Nghịch Thần Ký

Chương 156

Bên trong khu vực an toàn hay bên ngoài khu vực này đều bị bao phủ bởi từng cơn gió cát, thêm vào đó chính là việc thiết kế nhà cửa ở đây cứ như là nền văn mình của những người trung đông cổ đại vậy, nên việc tìm kiếm quán trọ là điều rất khó.

Bên cạnh đó, không hiểu vì sao AI map không thể mở lên được, có lẽ đã phát sinh lỗi gì đó hoặc có lẽ đây là thiết trí vốn có của trò chơi.

Trần Tinh cứ như vậy đi lang thang quanh các con hẻm được tạo thành từ các dãy nhà xếp liên tiếp nhau, lúc này xem như hắn chỉ dựa vào đôi mắt của mình để dò đường.

Ở nơi này đặc biệt gió thổi rất mạnh cùng tầng suất dầy đặc làm cho một người muốn mở mắt ra cũng không phải chuyện dễ dàng gì.

Mặc dù hoàn cảnh có phần khắc nghiệt như vậy nhưng cũng không thiếu người xuất hiện nơi này, bằng chứng chính là việc khi hắn tìm được chỗ nghỉ ngơi thì bên trong đã đông nghịt người. Không thiếu những gương mặt quen thuộc như Heathcliff, Kirito, Bambo,...

Mỗi người chiếm cho mình riêng một vị trí. Xem ra bọn họ cũng rất tranh thủ gia tăng thực lực.

Khi Trần Tinh bước vào, tiếng ồn ào liền chợt tắt, mọi ánh mắt đều chăm chú vào người hắn, những người từng vây công hắn thì nhịp tim gia tốc hẳn lên, ánh mắt ngưng trọng hơn rất nhiều, cả thở mạnh bọn họ cũng không dám nói chi là nói chuyện, có người còn âm thầm nuốt nước bọt, đặc biệt chính là Bambo, dù vậy bề ngoài của y cũng biểu hiện rất bình thản.

Còn về phần Heathlciff hay Kirito hoặc những người chơi quen thuộc khác đều nhìn hắn một lát rồi tiếp tục việc của mình.

Trần Tinh nhìn tới nhìn lui, hắn thấy quán này đã không còn chỗ trống ngoại trừ quầy ghế của một người đang ngồi đó ở đó, người này là một cô gái và không xa lạ gì chính là Elisa, có điều ngay cả tên của nàng là gì thiết nghĩ hắn hiện tại cũng chẳng nhớ được, bởi vì lúc đó Trần Tinh hoàn toàn không để tâm những thứ vặt vãnh này.

Hắn bước đến ngồi cạnh Elisa và kêu lên một bàn thức ăn, trong khi đó, thành viên của nàng cũng nhỏ giọng nhắc nhở

-Lão đại...mau tránh xa tên đó ra...

Từ đầu đến cuối có vẻ Elisa đang gặp chuyện gì không vui, cho nên nàng một mình ngồi uống rượu ở đó cho nên cũng không chú ý đến mọi thứ xung quanh, kể cả việc Trần Tinh là ai nàng cũng không quan tâm lắm.

Nhưng mà nàng thích uống rượu một mình! Hiện tại có người làm phiền đương nhiên Elisa cảm thấy khó chịu.

-Ngươi là tên nào...? Không biết quy tắc sao? Chỗ này là của ta!!

Nói xong còn đưa tay giật lấy đùi heo sữa trong tay Trần Tinh đang ăn dở, sau đó còn đưa lên miệng cắn ăn rồi nhai ngồm ngoàm trong sự chứng kiến của hàng trăm ánh mắt, ai nấy đều há hốc mồm, có vài tên tiểu đệ sợ quá đã quỳ rạp xuống nền sàn, chấp tay trước ngực, đầu ngửa lên cao cầu khấn gì đó, có điều nước mắt nước mũi thì đã tèm nhem.

Trần Tinh không để ý cho lắm, hắn đưa tay với lấy cốc nước trái cây nhưng Elisa một lần nữa giật lấy sau đó uống một hơi rồi lại phun ra, nàng còn lớn tiếng mắng

-Cái quỷ gì mà khí uống như vậy...cái này mà cho người uống sao? Phi phi..

Lúc này, bọn tiểu đệ của nàng trực tiếp lăn đùng ngất đi, những người khác thì đã nhanh chóng rời đi.

Chỉ còn lại một số người chứng kiến cảnh tiếp theo sắp sửa xảy ra.

Nếu như là trước khi tiến hành minh tưởng mà sự việc này xảy ra thì Trần Tinh dĩ nhiên sẽ không dễ chịu như hiện tại, hắn chỉ dừng lại động tác một chút, sau đó mua thêm 10 cốc rượu lớn nữa.

Hắn cầm lên một cốc, lúc này Elisa vẫn tiếp tục giật lấy và không do dự uống cạn nó.

1 cốc hai cốc, đến cốc thứ 4 thì nàng đã gục xuống bàn. Trần Tinh lắc đầu thì thào

-Mới được 4 cốc đã gục rồi sao?

Lúc này hắn cũng không quan tâm nữa mà đăng ký phòng. Đăng ký thì ở nơi này, còn nhận phòng thì ở một nơi khác, hèn gì những người khác rời đi trong điều kiện khắc nghiệt này,

Trần Tinh dẫn theo Ali nhận phòng, sau khi đăng ký sẽ có bản đồ chỉ dẫn hiện lên từ nơi đăng ký đến vị trí căn phòng. Còn lại những thứ khác đều vẫn mờ ảo.

Hiện tại hắn mới khẳng định đây chính là thiết kế mà không phải lỗi phát sinh.

Một người một thú tiếp tục công việc chờ đợi nhàm chán, trong lúc này Trần Tinh cũng không tiến hành minh tưởng nữa, hắn muốn xem xét một chút các thông số sau khi thu phục Ali.

Thông số nhân vật

Trần Tinh

Level: 1

Trạng thái hiện tại: Con người

Nguỵ chức nghiệp: Tuần thú sư

HP: 1.500.000/1.500.000

MP: 1.500.000/1.500.000

Sức mạnh: 11.000

Phòng ngự: 7.000

Tốc độ tấn công: 100 Chiêu/s (tối đa)

Tốc độ di chuyển: 120 m/s (tối đa)

Trí tuệ - IQ: 130 (Tăng khả năng lĩnh ngộ, lập luận, suy nghĩ, phản xạ)

Tốc độ hồi phục sinh lực: 150 HP/s - Không thể cộng dồn. Tốc độ hồi phục sinh lực = 0,01% x Max HP

Tốc độ hồi phục chân khí: 75 MP/s - Không thể cộng dồn. Tốc độ hồi phục chân khí = 0,005% x Max MP

May mắn: 2

Điểm thuộc tính tự do: 0

Kỹ năng:

1-Cuồng Nộ. Kỹ năng mô tả: Trong vòng 3s ở trạng thái Cuồng Nộ tốc độ xuất chiêu tăng gấp đôi, sát thương gây ra có 2% chí mạng.

2-Nhất đao lưu: Trảm Phong. Kỹ năng mô tả: Sử dụng vũ khí là Đao, vận dụng chiêu thức tiêu hao 100 Nội lực hình thành một luồn gió bao phủ thanh Đao. Tác dụng: Kéo dài phạm vi công kích. Sát thương gây ra bằng với sát thương của người sử dụng kèm theo 5% tỉ lệ xuyên thấu phòng ngự đối phương.

(Có thể đưa kỹ năng bản thân tự lĩnh ngộ được quy đổi thành kỹ năng theo cấp độ để hệ thống tăng cấp dựa vào Tinh luyện)

Trang bị: Death God"s Scythe, Death God"s Gown

Vật phẩm: Chìa khoá, bản đồ.

Nhiệm Vụ: 2-Học tập kỹ năng đầu tiên. Nhiệm vụ mô tả: Có thể lựa chọn kỹ của một con Boss bất kỳ bằng cách giết nó 3 lần. Chỉ học được một kỹ năng! (Hiện có 1 phần thưởng chờ nhận)

Sủng Vật: Không (chưa mở) (Level mở 50)

Nguỵ sủng vật:

Storm Griffin - Ali

level: 10

Hp: 10000/10000

Mp: 5000/5000

Sức mạnh: 125-190

Phòng ngự: 100-120

Tốc độ: 250-400

Thiên phú: Khống lôi

Pháp bảo: Không ( chưa mở) (Level mở 100)

Vòng quay hắc ám: 0 (Mỗi sau khi hoàn thành nhiệm vụ hoặc hấp thụ năng lượng tương ứng sẽ được quy đổi thành điểm kinh nghiệm, điểm kinh nghiệm này sẽ được chủ động đưa vào Kinh nghiệm dự trữ. Mỗi một lần quay bằng số kinh nghiệm cần để lên cấp tiếp theo) (Level mở điều kiện: hoàn thành 100 nhiệm vụ - đã hoàn thành 1 nhiệm vụ)

Chế tạo: Cần nguyên liệu cùng bản thiết kế chi tiết. Tỉ lệ thành công bằng 1/2 may mắn + may mắn/ 100. (Level cần 100)

Tinh luyện: Cần vật phẩm cùng nguyên liệu hoặc Kỹ năng cùng năng lượng cần thiết. Tỉ lệ thành công bằng 1/2 may mắn + may mắn/ 100. (Level mở 10)

Kinh nghiệm thăng cấp tiếp theo: 0/1

Kinh nghiệm dự trữ: 20 (Có thể lựa chọn bản thân tự hấp thụ hoặc cho vào kinh nghiệm để thăng cấp)

...

Có một số thay đổi cơ bản về những thông số của hắn, đó chính là việc nhiều ra thêm những mục "Nguỵ" cùng với sau một lần minh tưởng mà đã giúp hắn tăng chỉ số trí tuệ lên 130. Điều này là một tin tốt dành cho Trần Tinh.

-Chuyện này?

Lúc này, khi hắn đưa mắt xem tới dòng cuối cùng thì hắn lại cảm thấy nghi hoặc. Kinh nghiệm dự trữ đã nhảy vọt lên 20 trị số.

Ngay cả bản thân Trần Tinh cũng cảm thấy bất ngờ, khi nào hắn lại có nhiều điểm kinh nghiệm như vậy?

Trần Tinh tập trung nhớ lại, sau ít phút, hắn âm thầm gật gật đầu, hắn đã biết nguyên nhân vì sao và đã thấy được tầm quan trọng của năng lượng.

Ali hiếu kỳ nhìn nhìn Trần Tinh, không biết hắn muốn làm gì, nó cũng không làm phiền hắn mà ngoan ngoãn ở một bên cuộn mình.

Trần Tinh mở mắt ra, hắn đứng lên nhìn bên cửa sổ, thấy bão cát đã đỡ hơn, nhưng nắng vẫn còn gây gắt, thiết nghĩ nếu tầng 12 này đã được thiết kế như vậy thì phải có một giải pháp nào đó giúp người chơi có thể sinh tồn trong thời tiết khắc nghiệt này để đảm bảo tính công bằng.

Tầng 12 quan trọng nhất không gì khác chính là AI map, giữa một sa mạc mà không thể xác định phương hướng thì không cần nói cũng biết hậu quả thế nào? Vì lẽ đó AI map giữ một vai trò chủ đạo trong tầng 12 này.

Có điều ngay từ đầu AI map liền không hoạt động, nguyên nhân không phải bị lỗi mà là thiết kế như vậy, việc này nói lên người chơi phải tự tìm kiếm cũng giống như nói lên thực trạng khi một người bị lạc giữa sa mạc vậy.

Trần Tinh bắt đầu định ra "mục tiêu gần", hắn không thể bay, nếu cứ đi tìm kiếm như vậy thì ắt hẳn phải tốn cả tháng thời gian mới xác định được vị trí con Boss chính nơi này.

Cho nên mục tiêu gần của hắn chính là việc giúp con sủng vật của mình trưởng thành, trưởng thành đủ để làm thú cưỡi cho hắn.

Muốn nó trưởng thành cần cho nó đạt level ít nhất 70 trở lên, việc này cũng không phải quá khó đối với Trần Tinh, chỉ là hiện tại phải chờ đến trời tối mà thôi.

Trong lúc này, Trần Tinh cũng gửi tin nhắn cho tên "lão đại" kia, hỏi hắn hành tung của người mà hắn muốn tìm.

Sau vài giây thì có tin nhắn trả lời, địa điểm chính là tầng 11. Thế là hắn bắt đầu quay trở lại tầng 11, còn Ali hắn cứ để nó ở lại, dù sao hắn cũng sẽ rất nhanh liền trở lại nơi này.

...

Phía Nam cách khu vực an toàn 20 km. Có một toà thành bỏ hoang, nơi này đầy rẫy những creep thuộc lớp thú, với thiết kế đơn giản cho nên thuận tiện cho việc train quái.

Cách đó không xa, có một đoàn người khoảng gần 60 thành viên đang dừng chân nghỉ ngơi. Trên mặt ai nấy đều biểu hiện rất phấn khởi cũng như việc nói chuyện cười đùa với nhau rất thoải mái.

Họ nằm ở tốp dưới, không có kinh nghiệm cũng như kỹ năng, nhưng từ khi gia nhập The GoJ công hội thì cuộc sống tươi tắn hơn hẳn.

The GoJ chính là viết tắt của từ The Gate of Justice, cũng có nghĩa là Cổng Công Lý. Hội trưởng không ai khác chính là thanh niên Rikimaru kia.

Không nghĩ tới chỉ trong thời gian ngắn ngủi thì thanh niên này cũng đã kết nạp thêm một số thành viên mới.

-Nào, mọi người, lại đây uống chút nước đi. Hội trưởng, mời ngài uống nước.

Người lên tiếng chính là người mà Trần Tinh muốn tìm. Kẻ này đưa tới trước mặt Rikimaru một chai nước và mời y uống.

-Cám ơn cậu, Tomoro-kun.

-Không có gì đâu, chỉ là việc nhỏ thôi, hội trưởng cứ khách sáo, tôi trở về vị trí chuẩn bị đây.

Dứt lời, Tomoro cũng rời đi, biểu hiện vẫn vui vẻ, nhưng án mắt thì hiển nhiên đã bán đứng y.

Sau khi nghỉ ngơi được ít phút, cả đoàn tiếp tục bắt đầu train quái, mục tiêu của bọn họ chính là bầy quái nhền nhện level 35, số lượng cũng không nhiều lắm, kích thước không phải to lớn, trên hết là việc nó không khó đối phó.

Rikimaru tiến hành chia tổ tấn công, cả đám bắt đầu hành động, thế nhưng sau khi cuộc chiến diễn ra được 10 phút thì mọi người bắt đầu cảm thấy đầu choáng mắt hoa, có một số người không cẩn thận bị creep giết chết.

-Rút, mau rút lui..!!!

Nhận thấy tình hình không đúng, Rikimaru nhanh chóng hạ lệnh, đầu óc của y cũng đang quay cuồng lên nhưng y vẫn cố giữ tỉnh táo

Một đoàn người chật vật lùi về phía sau, khi đến khu vực an toàn thì đã có 7 người chơi thiệt mạng.

-Tomoro!!! Là ngươi!!!

Dưới bầu không khí ảm đạm của sự mất mác, Rikimaru tìm kiếm thân ảnh của Tomoru nhưng không thấy, y hét lớn lên một tiếng phẫn nộ.

Tiếng hét này làm mọi người cũng chú ý đến, một số người có đầu óc khác cũng nhanh chóng nhận ra vấn đề, sau đó một mảnh tiếng nghị luận vang lên.

-Bộp bộp bộp

-Hội trưởng kính mến, ngươi đã nhận ra rồi sao? Ta còn tưởng phải mất một lúc khi thuốc thấm ngươi mới hiểu được vấn đề chứ, không hổ là hội trưởng..

Tiếng vỗ tay kèm theo giọng nói vang lên đằng sau bức tường cũ nát, đi ra trước mặt mọi người chính là thanh niên Tomoro, sau lưng y còn có khoảng 10 người nữa, trên đầu bọn họ đều có ký hiệu màu đỏ, hiển nhiên không phải thiện nam tín nữ gì.

Nghe được giọng điệu có phần mỉa mai của Tomoro, Rikimaru tức giận hét lớn

-Tại sao ngươi lại làm như vậy!!!

Kẻ này hời hợt cười cười, y không để tâm lắm đáp

-Vì sao ư? Đương nhiên là ta muốn giết người cướp của rồi!

-Giết người cướp của? Ta đối xử tệ bạc với ngươi sao?

-Không không, không có liên quan đến vấn đề đối xử tệ bạc hay không. Ta chỉ là muốn giết người cướp của mà thôi.

-Như vậy mục đích của ngươi gia nhập công hội ta chính là vì việc này?

Tomoro cũng không dây dưa

-Cứ cho là vậy đi, ta cũng không muốn nói nhiều với ngươi. Được rồi, lên đường bình an.

Một đoạn đối thoại có phần chóng vánh, bởi vì đa số mọi người cũng đã không còn sức mà phản bác hay mắng chửi gì.

Lúc này, ngay cả Rikimaru cũng không thể chống cự thêm nữa mà đã nằm sấp xuông mặt đất cứ như cá nằm trên thớt chờ mần thịt vậy.

-Thủ lĩnh, ngài có cần ra tay không hay để bọn em.

Một người trong nhóm trên đầu có ký hiệu màu đỏ liếc nhìn Rikimaru rồi lên tiếng.

Mục đích thì dĩ nhiên là không thể để cho Tomoro bị "thẹo" trên đầu.

-Không cần, cứ để cho ta...

Nghe vậy, Tomoro khoát tay, có thể y là một người nham hiểm đặc biệt là thù dai, cũng có thể y có mục đích gì đó hoặc cơ bản y không muốn đêm dài lắm mộng, y từng bước đi tới Rikimaru và giơ lên thanh chuỷ thủ trong tay.

Chuỷ thủ còn ánh lên hào quang màu đỏ như sự khát máu của chủ nhân nó vậy. Trên khoé miệng người này còn nhếch lên biểu thị sự đắc chí của bản thân.

-Cộp cộp~

-Cộp cộp~

Đúng lúc này, tiếng bước chân vang lên, không phải một, mà là hai.

Dĩ nhiên, hai người này không ai khác chính là Trần Tinh cùng "lão đại" kia.

-Hình như ta đến không đúng lúc thì phải...

Cùng lúc, âm thanh lười biếng truyền vào trong tai mọi người, không ai đáp lại, bởi vì căn bản bọn họ muốn nói cũng không có sức, bọn họ chỉ có thể gắng gượng mở mắt ra mà nhìn.

Đập vào mắt mọi người là hình ảnh một người không rõ mặt mũi ra sao, bởi vì diện mạo người này đã bị che phủ bởi mặt nạ cười toét miệng, mái tóc dài tuỳ ý xoã phía sau, thân hình người này cân đối thẳng tấp, cao khoảng 1m90, tư thế hiên ngang, cơ bắp săn chắc, dĩ nhiên không thể là nữ nhân được.

Điều này không có gì đáng nói nếu không phải người này vừa dứt lời thì thân hình Tomoro cũng xoẻng một tiếng rồi tan vỡ, chỉ còn hắn đứng một chỗ dường như đang "thưởng thức" gì đó.

Trần Tinh dĩ nhiên không có hứng thú hỏi nhiều, từ khi Huyết Long dạy cho hắn Huyết Tinh Sưu Hồn Thuật thì đối với những bí mật tận sâu trong lòng của người khác cũng như "kinh nghiệm sống" của họ thì hắn chỉ việc "hấp thụ" nó thôi

Hắn bỏ ra 5 phút đứng lẳng lặng như vậy chỉ để tiếp thu những thứ hắn cần và loại bỏ những thứ vô dụng khác. Còn những tên đồng bọn còn lại của tên này cũng đã bỏ chạy và Trần Tinh không quan tâm điều này.

Bởi vì những hình ảnh của một người trong suốt cuộc đời họ thật sự quá nhiều. Khi Trần Tinh mở đôi mắt ra cũng là lúc hắn đôi mắt hắn loé lên ánh sáng màu đỏ, có điều việc này chỉ trong chóp mắt và bản thân hắn cũng không nhận ra điều đó.

Hắn âm thầm hài lòng với kết quả thu được, tạm gác chuyện "bí quyết" trở thành loại người thứ 2 sang một bên, bởi vì điều này cũng cần có thời gian thích nghi và "tập luyện" ứng dụng vào bản thân.

Trần Tinh liếc nhìn thanh niên Rikimaru, kể ra hắn cũng thật có duyên với người này, cho nên Trần Tinh quyết định giúp y một tay.

Đơn giản nhất chính là việc gia tăng thực lực bản thân của y hơn nữa.

*Hết chương...
Bình Luận (0)
Comment