Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt

Chương 136

“Sinh rồi hả?” Cơ Mộc Ly hai mắt sáng ngời, nhìn đến Thủy Y Họa chẳng biết lúc nào mê man đi qua, sắc mặt vui mừng lập tức lại trầm xuống, lạnh mặt hỏi, “Vương phi như thế nào?”

Bà đỡ ôm đứa nhỏ trong lòng vui mừng đi qua, liên tiếp nói lời chúc mừng còn chưa nói xong, đã bị khí thế của vị gia này làm giật mình nảy người.

Bên cạnh một bà đỡ khác lập tức chịu đựng e ngại trả lời: “Vương Gia yên tâm, vương phi chỉ là thể lực cạn kiệt, nhất thời mệt đến hôn mê thôi. Ha ha, đây là chuyện thật bình thường, hơn nữa vương phi thể lực rõ ràng so thường nhân tốt hơn rất nhiều, sinh thật thuận lợi.”

Nói xong lời này, vội vàng vui tươi hớn hở bế đứa nhỏ từ tay một bà đỡ khác, chịu áp lực cực lớn đưa đến trước mặt Viêm Đạm vương, một mặt cười nịnh, “Vương Gia người xem, là đứa bé mập mạp, tiếng khóc cũng là trung khí mười phần.”

Đầu năm nay không có chủ tử nào không muốn nhi tử, bà mụ định liệu Viêm Đạm vương sẽ mừng rỡ, nhưng là đợi đến chân chính nhìn đến phản ứng của vị chủ tử này sau, bà đỡ thực tại dọa ra một thân mồ hôi lạnh.

Chỉ thấy nam tử tuấn mỹ nguyên bản liền nhíu mày lúc này mày nhíu càng chặt, có chút ghét bỏ nhìn chằm chằm đứa trẻ đầy nếp nhăn trong lòng bà đỡ, hừ nói: “Bổn vương còn tưởng rằng là một khuê nữ đáng yêu như Y Họa, hóa ra cũng là tên tiểu tử. Xú tiểu tử, ngươi làm hại mẫu thân ngươi chịu đau đớn, xem lão tử không đánh mông ngươi!”

Cơ Mộc Ly tiếp nhận đứa nhỏ, véo một cái trên mặt hắn, “Về sau lại ép buộc nương ngươi, lão tử nhất định đánh cho mông ngươi nở hoa.”

Trẻ mới sinh oa oa khóc lớn lên, tiếng khóc vang dội.

Vài bà đỡ nhìn xem hết hồn. Oa nhi xinh đẹp như thế, Vương Gia lại lộ ra biểu cảm ghét bỏ như vậy, quả thực không có thiên lý rồi!

Các nàng nào biết, Cơ Mộc Ly luôn luôn ngóng trông một nha đầu giảo hoạt đáng yêu như Thủy Y Họa,ngocthuybachdang.lequydon.com hiện tại nhìn đến là một xú tiểu tử, trong lòng khó tránh khỏi có chút thất vọng. Nhưng mà, mặc kệ thế nào, đây đều là Thủy Y Họa sinh, thất lạc qua đi, Cơ Mộc Ly liền lạnh nhạt ôm tiểu gia hỏa nhiều nếp nhăn dỗ dành.

Dỗ còn chưa có nín, liền ném về phía mấy bà đỡ, rồi sau bắt đầu chiếu cố Thủy Y Họa đang mê man.

Vài bà đỡ hai mặt nhìn nhau ôm đứa nhỏ rời đi, trong lòng âm thầm buồn bực, Viêm Đạm Vương thật sự là quái nhân, xem bộ dáng này, đứa nhỏ thế nhưng còn chưa kịp một phần thê tử. Một khi đã như vậy, còn muốn đứa nhỏ làm gì, muốn đứa nhỏ lại không đối xử tử tế. Khổ thân, đứa nhỏ này về sau có thể bị khổ.

Cơ Mộc Ly phản ứng thường thường, không có nghĩa là trong phủ những người khác cũng là như thế này, Đông Phương Lăng cùng Tần Khuyết nhìn thấy tiểu tử này liền thích vô cùng, thay phiên đổi dỗ ngoạn, liền ngay cả Kiếm Thập Nhất luôn luôn đối đứa nhỏ không có hảo cảm cũng thường thường đi tới gần đùa hai lần.

Vài bà đỡ cười tủm tỉm nhìn xem, ý tứ không cần nói cũng biết, người ta còn chờ tiền thưởng đâu.

Đông Phương Lăng không hề bủn xỉn ném cho mỗi người một nén vàng, làm cho mấy người lúc này vừa mừng vừa sợ, các nàng đỡ đẻ cả đời vẫn là lần đầu tiên nhìn đến vàng tinh khiết như vậy.

“Ôi, các ngươi nhìn cái miệng nhỏ này, quả thực giống gia như đúc, khà khà ha...” Đông Phương Lăng mừng rỡ hôm một cái lên mũi tiểu gia hỏa.

Tuy rằng vừa sinh ra tiểu gia hỏa thoạt nhìn còn có nhiều nếp nhăn, nhưng là bộ dáng cực kỳ giống như Cơ Mộc Ly thu nhỏ, toàn thân đều là mềm yếu, so với Cơ Mộc Ly hơi tí mặt âm trầm, thì tiểu Cơ Mộc Ly quả thực đáng yêu đã chết!

“ Đúng vậy, rất giống.” Tần Khuyết cười cười, nhịn không được đưa tay chọc chọc khuôn mặt tiểu gia hỏa, mềm mại, non nớt, giống như không nghĩ qua là sẽ chọc thủng.

Kiếm Thập Nhất len lén quan sát vẻ mặt của hắn, tay nắm chuôi kiếm nhẹ gõ hai lần, cũng không biết đang tính kế cái gì.

“Gia thế nào còn không ra? Bà đỡ không phải nói vương phi đã không có việc gì sao, hắn không đi ra nhìn xem con trai của mình?” Đông Phương Lăng rướn cổ lên thăm dò, đối với Cơ Mộc Ly làm cha như thế thất trách hơi có chút bất mãn.

Kiếm Thập Nhất thản nhiên nói: “Ở trong mắt hắn, không có gì so được với nữ nhân nằm bên trong kia, cho dù là con trai của mình cũng thế.”

“Nhưng hắn vừa biết vương phi mang thai lại cực kỳ vui vẻ mà?” Đông Phương Lăng nhịn xuống xúc động mắt trợn trắng.

“Nói thật ta cũng không rõ ràng, gia tâm tư thật khó đoán.” Kiếm Thập Nhất ra vẻ cao thâm nói.

Tần Khuyết dè dặt cẩn trọng ôm trẻ mới sinh ngẩng đầu quét hai người liếc mắt một cái, từ từ nói: “Đứa nhỏ là kết tinh của cảm tình, cũng là một loại ràng buộc, có đứa nhỏ, mẫu thân đứa nhỏ liền không bao giờ có khả năng thoát đi.”

Đông Phương Lăng cùng Kiếm Thập Nhất lộ ra biểu cảm bừng tỉnh đại ngộ, Kiếm Thập Nhất biểu cảm càng trở nên nhu hòa, “Có lẽ ngươi nói đúng, nhưng có đôi khi, không có gì ràng buộc, cảm tình vẫn có thể trở nên thật vững chắc.”

Tần Khuyết nghe vậy, động tác dừng một chút, lại tiếp tục chọc khuôn mặt của tiểu gia hỏa, hơi có chút không được tự nhiên.

Hai nha hoàn Tiểu Ngọc và Tiểu Mai đi ra ngoài vừa thấy đến tình hình này, biến sắc, Tiểu Ngọc đau lòng tiếp nhận đứa nhỏ từ trong tay Tần Khuyết, Tiểu Mai tức giận trừng mắt nhìn hắn, “Tần công tử, ngươi chọc như vậy, khuôn mặt của thiếu gia phải bị ngươi chọc thủng đấy!”

“Ta...” Tần Khuyết xấu hổ.

“Gia đâu?” Kiếm Thập Nhất không dấu vết hỏi chen vào.

“Vương Gia ở bên trong với vương phi, này không, đều đuổi bọn nô tì ra ngoài.” Tiểu Ngọc bĩu môi nói. Vị chủ tử này cũng chỉ có ở trước mặt vương phi mới có thể bình thường một chút, nhưng mà có đôi khi cũng bình thường quá mức, yêu chiều vương phi thật sự là không có cách nào nói rồi.

“Gia xem qua đứa nhỏ rồi hả?” Đông Phương Lăng nhịn không được hỏi, tiểu gia hỏa đáng yêu như vậy, gia thế nào không có tỏ vẻ gì, trái tim của hắn đến cùng là làm bằng gì vậy, rất lạnh lùng rồi!

Tiểu Ngọc nhìn tiểu gia hỏa trong lòng, giận dữ nói: “Tiểu Chủ Tử thật đáng thương, sinh ra đã bị Vương Gia ném cho bà đỡ, cũng chỉ nhìn vài lần, trong mắt cũng đều là ghét bỏ. Tiểu gia hỏa đáng yêu như vậy còn không thích, ánh mắt của Vương Gia là bị... Khụ khụ...”

Trong giây lát ý thức được phía trước còn có mấy vị chủ nhân không thể trêu vào, nha đầu Tiểu Ngọc dưới sự hun đúc của Thủy Y Họa càng ngày càng trở nên mạnh mẽ vội vàng im miệng, vụng trộm liếc mắt nhìn ba người một cái.

Tiểu gia hỏa giống như ý thức được bản thân tương lai không người thích, bỗng nhiên oa một tiếng lại khóc lên.

“Tiểu tử, đừng khóc! Lão tử ngươi về sau không đau ngươi, ta về sau sẽ nhận thức ngươi làm nhi tử!” Đông Phương Lăng hai tay ôm ngực, nhìn chằm chằm tiểu gia hỏa nói.

Kiếm Thập Nhất ánh mắt từ từ chuyển qua, thản nhiên nhắc nhở một câu, “Cha nuôi dễ làm như vậy? Không sợ gia chỉnh chết, ngươi đi làm đi...”

Đông Phương Lăng:...

Hắn sai lầm rồi, về sau chết cũng không làm!



Lúc Thủy Y Họa tỉnh lại, chỉ cảm thấy thân thể đã khôi phục rất nhanh, chuyện quan trọng đầu tiên tự nhiên là gặp đứa nhỏ bảo bối của mình.

Cơ Mộc Ly thấy nàng tỉnh, trong lòng nhẹ nhõm, nghe nàng muốn xem đứa nhỏ, trên mặt rõ ràng có khó chịu chợt lóe lên. Vội vội vàng vàng sai hạ nhân ôm đứa nhỏ đến đây, Cơ Mộc Ly cười tủm tỉm tiếp nhận đứa nhỏ, đưa đến trước mặt Thủy Y Họa.

“ Y Họa nàng xem, con trai của chúng ta, thật đáng yêu!”

Thủy Y Họa chỉ nhìn thoáng qua tiểu gia hỏa đang ngủ say sưa liền biết là con trai của mình, ai kêu tiểu gia hỏa này bộ dạng giống y như cha hắn, giống như là trong một cái khuôn mẫu đúc ra. Cái miệng nhỏ nhếch lên, rất giống lúc Cơ Mộc Ly tức giận, cái mũi nhỏ cũng thật cao, rất đẹp mắt, duy nhất không xác định chính là cặp mắt còn chưa hoàn toàn mở ra, không biết có phải hẹp dài giống như Cơ Mộc Ly không.

Thủy Y Họa nhịn không được than nhẹ một tiếng, có chút thất vọng. Toàn thân thế nhưng không có một chỗ nào giống bản thân.

Cơ Mộc Ly vừa thấy nàng như vậy, còn tưởng rằng nàng có cùng suy nghĩ giống mình, lúc này an ủi vỗ vỗ bờ vai nàng, ôm cả hai mẹ con vào trong ngực, ôn nhu nói: “ Y Họa đừng nóng vội, tuy rằng không phải bé gái, ta cũng có chút thất vọng, nhưng là chúng ta ngày còn dài, ngày sau không ngừng cố gắng, lần sau khẳng định sẽ sinh bé gái!”

Nói xong lời này, còn véo một cái trên mặt tiểu gia hỏa, thoạt nhìn hơi có chút thô bạo.

Tiểu gia hỏa lập tức méo miệng khóc lớn lên, tiếng khóc thê lương.

Thủy Y Họa sắc mặt nhất thời biến đổi, “Cơ Mộc Ly, huynh không thích ta sinh con trai có phải hay không? Huynh có thể nói với ta, vậy mà lại đi bắt nạt tiểu hài tử vừa sinh ra, ngươi biến đi cho lão nương, ra ngoài - - “

“ Y Họa, nàng hãy nghe ta nói, ý ta không phải là như vậy... Y Họa! Y Họa, ta sai rồi - - “

Chữ cuối cùng còn chưa nói xong, Cơ Mộc Ly đã bị đuổi ra ngoài, biểu cảm vạn phần khổ bức. Hắn sâu sắc cảm nhận thấy, con trai là chuyên môn sinh ra đến khắc hắn.

Quả nhiên đợi đến Cơ Mộc Ly vừa rời khỏi buồng trong, tiếng khóc nỉ non đã không còn, miệng nhỏ mấp máy vài cái, xem ra giống như là đang cười trộm. Nhưng cũng chỉ là thoạt nhìn giống mà thôi, trẻ con vừa sinh ra làm sao hiểu được nhiều cảm xúc như vậy.

Thủy Y Họa ôm tiểu gia hỏa trong lòng, cả trái tim bị hòa tan thành nước.

Lại nghe, vào lúc ban đêm, Viêm Đạm vương không thể đi vào Trúc Hương các, chỉ tại thư phòng chấp nhận một đêm.

Lại nghe thấy, buổi tối ngày thứ hai, Viêm Đạm vương ở ngoài cửa Trúc Hương các chuyển động vài vòng, lời hay nói hết, đáng tiếc vẫn là đi thư phòng.

Buổi tối ngày thứ ba, Viêm Đạm vương rốt cục đi vào, nhưng mà ngủ dưới đất.

Mãi cho đến buổi tối ngày thứ tư, yêu nghiệt vô cùng thê thảm nào đó rốt cục trèo lên giường vương phi, nghe nói còn là vì Tiểu Chủ Tử nở nụ cười, vương phi mới cho phép.

Vì thế, trong phủ hạ nhân đều nhận rõ một chuyện thực. Mọi chuyện trong phủ Vương Gia định đoạt, nhưng Vương Gia bị vương phi ăn đến sít sao, vương phi lại bị tiểu thiếu gia ăn đến sít sao, cuối cùng định đoạt vẫn là tiểu thiếu gia còn đang trợn tròn mắt.

Không giống vừa sinh ra có nhiều nếp nhăn, tiểu gia hỏa hiện tại bộ dạng vô cùng đáng yêu, toàn thân trắng nõn nà, làm cho người ta nhìn rất muốn sờ vài cái, có thể không dám dùng sức, chỉ sợ hơi chút dùng sức đã chọc thủng tầng thịt mềm mại này.

Khuôn mặt nhỏ nhắn hoàn toàn giống y hệt Cơ Mộc Ly, lúc mất hứng miệng mỏng thật thích nhếch lên, khốc khốc đáng yêu cực kỳ, mà đôi mắt xinh đẹp không giống thân cha Cơ Mộc Ly xinh đẹp câu hồn người, lại có một kiểu mê người khác, tối đen vô cùng, sáng trong như vì sao, cực kỳ giống mẫu thân Thủy Y Họa.

Sau khi Cơ Mộc Ly trải qua chuyện dọa người mấy ngày trước, rốt cục thông minh một phen, tượng hình tượng dáng suy nghĩ ba ngày ba đêm, long trọng đặt tên cho tiểu gia hỏa là - - Cơ Thần Tinh.

Sau này khi Cơ Thần Tinh dần dần trưởng thành đại yêu nghiệt, mê giết ngàn vạn nam nữ già trẻ, mỗi khi nhớ tới nhũ danh - - Tiểu Tinh Tinh, liền hận không thể hung hăng đá lão cha không lương tâm kia, rời xa mẫu thân thân yêu của hắn.

Đương nhiên, này đó đều là nói sau.

Lúc Cơ Thần Tinh được ba tháng tuổi đã làm mê đảo mọi người, mỗi khi cười, hai mắt sáng trong biến thành nửa vầng trăng, bên trong có những đốm sáng nhảy nhót, đáng yêu đến chết mất, môi mỏng hồng nhuận thường thường cong lên, nháy mắt đáng yêu là đổ một đám người. Hai bàn tay nhỏ thích nhất nắm lại, giống hai cái bánh bao, thật muốn cắn cho một cái rồi nuốt vào trong bụng.

Bánh bao nhỏ thật thông minh, mỗi khi phụ thân phát ra áp suất thấp, hắn liền xuất ra vũ khí thứ nhất của bản thân - - khóc. Khóc lớn, đợi đến mẫu thân thân ái quở mắng phụ thân xong, bánh bao nhỏ tâm tình thư sướng, thoải mái mà ru rú tại trong lòng mẫu thân ngủ.

Thân cha là cái gì? Mau ra chỗ khác chơi đi.

Lúc bánh bao nhỏ được sáu tháng, đã biết nắm giữ bí quyết biến sắc mặt. Người trước là bánh bao nhỏ đáng yêu vô địch, người sau là tiểu ác ma khi dễ lương dân. Hắn thích nhất động tác chính là đi, tất cả mọi thứ trên đường đều không may mắn thoát khỏi bị hắn chà đạp.

“ Sinh cơ cao của ta đâu?!” Đông Phương Lăng hét lên một tiếng, đây là đan dược hắn mới nghiên cứu ra a!

Nhũ mẫu lạnh nhạt nói: “Tiểu thiếu gia vừa rồi đi một vòng trong phòng của ngài...”

“Kiếm của ta đâu?” Kiếm Thập Nhất nhíu mày.

Nhũ mẫu lạnh nhạt nói: “Tiểu thiếu gia vừa rồi đi một vòng trong phòng của ngài...”

“A a a, trâm cài của ta không thấy nữa!”

Nhũ mẫu mặt không đổi sắc, “Tiểu thiếu gia vừa rồi giống như trèo lên bàn của ngươi đi một vòng...”
Bình Luận (0)
Comment