Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Chương 140

Edit: Hoa Thiên

Beta: Zi

“Là như vầy, chủ nhân, lúc đi qua lính đánh thuê công xã ta không cẩn thận, nghe được có người nói, muốn làm cho Huyết Nguyệt dong binh đoàn biến mất ở nhiệm vụ lần này, ta liền tới tìm ngươi.” Nó là tuyệt đối không cẩn thận nghe được, không có cố tình, tuyệt đối không có cố tình.

“Không cẩn thận đi qua lính đánh thuê công xã, vậy thì ngươi đi tìm thứ gì, mới không cẩn thận nghe được?” Quân Mộ Khuynh nhíu đầu mày, cho là nàng không biết trong lòng của nó suy nghĩ gì, Hỏa Liêm căn bản không mong muốn những người đó có khoáng thạch, dù phải phá hủy, nó cũng không muốn để cho bọn họ có được, điểm này nàng thích.

“…” Hỏa Liêm ngẩng mặt, khổ sở đáng thương nhìn Quân Mộ Khuynh. “Chủ nhân, ngươi có thể làm bộ không biết một lần có được không?” Có biết cũng không cần nói ra, hai người biết là được rồi, không cần phải để cho những người khác cùng biết.

“Ta biết rồi, ngươi đi được rồi, sau đó lại không cẩn thận đi qua lính đánh thuê công xã.” Quân Mộ Khuynh nhíu nhíu mày, thuận tay ném một cái, một tia sáng màu vàng lại hiện lên trên bầu trời, lại hấp dẫn không ít lính đánh thuê.

Người của Huyết Nguyệt dong binh đoàn ở sau lưng, nghe được đoạn nói chuyện của Hỏa Liêm với Quân Mộ Khuynh, bọn họ không phục Quân Mộ Khuynh đúng là không sai, nhưng có người của lính đánh thuê công xã, muốn làm cho Huyết Nguyệt dong binh đoàn biến mất trên thế gian này, là việc tuyệt đối không thể, bọn họ sẽ không để chuyện này xảy ra.

Một lính đánh thuê ngồi ở phía trước, bị mọi người đẩy ra, cho một ánh mắt, để cho hắn đi hỏi một chút có chuyện gì xảy ra.

“Có chuyện gì, các ngươi cứ hỏi, dù các ngươi không phục ta, ta cũng không quan tâm.” Quân Mộ Khuynh không quay đầu lại, âm thanh đạm mạc ở phía trước vang lên, tất cả lính đánh thuê Huyết Nguyệt dong binh đoàn đều sửng sốt, nàng không có xoay người, là làm sao biết được?

“Cô nương.” Người kia bị mọi người đẩy, đỏ mặt đi tới trước mặt Quân Mộ Khuynh.

“Nói đi.” Quân Mộ Khuynh không muốn bọn họ khách khí với mình, nàng cũng không cần những lời khách sáo.

“Cô nương, nếu có người muốn đánh lén đội trưởng, chúng ta nên làm gì bây giờ?” Đội trưởng của bọn họ hiện tại còn không biết chuyện này, vậy thì nguy hiểm, nếu như gặp chuyện gì, rắc rối to.

Quân Mộ Khuynh chậm rãi đứng lên, nàng không thích ngước mắt nhìn người khác, nhưng đứng lên, nàng vẫn thấp hơn người ta một khúc, “Các ngươi sẽ nghe ta sao?” Quân Mộ Khuynh chau chau đầu mày, nàng biết nàng có nói bọn họ cũng sẽ không nghe, vốn bọn họ đâu có phục nàng.

Người nọ hướng nhìn thoáng qua sau lưng Quân Mộ Khuynh, chỉ thấy toàn bộ lính đánh thuê hai mắt nhìn nhau, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, không có đáp án rõ ràng.

“Các ngươi không nghe ta, cho nên ta cũng không có cách nào.” Quân Mộ Khuynh nhàn nhạt nói, lười biếng dựa vào ghế ở sau lưng, thong thả thản nhiên.

“Ta… ” Người nọ nhìn phía sau, trên mặt có mấy phần do dự, hắn đáp ứng, nhưng những người kia nhất định sẽ không đáp ứng, thật ra thì hắn cũng không cảm thấy người trước mặt không tốt, nàng có thần thú, bọn họ vẫn chưa nghe nói ai có thể có một con thần thú.

Nhưng ở trong mắt lính đánh thuê, có một con thần thú không tính là cái gì, trọng yếu nhất là, thực lực bản thân, người khác có lợi hại hơn nữa, cũng là người khác, một ngày họ rời đi ngươi, ngươi chính là đối tượng mặc cho người ức hiếp, cho nên mặc kệ làm chuyện gì, mọi thứ vẫn là phải dựa vào chính mình.

“Ta nguyện ý!” Sau cùng nam tử cắn răng đáp ứng, hắn nguyện ý, hắn nguyện ý nghe lời của nàng, để cho đội trưởng bọn họ bình an vượt qua cửa ải này.

“Ồ?” Quân Mộ Khuynh chau chau đầu mày, hắn nguyện ý?

“Đúng vậy, ta nguyện ý, miễn là đội trưởng bọn họ không có việc gì, bất kể làm gì, ta cũng sẵn lòng!” Nam tử kiên định nói ra, đi vào Huyết Nguyệt dong binh đoàn, hắn cảm giác mình lựa chọn chính xác, lúc mới bắt đầu, hắn cũng muốn đi Long Vũ, bây giờ nhìn lại, Long Vũ dong binh đoàn, là một đội cặn bã, đi vào không có gì tốt.

Ánh mắt Quân Mộ Khuynh âm trầm nhìn nam tử trước mắt, “Ngươi tên gì?”

“Kỷ Tử.”

“Kỷ Tử? Được rồi, ta có thể đáp ứng ngươi, mặc kệ sau đó có chuyện gì, ta quyết định gì, ngươi cũng không thể phản bác, có thể làm được không?” Có một người hỗ trợ, dù sao so với không ai hỗ trợ vẫn tốt hơn, chuyện này, vẫn cần có người hỗ trợ mới được.

“Có thể!” Kỷ Tử kiên định nói, vì đội trưởng, hắn cái gì đều cũng có thể làm.

“Còn có chúng ta nữa, còn có chúng ta nữa.” Liên Tí vội vàng đi tới, bọn họ còn chưa phải chính thức là lính đánh thuê, vẫn không thể ngồi vào trong đội ngũ lính đánh thuê của Huyết Nguyệt dong binh đonà, nhưng lời vừa rồi, họ đều nghe được, vốn là bọn họ không định đến, nhưng nhìn thấy thái độ của mấy người Huyết Nguyệt dong binh đoàn, bọn họ không nhịn được.

Bọn họ biết Quân Mộ Khuynh sao? Biết thủ đoạn của nàng sao? Ngay cả thiên tài của Quân gia thiếu chút nữa cũng bị nàng thiến, bọn họ có biết không? Nếu như cô nương không vui, đem một đám thiến hết, xem bọn hắn còn dám khinh thường người ta không.

Bọn họ có thể gia nhập Huyết Nguyệt dong binh đoàn, đều là nhờ cô nương, bất kể là cái gì, bọn họ cũng sẽ nghe theo.

“Vậy thì tốt, đi theo ta.” Quân Mộ Khuynh cười nói, có người giúp vẫn tốt hơn, dù cho chỉ có ba người này, nàng cũng sẽ giúp đỡ hết sức.

Tất cả lính đánh thuê đều khó chịu nhìn bóng lưng Quân Mộ Khuynh rời đi, bọn họ tuy không phục, nhưng đám người đội trưởng hiện tại gặp nguy hiểm, bọn họ không thể không quan tâm, nếu là có chuyện gì, bọn họ làm sao còn dám nhìn mặt đội trưởng được cơ chứ.

“Các huynh đệ, chẳng nhẽ chúng ta cứ thế mà nhìn đội trưởng gặp nguy hiểm sao, đi, chúng ta cũng đi hỗ trợ.” Không biết là ai kêu một tiếng, một người liền đứng lên, hắn sải bước đi theo.

Sau đó các lính đánh thuê Huyết Nguyệt dong binh đoàn cũng đều nhao nhao đứng lên, kiên định nhìn mấy đạo thân ảnh rời đi, đều rối rít đi theo, cho dù là vì cái gì, bọn họ cũng không thể để cho đội trưởng gặp nguy hiểm, tuyệt đối không được!

Cái Thạch nhìn đám lính đánh thuê Huyết Nguyệt dong binh đoàn nhao nhao đi theo hồng y đấu kỹ sư kia, không nhịn được hiếu kỳ, lính đánh thuê tỷ thí còn chưa kết thúc, người của dong binh đoàn lại rời đi, đây là lần đầu tiên gặp phải tình huống này, người của Huyết Nguyệt dong binh đoàn, bị làm sao vậy? Vì sao mỗi người đều là vẻ mặt giống nhau, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì sao?

“Thí Sát, ngươi có nhìn thấy đầu mối gì không?” Cái Thạch tò mò hỏi, tỷ thí vẫn chưa xong, lính đánh thuê dong binh đoàn đều rời đi, hơn nữa đều đi theo người nắm giữ lệnh bài của dong binh đoàn mình, thật là quái dị.

“Chắc là đã có chuyện gì xảy ra.” Doãn Thí Sát đoán được, hắn tin tưởng tiểu Khuynh.

“Huyết Nguyệt dong binh đoàn có thể xảy ra chuyện gì, không lẽ là có chuyện gì mờ ám, hay là nói có người muốn giở trò ở tỷ thí?” Lam Tổ lớn gan suy đoán, hồng y đấu kỹ sư kia, đã nói không tham gia tỷ thí, hiện tại lại mang người của Huyết Nguyệt dong binh đoàn rời đi, chuyện gì đã xảy ra, khiến cho lính đánh thuê đều theo rời đi.

Nhìn dáng vẻ bọn hắn trước đó còn có chút không phục hồng y nữ tử, hiện tại lại đột nhiên đi theo, chẳng lẽ thật sự xảy ra chuyện gì.

“Không biết, về sau sẽ biết.” Doãn Thí Sát giả vờ thần bí nói, sau tỷ thí lần này, thì sẽ biết, có người gây rối, không phải Long Vũ dong binh đoàn, chính là Tham lang dong binh đoàn, cũng chỉ có người của hai dong binh đoàn này, mới đi làm loại chuyện như vậy.

Có ý gì? Chẳng lẽ Thí Sát muốn đi Huyết Nguyệt dong binh đoàn hỏi Lý Cổ Nguyệt, trận đầu tỷ thí của các người, xảy ra chuyện gì sao? Điều này sao có thể!

Lúc Quân Mộ Khuynh mang theo lính đánh thuê Huyết Nguyệt dong binh đoàn đi tới cửa hội trường, gặp người của Tuyết Hồng dong binh đoàn, thấy cặp mắt lạnh băng kia, Quan Mộ Khuynh hơi sửng sốt, Lãnh Đào, đội trưởng Tuyết hồng dong binh đoàn, cũng là chẳng biết tại sao lại cho nàng lệnh bài của người, không thể giải thích được?

Ánh mắt Lãnh Đào rét lạnh đảo qua người của Huyết Nguyệt dong binh đoàn, không có dừng lại, mà là đi vào bên trong, cả người tản ra khí tức lạnh như băng, thủ hạ của hắn, đều duy trì một khoảng cách nhất định với hắn.

Quân Mộ Khuynh lắc lắc đầu, trên thế giới này, còn có một người như thế, ngay cả thủ hạ đều sợ hàn ý trên người, xem ra Lãnh Đào không đơn giản.

“Đi thôi, đừng để chậm trễ.” Quân Mộ Khuynh nhàn nhạn nói, lại chần chừ, cũng không biết có nguy hiểm gì.

Nhiệm vụ tỷ thí lần này, chỉ sợ là Lôi gia muốn làm cho Huyết Nguyệt dong binh đoàn biến mất, một kế không được, tiếp tục kế thứ hai, bọn họ tính toán rất tốt, chỉ có điều quên mất, có Quân Mộ Khuynh nàng ở chỗ này, sẽ không để cho bất kỳ âm mưu nào của Lôi gia thực hiện được.

“Cô nương.” Kỷ Tử ở sau lưng kêu lên.

“Ra đi.” Quân Mộ Khuynh nhàn nhạt nói, liền thấy một bóng người chậm rãi đi ra, lạnh lùng nhìn nàng.

“Ngươi tới làm gì?”

“Nhìn ngươi chết chưa.” Lạc Du khinh thường nói.

“Thấy ta không chết, ngươi có phải hay không rất thất vọng?” Quân Mộ Khuynh nhíu nhíu mày, nhìn thử nàng chết chưa, không có ý tứ, nàng vẫn chưa chết, hơn nữa một chút chuyện cũng không có.

“Có chút, nhưng mà ngươi không chết, những người đó sẽ phải mất mạng, ma cỏ phấn, các ngươi chắc hẳn cũng đã nghe nói qua, nếu như vẩy vào trên người của bọn họ, các ngươi một người đều trốn không thoát.” Lạc Du nói xong, xoay người liền rời đi, sau khi hắn nghe được tin tức này, chính là nghĩ đến nói cho nàng biết, hắn rõ ràng là nghĩ, người nữ nhân này chết là tốt rồi, nhưng mà cũng không hiểu, vì sao còn muốn chạy tới nói cho nàng biết.

Quân Mộ Khuynh hai tay khoanh trước ngực, cười nhìn bóng lưng lạc Du rời đi, chết vì sĩ diện!

“Cô nương? Cái gì ma cỏ phấn?” Liên Tí tò mò hỏi, ma cỏ phấn này là chuyện gì?

“Thực sự điên rồi, có người muốn dùng ma cỏ phấn để cho các ngươi chết không toàn thây, đi thôi, quay trở về đi xem một chút.” Quân Mộ Khuynh chau chau đầu mày, hôm nay lính đánh thuê tỷ thí, phòng ngự lãnh địa của dong binh đoàn, không có nghiêm cẩn như ngày thường, những người đó muốn thừa cơ hôi này, đi vẩy ma cỏ phấn.

“Cái gì!”

Trên mặt mọi người đều là vẻ mặt hoang mang, lãnh địa Huyết Nguyệt dong binh đoàn bọn họ, mặc dù không có rừng cây, nhưng vẫn có ma thú, nếu ma cỏ phấn tung ra một cái, đừng nói lãnh địa bọn họ xuất hiện ma thú, ngay cả lãnh địa những dong binh đoàn khác cũng xuất hiện ma thú, cũng sẽ xuất hiện ở nơi này, nếu bọn họ không biết chuyện này, vậy thì thật sự là chết không toàn thây.

“Liên Tí, ngươi cùng Quýnh Ngưu đi nói cho Lý Cổ Nguyệt biết, ta mang theo bọn họ trở về, nhớ kỹ, lúc các ngươi đi, nhất định không được để cho ai phát hiện các ngươi.” Nếu muốn chơi, vậy sẽ phải chơi thật tốt, trên mặt Quân Mộ Khuynh lộ ra một nụ cười giảo hoạt.

“Được.” Liên Tí nhìn nụ cười trên mặt Quân Mộ Khuynh, run rẩy một chút, mang theo Quýnh Ngưu, liền chạy về phía trước.

Lính đánh thuê Huyết Nguyệt dong binh đoàn ở phía sau không biết sao, từng trận mồ hôi lạnh, có một trận gió lạnh thổi qua, Kỷ Tử lấy can đảm mở miệng hỏi, “Cô nương, chúng ta…”

“Đương nhiên là đi xem kịch vui rồi.” Khóe miệng Quân Mộ Khuynh giương lên một độ cong nguy hiểm, những người này muốn tính toán nàng sao, tốt, rất tốt!

“Kịch vui?” Kỷ Tử nhìn bóng lưng Quân Mộ Khuynh quay về, có chút ngạc nhiên, không phải là đi cứu đội trưởng sao? Đi xem kịch vui gì?

“Sao bọn ta biết được.” Lính đánh thuê của Huyết Nguyệt dong binh đoàn, trong lòng đều hiếu kỳ, ở đây sẽ có kịch gì hay để xrm, bây giờ là đi cứu người, hay là xem kịch vui, không ngờ nữ nhân kia cố tình lừa dối bọn họ? Nếu như đội trưởng có chuyện gì, nhất định phải tìm bọn họ tính sổ!

“Đi xem một chút chẳng phải sẽ biết.” Kỷ Tử chỉ chỉ phương hướng Quân Mộ Khuynh đi đến, kia đúng là lãnh địa của bọn họ, trong lòng không nhịn được lại nổi lên nghi hoặc, không phải muốn đi cứu đội trưởng sao?

Quân Mộ Khuynh mang theo lính đánh thuê, chậm rãi hướng Huyết Nguyệt dong binh đoàn đi đến, bọn họ trở lại lãnh địa của mình, cũng không có trở về, mà là dừng lại nửa đường, tìm một vị trí ẩn núp, trốn.

Khóe miệng Quân Mộ Khuynh hơi giơ lên, nàng biết, Lôi gia nhất định sẽ có hành động, nhất định sẽ ra tay vào ngày hôm nay, ba ngày tỷ thí, ngày thứ nhất, người của Huyết Nguyệt dong binh đoàn đã chết rồi, vậy không cần tỷ thí, Tham Lang dong binh đoàn cũng sẽ chen vào vị trí thứ mười kia, việc này tính toán rất tốt, thật sự là quá tốt, tốt đến mức nàng cũng không khỏi muốn vỗ tay.

“Cô nương?” Kỷ Tử kêu lên, vì sao bọn họ phải ở lại chỗ này, không phải là phải trở về sao?

“Quay lại, sẽ không có trò hay để nhìn.” Một tia lạnh lùng hiện lên trong mắt Quân mộ Khuynh, người của Lôi gia muốn chơi, nàng sẽ cùng chơi với bọn họ tới cùng.

“Chủ nhân, cái kia, ta vừa mới nghe nói, người nọ cũng muốn giết ngươi.” Hỏa Liêm thở phì phò nói, nếu không phải là chủ nhân không cho nó tùy tiện đánh nhau, nó đã sớm động thủ, hiện tại xem ra, không cần nó nói, chủ nhân cũng đã biết rồi, như vậy thật tốt, hảo hảo giáo huấn bọn họ một chút!

Toàn bộ lính đánh thuê kinh ngạc nhìn Hỏa liêm, nó xuất hiện ở đây lúc nào!

“Sau đó thì sao?” Quân Mộ Khuynh chau chau mày, muốn để cho nàng có chuyện, thì phải suy nghĩ một chút mình có thể hay không cũng có chuyện.

“Chủ nhân ngươi không lo lắng sao?” Biểu hiện này cũng quá bình tĩnh đi? Nó không biết những người đó có âm mưu gì, chủ nhân vậy mà một chút cũng không lo lắng, vẻ mặt còn thản nhiên tự đắc, chẳng lẽ là nghĩ đến biện pháp gì hay sao.

“Tại sao phải lo lắng?” Quân Mộ Khuynh nhíu nhíu mày, nếu bọn họ muốn làm, thì để cho bọn họ làm đi.

Hỏa Liêm lắc lắc đầu, chủ nhân điên rồi, ngay cả sợ hãi cũng không, sau khi từ Thú nhân tộc trở về, không bình thường, nhất là sau khi đột nhiên mất tích ba ngày, chủ nhân liền là lạ, lúc Mặc Liên kia xuất hiện, nó đã cảm thấy chủ nhân có chút khác khác.

Loại cảm giác đó rất khó nói ra, thật ra thì cũng không có gì không đúng, nhưng chính là có cái gì không đúng, quá phức tạp, thân là ma thú, nó vẫn không nghĩ tới đó là cái gì.

“Cô nương, đội trưởng bọn họ không sao chứ?” Kỷ Tử lo lắng nói ra, những người này chỉ biết đẩy hắn, bọn họ rõ ràng cũng rất muốn hỏi, còn để cho hắn tới hỏi, chết vì sĩ diện thật khổ thân!

“Có thể có chuyện gì, các ngươi chớ xem thường Liên Tí cùng Quýnh Ngưu, hai người bọn họ tuyệt đối sẽ không thua kém so với bất cứ người nào trong các ngươi.” Thậm chí là còn lợi hại hơn.

Lính đánh thuê Huyết Nguyệt dong binh đoàn, ngươi nhìn ta ta ta nhìn ngươi, đều không nói lời nào, trên mặt vẫn còn chút nghi ngờ, hai người kia, một người ngốc vù vù, một người thực lực lại bình thường, coi như là đấu kỹ sư, vậy thì thế nào, bọn họ tại sao lại không kém.

“Có người đến!” Một người ở phía trước kêu lên, sau đó là một đám người vội vã từ trước mặt bọn họ đi qua, vẻ mặt có chút hoảng hốt, còn mang theo quỷ dị.

Quân Mộ Khuynh nhìn phương hướng bọn họ đi tới, nét mặt lộ ra một nụ cười, chơi trội nha, đem ma cỏ phấn bỏ vào bên trong nạp giới, như vậy dù bị người ta thấy được, cũng sẽ không hoài nghi bọn họ là đi làm chuyện gì.

“Trên tay bọn họ không có gì cả, chẳng lẽ là người của ngươi nghe lầm sao?” Có một số lính đánh thuê không phục, bọn họ trốn ở chỗ này, nhìn người khác đi tới, trong tay không có bất kỳ vật gì, nhất định là người của nàng nghe lầm, còn có nhìn lầm rồi.

“Các ngươi không có nạp giới, không có nghĩa là người khác cũng không có, thế lực của Lôi gia, các ngươi cũng biết, muốn có mấy cái nạp giới, không phải là chuyện khó khăn?” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nói ra, chỉ thấy trên tay người ta có hay không đồ vật, bọn họ không có, người ta cũng sẽ không có sao?

Trong lúc mấy lính đánh thuê kia cúi đầu, bọn họ là không nghĩ qua điểm này, thấy trên tay bọn hắn không có cầm thứ gì, liền cho là…

“Được rồi, đợi lát nữa bọn họ lấy ra ma cỏ phấn, các ngươi liền đi tới, người cùng tang vật đều lấy được, ta ngược lại muốn nhìn một chút Phó đoàn trưởng lính đánh thuê công xã kia, có lời gì muốn nói.” Quân Mộ Khuynh đặc biệt đem từ Phó kia cao giọng hơn một chút.

Ngươi của Huyết Nguyệt dong binh đoàn bật cười, Vương Thái Bảo hận nhất chính là có người gọi hắn Phó đoàn trưởng, mặc dù đây là sự thật, nhưng chỉ cần có người gọi hắn Phó đoàn trưởng, trong lòng hắn sẽ đem người này nhớ kỹ, sau đó, nhất định là chỉnh người ta chết đi sống lại, cô nương thật đúng là thú vị, không chỉ gọi mà còn hung hăng gọi.

“Có nghe hay không?” Bọn họ cười cái gì?

“Ừ.” Mọi người gật gật đầu, trong lúc vô tình, bọn họ cũng đã bắt đầu nghe theo lời của Quân Mộ Khuynh.

Hỏa Liêm khinh bỉ liếc mắt nhìn đám lính đánh thuê này, mới vừa rồi là ai muốn chết muốn sống, không tin lời nói của chủ nhân, hiện tại thì sao chứ, còn đồng thanh, nhàm chán, ấu trĩ.

“Hỏa Liêm, thương lượng với ngươi một việc.” Quân Mộ Khuynh hướng về phía Hỏa Liêm nói, trên mặt cũng lộ ra nụ cười đẹp mắt.

Hỏa Liêm lúc này lại hăng hái, “Chủ nhân, ngươi nói.” Chủ nhân lúc nào từng đối với nó khách khí như vậy.

“Giúp ta đem ma cỏ phấn mang tới lính đánh thuê công xã, cùng Long Vũ dong binh đoàn, vất ra.” Ở đây thì Hỏa liêm thích hợp làm nhất, thân thể lớn, cầm gì đó cũng nhiều.

“Chủ nhân, ngươi quên rồi sao?” Nó là ma thú, để cho nó một ma thú đi lấy ma cỏ phấn, chủ nhân nàng muốn làm gì?

“Ôi chao! Ta lại quên mất, ngươi là ma thú, tại ngày nào ngươi cũng líu ríu, ta lại tưởng ngươi là người, ta đang suy nghĩ không biết có nên thừa dịp nào đem ma cỏ phấn nhét vào miệng người?” Quân Mộ Khuynh cười nói, nó vẫn biết mình là ma thú à, ban ngày lắc lư khắp nơi, tai vách mặt rừng, nếu để cho người có tâm nghe được nó có thể nói chuyênn, đem chuyện của nó nói cho người khác biết, khi đó khóc cũng không kịp.

“…” Chiêu này cũng quá độc ác, chủ nhân…

Tất cả lính đánh thuê đều nuốt một ngụm nước miếng, không nghĩ tới, nữ nhân này bình thường nhu nhược, thoạt nhìn cũng không có bao nhiêu lợi hại, lại có thể làm nên sự tình này, ác như vậy, vậy thì quá là độc ác, đem ma cỏ phẩn nhét vào miệng ma thú…

“Sau khi bắt được bọn họ, để lại hai người trông bọn họ, bắt bọn họ khai ra sự thật, còn lại quay lại chờ đội trưởng của các ngươi trở về.” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nói, hiện tại cũng chỉ có thể làm như vậy.

Tất cả lính đánh thuê đều hưng phấn nhìn Quân Mộ Khuynh, bọn họ có chút không muốn nghe lời nữ nhân này, nhưng mà không thể không nói, biện pháp của nàng thật không tệ, làm cho nhiệt huyết của người khác sôi trào.
Bình Luận (0)
Comment