Nghịch Thần Ký

Chương 23

Tiến ra khỏi tiểu thế giới, cảm ứng phân thân, Trần Tinh một đường hội hộp với 4 người. Đã có phân thân giải thích trước đó hắn chỉ cần thay thế phân thân, nên Trần Tinh cũng không cần nhiều lời. Mọi người tiến hành theo kế hoạch. Bắt đầu săn giết ma thú lấy nội đan.

Vì không muốn bại lộ thực lực với lại những ma thú này cũng chỉ từ Huyền cấp trở xuống nên hắn cũng lười động thủ. Gặp con nào là sách ngay Barret ra nả một phát là xong, lần trước hắn thử nghiệm nội đan ma pháp thành công nên cũng không cần sợ hết năng lượng chỉ cần chừa lại 1/3 năng lượng là có thể dùng dài dài. Nhưng 1 phát bắn mặc dù vết thương nhỏ nhưng toàn ngay yếu điểm nên ma thú cũng không có bất kỳ cơ hội nào. Đến chết chúng nó cũng không biết mình chết như thế nào nữa. Điều này làm cho 4 người nghẹn họng. Nhất là mập mạp cùng Thiết Thụ hỏi hắn mượn súng dùng, hắn đành phải cho 2 người mỗi người 1 cây barret. Theo lý thuyết là nội đan ma pháp nào sẽ bắn ra đạn ma pháp đó nhưng do năng lượng tiết ra được áp súc lại và bị đẩy đi tốc độ nhanh nên cũng không quan trọng lắm về mặt thuộc tính.

Thời gian trôi qua, trời sắp tối, mọi người cũng tìm kiếm chỗ trú đêm, đốt lửa, cả nhóm xung quanh ngồi nướng thịt ăn. Mập mạp bỗng nhiên than thở vì mình lão đại lão nhị đều có bạn gái còn hắn vẫn chưa a, nhất là lão nhị hắn có tới 3 người bạn gái luôn a, mập mạp hiếu kỳ hỏi: "Tiểu nhị a, ngươi có 3 người bạn gái, vậy ngươi yêu ai nhất?"

Hắn thoáng sửng sở sau đó trả lời:"Ta yêu cả 3 người bọn họ, không phân biệt ai cả"

Chu mập mạp thấy Trần Tinh thoáng tâm tình không vui hắn cũng không trêu chọc nữa. Đùa phải biết điểm dừng, dai quá sẽ khiến người khác khó chịu.

Tối hôm đó, mọi người giữ khoảng cách rồi dựng lều đỡ ngủ. Trần Tinh chịu trách nhiệm canh gác ca đầu tiên. Hắn cũng không có ý định đánh thức mọi người, một mình đảm nhiệm trực suốt đêm. Hắn nằm trên cỏ, hồi ức lại thời gian còn ở Địa Cầu, có thật nhiều niềm vui, hắn mỉm cười nhưng sau đó lại đau thương nhẹ giọng lẩm bẩm:

"Phi Yến,Từ khi em ra đi...liệu em có biết rằng anh vẫn hay thẩn thờ, anh cảm thấy cuộc sống này quá đỗi cô đơn. Thiếu đi em, anh cảm thấy mất đi màu xanh cuộc sống, anh không cười, anh cũng không khóc. Vì ba mẹ, anh tiếp tục sống, anh rất sợ, nếu có một ngày anh trở lại Địa Cầu, liệu em có tha thứ cho anh không? Anh không còn chỉ có mình em, em có chấp nhận anh không?...."

Nhân diện bất tri hà xứ khứ

Đào hoa y cựu tiếu Đông phong

Xuân tàm đáo tử ti phương tận

Lạp cự thành khôi lệ thuỷ can

Đa tình chỉ hữu xuân đình nguyệt

Do vị ly nhân chiếu lạc hoa.

......

Sáng hôm sau, thời gian kết thúc còn khoảng 28 ngày, Trần Tinh kiếm cớ rời đi, lấy lý do bảo hộ chúng nữ cùng căn dặn mọi người không cần chờ hắn. Lưu lại cho mọi người trang bị đầy đủ, hắn cũng không sợ bọn họ có bất trắc gì, với tính cách cẩn thận công thêm kinh nghiệm dẫn đội của Lưu Chính, 4 người nếu không vào sâu cũng sẽ không xảy ra chuyện gì bất trắc.

Trần Tinh một mình tiến vào sâu trong Nguyên Thuỷ sâm lâm, ở đây, hắn cảm ứng được sự khác biệt nhưng không biết là chỗ nào. Hắn thấy nếu tu luyện ở đây thì sẽ tiến bộ nhanh hơn, cộng thêm có ma thú cao cấp đối luyện hắn chắc mình sau khi kết thúc kỳ thi này cũng có thể đặt chân vào Thánh giai, trước hết hắn phải tiến vào tiểu thế giới tiến hành thí nghiệm làm sao để đạt được tri thức của Cực lạc lão tổ trước. Phải biết hắn dám nói người trên tinh cầu này đều là con kiến hôi, có nghĩa hắn ở một nơi mà đẳng cấp còn cao hơn ở đây. Quan trọng nhất là hắn nói khi thành Thần sẽ có vô hạn tuổi thọ, thật sự có thần linh sao???

Hắn tiến vào tiểu thế giới suy nghĩ biện pháp, hắn không biết bắt đầu từ đâu? Làm sao có thể moi lấy trí nhớ của một người. Sưu hồn thuật? Vấn đề là hắn không biết. Bắc đất dĩ, hắn phải làm phiền chúng nữ, hỏi ý kiến mọi người xem có thể làm gì được không. Phải biết đằng sau người đàn ông thành công luôn có bóng của người phụ nữ, hắn hiện tại có 5 người không lẽ không tìm được cách sao?

Đem mọi chuyện nói hết với các nữu, rồi hắn im lặng trong chốc lát chờ đợi mấy nữu nói. Minh Nguyệt nghĩ nghĩ rồi nói ra:

"A Tinh, ta có nghĩ đến một khả năng không biết có thử được hay không?"

"Biện pháp gì?" Hắn hỏi

"Ta có Quang Minh thánh thể, sử dụng quang minh ma pháp rất dễ dàng, mà quang minh ma pháp là khắc chế của những linh hồn cũng như đại diện cho sự tẩy lễ, ta có thể tiến hành thanh tẩy đi thần trí của đoàn thần hồn này chỉ chừa lại những kiến thức thôi nhưng sẽ không có trí khôn, sau đó ngươi dùng nguyên thần của mình tiến hành thâm dò xem thần hồn của hắn chứa cái gì?"

"Để ta nghĩ đã! Không thể được, hắn đến từ một vị diện khác, ngôn ngữ khác, cho dù có thăm dò được ta cũng không hiểu được nội dung, nàng cứ thanh tẩy thần hồn hắn trước sau đó ta sẽ tiến hành thôn phệ hắn, nếu không được cũng không sao cả" Trần Tinh đưa ra ý kiến

Minh Nguyệt nhu thuận gật đầu, sau đó cắn ngón tay vẽ lên nền gạch những vòng tròn ma pháp, tốc độ vẽ rất nhanh, miệng cũng theo không ngừng niệm chú ngữ. Hắn nhìn thấy cũng thoáng cảm động, phải biết ma pháp dùng máu để phát động cũng không phải chuyện đùa, trong máu chứa năng lượng thuần khiết, mất đi một phần cũng coi như mất đi sức sống một chút.

Sau khi nàng hoàn thành xong ma pháp trận rồi thả hộp thuỷ tinh vào trung tâm, 2 tay giang ra 2 bên mặt ngửa lên

" Dùng máu của ta, thanh tẩy linh hồn tội ác, trả lại cho nó sự thuần khiết nhất, Thanh Tẩy!"

Ma pháp trận sáng lên rồi hào quang thánh khiết toả ra, bên trong hộp thuỷ tinh thần hồn gào thét giãy giụa sau một lúc rồi còn lại một đoàn tinh khiết không tạp chất ngoan ngoãn thần hồn lộ ra.

Trần Tinh thấy vậy tiến hành dùng nguyên thần của mình từ từ thôn phệ. Chúng nữ thì yên lặng một bên nhìn hắn. Sau một lúc hắn mở mắt ra, biết được rất nhiều tin tức giá trị. Đầu tiên hắn xác nhận là thật sự có thần linh nhưng thần linh chỉ là những người ngộ đạo thôi, có tu vi cao hơn người khác thôi.

Đẳng cấp tu luyện cao hơn ở đây rất nhiều. Chỗ này từ phàm giai cho tới thánh giai chỉ là giai đoạn nhập môn thôi. Giai đoạn thứ hai theo tri thức của Cực lạc lão tổ chia ra:

-Bán thần: sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đại viên mãn

-Hạ vị thần: sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đại viên mãn

-Trung vị thần: sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đại viên mãn

-Thượng vị thần: sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đại viên mãn

-Chân thần:....

Cực lạc lão tổ chỉ biết được tới đây thôi vì hắn cũng chỉ là Trung vị thần sơ kỳ thôi. Từ hạ vị thần lên trung vị thần thiên tài nhất cũng mất 2000 năm. Phải biết tu luyện không năm tháng. Với số tuổi dài vô tận thì tu luyện dựa vào tư chất cũng như cơ duyên.

Người ta không còn theo đuổi tuổi thọ nữa mà thay vào đó là quyền lực. Người có quyền lực trong tay sẽ theo đuổi quyền lực hơn nữa. Sẽ không bao giờ đủ cho những con người đầy dã tâm!

Muốn từ Thánh Giai lên Bán Thần khoảng cách cũng như từ phàm giai lên tới Thánh giai vậy. Không phải việc tu luyện là 1+1=2 đơn giản như vậy. Phải trải qua 9 đạo thiên kiếp (1 lần ở Thánh giai sơ kỳ,2 lần ở trung kỳ,2 lần hậu kỳ, 4 lần khi đạt Thánh giai đại viên mãn) cửu cửu quy nhất bỏ đi phàm thai thành tựu Bán Thần.

Khi đạt được Bán Thần rồi sẽ không còn phân biệt ma pháp hay vũ kỹ nữa mà thay vào đó là tìm hiểu pháp tắc, thần thông, thiên phú, lực lượng cơ thể, thần khí,công pháp,....những thứ này sẽ quyết định độ mạnh yếu của 2 người nếu cùng một đẳng cấp.

Khi đạt được Bán Thần rồi sẽ có 2 cách thành tựu Hạ vị thần, thứ nhất là tự trảm thần hồn ngưng tụ Thần cách rèn luyện phân thân, cách này rất nguy hiểm, rất dễ hồn phi phách tán, nên đa số mọi người không dám thử, thử hỏi ai không sợ chết. Cách thứ 2 đơn giản hơn nhiều đó là tìm thần cách của Thần vẫn lạc tiến hành luyện hoá.

Nhưng hạn chế là Thần cách đó phải cùng thuộc tính và chỉ có thể thông qua thần cách cao cấp khác tiến hành lớn mạnh bản thân thôi chứ không thể tu luyện pháp tắc nữa. Người luyện hoá sẽ kế thừa pháp tắc mà chủ nhân Thần cách khi còn sống ngộ được.

Ví dụ Trần Tinh đang là Bán Thần hắn kiếm được hạ vị thần Hoả hệ thần cách phù hợp với hắn. Hắn tiến hành luyện hoá nó, sau khi luyện hoá xong hắn sẽ thành hạ vị thần hoả hệ, hắn không thể tu luyện pháp tắc hoả hệ nữa hắn chỉ có thể thông qua thôn phệ Hoả hệ thần cách trung vị thần để thành tựu trung vị thần. Như vậy hắn sẽ yếu đi rất nhiều so với tự thân cảm ngộ, thần cũng có mạnh yếu, hơn thế nữa thần chết đi tức là yếu hơn đối phương mới bị người giết, như vậy mình thừa kế hắn đồng nghĩa mình cũng yếu hơn người khác sao?

Hắn ổn định tâm tình rồi kể lại mọi chuyện cho chúng nữ biết làm mọi người cũng thổn thức không thôi, xem ra phải cố gắng tu luyện hơn. Hắn bảo chúng nữ cứ tiếp tục tu luyện. Điều làm hắn khó hiểu là, theo Cực lạc lão tổ lý giải, Thần cách là pháp tắc ngưng tụ mà thành nằm trong Tử Phủ sau khi bị đối phương đánh bạo đầu sẽ rơi ra. Nhưng Cực lạc lão tổ mất đi nhục thân cũng không chết cũng không có rơi ra Thần cách đây? Vì sao? Hắn không suy nghĩ nữa, hắn đang suy nghĩ về 2 bản sách mà hắn lúc trước đọc không được nhưng giờ có tri thức Cực lạc lão tổ nên rất dễ dàng.

P/s: Cầu like cầu đề cử để truyện lên top, không thì đánh giá 10* hoặc like truyện để lại bình luận. Đó là động lực để tôi ra nhiều chương hơn. Thanks anh em nào ủng họ truyện!
Bình Luận (0)
Comment