọn họ, còn làm xong cơm trưa cho họ, vành tai Lê Hương càng đỏ hơn.

 

Lắp đầy cái bụng, Lê Hương thân mật khoác lên cánh tay rắn chắc của người đàn ông, ngước đôi mắt sóng nước nhìn anh: “Mạc tiên sinh, chúng ta ra ngoài hẹn hò đi! Đến khu lân cận trên xem phim, dạo phó, giống như máy cặp tình nhân yêu đương nghiêm túc bình thường ấy.”

 

Mạc Tuân còn khó chịu, không nhìn cô, nhưng anh lại đưa khóa bàn tay mềm của cô vào lòng bàn tay mình: “Ừ, đi thôi.”

 

Mới đi một bước, Lê Hương “a” một tiếng, ngừng lại.

Bình Luận (0)
Comment