Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 625

Chương 625:

 

Mạc Tuân nhìn thân ảnh nhỏ nhắn của Lê Hương: “Trước cứ đứng xem đã.”

 

Lê Hương bị quần chúng ăn dưa bao vây, mọi người nhịn không được thúc giục, “Tiểu mỹ nhân, anh ta chính là chủ nhân của cô, cô phải nghe lời chủ nhân.”

 

“Phàm là vào tiệc rượu này rồi, cái gì cũng có thể, tiểu mỹ nhân, cô sẽ không không chơi nỗi đấy chứ?”

 

Lê Hương cười nhạt: “Được, tôi chọn.”

 

“Vậy cô chọn ai đây?” Tất cả mọi người rất chờ mong.

 

Lê Hương quét mắt qua trên mặt từng người, sau đó rơi vào trên người Mạc Tuân phía trước.

 

“Tôi chọn…” Lê Hương đi tới hướng Mạc Tuân.

 

Mạc Tuân nhìn cô xuyên qua đoàn người, từng bước một đến gần anh, cô không hề hoảng loạn chút nào, dáng người yêu điệu nhỏ nhắn đi tới, mang theo khí thế nhàn nhạt, giống như là một cái nữ vương đang lật thẻ, đang chọn người đêm TP Ê DI liên nay cô muôn sủng hạnh.

 

Mạc Tuân không nhúc nhích, chỉ là hai tròng mắt đen trầm nhìn cô chằm chằm.

 

Sùng Văn “khụ” một tiếng, anh ta nhìn thấy gì vậy này, có thể để cho nhà mình thiếu chủ đứng tại chỗ chờ đấy bị sủng hạnh, xưa nay chưa từng thấy.

 

Lê Hương đi từ từ qua đây, lúc sắp đến gần Mạc Tuân cô đột nhiên dừng bước, động tác rất nhanh như tia chớp hôn lên mặt một cô bé.

 

Cô bé kia lại càng hỏang sợ, thét lên tránh ra.

 

Lê Hương quay đầu nhìn về phía công tử mang mặt nạ con mèo nhỏ kia, thanh lệ cười nói: “Yêu cầu của anh tôi đã làm được, có thể đi được chưa?”

 

Tên công tử kia trợn tròn mắt, cái… cái gì, nụ hôn nóng bỏng đâu?

 

“Đây không tính, cô căn bản cũng không làm được…”

 

Lê Hương trực tiếp cắt đứt lời anh ta: “Lúc nãy khi anh yêu cầu tôi đâu có bảo phải chọn đàn ông?”

 

“Không có… Không có…”

 

“Vậy tôi chọn một cô gái không thành vấn đề chứ? Vừa rồi tôi hôn rồi, dựa theo yêu cầu của anh, hôn rất nồng nhiệt.”

 

“Nhưng… nhưng mà cô ta tránh ra mà…”

 

“Cô ấy né tránh, đâu liên quan tới tôi, tôi chỉ là làm chuyện tôi phải làm.”

 

Tên công tử kia tức giận run rầy chỉ tay, ai nấy đều thấy được Lê Hương lách luật: “Không được, tôi muốn đổi yêu cầu.”

 

Ánh mắt Lê Hương lạnh lùng liếc tên kia: “Có thể, để lần „ sau.

 

Nói xong Lê Hương cũng không quay đầu lại, đi thẳng lên lầu.

 

“Cô… cô cô…” Tên công tử kia tức đến mức nói không nên lời Người bên cạnh nhanh chóng vỗ vỗ bả vai công tử: “Tiểu mỹ nhân người ta nói không sai a, mọi người đều vui chơi, mà đã chơi thì phải chịu.”

 

“Vừa rồi tiểu mỹ nhân thật đúng là thần kì, rất biết chơi.”

 

Mạc Tuân nhìn bóng người nhỏ nhắn của Lê Hương dần biến mắt trong mắt mình, vừa rồi cô đùa anh, cô căn bản là không có dự định chọn anh.

 

Nhưng, những tên đàn ông này cô cũng không muốn chọn, không có hứng thú.

Bình Luận (0)
Comment