Nghịch Thần Ký

Chương 229

Sau khi bạo đầu người cuối cùng, tên nhất kiếp Tán Tiên kia toàn thân nhiễm tiên huyết ngửa mặt cười to. 50 liên thắng đồng nghĩa tài sản trong người y cũng đã hơn 5 triệu hạ phẩm Linh Thạch.

Con số này đối với Trần Tinh hiện tại không đáng là bao, tuy nhiên cũng không thể phủ nhận ở một nơi như thế này đây chính là đại thủ bút.

Tuy nhiên, điều mà hắn để ý là việc đáng lẽ ra những mốc liên thắng phải khó đạt được mới đúng, vì sao hắn lại thấy việc này có phần đơn giản như vậy?

Hắn chỉ thắc mắc đôi chút nhưng rồi nhanh chóng gạt việc này sang bên.

Vấn đề này Trần Tinh cũng không dự tính đi sâu thêm, dù sao thay vì tò mò những chuyện "không đáng" thôi thì suy tính những bước tiếp theo phải làm thế nào còn hay hơn.

Thượng thiên nguyệt tỏ sương mờ.

Nhân gian khốn chỗ mỏi chờ theo trăng.

Trần Tinh có chút bất đắc dĩ ngâm ra 2 câu thơ trong lúc chờ đợi tới lượt thi đấu tiếp theo.

Phía trên trăng đã treo cao, hiển nhiên đêm cũng đã về khuya, tuy nhiên phía dưới đấu trường vẫn còn tiếp tục, hầu như các trận chiến diễn ra liên tục không có dấu hiệu dừng lại.

Trần Tinh đã chờ đợi hơn 2 canh giờ, đồng nghĩa hắn đã phí mất 4 tiếng đồng hồ trong lúc chờ đợi.

Thông tin của hắn đã được đấu trường thông báo, tuy vậy vẫn không có ai đứng ra khiêu chiến, điều này làm cho cả buổi tối Trần Tinh phải đóng vai khán giả.

Việc này Trần Tinh cũng không biết phải làm sao, những thông tin được đưa lên vẫn như cũ, vẫn Kim Đan tu vi không có gì thay đổi, thế nhưng có đứa nào ngu tới mức không nhìn ra đây là do Trần Tinh khai khống?

Mọi người đều suy đoán tu vi của Trần Tinh ít nhất phải Xuất Khiếu kỳ hoặc Phân Thần kỳ trở lên. Nhưng suy đoán vẫn là suy đoán, không có cơ sở nào có thể khẳng định suy đoán này là đúng.

Nguyên do là vì trận chiến trước đó, Trần Tinh không thể hiện gì nhiều, chỉ duy nhất 1 chiêu liền giải quyết đầu Nguyệt Lang Độc Nha có thể so với 20 Nguyên Anh kỳ, thì cho dù người tinh mắt nhất cũng khó có thể phán đoán đúng thực lực cảnh giới của hắn tới đâu.

-Chẳng lẽ hôm nay uổng phí nhiều thời gian như vậy cũng chỉ kiếm được 100 nghìn cục đá thôi sao? Haizz!

Trần Tinh thở dài một hơi, 100 nghìn thượng phẩm Linh Thạch đối với hắn không khác gì "cục đá", Trần Tinh đã có dự định đột phá Nguyên Anh kỳ, có thể toàn bộ số đó sẽ thành cục đá như trong miệng hắn nói.

Có chút bất đắc dĩ, Trần Tinh đứng lên dự định rời đi.

Tuy nhiên, không hiểu sao tên Tán Tiên nhất kiếp chiến thắng trước đó lại chủ động đứng ra khiêu chiến hắn, giọng nói to rõ của y vang vọng như là một ngòi nổ khiến mọi người tranh nhau đổ xô đặt cược.

Tỷ lệ lúc này còn khủng bố hơn trước đó, 1 bồi 100. Việc này đồng nghĩa với việc ngay cả "nhà cái" cũng chắc chắn Trần Tinh phải chết không thể nghi ngờ.

Cái giá phải trả cho việc "nói dối" dù chỉ 1 lần đó là phải mất đi quyền ưu tiên cùng quyền từ chối khiêu chiến.

Đã chấp nhận ghi danh sau khi nghe điều khoản mà từ chối trận chiến, điều này đồng nghĩa đụng chạm đến quy tắc ở đây và phải chịu cảnh chế tài của Đấu trường. Chế tài không gì khác chính là bị truy sát.

Rất may là vấn đề này Trần Tinh không để tâm tới, nói một cách chính xác đó là thực lực của hắn đủ "kham" nổi. Thực lực làm nên tự tin, quả nhiên lời ấy không sai.

Trần Tinh giống như lần trước, hắn thay đổi hình dáng đặt cược 100 nghìn thượng phẩm Linh Thạch sau đó lại trở lại thân phận Mắt Quỷ từ từ xuất hiện phía dưới sân đấu.

Một tên nhất kiếp Tán Tiên mang trong mình Huyết Mạch Linh Thể Tam Đầu "cẩu" lại đi khiêu chiến một tên "người mới" như hắn.

Việc này người ngu cũng nhìn ra có uẩn khúc, thế nhưng ai lại quan tâm uẩn khúc đó là gì? Không ai lại rãnh hơi như vậy kể cả Trần Tinh.

Nói là không rãnh hơi suy nghĩ tức ám chỉ việc vắt óc nghĩ tới nguyên do vì sao người này lại làm thế, bởi lẽ Trần Tinh đủ thông minh để biết được kẻ phía sau là ai.

Hắn bất kể phòng khách quý số 20 là kẻ nào, chỉ cần không phải Địa Tiên Trần Tinh liền có thể thảnh thơi "không lo không nghĩ" về độ an toàn của bản thân.

Mặc dù tu vi thuộc hàng yếu kém, thế nhưng Trần Tinh hiện tại thừa sức để làm những việc "không tưởng". Hắn chính là đại diện cho trường phái khẳng định "Tu vi không phải là tất cả".

-Hắc hắc, không nghĩ tới ngươi can đảm như vậy...không biết một lát nữa ngươi có quỳ xuống cầu xin lão tử tha mạng như tên khi nãy hay không? Hắc hắc.

Trần Tinh xuất hiện, tên nhất kiếp Tán Tiên liền cười đắc ý, có thể cái giá mà phụ nhân kia đưa ra cũng không phải nhỏ.

Trần Tinh lười mở miệng, hắn hướng gian phòng số 20, khoé miệng khẽ nhếch, sát tâm cũng đã nổi lên.

Có những thứ cứ như được định mệnh sắp đặt một dạng. Trần Tinh đi tới đâu bất kể dùng khuôn mặt, hình dáng thật hay giả đều sẽ luôn xuất hiện những "chướng ngại vật" cố tình gây khó dễ cho mình.

Hắn không ngán nhưng không có nghĩa là Trần Tinh không cảm thấy "phiền".

Lúc trước 1 mình không có gì vướng bận nên Trần Tinh còn mong chờ những tình huống như hiện tại, thế nhưng hiện giờ hắn đã có kế hoạch cùng mục đích thậm chí là mục tiêu rõ ràng, cho nên Trần Tinh không có thời gian để cùng những "phiền phức" này dây dưa dài dòng.

Hắn muốn sau đêm nay, tất cả những kẻ "đáng chết" đều phải biến mất. Kẻ đầu tiên chính là tên nhất kiếp Tán Tiên này.

-Lên đi, cho thấy vốn liếng của ngươi tới đâu.

Trần Tinh định thần, hắn thờ ơ nói, thái độ hoàn toàn như kẻ bề trên.

-Khốn kiếp!!! Ngạ Khuyển U Minh Hoả!!

Nhất kiếp Tán Tiên tu sĩ nghe vậy liền nổi giận đùng đùng, y ta không chần chờ lập tức gọi ra Huyết Mạch Linh Thể và sử dụng bản mệnh thần thông.

Mỗi một kẻ sở hữu Huyết Mạch Linh Thể liền có bản mệnh thần thông, giống như Tiếu Thiên Minh, lần trước một tiếng hống nổ cả bầu trời cũng tức là bản mệnh thần thông của y, chỉ là việc vận dụng bản mệnh thần thông dĩ nhiên cũng có chênh lệch, điều này không phụ thuộc vào đẳng cấp tu vi mà phụ thuộc vào khả năng thấu đáo về "bản chất" Huyết Mạch Linh Thể bản thân người sở hữu.

Hư ảnh Tam Đầu Khuyển cao ước chừng 20 trượng hiện ra bao phủ người này vào bên trong, một đầu cẩu hung tợn nhất há miệng phun ra một ngọn lửa màu xanh lá cây nương theo tiếng hét.

Nhiệt độ xung quanh ngay lập tức tăng lên không tưởng, kể cả Trần Tinh cũng cảm giác có phần "oi bức".

Hắn biết bản thân phải làm ra né tránh nếu không muốn bị "khét" thành một mảng. Phòng ngự của Trần Tinh cũng đã thuộc vào hàng "khủng" nếu so với mặt bằng chung tu sĩ tu Tiên ở đây. Dù vậy hắn vẫn cảm thấy ngọn lửa này không phải tầm thường, nói theo cách dễ hiểu tức là ngọn lửa này có thể làm tổn thương Trần Tinh.

Nếu bàn về thực lực chiến đấu, Trần Tinh bỏ xa kẻ này cả một khoảng không biết bao nhiêu con phố, hắn có thể trong tích tắc chưa đầy một cái nháy mắt đoạt lấy thủ cấp của y.

Thế nhưng Trần Tinh phải suy nghĩ về những việc xảy ra tiếp theo, nếu hắn tỏ ra "mạnh mẽ" như vậy thì còn có ai dám khiêu chiến hắn nữa?

Phải biết cái đấu trường này không khác gì nơi quyết định thu nhập của Trần Tinh lúc này. Hắn dĩ nhiên không có dự định tham gia "một lần rồi thôi".

Thế lực của Trần Tinh chưa đủ để hắn có thể bước vào giai đoạn "an nhàn" tập trung tu luyện đề thăng tu vi được. Thứ hắn cần lúc này chính là danh tiếng.

Do đó, Trần Tinh phải tỏ ra trên cơ đối phương, nói một cách chính xác là hắn phải làm sao cho mọi người "nhìn" ra được tu vi của mình.

Vừa phải "ngầu" vừa phải "quảng bá" hình ảnh, kèm theo không được sử dụng thực lực chênh lệch quá nhiều.

Những thứ này diễn trong đầu hắn chưa đầy 3s, nói thì dễ nhưng làm lại là một chuyện khác.

Trần Tinh chân dậm mặt đất, trọng tâm hướng một góc 45 độ về bên phải lướt qua đó một khoảng né tránh Ngạ Khuyển U Minh Hoả, tay hắn xuất hiện thanh lưỡi hái, linh lực truyền vào, lưỡi hái ong lên một tiếng cộng hưởng, Trần Tinh tay phải cách không vung trảm một đường về phía tên kia.

-Trảm phong!

Trần Tinh thì thào, hắn là cố tình, mục đích chính là để người khác nghe được tên chiêu thức đã đoạt lấy thủ cấp Nguyệt Lang Độc Nha là gì, có điều Trảm phong bây giờ hắn sử dụng đã được giảm uy lực đi rất nhiều.

Phong nhận hình bán nguyệt loé lên lao thẳng người này.

-Hừ, trò trẻ con!

Nhất kiếp Tán Tiên hừ lạnh một tiếng, đầu khuyển thứ hai há miệng, từ trong miệng nó bay ra không biết bao nhiêu phong nhận lao ngược về phía Trần Tinh.

Phong nhận của hắn dĩ nhiên không thể so cùng "một đống" phong nhận này, bằng chứng là việc nó bị thổi bay trong tích tắc sau lần va chạm đầu tiên.

Không dừng lại ở đó, các phong nhận lao về phía Trần Tinh dường như có linh tính một dạng, chúng biến thành vô số đầu khuyển nhỏ "đuổi cắn" Trần Tinh.

Trần Tinh sau 2 lần né tránh, nhận thấy bọn chúng vẫn đuổi theo và không có dấu hiệu dừng lại, hiển nhiên đây là do tên kia thôi thúc linh lực giở trò.

Nhận thấy nếu cứ tiếp tục như vậy không phải là cách, Trần Tinh quyết định tăng thêm uy lực Trảm Phong lên một chút.

Tay hắn giơ ngang rồi rạch ngang một đường.

Một vòng xoáy xuất hiện che chắn trước mặt hắn là cho những con phong khuyển này bị tan biến sau va chạm.

Nhất kiếp Tán Tiên tỏ ra căm tức, vì từ đầu đến cuối người này luôn đứng một chỗ quan sát Trần Tinh nhất cử nhất động, có thể nói tốc độ né tránh của hắn "quá nhanh" làm cho tên nhất kiếp Tán Tiên không thể làm gì được.

Nói đúng hơn là y ta không có phép nào có thể theo kịp tốc độ đó. Phong phép thuật đã không, hoả phép thuật lại càng không thể.

Kẻ này bắt đầu lo lắng, nếu cứ tiếp tục như vậy thì thế nào bản thân mình cũng cạn kiệt linh lực trước, tới lúc đó thì nguy to.

Nghĩ tới đây, y ta gầm lên một tiếng, sau đó tay bắt đầu bấm pháp quyết, miệng thì lẩm bẩm đọc chú ngữ.

Không biết y ta dự định làm gì, thế nhưng có thể từ bộ dáng xem ra là một chiêu không phải tầm thường, bởi lẽ những pháp thuật vận dụng cần pháp quyết hoặc chú ngữ thường thuộc hàng "khủng" có uy lực mạnh, hoặc chính là cấm thuật thất truyền đại loại như vậy.

-Địa Ngục Tam Đầu Khuyển!!

Rốt cuộc nhất kiếp Tán Tiên cũng thốt lên một câu hoàn chỉnh tên chiêu thức. À không, chính xác đây có lẽ được xem như cấm thuật liên quan đến Huyết Mạch Linh Thể của y.

Bởi lẽ những gì diễn ra tiếp theo cũng khiến Trần Tinh rung động.

*Hết chương
Bình Luận (0)
Comment