Nghịch Thần Ký

Chương 267

Trần Tinh vừa lúc rơi xuống ngay tại trên đầu chuột đầu lĩnh, hắn khoé miệng tràn ra máu tươi, hiện nhiên Trần Tinh cũng đã bị thương. Nhưng nếu so với chuột đầu lĩnh thì Trần Tinh thương thế không khác gì chính trâu mất sợi lông, lúc này chuột đầu lĩnh cũng không thoát khỏi số phận bị âm lôi tàn phá.

Cơ thể nám đen một mảnh, mùi tanh nồng của máu tươi cũng giảm đi rất nhiều.

Trần Tinh tĩnh lặng đứng trên đó có chút thất thần.

Hắn toàn thân trên dưới ngoại trừ có chút thương thế kia cùng với linh lực chỉ còn không tới 2 phần thì xem như hoàn hảo.

Trần Tinh không có mảy may cảm giác thành tựu hay kích động, hắn đang trầm tư hồi tưởng lại một kích vừa rồi.

Từ khi đạt được Diệt Thần Kích tới nay, đây là Trần Tinh lần đầu tiên sử dụng Diệt Thần chiến kỹ, tuy không quá trơn tru nhưng hiệu quả cũng xem như tạm được.

Đúng, chính là tạm được! Trần Tinh tương đối hài lòng về uy lực của nó.

Mặc dù nếu so với chân chính kích kỹ thức đầu tiên thì không đáng là gì nhưng Trần Tinh tin tưởng tương lai không xa mình sẽ phát huy được uy lực chân chính khiến cả tinh cầu cũng sẽ huỷ diệt thành tro bụi.

Diệt Thần, diệt là chân chính thần. Huống chi là Địa Tiên?

Trần Tinh tay nắm không phải Diệt Thần Kích, linh lực của hắn quá ít. Chỉ mô phỏng một kích Thiên Tru thôi cũng đã rút hết phân nửa linh lực.

Như vậy, Trần Tinh là không thể nào thi triển kích thứ 2. Điều đó là bất khả thi.

Phải biết, từ đầu tới cuối Trần Tinh dựa vào thể phách chiến đấu, 1 phần linh lực tiêu hao chỉ là do hắn bảo đảm thể lực sung mãn mà thôi. 2 phần khác thì là do sử dụng Chỉ Xích Thiên Nhai tiêu hao.

Hiện tại còn lại trên dưới 2 phần. Đây là tối trọng tiếu nhất số linh lần cần có để Trần Tinh có thể đào thoát nếu tình huống không khả quan.

Chỉ Xích Thiên Nhai là một môn thần thông thích hợp với phong cách chiến đấu của Trần Tinh. Nó cơ động, bất ngờ khó lòng phòng bị.

Nhưng tu vi không đủ lại là nhược điểm của hắn khi đối mặt với lựa chọn sử dụng hay không sử dụng thần thông này.

Sử dụng đồng nghĩa tiêu hao linh lực tương đối nhiều, cho nên Trần Tinh phải cân nhắc lúc nào cần sử dụng.

Không sử dụng thì trực tiếp không cần đề cập. Có mà không biết tận dụng không bằng triệt để phế đi cho rồi?

Về phần Trích Tinh Chỉ, chiêu thức này vạn bất đắc dĩ Trần Tinh sẽ không dùng đến.

Dùng một lần liền rút cạn linh lực không còn, số linh lực tiêu hao là toàn bộ. Phương pháp lấy mạng đổi mạng này trực tiếp đươc Trần Tinh xếp vào hàng ngũ át chủ bài cuối cùng.

Mặt khác, Thể phách cường đại không còn là điểm mạnh của hắn nữa, đối mặt với Luyện Thi sĩ, yêu thú, Trần Tinh không khác gì bỏ bị áp chế một dạng, không thể lấy cứng đối cứng, nếu không thì linh lực tiêu hao để chữa trị còn nhiều hơn nữa.

Ngũ Hành Âm Lôi Quyết thì mới nhập môn, luyện ra được Tử Cực Ma Đồng hoàn mỹ. Uy lực chân chính cũng chưa triệt để kích phát. 5 thức ngũ hành âm lôi cũng mới hiểu được da lông, Trần Tinh cần phải dụng tâm cảm ngộ ngũ hành âm lôi hơn nữa.

Pháp thuật phù hợp trong chiến đấu thì Trần Tinh lại không có một móng phòng thân!

Nếu không phải Nguyên Anh hắn biến dị, lĩnh ngộ ra 3 đạo pháp tắc Thuỷ Mộc Thổ, cùng với 9 khoả Đan Nguyên còn chưa lột xác không ngừng xoay chuyển cung cấp thì làm sao Trần Tinh có thể có số lượng linh lực gấp trăm lần đồng cấp cơ chứ?

Thuỷ Mộc Thổ, 3 Nguyên Anh vẫn còn trong giai đoạn hoàn thiện.

Trải qua lần này, Trần Tinh lại càng cấp thiết hơn nữa tăng trưởng tu vi.

Hắn biết bản thân mình còn nhiều thiếu khuyết, nhưng cấp thiết nhất vẫn là tăng lên thực lực.

Đối với điều này Trần Tinh cũng là bất đắc dĩ.

9 khoả Đan Nguyên còn lại biết năm nào tháng nào mới có thể lột xác hoá thành Nguyên Anh?

Nếu 3 khoả Đan nguyên ban đầu đại biểu cho 3 đạo pháp tắc, nói như vậy 9 khoả còn lại cũng là như vậy.

Ngoại trừ ngũ hành là Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ ra còn có Phong, Lôi, Quang Minh, Hắc Ám, Thời Gian, Không Gian.

Tổng cộng cũng chỉ 11 đạo, như vậy 1 đạo cuối cùng là gì?

Băng sao? Dĩ nhiên không phải. Băng cũng chỉ là một chi thứ của Thuỷ mà thôi.

Còn về Sinh mệnh pháp tắc? Có thể đi, nhưng quy cho cùng nếu có Sinh mệnh liền sẽ đại biểu Tử Vong pháp tắc. Như vậy sao chỉ có 12 thôi? Phải chăng 12 là con số cuối cùng rồi?

Trần Tinh nghi mãi không ra, trực tiếp thở dài, hắn ngay cả ngũ hành cũng không ngưng ra thì làm sao có thể lĩnh ngộ những thứ khác.

Trần Tinh ngay lúc nản lòng, linh quang chợt loé lên.

Hắn cực đoan nghĩ:

-Sẽ được hay không trực tiếp không cần ngũ hành cân bằng mà trực tiếp chủ tu 3 đạo Nguyên Anh kia thôi?

-Người khác không phải cũng chỉ có một Nguyên Anh thôi sao? Tuy là một Nguyên Anh nhưng cũng không thể ai cũng chứa đầy đủ ngũ hành đi? Nếu đầy đủ thì tại sao lại có người chỉ có thể thi triển được 1 loại hay 2 loại pháp thuật thôi? Hoặc là thi triển uy lực không đồng nhất?

-Nói như vậy, cơ bản trên thực tế khó có thể ngũ hành cân bằng đi. Chỉ cần bên trong cơ thể có chứa ngũ hành liền có thể?

....

Càng nghĩ, hai mắt Trần Tinh càng sáng lên. Hắn kìm nến xúc động lập tức ngồi xuống tu luyện.

Hoàn cảnh hiện tại không thích hợp nha!

Trần Tinh từ trong Huyết Long Giới Chỉ xuất ra một đạo trang phục, mặc dù không bao lâu trang phục liền sẽ hỏng mất, nhưng dù sao cũng không thể trần truồng đi tới đi lui được, tiểu đệ vừa to vừa dài cứ lắc lư như thế cũng không thoải mái gì.

Đồng lời, Trần Tinh cũng không dừng lại mà chậm rải đi tới, hắn cảm ứng có thứ gì đang triệu hoán mình.

Không phải huyễn cảnh, mà là tâm thần cảm ứng.

Trần Tinh không gấp gáp, hắn không biết hay không vẫn còn bầy đàn yêu thú nào khác. Do đó, hắn cứ từ từ, vừa đi vừa xuất linh thạch hồi phục linh lực.

Đi được một lúc, linh lực cũng đã gần như bổ sung đầy đủ.

Lúc này, Trần Tinh phía trước đại khái khoảng 60 bộ, nương theo ánh mắt hắn có thể thấy khung xương từng kiện từng kiện rải rác khắp nơi.

Binh khí rỉ sét loang lổ không biết bao nhiêu năm, ở đây ma khí cũng là nặng nề hơn rất nhiều.

Trần Tinh tiện tay rút ra một thanh trường thương xem xét, hắn giật mình phát hiện trường thương này có chút nặng, lực đạo Trần Tinh đại khái 5 vạn cân tả hữu. Tuy nhiên trường thương cũng đạt đến trên dưới 1 vạn cân.

(quy ước: 1 cân = 1 kg)

Nói như vậy người sử dụng trường thương lực đạo ít nhất cũng tương tự hắn, dù yếu hơn cũng không xê dịch gì nhiều?

Trần Tinh nhất thời dấy lên ý nghĩ:

-Chủ nhân của thanh trường thương này là thể tu?

Hắn hiếu kỳ không thôi, nếu đúng là như vậy thì tu tiên tu sĩ cũng có chuyên môn pháp quyết luyện thể hay sao?

Lúc này, ánh mắt hắn vô tình quét lên cây trường thường.

Bên trên có ghi dòng chữ nhỏ

"Tuyệt Phách Thương - Thiên Binh Trương Kiện"

-Thiên Binh?

Trần Tinh nhie giọng lẩm bẩm. Hắn hoài nghi không thôi.

Trần Tinh tiện tay vứt bỏ trường thương, bắt đầu tiến lên phía trước.

Ánh mắt hắn tuỳ ý hướng xung quanh quét tới quét lui.

Tuy nhiêm rất nhanh Trần Tinh liền cảm thấy thất vọng, chiến trường này không biết đã trải qua bao nhiêu tuế nguyệt, ngay cả binh khí cũng đã mục nát, túi trữ vật loại hình dĩ nhiên là bị ma khí ăn mòn hầu như cặn bã cũng không còn. Nào đâu có thứ tốt cho được?

Trần Tinh thở dài, đúng lúc này, một giọng nói vang lên, khiến Trần Tinh gân cơ căng cứng

-Tiểu hữu, xin cứu ta....

Giọng nói ẩn chứa uy năng khổng lồ, tựa như chỉ cần một ngón tay liền có thể trấn áp Trần Tinh một dạng.

Cảm giác nhỏ bé này khiến Trần Tinh cực kỳ khó chịu. Trong lúc tâm tình chập chờn, Trần Tinh gầm lên giận dữ:

-Là ai?

-Tiểu hữu, xin cứu ta...

-Tiểu hữu, xin cứu ta...

Không có ai trả lời Trần Tinh, chỉ là một câu nói cứ như vậy lập lại, tựa như từ phía xa vang vọng lại vậy.

Trần Tinh hít sâu một hơi, bình tĩnh trở lại.

Hắn đang suy nghĩ có hay không trực tiếp rời đi. Trần Tinh biết, người phát ra thanh âm này tu vi sâu không lường được.

Một khi có chuyện gì xảy ra, hắn nhất định phải chết không thể nghi ngờ.

Nhưng cứ như thế rời đi thì trong lòng hắn lại cảm thấy vô cùng khó chịu.

Cắn răng, Trần Tinh dứt khoát làm ra quyết định...

*Hết chương
Bình Luận (0)
Comment