Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 134

Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt một cái, Vương Hạo Thần đã ở trong Ngũ Hành Tháp được trọn vẹn hai ngày hai đêm.

Ở bên ngoài, Đồng Tứ đối với việc này sớm đã im lặng đến cực điểm, thậm chí hắn rất hoài nghi, Vương Hạo Thần có phải hay không đã chết ở trong khảo nghiệm, dù sao loại chuyện này tui rằng hiếm gặp thế nhưng cũng không phải là chưa từng xảy ra.

Chỉ là, nếu thực sự là như thế, vậy xác thực là một cái thiên đại chuyện cười.

……………….

Ngày thứ ba, bên trong tầng thứ tư Ngũ Hành Tháp, Vương Hạo Thần thân ảnh khẽ động đậy, mà hai mắt vốn dĩ đang đóng chặt nay lại chậm rãi mở ra.

- Rốt cuộc hoàn thành!

Vương Hạo Thần khẽ phun ra một ngụm trọc khí, đúng như hắn dự đoán từ trước, lấy Phệ Huyết Thánh Hoả của hắn cùng trận pháp hoả diễm ở nơi này phối hợp, có thể tăng nhanh tốc độ tinh luyện Bất Hủ chân dịch lên gấp ba lần.

Lúc này, hắn đã có trong tay 10 giọt Bất Hủ chân dịch, vừa vặn đủ để nhục thân của mình tăng lên đến cảnh giới Luyện Bì đại thành.

Nghĩ đến đây, Vương Hạo Thần trên mặt cũng không nhịn được mà hiện ra ý mừng, ánh mắt nóng bỏng nhìn 10 giọt kim sắc chất lỏng trước mặt, mất nhiều thời gian như vậy, rốt cuộc cũng đạt đến một bước này, chỉ cần đem số Bất Hủ chân dịch này luyện hoá, hắn nhục thân liền có thể bước ra một bước dài, uy lực thậm chí vượt xa cả Thiên Thạch Chiến Thể của Đồng Thanh Cương trước đó.

Không có chút nào do dự, Vương Hạo Thần đem một giọt lại một giọt Bất Hủ chân dịch nuốt vào, mỗi một giọt Bất Hủ chân dịch vừa vào miệng liền trực tiếp hoà tan vào bên trong huyết nhục của hắn, bắt đầu quá trình cường giả nhục thân.

Quá trình này không tính lâu, nhìn qua không có gì đặc biệt, Vương Hạo Thần bề ngoài không bao nhiêu thay đổi, nhiều lắm là nếu để ý kỹ một chút, liền có thể nhìn ra làn da của hắn tựa hồ càng thêm sáng bóng như ngọc, bớt đi một tia tạp chất, bên dưới lớp da tựa hồ còn có thêm một tia kim quang rất nhạt.

Thế nhưng chỉ có Vương Hạo Thần biết rõ, sau khi quá trình này hoàn tất, nhục thân của mình sẽ tăng tiến đến mức nào, nhiều khả năng là không chỉ cường đại hơn trước đó gấp mấy lần đơn giản như vậy.

Đại khái nửa canh giờ về sau, Vương Hạo Thần rốt cuộc đã đem toàn bộ số Bất Hủ chân dịch mà mình có toàn bộ luyện hoá, nhục thân của hắn cũng đã phá vỡ bích chướng, bước vào cảnh giới Luyện Bì đại thành.

Vương Hạo Thần chậm rãi đứng lên, bên dưới làn da kim quang bắt đầu biến mất, chỉ thấy cả người nhẹ nhõm mà tràn đầy lực lượng, đạt tới Luyện Bì đại thành, hắn nhục thân lực lượng vậy mà trọn vẹn tăng lên gấp năm lần so với trước đó.

Nếu là trước đó, Vương Hạo Thần ở tại tầng thứ tư còn bởi vì nhiệt độ hoả diễm ở nơi này còn có chút không thoải mái thì lúc này hắn ngay cả một tia nóng nực cũng không có, thân ở trong biển lửa nhưng lại nhàn nhã giống như không có việc gì.

Vương Hạo Thần bây giờ, nếu như tái chiến Đồng Thanh Cương, cứ việc tu vi vẫn không chiếm được lợi thế, thế nhưng dựa vào nhục thân lực lượng, không chỉ có năng lực phòng thủ mà ngay cả lực công kích đều mạnh hơn người sau không chỉ một bậc, cho dù không dùng kiếm cũng có thể đánh bại Đồng Thanh Cương.

Lấy năng lực phòng ngự của Vương Hạo Thần hiện nay, có lẽ chỉ có Vũ Sư mới có khả năng kích thương hắn, hơn nữa còn là loại võ giả có năng lực công kích tương đối mạnh kia.

- Đã như vậy, liền đến tầng thứ năm a!

Vương Hạo Thần nghĩ thầm, nếu là trước đó, hắn muốn đi tới tầng thứ năm vẫn có độ khó nhất định, bất quá lúc này có lẽ là rất dễ dàng.

Rất nhanh, Vương Hạo Thần liền vượt qua tầng thứ tư, hỏa diễm khảo nghiệm ở nơi này căn bản đã không có ý nghĩa gì với hắn.

………………………

Lúc này, ở ngoại giới vẫn đang một mực chờ đợi Đồng Tứ rốt cuộc không nhịn được nữa, đúng lúc hắn chuẩn bị đi bẩm báo với Đồng Thiên Tân thì Ngũ Hành Tháp tầng thứ năm, không ngờ lại sáng lên.

- Cái gì?

Đồng Tứ trợn mắt há hốc mồm nhìn tầng thứ năm Ngũ Hành Tháp đang phát sáng, trong đầu suy nghĩ lập tức hỗn loạn.

Đây là chuyện gì xảy ra, ba ngày trước Hoàng Thiếu Phong xông đến tầng thứ năm đã đủ chấn kinh không ít người, bây giờ lại có người thứ hai cũng xông đến tầng này?

Tầng thứ năm khảo nghiệm từ khi nào liền dễ dàng thông qua như vậy rồi hả?

Xung quanh Ngũ Hành Tháp, có không ít Đồng gia võ giả, khi bọn họ nhìn thấy Ngũ Hành Tháp tầng thứ năm phát sáng, tất cả đều lộ ra vẻ rung động đến cực điểm.

Bọn họ tuy rằng không có leo đến Ngũ Hành Tháp tầng thứ 5, nhưng bọn họ lại hiểu rất rõ độ khó của khảo nghiệm ở tầng này, đến mức tại Đồng gia, mỗi cái triều đại thường chỉ có một người có thể đi tới tầng thứ năm, thậm chí có nhiều triều đại ngay cả một cái cũng không có.

Ngày hôm qua Hoàng Thiếu Phong xông đến tầng thứ năm, Đồng gia võ giả tuy rằng cũng chấn kinh thế nhưng còn có thể miễn cưỡng có thể tiếp nhận, dù sao đó là thiếu tông chủ của Tử Dương Tông, một cái siêu cấp đại thế lực.

Hôm nay, lại có người có thể xông đến tầng thứ năm, người này rốt cuộc là ai?

……………..

Vương Hạo Thần lúc này đang ở trong tầng thứ năm Ngũ Hành Tháp, ở tầng này, thuộc tính khảo nghiệm lại là thổ, bất quá trong căn phòng lại không có bất cứ thứ gì, bản thân hắn lại cảm nhận được, trọng lực ở trong này so với ngoại giới phải mạnh hơn vô số lần.

Nếu như nhục thân vẫn là Luyện Bì tiểu thành trước đó, Vương Hạo Thần e rằng sẽ lập tức bị cỗ trọng lực này ép cho nằm bẹp xuống đất, ngay cả hô hấp cũng khó khăn, bất quá đáng tiếc nhục thân cảnh giới của hắn đã là Luyện Bì đại thành, cỗ trọng lực này nhiều lắm cũng chỉ khiến cho hắn cảm thấy thân thể hơi nặng nề đi một chút, còn lại cũng không có quá lớn hạn chế.

- Xem ra, muốn chân chính có được nhục thân khảo nghiệm, chỉ có thể đi tới tầng thứ sáu!

Vương Hạo Thần đưa mắt nhìn về phía trước, ở nơi đó, có một lối đi dẫn lên trên.

Ngũ Hành Tháp có tổng cộng sáu tầng, năm tầng đầu là dựa theo ngũ hành bên trong mà đặt ra khảo nghiệm, còn lại một tầng cuối cùng, theo như Đồng Tĩnh Vân nói chính là lấy phong lôi làm khảo nghiệm, độ khó vượt xa năm tầng đầu.

Nếu như có thể, Vương Hạo Thần thực sự rất muốn đi vào tầng 6 nhìn một chút nơi đó đến cùng có bao nhiêu đáng sợ, bất quá tầng thứ 6 lúc này đã bị Đồng Thiên Tân phong cấm, hắn căn bản không thể tiến vào.

- Là lúc rời khỏi đây a!

Vương Hạo Thần nghĩ thầm, đang muốn quay người rời khỏi, bỗng nhiên, từ tầng trên bỗng nhiên phát ra một đạo âm thanh vang dội, giống như là do hai cỗ lực lượng cường đại va chạm tạo thành.

Cho là lấy Vương Hạo Thần thực lực hiện tại, cũng bị dư ba của lần va chạm kia chấn cho khí huyết nhộn nhạo, yết hầu ngòn ngọt, kém một chút liền phun ra một ngụm máu tươi.

Vương Hạo Thần trên mặt lập tức hiện ra một đạo thần sắc kinh hãi, lấy thực lực của hắn hiện tại, vậy mà chỉ một đạo dư ba liền khiến hắn suýt nữa thụ thương, đây đến cùng lực lượng kinh khủng đến mức nào?

………………………..

Ở bên ngoài, tại Đồng gia gia chủ thư phòng, Đồng Thiên Tân đang cùng Đồng Vô Lệ và Hoàng Uyên vui vẻ đối ẩn.

Đồng Thiên Tân thân là gia chủ một gia tộc, bình thường đều rất nghiêm nghị hà khắc, thế nhưng lúc này khuôn mặt đã tươi cười như nở hoa, không gì sánh được vui vẻ, nâng cốc rượu trong tay đối với Hoàng Uyên nói:

- Hoàng Uyên! Đa tạ đã giúp Đồng mỗ trị thương, đại ân không cách nào báo đáp! Đồng mỗ kính ngươi một ly!

Hoàng Uyên không để ý cười đáp:

- Đồng huynh quá lời! Ngươi là đại ca của Vô Lệ, vậy cũng có thể xem lại huynh đệ của Hoàng mỗ, ta giúp ngươi trị thương cũng không có gì không đúng!

Trước đó, Hoàng Uyên sớm đã nhìn ra Đồng Thiên Tân trên người có thương thể, tu vi đại giảm, vì thế mới ngỏ ý muốn giúp đối phương trị thương, Đồng Thiên Tân tự nhiên không có khả năng từ chối, ám thương đã dày vò hắn quá lâu rồi.

Hoàng Uyên thân là Tử Dương Tông trưởng lão, trên người hắn có không ít đan dược trị thương cao cấp mà toàn bộ Đồng gia cũng không có lấy một viên, có lẽ số đan dược này đối với Hoàng Uyên không đáng là gì, thế nhưng đối với Đồng Thiên Tân thì lại là bảo vật vô giá, đủ để trị khỏi ám thương của hắn.

Đồng Thiên Tân còn đang muốn khách khí mấy câu, thần sắc bỗng nhiên biến đổi, lập tức đứng dậy đối với Hoàng Uyên ôm quyền nói:

- Hoàng huynh, trong tộc có chuyện, thứ lỗi tại hạ không thể không đi, lần khác nhất định sẽ lại tìm Hoàng huynh uống rượu!

Nói rồi, cũng chẳng đợi Hoàng Uyên trả lời, liền vội vàng rời đi, để lại Đồng Vô Lệ và Hoàng Uyên càng đang không hiểu chuyện gì ngồi ở đó.
Bình Luận (0)
Comment