Nghịch Thần Ký

Chương 374

P/s: cầu 60k đậu bỏ vip /teo

Sau khi Trần Tinh để Nhược Hề phục dụng Tam Hồn Tụ Phách Hoàn, hắn cũng bắt đầu tĩnh toạ tìm hiểu trạng thái bản thân.

Đan dược suy cho cùng vẫn không phải Tiên dược, cho nên cần chờ một đoạn thời gian mới có thể nhìn xem hiệu quả của nó thế nào.

Là sống là chết, thời gian sẽ trả lời.

Còn về hiện tại, Trần Tinh chính là tĩnh toạ tìm hiểu nguyên nhân vì sao bản thân đột phát Xuất Khiếu Kỳ một cách đơn giản như thế.

Nói là đơn giản nhưng kỳ thật trước đó, Trần Tinh cũng đã có dấu hiệu đột phá. Giống như giọt nước tràn ly như thế. Có một điểm thêm vào liền sẽ phá vỡ thế cân bằng vốn có. Nước chảy thành sông, đột phá là điều sớm muộn.

Vấn đề là tại sao lại liên quan đến Luyện Đan Chi Thuật cơ chứ?

Nói đến đây cũng phải nhắc tới lý luận về cảnh giới Xuất Khiếu Kỳ. Xuất Khiếu khái quát một cách nôm na chính là linh hồn ly thể trạng thái.

Ở trạng thái này tương tự như khi sử dụng tinh thần lực vậy, do đó muốn đột phát Xuất Khiếu Kỳ phải nắm vững về tinh thần lực trước. Bởi vì tinh thần lực là thứ vô cùng quan trọng khó có thể thiếu đối với Trần Tinh nếu như hắn muốn đột phá giai đoạn Nguyên Anh Kỳ này.

Tinh thần lực không phải muốn luyện liền luyện được, nó không chỉ đại biểu cho ý chí của một người. Mà Tinh Thần Lực còn đại biểu cho kết quả của một quá trình rèn luyện tâm tính trong suốt nhiều năm.

Tâm tính phải đầy đủ cứng rắn, dẻo dai trước sóng gió mới là nền tảng để hình thành Tinh Thần Lực. Hơn nữa, một khí thoả mãn điều kiện này cũng chỉ mới vừa sở hữu Tinh Thần Lực ở giai đoạn sơ khai mà thôi. Phải có đường lối tu luyện hỗ trợ mới có thể phát triển Tinh Thần Lực trở nên mạnh mẽ được.

Đối với tu sĩ mà nói, tinh thần lực càng mạnh, khống chế pháp bảo chiến đấu càng cường. Đây là còn chưa xét đến những mặt khác của vấn đề. Tuy nhiên trước tiên nên tìm hiểu đến những khái niệm liên quan đến vấn đề này trước.

Trần Tinh khả năng trước đó cũng sở hữu Tinh Thần Lực, nhưng hắn hoàn toàn không cảm nhận được đó trước đây.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Trần Tinh không thể nào khống chế phi kiếm giống như đa số tu sĩ khác.

Vấn đề này không phải bản thân Trần Tinh không dụng tâm cố gắng tu luyện mà là hắn đã ẩn ẩn cảm giác bản thân mình bị áp chế, và Trần Tinh cho vấn đề chính là như vậy, mặt khác Trần Tinh cũng không có hướng phương diện này nghĩ đến.

Lúc đó, Trần Tinh cảm thấy chỉ cần hắn đột phá đẳng cấp cao hơn thì vấn đề liền sẽ được giải quyết.

Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán, mặc dù phát hiện có chút muộn màng nhưng Tinh Thần Lực của Trần Tinh lúc này tựa như dòng lũ vỡ đê như thế, cuồn cuộn mạnh mẽ quét ngang tất cả những đạo gông xiềng trói buộc trước đó.

Tinh Thần Lực của hắn có thể nói trở nên mạnh mẽ đến đáng sợ, vượt xa đồng cấp tu sĩ không biết bao nhiêu lần. Không những thế, chính vì thủ pháp Luyện Đan Chi Thuật biến hắn thành môt vị Luyện Đan Sư cho nên đối với Tinh Thần Lực chưởng khống thì lại vô cùng dễ dàng cà tương đối quen thuộc.

Chỉ trong một thời gian ngắn, Trần Tinh đã có thể thành thạo nắm giữ tinh thần lực. Hắn có thể khống chế vật thể ở trong phạm vị 100 thước tả hữu.

Hơn nữa, Trần Tinh còn ẩn ẩn cảm giác hắn phát động Tinh Thần Lực bao phủ phạm vi trăm thước bên trong, bất cứ nhánh cây ngọn cỏ đều không thể nào qua khỏi cảm ứng của Trần Tinh. Đồng thời, một cảm giác chưởng khống sinh mạng kẻ khác rất rõ ràng hiện lên trong đầu Trần Tinh tựa như ảo giác vậy.

Hắn nhếch mép tự giễu cười cười.

-Làm sao có khả năng chỉ cần một ý nghĩ liền có thể giết người được chứ?

Mặc dù biết đây là ảo giác, thế nhưng Trần Tinh vẫn cảm thấy nội tâm vẫn xao động lấy.

Hơi lắc đầu loại bỏ suy nghĩ này ra khỏi đầu, Trần Tinh nhìn đến Nhược Hề vẫn như cũ không có tiến triển gì liền tìm hiểu sâu hơn về Luyện Đan Chi Thuật cũng như hắn càng muốn hiểu rõ hơn về Tinh Thần Lực của Luyện Đan Sư.

Không tìm hiểu thì thôi, một khi tìm hiểu thì Trần Tinh lập tức bị những khái niệm hấp dẫn lấy ánh mắt, quyển sách tựa như có ma lực thu hút ánh nhìn của hắn, khiến Trần Tinh không cách nào rời mắt được, bắt đầu trầm mê trong đó.

Nội dung mà Trần Tinh tìm hiểu là một vấn đề tương đối huyền diệu, khả năng không thể nào lý giải một cách cụ thể. Và đương nhiên, Trần Tinh cũng chỉ tận lực nhận thức nó thôi.

Dựa theo thuyết pháp cổ xưa được ghi chép, mỗi một người trên thế giới này đều có Tam Hồn Thất Phách.

Tam Hồn đó chính là Sanh Hồn, Giác Hồn cùng Linh Hồn.

Sanh Hồn từ khi sinh ra tất cả sinh vật đều có. Sanh Hồn đại biểu cho một sinh mạng bổn nguyên.

Hồn thứ hai là Giác Hồn, Giác Hồn đại biểu cho lý trí. Một sinh vật sở hữu giác hồn đều có lý trí. Có thể nói, đây là một loại thức tinh về ý thức.

Linh Hồn là cuối cùng một loại Hồn trong Tam Hồn, cũng là hồn chiếm vị trí chủ đạo trong một thế giới đầy huyền bí này.

Thuyết pháp nêu rõ, đa số thực vật chỉ sở hữu một trong tam hồn đó là Sanh Hồn. Cho nên hầu như thực vật đều không có trí khôn.

Về phần động vật thì lại sở hữu hai hồn là Sanh Hồn cùng Giác Hồn, bọn chúng là có trí khôn nhưng không thể tu luyện.

Cuối cùng, nhân loại nói riêng và những trường hợp còn lại nói chung đều sở hữu đầy đủ tam hồn. Linh Hồn chính là mấu chốt để có thể tu luyện.

Thực vật hay động vật đa số không có Linh Hồn, nhưng vẫn có một số trường hợp ngoại lệ khác khiến chúng chúng sở hữu Linh Hồn.

Những trường hợp này tựa như được thiên địa ân sủng như thế, cho nên tốc độ tu luyện của bọn chúng rất nhanh, thực lực lại vô cùng cường hoành. Đó cũng là lý do vì sao trên thới giới này có Yêu Thú tồn tại.

Về phần Thất Phách thì chỉ được đề cập sơ qua. Đó chính là Thi Cẩu, Phục Thỉ, Tước Âm, Thôn Tặc, Phi Độc, Trừ Uế và Xú Phế.

Nói đến Thất Phách thì không có một lời nào giải thích. Thế nhưng có một vấn đề được đề cập tỉ mỉ hơn đó là Thất Tình.

-Ân~

Khi xem đến đây, một tiếng ngâm khẽ vang lên.

Trần Tinh từ trong trạng thái trầm mê hồi phục lại tinh thần. Âm thanh phát ra là của Nhược Hề. Trần Tinh lúc này cũng nhanh chóng thu hồi Luyện Đan Chi Thuật lập tức đi đến bên cạnh Nhược quan sát tình huống.

Vừa chứng kiến, Trần Tinh liền có phần bất ngờ.

Lúc đầu, Nhược Hề thảm trạng không cần phải nói, huyết dịch trên người của nàng dường như đã chảy đến cạn như thế. Sắc mặt trắng bệch không cần phải bàn cãi, hô hấp thì ba phần có bảy phần không. Mạch đập yếu ớt, sinh mạng thì không ngừng trôi đi.

Thế nhưng tất cả đều đã cải biến chỉ trong mấy phần chung thời gian. Nhìn Nhược Hề thảm trạng như vậy, khó có ai nghĩ đến nàng vẫn có thể sống.

Tuy bằng mắt thường trông nàng không khá hơn là bao, tuy nhiên rõ ràng bằng cảm giác linh mẫn khi có Tinh Thần Lực phụ trợ dò xét. Trần Tinh có thể rõ ràng Nhược Hề tính mạng đã còn là vấn đề quá lớn.

Hô hấp ổn định, mạch đập hữu lực, vết thương cũng đã kết vẩy. Quả nhiên Tam Hồn Tụ Phách Hoàn rất thần kỳ.

Trần Tinh tâm tình cũng thả lỏng thở dài một hơi, hắn nhượng Nhược Hề nghỉ ngơi độ khoảng hai canh giờ thời gian liền dẫn theo nàng trở vê biệt việt.

Vừa trở về thì trời cũng đã chập tối, mọi người cũng đã có mặt đầy đủ ở đây, ngoại trừ Bào Tịnh nữ nhân kia. Nhưng Trần Tinh cũng không quan tâm mà căn dặn Cổ Thanh Thanh chiếu cố Nhược Hề.

Nhìn đến mấy người thay Nhược Hề phẫn nộ, Trần Tinh khoé miệng hơi nhếch lên. Hắn trong lòng tuy không mong muốn có ai xảy ra chuyện nhưng không thể phủ nhận hắn xác thật có điểm vui vẻ.

Vui vẻ không phải gì Nhược Hề bị như vậy, dù sao thì nàng cũng đã không đáng lo, hơn hết, tứ chi của nàng cũng có thể hồi phục như cũ nếu Trần Tinh đoạt được một viên Tục Cốt Sinh Cơ Đan.

Hắn vui vẻ là vì mọi người khi trải qua hoạn nạn mới bộc lộ ra chân tâm thật sự. Nhìn vẻ mặt lo lắng phẫn hận của mấy người kia. Trần Tinh biết bọn họ là thật tình thật ý.

Cứ chiếu theo đà này, mọi việc đang hướng một quỹ tích tốt đẹp vận chuyển. Chỉ cần hướng một điểm mấu chốt khai thác, Trần Tinh tin chắc thế lực của hắn sẽ ngày một lớn mạnh cùng đoàn kết. Bởi lẽ Trần Tinh không thể tự làm mọi việc được.

Thử nghĩ, tại sao Hàn Thiên Ma lại thành lập Ma Thiên Môn đâu? Ông ta đã đạt tới một trình độ khá cao, thế nhưng vẫn phải thành lập Ma Thiên Môn. Như vậy là vì lý do gì?

Hàn Thiên Ma bận rộn sao? Đương nhiên bận rộn! Con người, nếu không tiến ắt phải lùi. Đứng ở độ cao càng cao thì càng phải đánh vững nền tảng. Như vậy, thời gian đâu để Hàn Thiên Ma đi xây cái nền tảng đó đây?

Nền tảng ở đây không chỉ là tài nguyên sung túc hỗ trợ tu luyện mà còn chỉ những sự việc khác, tỉ như thu thập tình báo địch nhân hoặc những việc lặt vặt khác có lợi ích hỗ trợ cho bản thân. Và Hàn Thiên Ma đương nhiên chẳng thể tự thân làm việc này.

Trần Tinh dĩ nhiên hiểu được vấn đề này, do đó Trần Tinh mới thành lập thế lực và mong muốn thuộc hạ của mình đoàn kết với nhau.

Trần Tinh nhìn lướt qua mọi người phân phó một chút liền ly khai nơi này.

Mục đích của hắn đương nhiên chính là Trương Vũ. Đối phương tựa hồ không có di chuyển. Trần Tinh muôn xem xét một chút tình huống sau đó mới quyết định hay không ra tay.

Nghĩ tới đây, Trần Tinh khoé miệng vẽ lên một vệt quỷ dị độ cong, khuôn mặt âm trầm hướng một phương hướng bay đi.

*Hết chương.
Bình Luận (0)
Comment