Nghịch Thần Ký

Chương 42

Không mất bao lâu thời gian, một con Ma thú thiên giai Thiết giáp hùng đã trong tầm mắt của mọi người.

Vừa nhìn thấy ma thú, cả đám nữu thân hình run lên, hẳn là bị doạ sợ. Bề ngoài cao lớn có hơn 10m, làm da đen sẫm, nó đang nằm nghỉ dưới bóng râm.

Các nàng ra hiệu từ từ rút lui, không ai dám lên tiếng. Giờ phút này Elly thì không biết hỏi thăm 18 đời tổ tông Trần Tinh bao nhiêu lần.

Cơ bản là mũi tên của các nàng không thể nào phá nổi phòng ngự của nó, nói chi là săn giết, không làm con mồi là tốt lắm rồi.

Nàng hận nghiến răng nhìn sang Trần Tinh, không nhìn còn tốt vừa nhìn hắn hai chân nàng liền lảo đảo bủn rủn, mấy nữu khác cũng vậy, hắn đang làm gì?

Trần Tinh trong tay đang nắm cây cung 2m tay phải kéo căng dây cung, mũi tên đã chuẩn bị xuất phát. Giờ phút này hắn muốn thử vận dụng thần thông Hậu nghệ thần xạ thử xem thế nào. Bổn nguyên năng lượng theo lộ tuyến Hậu Nghệ thần xạ vận hành từ từ, tuần hoàn chậm chạp qua các huyệt vị trong cơ thể rồi tập trung vào 2 tay, 2 mắt cùng lá phổi và cuối cùng là nhịp tim.

Hắn không do dự buông tay, điều bất ngờ xảy ra

"Kéttttt~" một tiếng nổ lớn phát ra từ khi mũi tên rời dây cung, không khí như bị xuyên thủng kèm theo tiếng chói tai ma sát, chỉ trong tích tắc mũi tên đã đến mục tiêu.

"Ầm~đùng~" một vụ nổ kinh khủng xảy ra, cây cối bị quét bay từ tung, khói bụi đầy trời. Sau 1 phút mọi người mới có thể nhìn rõ được.

Một cái hố to đường kính chừng 60m sâu chừng 20m lộ ra. Nào đâu còn thấy xác Thiết giáp hùng. Trần Tinh cũng giật mình, ai mà biết lần đầu thử uy lực lại lớn như thế đâu?

Mấy nữu khác thì không thể tưởng tượng nổi, trong đầu chỉ luôn quanh quẩn câu hỏi "Chuyện gì đang xảy ra"

Trần Tinh cất cay cung, gãi đầu cười hì hì nói: "Thật ngại quá, ta lỡ tay bắn nát Ma thú ngay cả cặn bã cũng không còn..."

"Ngươi..ngươi là vị thần linh nào chuyển thế?" Bridget mở miệng nói. Elly càng trực tiếp tiến lên nắm lấy áo hắn nói "chuyện gỉ vừa diễn ra?"

"Haha, ta tinh thông một một bắn cung nhưng chưa sử dụng bao giờ, không ngờ uy lực lại lớn như vậy. Chỉ vậy thôi chứ ta không phải thần linh nào chuyển thế cả" Trần Tinh mở miệng giải thích

Mấy cô gái vẫn không tin nhưng Trần Tinh tốn một phen công phu miệng lưỡi rốt cuộc cũng xong chuyện.

Giờ này mọi người lại chuyên chú tiếp tục đi săn nhưng vấn đề là không cho Trần Tinh ra tay nữa, thật ra hắn có thể dễ dàng giết chết ma thú. Nhưng hắn chỉ là không nghĩ tới uy lực của nó lại lớn như vậy thôi.

Rất nhanh mấy người tìm được đầu ma thú thứ 2, chỉ là địa giai Tật phong báo, nhưng cả đám lại nhíu mày, Tật phong báo cái tên nói lên tất cả bề ngoài nói giống như báo, to lớn hơn một chút nhưng tốc độ linh hoạt cứ như tật phong. Bản nang cảnh giác rất cao nên rất khó bắn trúng.

Nếu lỡ không cẩn thận còn bị nó làm lật truyền trong mương, nhưng nhìn kỹ lại thì thấy tật phong báo này sắp chết rồi, vì sao? Chỉ là phạm vi cảm ứng báo động bản năng của Tật phong báo rất nhạy, nhưng cả đám xuất hiện thấy nó vẫn không có động tĩnh gì cả.

Mọi người tiến lại gần quan sát, thấy dưới chân nó đang nằm chết một con rắn 3 màu, xem ra là đã bị trúng độc hấp hối. Con rắn này cơ thể độc hấp hối Địa giai ma thú chắc cũng không tầm thường, nhưng Trần Tinh lại không biết nó là gỉ. Thế là hắn trang bị cẩn thận lấy đi nội đan Tam sắc xà này, mật rắn thì chứa trong bình cẩn thận tiến hành nghiên cứu sau. Sau đó hắn lại nhìn lấy Tật phong báo, điều kỳ lạ là con báo này rất nhân tính hoá, ánh mắt của nó như có điều cầu xin Trần Tinh cứu, vấn đề là không phải cứu nó, nó kêu lên vài tiếng rồi ngỏm đầu nó hướng về một hướng khác.

Trần Tinh hiếu kỳ đi theo hướng đó, trước khi đi hắn cũng nói chúng nữ, không thể lấy thịt con báo này được, đơn giản là nó trúng độc mà chết thì làm sao có thể ăn được! Thế là mấy cô gái cũng đi theo hắn dù sao cũng không biết đi đâu tìm ma thú.

Trần Tinh đi được 10 phút, phía trước xuất hiện một hang động nhỏ, không sâu lắm, hắn có bạch nhãn nhìn thấy rõ ràng hoàn cảnh trong đó. Thật bất ngờ là ở trong đang có 4 con Tật phong báo còn non vừa sinh không lâu. Trông cứ như mèo con một dạng. Thấy vậy Trần Tinh cũng có ý nghĩ nhận lấy bọn chúng.

Động vật cũng sẽ có tình cảm một dạng, ma thú cũng vậy, nó trở nên hung tàn là do nó được tiếp xúc từ nhỏ như vậy. Một con hổ được nuôi trong nhà nó sẽ trở nên hiền hoà không ít, mặc dù bản năng vẫn còn như chủ của nó, nó sẽ không làm tổn thương.

Trần Tinh thấy mấy cô gái vẫn còn chưa đi vào thế là hắn tạo ra một phân thân, bản thể thì ôm 4 con "mèo nhỏ" này vào Đại thế giới cho mấy nữu chăm sóc, dù sao mấy nữu cũng thích vật nhỏ, hắn cũng có ý nghĩ tạo ra binh đoàn ma thú bằng chó bình thường bởi vì chỉ có chó mới là loài vật trung thành nhất, không bào giờ phản bội chủ nhân của mình, cho tới mình khi chết nó vẫn không phản bội.

Phân thân tiếp tục cùng mấy cô gái đi săn, bản thể của hắn thì ở trong Đại thế giới, cũng đã lâu hắn không cùng mọi người gặp mặt nhau.

Không như hắn nghĩ, mấy em gái này từ khi biết hắn mang trong người "quả bomb hẹn giờ" thì càng ra sức huấn luyện bản thân mình hơn. Ngay ca Hồng Liên, Anna mặc dù không ưa hắn cũng nhìn thấy mấy nữu cố gắng, bản thân cũng chăm chỉ hơn. Phải thôi, sống một môi trường những người xung quanh luôn chăm chỉ cố gắng thì nếu như ngươi lười biếng thì làm sao tồn tại được? Cảm giác lạc lõng cô đơn đó khó mà chịu nổi. Ngược lại một môi trường sống mà ai cũng lười biếng thì đứa chăm chỉ sẽ như động vật quý hiếm vậy không thể hoà hợp cùng người khác. Gần mực thì đen gần đèn thì sáng là vậy.

Trong nhà giờ chẳng có ai cả, chỉ có vài chục con chó con đang vui đùa với nhau thôi. Trần Tinh đặt 4 con tật phong báo xuống chung với mấy con chó con.

Hắn tạo ra 8 phân thân cho bọn chúng ăn, còn bản thể thì cảm ứng mấy nữu, các nàng đang đối chiên với ma thú, bây giờ tu vi của các nàng cũng tăng trưởng không ít, thấp nhất là Tuyết Nhi bây giờ cũng Địa giai hậu kỳ rồi, Liễu Mộng hơn một chút đã đến Địa giai viên mãn, Điệp Vũ cùng Minh Nguyệt thực lực đã đạt đến Thiên giai hậu kỳ cùng viên mãn, Tĩnh Như cũng đạt đến Thiên giai Viên mãn, Hồng Liên không tăng lên tu vi nhưng có thể kinh nghiệm chiến đấu tăng lên không ít. Anna thì vẫn vậy, Trần Tinh không nhìn thấu nàng nhưng dù sao hắn cũng không quan tâm.

Các nàng đang huấn luyện, Trần Tinh đến cũng không ai biết chỉ có Anna quay đầu về phía hắn nhưng lại bình thường tiếp tục quan sát mấy nữ tập luyện. Hắn thấy vậy cũng không làm phiền các nàng, hắn trở về lưu lại bức thư rồi tiến đến thăm Ải nhân tộc.

P/s: cầu đề cử để truyện, nguyệt phiếu kim đậu anh em bạo tay cho ta với, để ta lên nhóm tác giả cấp 1. Cám ơn các bạn đã bỏ thời gian để đọc truyện.
Bình Luận (0)
Comment