LTG: Từ hôm nay, nếu chương nào có cảnh chiến đấu vậy tác sẽ viết chi tiết về những bộ vũ kỹ sẽ xuất hiện trong chương tại phần chủ thích mở đầu ( chủ yếu là vũ kỹ của nhân vật chính thôi, còn của nhân vật phụ nếu tác thấy quan trọng mới viết, và tác sẽ không nhắc lại ở những chương sau nhé). Lý do là vì tác muốn làm một cái gì đó mới mẻ, tác không muốn phải nói quá chi tiết về từng chiêu từng thức của một loại vũ kỹ trong chương ( dần dần biến thành kể thì sao?:V), vừa tốn thời gian lại sợ sẽ gây nhàm chán cho người đọc.
Đây là ý tưởng mới của tác thôi, mọi người thích hay không thích hoặc có ý kiến gì khác vậy cứ để lại bình luận bên dưới cho tác nhé!:D
........
Thiên Long Kiếm Quyết Ba Thức Đầu ( bộ này chưa hoàn thiện)
Chiêu thứ nhất: Thiên Long Hàng Thế - kiếm vừa ra, long ảnh hiện chấn áp khí thế của kẻ địch, là chiêu mở đầu của bộ kiếm pháp.
Chiêu thức hai: Thiên Long Vấn Tâm – tay cầm kiếm mang theo long ảnh đâm về phía trước, thế kiếm cực kỳ ảo diệu, nhắm vào tim của kẻ địch, khi đâm trúng liền dùng kiếm khí cương mãnh như rồng xuyên thủng, chấn nát tim của kẻ địch.
Chiêu thứ ba: Thiên Long Kim Kiều – chiêu kiếm phòng thủ cực mạnh, kiếm ý dày đặc, thần long hư ảnh hoá thành tường thành, nhìn qua rất uyển chuyển, kỳ thực vô cùng vững chắc, cực kỳ khó phá vỡ.
Cửu Dương Phần Thiên Chưởng ( bộ này đã hoàn thiện, đăng ngay cho nóng)
Chiêu thứ nhất: Liệt Diễm Phách Không – chiêu mở đầu bộ chưởng pháp, chưởng đánh ra mang theo hoả kình nóng bỏng như đạn pháo bắn ra, dùng thế công mạnh mẽ đoạt lấy tiên cơ.
Chiên thứ hai: Bách Hoả Liễu Loạn – chiêu thức cực kỳ lợi hại, hoả kình lan toả khắp nơi, có thể tung ra nhiều chưởng cùng một lúc, hoả kình như biển lửa thiêu đối kẻ địch xung quanh.
Chiêu thứ ba: Phần Viêm Cái Đỉnh – chiêu thức lợi hại nhất khi từ trên không đánh xuống, hoả kình tụ nơi tay, ở trên không mượn đà đánh xuống, tăng thêm lực lượng, dựa vào uy thế cực mạnh chấn áp kẻ địch.
Chiêu thứ tư: Phong Hoả Liên Thiên – chưởng pháp bá đạo tuyệt luân, khi tấn công còn có chỗ bão lưu, nhân lúc kẻ địch không đề phòng mới toàn lực xuất thủ, chưởng pháp liên hoàn không dứt, đánh cho kẻ địch không kịp trở tay mà bị hoả kình thiêu rụi. Nhược điểm là vô cùng tiêu hao nguyên khí cũng như thể lực.
Chiêu thứ năm: Viêm Dương Ảnh Sát – chiêu chưởng tấn công cực nhanh, có thể công có thể thủ, dùng để ám sát kẻ địch, thế nhưng đồng thời cũng có thể giải vây cho chủ nhân trong lúc nguy cấp.
Chiêu thứ sáu: Hoả Viêm Tích Lịch – công lực toàn bộ dồn vào chưởng pháp, thế công mạnh như sấm sét, hoả kình cực thịnh không gì không phá, chuyên dùng để công phá các địch thủ có khả năng phòng thủ cực mạnh.
Chiêu thứ bảy: Đế Hoả Phần Thành – chiêu thức chung cực, yêu cầu người luyện trước hết phải đạt tới cảnh giới Đệ Cửu Dương, nếu không thì hoả kình không đủ mạnh để thi triển một chiêu này. Cửu Dương đồng thời vận hành, hoả kình được đẩy lên tới đỉnh điểm, trực tiếp hoá thành hoả diễm thực chất, một chưởng đánh ra mang theo vô cùng vô tận hoả diễm, thiêu đốt vạn vật, uy lực không gì nổi.
Bởi vì một chiêu này uy lực quá lớn, hoả kình cao tới mức không thể tưởng tượng, thể nội dương cương chi khí của người luyện cơ hồ cao hơn thường nhân gấp mấy trăm lần, nếu không cần trong lúc sử dụng hoàn toàn có thể dẫn hoả tự thiêu, chết thảm đương trường. Ngoài ra, sử dụng Đế Hoả Phần Thành sẽ tiêu hao một lượng nguyên khí khổng lồ, vì thế không thể sử dụng thường xuyên, nếu không thể nội nguyên khí sẽ nhanh chóng khô cạn.
Kim Cương Chưởng – Linh cấp hạ phẩm vũ kỹ, chưởng pháp trấn tộc của Đồng gia, người luyện khi luyện thành hai tay sẽ trở nên cứng rắn như kim cương, uy lực rất mạnh, huyền khí cấp thấp không thể phá vỡ.
Các tầng:
- Tử Kim Cương
- Bạch Kim Cương
- Hắc Kim Cương
- Hoàng Kim Cương
…..
Vương Hạo Thần và Đồng Thanh Cương quan sát nhau hồi lâu, bầu không khí có chút ngưng trọng, bởi vì không ai trong hai người dám xem thường đối phương.
- Xin hỏi các hạ là ai?
Vương Hạo Thần mở miệng nói, phá tan bầu không khí im lặng.
Đồng Thanh Cương trầm giọng nói:
- Không nghĩ tới ngươi lại có thể phát hiện ra ta! Không lạ khi ngươi có thể dễ dàng đánh bại đệ đệ ta, hắn đúng là không có tư cách làm đối thủ của ngươi!
Vương Hạo Thần đồng tử hơi co lại, nói:
- Trừ phi ngươi tu vi đạt Vũ Sư, nếu không khí thế không thể dấu được Vương mỗ! Nói như vậy, ngươi hẳn là Đồng Thanh Chi đại ca - Đồng Thanh Cương! Không biết các hạ vì sao đêm hôm lại tới tìm Vương mỗ?
Đồng Thanh Cương cười lớn một tiếng, nói:
- Đồng mỗ vô địch cùng thế hệ đã lâu, cảm giác rất tịch mịch, hôm nay biết được Đại tiểu thư vị hôn phu tuổi còn trẻ mà đã có thể đánh bại đệ đệ của ta! Vì thế mới không nhịn được tìm tới muốn lãnh giáo một chút!
Vừa nói, một cỗ khí thế bàng bạc từ trên người Đồng Thanh Cương bạo phát mà ra, trực tiếp ập tới chỗ Vương Hạo Thần.
- Vù vù!
Vương Hạo Thần cảm nhận được một cỗ cang khí ập đến, để cho hắn cảm giác làn da có chút đau, tóc già tung bay trong gió, lại không chút hoảng loạn, ngược lại khẽ cười nói:
- Thì ra là các hạ đang ngứa tay muốn tìm địch thủ! Mấy ngày nay Vương mỗ tại trên võ học còn có vài chỗ chưa hiểu rõ, nay các hạ tìm tới đúng là cho Vương mỗ có cơ hội học hỏi!
Trong lúc nói chuyện, Vương Hạo Thần cũng vận lên Vạn Đạo Thông Thiên Quyết, cùng với Đồng Thanh Cương bạo phát ra cang khí cách không va chạm.
Nói về chiến đấu, Vương Hạo Thần xưa nay chưa từng e ngại, cho dù kẻ địch mạnh đến hắn cũng dám chiến, lúc này Đồng Thanh Cương xuất hiện, càng là khiến cho hắn nổi lên chiến ý, muốn cùng đối phương giao thủ một phen, thử nghiệm chiến lực của mình.
Đồng Thanh Cương muốn thăm dò chiến lực của Vương Hạo Thần thì hắn cũng muốn nhìn xem người được xem là Bắc Hải Trấn mấy năm qua đệ nhất thiên tài đến cùng có bao nhiêu cân lượng.
Hai người khí thế không ngừng giao phong, nhìn qua cơ hồ là ngang tay ngang sức.
Đồng Thanh Cương tu luyện công pháp, là Đồng gia đệ nhất công pháp - Thiên Thạch Thần Công, Linh cấp trung phẩm công pháp, luyện cấp bậc so với Vương Hạo Thần tu luyện Vạn Đạo Thông Thiên Quyết phải cao hơn một tầng, bất quá Vạn Đạo Thông Thiên Quyết rất đặc thù, mặc dù chỉ là Linh cấp hạ phẩm công pháp, lại không hề tỏ ra thua kém Thiên Thạch Thần Công của Đồng Thanh Cương chút nào.
Hai đệ nhất cao thủ trong thế hệ trẻ tại Bắc Hải Trấn, chỉ nói không đến mấy câu đã bắt đầu giao thủ, không nhường chút nào, hiện tại so khí thế không phân ra thắng bại, bất quá đây cũng chỉ là màn mở đầu thôi.
Đồng Thanh Cương trong mắt chiến ý càng đậm, mấy năm nay, trong thế hệ trẻ người có thể đứng vững dưới khí thế của hắn là rất hiếm, mà người có thể dùng khí thế tranh hùng với hắn thì hoàn toàn không có, Vương Hạo Thần chính là người đầu tiên.
- Ha ha! Thật không uổng công Đồng mỗ chờ đợi, ngươi quả thực có chút bản lĩnh! Bất quá khí thế không đại biểu thực lực, hôm nay Đồng mỗ nhất định phải lãnh giáo chiến lực chân thật của ngươi!
Đồng Thanh Cương lại cười lớn, tung mình nhảy lên không trung, vận kình đánh ra một chưởng, hướng Vương Hạo Thần hung hăng áp tới.
Trong nháy mắt, song thủ của hắn liền biến thành màu trắng như tuyết, làn da trở nên cứng rắn sáng bóng như thiết đồng, mang theo uy lực kinh người đánh về phía Vương Hạo Thần.
Kim Cương Chưởng – Bạch Kim Cương!
Vương Hạo Thần đối mặt với Đồng Thanh Cương thế công, trong mắt có ngưng trọng, cũng có chiến ý, dần dần, một cỗ hoả kình nóng bỏng từ trong người hắn chậm rãi lan toả mà ra.
Cửu Dương Phần Thiên Chưởng – Đệ Nhất Dương!
Vương Hạo Thần cả người như hoá thành một khoả mặt trời nhỏ, một chưởng mang theo hoả kình nóng bỏng nổ bắn đi ra, ý định cùng Đồng Thanh Cương lấy công đối công.
Liệt Hoả Phách Không!
- Ầm!
Hai người giao thủ một chưởng, chỉ thấy mặt đất dưới chân Vương Hạo Thần khẽ rạn nứt, dư ba hoá thành cuồng phong thổi quét xung quanh.
- Hự!
Vương Hạo Thần khẽ rên một tiếng, khoé miệng tràn ra một tia máu tươi, thân hình cấp tốc lui về phía sau mấy bước.
Cửu Dương Phần Thiên Chưởng so với Kim Cương Chưởng thâm ảo hơn nhiều hơn, bất quá Vương Hạo Thần tu vi không bằng Đồng Thanh Cương, hơn nữa cũng chỉ mới luyện bộ chưởng pháp này gần đến tiểu thành, căn bản không so được với đại thành Kim Cương Chưởng của Đồng Thang Cương.
Lại nói, một chiêu Liệt Hoả Phách Không của Vương Hạo Thần có thể miễn cưỡng đấu với Bát Tinh Vũ Sĩ bình thường, bất quá Đồng Thanh Cương lại không phải là Bát Tinh Vũ Sĩ đơn giản như vậy, hắn là kẻ có năng lực vượt cấp khiêu chiến.
Bạch Kim Cương chưởng của Đồng Thanh Cương, sớm đã mạnh hơn phần lớn vũ giả Bát Tinh Vũ Sĩ.
Vượt rồi hai người chỉ là giao tranh sơ bộ, cũng không dùng toàn lực, thế nhưng Vương Hạo Thần rõ ràng đã thua ở hiệp một.
Đương nhiên, đây chỉ là thua thiệt một chút, còn không cách nào chính thức nói rằng ai mạnh ai yếu.
Đồng Thanh Cương hoàn hảo vô khuyết đứng nguyên tại chỗ, vẻ mặt có chút kinh dị nhìn Vương Hạo Thần, nói:
- Các hạ tu vi chỉ có Ngũ Tinh Vũ Sĩ, lại có thể miễn cưỡng đánh hoà một chiêu với Đồng mỗ, thật là để cho ta phải kinh ngạc!
Trước đó Vương Hạo Thần có Vạn Đạo Thông Thiên Quyết tự động che dấu tu vi, Đồng Thanh Cương không ra tu vi của hắn, chỉ có thể ẩn ẩn từ khí thế cảm nhận đối phương dường như không bằng mình, thế nhưng khi chiến đấu, Vương Hạo Thần không có cố ý ẩn dấu, Vạn Đạo Thông Thiên Quyết công năng tự nhiên không đủ sức che dấu ánh mắt của vũ giả khác, Đồng Thanh Cương rốt cuộc đã nhìn ra tu vi của hắn, thì ra chỉ là Ngũ Tinh Vũ Sĩ, so với hắn còn kém hơn ba tiểu cảnh giới.
Cái này để cho Đồng Thanh Cương không thể không chấn kinh, phải biết hắn chiến lực tại trong Bát Tinh Vũ Sĩ đã khó tìm được địch thủ, thế nhưng Vương Hạo Thần lại có thể dùng Ngũ Tinh Vũ Sĩ tu vi đối chọi với hắn mà chỉ rơi xuống hạ phong một chút, vậy chiến lực của đối phương thật sự đáng sợ.
Hơn nữa, Vương Hạo Thần niên kỷ so với hắn trẻ hơn rất nhiều, đối phương đến cùng là như thế nào tu luyện mà có được tu vi cùng chiến lực kinh khủng như vậy?
Vương Hạo Thần khẽ lau vết máu nơi khoé miệng, cũng không vì mình rơi xuống hạ phong ở hiệp một mà buồn bực, chỉ trầm giọng nói:
- Đồng gia Kim Cương Chưởng quả thật lợi hại, bất quá thắng thua trong một hiệp không thể nói lên cái gì! Các hạ cũng đừng vui mừng quá sớm!
Đồng Thanh Cương hai mắt khẽ híp, cười nói:
- Vậy sao? Vậy Đồng mỗ cũng thật muốn xem một chút! Các hạ có tuyệt chiêu gì chưa sử vậy cứ việc ra tay đi!
Nói rồi, hắn đưa tay ra dấu mời Vương Hạo Thần xuất chiêu, cả người tiến vào trạng thái phòng thủ.
Vương Hạo Thần cũng không khách khí, vừa rồi Đồng Thanh Cương đã ra tay trước, lúc này đến lượt hắn xuất thủ cũng là hợp tình hợp lý.
- Xoạt!
Trong tay hắn, không biết từ lúc nào liền xuất hiện một thanh trường kiếm màu vàng, chính là Tam Phẩm huyền khí – Diệu Nhật Kiếm.
Bảo kiếm rời vỏ, quang huy lập tức loé sáng.
Vương Hạo Thần một tay nắm chặt chuôi kiếm, một cỗ khí tức hoàng giả từ trên người hắn lan toả mà ra, quang huy trên thân kiếm càng đậm, càng thêm cao quý.
Quang huy ôn hoà, thế nhưng lại mang theo một cỗ uy nghiêm không thế xâm phạm.
Đồng Thanh Cương nhìn chằm chằm Vương Hạo Thần, trong mắt hiện lên vẻ ngưng trọng càng đậm, hắn có thể cảm nhận được một tia khí tức nguy hiểm từ đó truyền ra, vì vậy hắn lập tức vận lên Thiên Thạch Thần Công, trước hết tạo thành một lớp bảo vệ bên ngoài thân thể.
- Rống!
Một tiếng long ngâm vang lên làm chấn động đại địa, ngay sau đó, từ sau lưng Vương Hạo Thần xuất hiện một đạo thần long hư ảnh nguy nga hùng vĩ, toàn thân tràn ngập kim quang mang theo một tia đế vương khí, hạo uy đãng đãng lan tràn khắp nơi.
Thần long tuy chỉ là hư ảnh, không phải thực thể, nhưng vẫn có một tia cao ngạo và uy nghiêm của bậc đế vương, lạnh nhạt quan sát chúng sinh.
Vương Hạo Thần ánh mắt sắc bén như trường kiếm, chỉ thấy hắn khẽ tung mình nhảy lên, một chiêu kiếm bá đạo hùng hồn trực tiếp đâm ra, mang theo thần long hư ảnh uy thế không thể đỡ đánh thẳng về phía Đồng Thanh Cương.
Thần long khí thế, như muốn bao phủ trấn áp tất cả!
Thiên Long Kiếm Quyết đệ nhất thức, Thiên Long Hàng Thế!