Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 94

Chương 94:

 

Lần này, Lê Hương chính là chuột chạy qua đường, người người kêu đánh, con thấy chị ta chẳng còn mặt mũi mà sống trên đời này đâu, nhất định anh Tô Hi cũng không cần chị ta nữa, đến lúc đấy, anh Tô Hi vẫn là của con, còn có thể tới Tô gia làm thiếu phu nhân rồi!” Lê Điệp bắt đầu mơ mộng về tương lai tốt đẹp. Bác Sĩ Thiên Tài Giang Bắc Minh Lý Ngọc Lan ôm Lê Điệp: “Tiểu Điệp, con yên tâm, có mẹ ở đây, không ai có thể cướp hạnh phúc của con và Nghiên Nghiên.”

 

“Dạ.” Lê Điệp gật đầu, lúc này, cô ta đột nhiên nghĩ tới một chuyện: “À mẹ ơi, dù sao Lê Hương cũng là con gái của bó, liệu bố có giúp chị ta không?”

 

Nhắc tới chuyện này, Lý Ngọc Lan cười lạnh: “Cho dù Lê Hương bị chơi chết thì bố con cũng không đau lòng đâu.”

 

“Sao vậy à, mẹ, con cảm thấy bó rất thích mẹ của Lê Hương, nhưng sao bố lại không thích Lê Hương sao?”

 

Lý Ngọc Lan cười quỷ dị: “Tiểu Điệp, chuyện người lớn con đừng để ý, sau này đừng nhắc tới chuyện này nữa.”

 

Lê Điệp thấy Lý Ngọc Lan giữ kín như bưng, không hề tiết lộ, dù trong lòng cực kỳ tò mò nhưng cô ta vẫn ngoan ngoãn ngậm miệng.

 

Lê Điệp nghĩ tới tình hình thê thảm lúc này của Lê Hương, bật cười thành tiếng.

 

Lê Điệp về phòng mình, không lâu sau, Lê Chán Quốc về nhà.

 

Lý Ngọc Lan thấy sắc mặt Lê Chán Quốc đen như nhỏ mực, rõ ràng là đã biết trận sóng to gió lớn đêm nay.

 

Lý Ngọc Lan hiểu rất rõ Lê Chán Quốc, người đàn ông này cổ hủ phong kiến, rất sĩ diện, bây giờ Lê Hương lộ ảnh nóng, ông ta mắt hết mặt mũi.

 

Lý Ngọc Lan nhẹ nhàng ởi tới, cởi khuy âu phục giúp Lê Chán Quốc: “Chấn Quốc, anh sao vậy, ai làm anh tức giận sao?”

 

“Hừ, còn không phải do Lê Hương kia à, nó ở ngoài chơi bời với mấy thằng đàn ông, lộ cả ảnh nóng ra, bây giờ người ngoài ai cũng chỉ trỏ anh, đúng là khiến anh không ngóc đâu nỗi.”

 

Lê Chán Quốc tức giận nói.

 

“Chắn Quốc, em cũng nghe nói chuyện này, em đã sớm nói là sinh hoạt cá nhân của Lê Hương không sạch sẽ, ở ngoài làm loạn với đàn ông, bây giờ cô ta làm to chuyện ra như vậy, liên lụy tới danh dự của Lê gia chúng ta, chúng ta không thể để mặc tình hình ngày càng nghiêm trọng được, nhất định phải nhanh chóng nghĩ biện pháp.”

 

“Anh cũng nghĩ vậy, nhưng anh gọi cho Lê Hương mà nó không nghe máy.”

 

Lý Ngọc Lan thầm nghĩ đương nhiên không ai nghe máy, bây giò Lê Hương còn đang ở trên giường với mấy người đàn ông kia kìa.

 

“Chấn Quốc, Lê Hương làm ra chuyện lớn như vậy mà không hề suy nghĩ cho chúng ta, chúng ta phải lập tức phân rõ giới hạn với cô ta, ngay mai chúng ta tổ chức buổi họp báo, tuyên bố cắt đứt quan hệ với cô ta trước mặt mọi người!”

 

Lê Chán Quốc suy nghĩ một chút rồi gật đầu: “Được, em sắp xếp việc này đi!”

 

Mạc thị.

 

Cố Dạ Cần tới làm khách trong văn phòng Tổng giám đốc của Mạc Tuân, Nghiêm Nghị rót cho anh ta một chén cà phê, Cố Dạ Cần nhấp một ngụm, nhìn về phía người đàn ông ở sô pha đối diện: “Hàn Đình, Weibo nổ tung rồi, tất cả mọi người đều bảo đỉnh đầu anh xanh cỏ, sao anh không nóng lòng tí nào thế?”

 

Mạc Tuân vẫn nhìn tài liệu trong tay, không ngắng đầu mà nhếch môi cười lạnh: “Em ấy không thích tôi nhúng tay vào chuyện của em ấy, thấy thế là không tôn trọng em ấy, cứ cho em ấy chơi thoải mái, chơi to thế nào tôi cũng cân được.”

 

Cố Dạ Cẩn nhướn mày kiếm, năng lực bạn trai đầy điểm.

 

Lúc này, điện thoại kêu “ting” một tiếng, có người gửi wechat cho anh.

Bình Luận (0)
Comment