Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Chương 184

Edit: Hoa Thiên

Beta: Zi

Phong Vân Đình lo lắng liếc mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, thấy vẻ mặt nàng lòng tin mười phần, bất an trong lòng cũng đè ép xuống, nếu như Tiêu cô nương đánh không lại thánh nữ Quang điện, nàng không nên đáp ứng sảng khoái như vậy, hai ngày ở chung này, hắn vẫn có chút hiểu biết về Quân Mộ Khuynh.

“Chờ một chút.” Thánh nữ thánh điện đứng ở tại chỗ, cười nhìn Quân Mộ Khuynh. “Quân cô nương, nếu như ta may mắn thắng thủ hạ của ngươi, không biết có thể khiến Quân cô nương ra tay chỉ giáo hay không?” Mục đích của nàng là Quân Mộ Khuynh, một người nho nhỏ đi theo nàng căn bản chưa từng để vào mắt.

“Có thể, thánh nữ có mấy lời nói không nên quá sớm, nếu như Tiêu làm bị thương ngươi, Quang Minh thánh điện đừng có nói Quân Mộ Khuynh ta mang theo thủ hạ, mạo phạm quang minh chi thần.” Những tâm tư đó của Quang Minh thánh điện, động một tí là đem quang minh chi thần đặt ở bên miệng, bọn họ trừ chiêu này, còn có chiêu gì.

Ánh mắt thánh nữ Quang điện nhìn chằm chằm Quân Mộ Khuynh, trên người vẫn như cũ tản ra một chút bạch quang, cũng không thánh nhã thuần khiết giống như ban nãy.

Sắc mặt Thánh Quang cũng từ từ trở nên kém hơn, lời này của Quân Mộ Khuynh, không phải là đang nói Quang Minh thánh điện, không giữ chữ tín, thua rồi, thua liền lấy danh nghĩa quang minh chi thần tìm người phiền phức!

Phong Xán đối với cách đối đáp của Quân Mộ Khuynh với người Quang Minh thánh điện, rất là vui vẻ, đừng nói bọn họ, ngay cả ngũ đại gia tộc cũng không dám tùy tiện trêu chọc người Quang Minh thánh điện, mà nữ oa oa trước mắt này, không những không sợ ngũ đại gia tộc, ngay cả Quang Minh thánh điện, nàng cũng đối đáp như vậy!

“Quân cô nương yên tâm, thua chính là thua, ta nhất định sẽ không không thừa nhận!” Thua, người thua cuối cùng kia, nhất định không phải là nàng, Quân Mộ Khuynh chờ mất mặt đi!

Thấy hai người thực sự muốn đánh, hạ nhân phủ thành chủ vội vàng đem một khoảng đất trống dọn dẹp này nọ, rất nhanh một mảnh đất trống xuất hiện trước mặt, người ngồi ở yến hội, đều rối rít đứng lên lầu các, rướn cổ lên nhìn xuống.

Bá Hiêu đi đến mảnh đất trống trước tiên, thánh nữ Quang điện cũng đi theo sau, ánh nhìn cười chế nhạo ở trong mắt lộ rõ hoàn toàn, hiện tại mọi người đều đứng ở đàng xa, đều nhìn không thấy ánh mắt của nàng.

“Thánh nữ muốn cho ta xuất thủ trước sao?” Bá Hiêu lãnh đạm hỏi, trên mặt lộ ra một tia xem thường, nếu không phải là nhìn đến mặt mũi của chủ nhân, nó mới không thèm cùng một người như vậy đứng ở chỗ này.

Bá Hiêu hờ hững, kiêu ngạo triệt để chọc giận thánh nữ Quang điện, chùm tia sáng ở chung quanh nàng dũng động.

“Quang chi rực rỡ!” Tia sáng rực rỡ chói mắt chiếu sáng toàn bộ bầu trời, ngân kiếm triển khai, hoa văn quen thuộc phủ đầy xung quanh, tứ hành tinh lóe ra lam sắc quang mang, ngũ giác tinh thì lại là màu trắng, quang nguyên tố cấp năm kỹ tôn sư.

Bá Hiêu lắc lắc đầu, thở dài, nắm tay có thể thấy khí ba dũng động, thân ảnh giống như tia chớp vậy, rất nhanh xẹt qua, phá tan đấu kỹ của thánh nữ Quang điện, trong nháy mắt xuất hiện ở trước mặt nàng, “Có thời điểm, chiêu thức quá mức hoa lệ, còn không bằng trực tiếp ra quyền.” Nắm đấm to như vậy chợt đánh ra quyền, tia sáng chói mắt chợt lóe rồi biến mất, trong lúc mọi người muốn nhìn một chút xem là có chuyện gì xảy ra, thân ảnh màu trắng từ trên trời rơi xuống, nặng nề rơi trên mặt đất.

“Phốc…” Thánh nữ Quang điện phun ra một ngụm máu tươi, mạng che trên mặt lúc này không khỏi rơi xuống.

“Chậc chậc… Ta tưởng là ai, hóa ra là tiểu thư Mạc gia, không ngờ người Mạc gia lại vứt bỏ gia tộc của mình, gia nhập vào Quang Minh thánh điện.” Âm thanh trêu chọc vang lên trên đỉnh đầu, người nằm bò trên mặt đất lập tức đưa tay đi sờ mặt mình, mạng che mặt chậm rãi bay xuống, công bằng, vừa vặn rơi vào trước mặt nàng.

Người Mạc gia!

Mọi người khiếp sợ nhìn người nằm trên mặt đất, thánh nữ Quang điện là người Mạc gia, chẳng lẽ Quang Minh thánh điện thật tốt như vậy, ngay cả tiểu thư Mạc gia, cũng sẽ vứt bỏ gia tộc của mình, đi nương nhờ bọn họ!

“Quân Mộ Khuynh, hôm nay nếu như ngươi xuất thủ, người nằm bò trên mặt đất chính là ngươi!” Vô sỉ! Tùy tùng của nàng vậy mà lại lợi hại hơn so với Quân Mộ Khuynh, dám đi qua đấu kỹ, vung nắm đấm!

Hai tay Quân Mộ Khuynh khoanh trước ngực, lưng thẳng tắp nhìn người nằm trên mặt đất, giống như nữ vương đang cười nhìn người thất bại, “Mạc Tuyết Mị, lần trước ngươi hãm hại chuyện của ta, ta nghe nói, hai lần cộng lại, ngươi nói một chút nợ nần này muốn tính thế nào?” Mạc Tuyết Mị nàng cho rằng là quang nguyên tố cấp năm kỹ tôn sư, thì rất giỏi sao!

Hôm nay nàng xuất thủ, Mạc Tuyết Mị nàng làm sao sẽ nằm ở đây, còn có thể thảm hại hơn so với hiện tại, Bá Hiêu chính là quá thiện lương, nhẹ nhàng đem Mạc Tuyết Mị đánh ngã ở chỗ này.

“Hừ!” Hãm hại nàng thì thế nào, nếu không phải là Quân Mộ Khuynh nàng lúc này còn đang ở Nam Ngưng học viện, mà không phải làm con rối ở Quang Minh thánh điện, làm quân cờ, đêm hôm đó, Thánh Quang đem nàng mang đến Quang Minh thánh điện, từ đó, hết thảy của nàng đều thay đổi, đây đều là Quân Mộ Khuynh làm hại, đều là nàng làm hại, cho nên nàng muốn trả thù, trả thù.

“Quân cô nương, Quang điện chịu thua.” Thánh Quang đi ra, bình thản ưu nhã nói, nụ cười ôn hòa không có nửa điểm bởi vì thua, mà tức giận.

Tất cả mọi người ở đây, kính phục nhìn Thánh Quang, không hổ là thánh tử Quang minh, thua cũng thản nhiên như thế, bình tĩnh, thánh nữ Quang điện so với thánh tử Quang minh, vẫn còn kém quá xa!

Quân Mộ Khuynh đi tới bên cạnh, không nói gì thêm, người ta đã chịu thua, còn thua thản nhiên như vậy, nếu như nàng níu chặt không buông, vậy có vẻ như nàng già mồm át lẽ phải.

Thánh Quang lạnh lùng liếc mắt nhìn Mạc Tuyết Mị trên mặt đất, đi tới đem nàng đỡ dậy, hiện tại tín ngưỡng của Quang Minh thánh điện bởi vì chuyện của Quân Mộ Khuynh, đã bắt đầu dao động, đêm nay còn có nhiều người quyền thế ở Phong thành như vậy ở đây, hắn không thể cùng Quân Mộ Khuynh cứng đối cứng.

Phong Vân Đình nhìn hành động của Thánh Quang, không nhịn được cười chế nhạo, bề ngoài bản lĩnh của Quang Minh thánh điện vẫn làm rất tốt, bọn họ chính là lừa gạt người đời như vậy, quang minh chi thần cái gì, chẳng qua chỉ là một tên bịp bợm.

Thấy Mạc Tuyết Mị thua, người Ninh gia không nhẫn nại được, mục tiêu của Ninh Ưng là Quân Mộ Khuynh, hiện tại bị một tùy tùng của nàng phá hủy, hắn lạnh lùng quay đầu, liếc mắt nhìn Ninh Kiền vẫn im lặng không lên tiếng một cái, trong mắt chợt lộ ra vẻ lo lắng.

“Quân cô nương không biết còn có nhớ Ninh Kiền hay không?” Ninh Kiền từ trong đám người chậm rãi đi tới, hung ác nhìn Quân Mộ Khuynh, trong lòng oán khí, lửa giận, trong nháy mắt bùng cháy.

Quân Mộ Khuynh chậm rãi xoay người, nhìn chăm chú Ninh Kiền hồi lâu, chân mày hơi nhíu lại, thật lâu sau mới nói ra một câu, “Xem ra bị thiến cũng không nhất định sẽ là ẻo lả.”

“Ầm Ầm Phịch!” Âm thanh ngã sấp xuống vang lên, tất cả mọi người vô cùng xấu hổ nhìn Quân Mộ Khuynh, sắc mặt nhịn cười, bởi vì bọn họ đã nhìn thấy sắc mặt Ninh Ưng, đen đến không thể đen hơn, chân mày nhăn đến không thể lại nhăn hơn.

Ngươi còn có thể lại vô tội chút sao? Mọi người ở trong lòng thở dài, chọc đến nỗi đau của người ta, còn có thể nhẹ nhàng thoải mái như vậy, bỗng nhiên tỉnh ra, sợ cũng chỉ có một mình Quân Mộ Khuynh là như vậy.

Bị thiến cũng không nhất định sẽ là ẻo lả!

Ai cũng biết Ninh Kiền ở Nam Ngưng học viện bị người cắt, sau khi từ Nam Ngưng học viện trở về, hắn cũng không có ra khỏi cửa, lần này đi ra, bọn họ đều ngạc nhiên, có Ninh Ưng ở đây, ai cũng không dám nói tới chuyện này, nhưng không ngờ chuyện này lại bị Quân Mộ Khuynh nhắc tới, còn bị hoa lệ lệ đâm vào chân đau, đủ ngoan!

“Quân Mộ Khuynh, ngươi đừng có quá đáng!” Ninh Sương vụt đứng lên, chỉ vào Quân Mộ Khuynh nói, nếu không phải là nàng, biểu ca sao có thể biến thành cái dạng này, biểu ca mặc dù không phải thiên tài lợi hại nhất gia tộc, tốt xấu gì thiên phú cũng như là nổi bật trong đám người Ninh gia, nếu không phải là Quân Mộ Khuynh nàng, hết thảy hôm nay, cũng sẽ không biến thành cái dạng này.

Quân Mộ Khuynh không nói gì thở dài, hôm nay là ngày gì, những người này giống như là hẹn nhau vậy, từng cái một tìm tới cửa, từng chuyện, rõ ràng chính là bọn họ khơi mào, thắng thua là chuyện bình thường, nhưng là có người không chịu thua, có tổn thương gì, còn trách ở trên người nàng, nói cái gì mà đòi lại tất cả, chẳng lẽ Quân Mộ Khuynh nàng là đáng bị đánh!

Khí tức lạnh như băng tản ra bốn phía, Ninh Kiền đứng rất gần Quân Mộ Khuynh, có thể cảm giác được rõ ràng khí tức lạnh băng kia xông thẳng tới, trong lòng lại rùng mình lên.

“Quá đáng? Ninh Sương tiểu thư, ta đang đi dạo phố, ngươi xông lại thu phí bảo hộ, ai quá đáng? Ta đang đi ngang qua, bị Ninh Kiền hắn ngăn cản, đường đường là một kỹ linh sư cấp năm khiêu chiến với một phế vật là ta, ai quá đáng? Ngươi thích Hàn Ngạo Thần, thế nhưng người ta chính là không liếc mắt nhìn ngươi một cái, ngươi đem tức giận muốn trút lên trên người ta, đây cũng là ai quá đáng?” Ngũ đại gia tộc chớ đem tất cả mọi chuyện nói quá mức đường hoàng!

Quân Mộ Khuynh vừa nói xong, tất cả mọi người xem thường nhìn về phía Ninh Sương, đường đường là người của ngũ đại gia tộc, vậy mà lại cùng người thu phí bảo hộ, còn có người mình thích không liếc mắt nhìn mình một cái, vậy mà lại trút giận lung tung, không biết xấu hổ!

Chỉ có điều, phế vật, nàng nói mình là phế vật, than bùn! Phế vật mà như vậy! Vậy khắp thiên hạ tất cả đều là phế vật!

Khóe miệng Phong Xán không ngừng co quắp, nàng nói mình là phế vật, vậy kim sắc hỏa diễm đầy trời là phế vật có thể thi triển ra, nếu như Quân Mộ Khuynh là phế vật, thế giới này còn có thiên tài sao? Chờ một chút… Vừa rồi nàng nói ở Nam Ngưng học viện, Ninh Kiền khiêu chiến nàng, đây không phải là… Ninh Kiền, là nàng đả thương, phốc! Đả thương người thì thôi, còn muốn sát muối lên vết thương của người ta.

Ninh Sương đối mặt với ánh mắt xem thường của mọi người, sắc mặt lập tức tái nhợt, “Đây không phải là thật! Là Quân Mộ Khuynh nàng đang kiếm cớ!” Ánh mắt Ninh sương lấp lánh, ủy khuất nói.

“Vậy Ninh Kiền ngươi nghĩ báo cừu thế nào?” Nói nhiều như vậy, không phải là muốn cho nàng xuất thủ, lần trước cắt hắn, lần này…

Ninh Kiền trấn định tinh thần, đi tới trước mặt Quân Mộ Khuynh nói, “Ta muốn cùng ngươi lập ra sinh tử cục! Không chết không thôi!” (sinh tử cục: ý nói là trận chiến sinh tử)

Mọi người đều ồ lên, Ninh Kiền vậy mà lại muốn Quân Mộ Khuynh lập ra sinh tử cục, nếu như Quân Mộ Khuynh chết, hắn không sợ Mạc Tương Thủ đại nhân, Chiến Sí đại nhân tìm hắn phiền phức sao? Còn có Quân gia, Quân gia sao có thể bỏ qua cho hắn!

“Ai nói muốn lập sinh tử cục, không được, lão đầu ta không đáp ứng!” Còn đang “Ngủ say” Chiến Sí lập tức nhảy lên, sinh tử cục! Khó mà làm được!

Bà nội nhà ngươi, tiểu vương bát đản Ninh Kiền này cũng dám làm cho đồ đệ bảo bối của hắn lập ra sinh tử cục, nếu như hắn dám làm như thế thật, sinh tử cục không có lập được, hắn liền không sống nổi! (vương bát đản: đồ vô lại, đồ tạp chủng, tên hỗn đản)

Ninh Ưng chậm rãi đi ra đến, nhìn Chiến Sí, châm chọc nói, “Chiến Sí đại nhân, những thứ này đều là chuyện của bọn nhỏ, chẳng lẽ ngươi cũng muốn nhúng tay sao?” Sinh tử cục, lần trước Ninh Lãng cùng Quân Mộ Khuynh sinh tử cục, nếu không phải là đạo thiểm điện kia, hiện tại Quân Mộ Khuynh cũng sẽ không thể đứng ở chỗ này, Quân Mộ Khuynh nàng không phải mỗi lần đều may mắn như thế.

“Ngươi ngươi ngươi… Ninh Ưng, ngươi một lão vương bát đản! Biết rất rõ ràng đồ đệ của ta không phải là đối thủ của tiểu vương bát đản bị người ta thiến, còn để cho bọn họ lập ra sinh tử cục! Nhổ vào!” Chiến Sí từng tiếng từng tiếng lão vương bát đản, tiểu vương bát đản, gọi vô cùng vui sướng.

Mọi người cúi đầu cười thầm, cũng chỉ có Chiến Sí đại nhân mới dám mắng người của ngũ đại gia tộc như thế, lão vương bát đản, tiểu vương bát đản, vậy không phải tất cả Ninh gia đều là vương bát đản.

Hơn nữa, tiểu vương bát đản còn bị thiến!

Đôi mắt như chim ưng hung hăng đảo qua Chiến Sí, hừ nhẹ một tiếng đi tới bên cạnh!

“Quân Mộ Khuynh, chẳng lẽ ngươi không có lá gan tiếp nhận khiêu chiến của ta?” Ninh Kiền đắc ý nói, mấy năm nay, hắn nghe thấy quá nhiều tiếng châm chọc, những lời này của Chiến Sí cũng không phải là mãnh liệt nhất, hiện tại Quân Mộ Khuynh đứng ở trước mặt hắn, cho dù có lửa giận lớn hơn nữa, đợi lát nữa toàn bộ đều phát tiết ở trên người nàng!

“Chuyện ở Nam Ngưng học viện, còn chưa cho Ninh Kiền ngươi một bài học?” Người Ninh gia còn dám cùng nàng lập ra sinh tử cục, không thể không nói tinh thần tăng lên.

Sắc mặt Ninh Kiền cứng đờ, biểu tình cũng càng phát ra hung ác, nếu như Quân Mộ Khuynh không nói chuyện Nam Ngưng học viện, có lẽ hắn còn có chút lo ngại, hiện tại hắn, hắn nhất định phải giết Quân Mộ Khuynh, nhất định phải giết nàng!

Thấy Quân Mộ Khuynh nhắc tới chuyện Nam Ngưng học viện, Ninh Kiền đại biến, tất cả mọi người đều hiếu kỳ, thời gian ở Nam Ngưng học viện rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, có thể làm cho sắc mặt Ninh Kiền đại biến như vậy, đúng rồi, Ninh Kiền bị thương không phải là ở Nam Ngưng học viện sao, chẳng lẽ vết thương đó, là Quân Mộ Khuynh làm.

Nhất thời, tất cả mọi người đều cảm giác phía sau lưng có từng trận gió lạnh, hai tay cũng đặt ở nửa người dưới, lặng lẽ lùi về sau hai bước.

Ai không sợ hãi, ngươi không sợ sao? Bọn họ nhưng là nghe nói chỉ một đao Ninh Kiền liền bị cắt, chuyện đáng sợ như thế, bọn họ vì an toàn của mình, vẫn là cách xa Quân Mộ Khuynh một chút.

Ninh Sương nhìn thấy sắc mặt của mọi người, nâng tay lên chỉ vào bọn họ, “Các ngươi chớ có quá đáng!”

Sắc mặt Ninh Kiền lần nữa biến thành đen, Quân Mộ Khuynh nàng chính là muốn nhắc lại chuyện xưa phải không, “Quân Mộ Khuynh, ngươi có bản lĩnh liền tiếp nhận khiêu chiến của ta!”

“Cô nương, ta đi.” Bá Hiêu đi tới bên cạnh Quân Mộ Khuynh, chỉ là một nhân loại, đối với nó còn không có uy hiếp gì, người này dám chủ động khiêu khích, bày ra sinh tử cục, vậy hắn phải biết cái giá phải trả của việc bày ra sinh tử cục.

Thấy Bá Hiêu nói như vậy, Ninh Kiền vội vàng nói, “Quân Mộ Khuynh ngươi chẳng lẽ là không có can đảm chết, không dám tiếp nhận khiêu chiến của ta!” Nếu để cho người này đến, vậy kế hoạch của hắn, không phải toàn bộ bị xáo trộn, mục tiêu của hắn chỉ có một, đó chính là Quân Mộ Khuynh.

“Ngươi câm miệng!” Bá Hiêu chỉ vào Ninh Kiền nói, chủ nhân sẽ sợ hắn, cho dù là toàn bộ gia tộc bọn họ cũng không có gì phải sợ, triệu hoán ma thú, bao nhiêu Ninh Kiền, cũng sẽ bị giẫm thành thịt vụn!

“Sinh tử cục, không phải là không thể được, nếu như ngươi chết, Ninh Ưng hắn lại nói ta giết người Ninh gia, sau đó lại cho người Ninh gia tìm ta lập ra sinh tử cục, đây không phải là không ngừng không nghỉ.” Nói nàng ngông cuồng cũng tốt, kiêu ngạo cũng được, dù sao nàng cũng không có đem Ninh Kiền để vào mắt.

“Đồ đệ bảo bối, ngươi không thể lập ra sinh tử cục.” Thân ảnh Chiến Sí rất nhanh đi tới bên cạnh Quân Mộ Khuynh, sinh tử cục, nếu như nàng có cái gì không hay xảy ra, hắn làm sư phụ sao có thể sống, đừng nói chính hắn sẽ không tha thứ cho chính mình, ngay cả Mạc Tương Thủ nhất định sẽ từ Mạc gia giết đến nơi đây, còn có Huyết Nguyệt dong binh đoàn, nhất định sẽ tìm hắn liều mạng.

Quân Mộ Khuynh đổ mồ hôi nhìn Chiến Sí, hắn diễn kịch có thể không lộ ra kẽ hở hay không, vừa giả say đem Lôi gia người ta mắng to một trận, bây giờ còn dám tỉnh.

“Chiến Sí, lão gia hỏa ngươi, dám giả say lừa lão tử!” Lôi Đình thở phì phì nhìn Chiến Sí, người say rượu thì có thể không so đo, thế nhưng Chiến Sí hắn vậy mà lại giả say, là cao thủ cái gì, là tiền bối cái gì, quả thực chính là vô sỉ, quả nhiên là dạng sư phụ gì, sẽ có dạng đồ đệ đó.

Chiến Sí gãi mũi, chậm rãi đi tới trước mặt Lôi Đình, “Ai giả bộ, ai giả bộ, ta ngủ mơ mơ màng màng, liền nghe có người muốn đồ đệ bảo bối của ta lập ra sinh tử cục, lúc này ta mới tỉnh lại, Lôi Đình, ngươi đường đường là một trưởng lão, cũng dám vu tội ta, Phong thành chủ, ngươi phải làm chủ cho ta!” Chiến Sí ai oán quay đầu nhìn Phong Xán, vẻ mặt ủy khuất, bộ dáng mười phần oán phụ.

Thiên lôi cuồn cuộn vang lên, mọi người như bị sét đánh, ai có thể nói cho bọn hắn biết đây không phải là thật, Chiến Sí đại nhân, biểu tình này…

Quân Mộ Khuynh đau khổ nhìn Chiến Sí, được rồi, nàng thừa nhận Chiến Sí diễn xuất rất giỏi, khẳng định là tối qua nghiên cứu cả đêm.

“Khụ khụ, việc này, đợi lát nữa hãy nói, hai người trẻ tuổi, tại sao phải ngươi chết ta sống, hôm nay là yến hội, là vì tẩy trần cho thánh tử, cũng là vì tẩy trần cho Quân cô nương, tùy tiện tỷ thí một chút là được rồi, cần gì phải đánh nhau đến sống chết.” Lời của Phong Xán mặc dù là khuyên giải an ủi, thế nhưng khi phách trong giọng nói vẫn có, hắn làm Phong thành thành chủ nhiều năm như vậy, không có một chút thủ đoạn, sao có thể đem Phong thành xử lý ngay ngắn rõ ràng được.

Phong Vân Đình đi tới bên cạnh Ninh Kiền, mỉm cười nói, “Ninh thiếu gia, tỷ thí một chút thì có thể, thế nhưng tối nay là cha ta mở tiệc chiêu đãi quý khách, ngươi nếu như làm đến đẫm máu, chỉ sợ…” Như thế nào đi nữa, cũng phải khuyến cáo một chút, người Ninh gia cũng quá kiêu ngạo, ở đây không phải là Ninh gia bọn hắn, mà là phủ thành chủ!

Ninh Kiền quay đầu liếc mắt nhìn Ninh Ưng, lúc này Ninh Ưng mới đi ra, cười ha hả nói, “Kiền nhi, tùy tiện cùng Quân cô nương khiêu chiến một chút là được rồi, không cần động thật cách, đợi lát nữa người ta nói Ninh gia chúng ta bắt nạt người sẽ không tốt.” Sinh tử cục, không, mục đích của hắn chỉ là thăm dò đẳng cấp hiện tại của Quân Mộ Khuynh mà thôi.

“Vâng.” Ninh Kiền đè xuống lửa giận trong lòng, cung kính nói, lời của Ninh Ưng, không khỏi làm hắn ở trong lòng cười lạnh.

Kiền nhi, hừ! Gọi thật dễ nghe.

“Chậm đã!” Âm thanh lạnh như băng truyền đến, Quân Mộ Khuynh hờ hững nhìn Ninh Ưng.

“Muốn lập ra sinh tử cục chính là người Ninh gia các ngươi, nói muốn tùy tiện so chiêu cũng là người Ninh gia các ngươi, đem Quân Mộ Khuynh ta trở thành cái gì? Ninh Ưng, tâm tư của ngươi đừng tưởng rằng bản cô nương không biết, ngươi nghĩ thăm dò đẳng cấp của ta không phải sao, vậy bản cô nương sẽ giống như ngươi mong muốn, Quân Mộ Khuynh ở đây lập thề, cùng Ninh Kiền lập ra sinh tử cục, không chết không ngừng!” Trò cười, Quân Mộ Khuynh nàng là tùy tùy tiện tiện nghe nhà người ta nói cái gì liền là cái đó sao, sinh tử cục ngày hôm nay, ai tới cũng không ngăn cản được!

Âm thanh mạnh mẽ có lực chợt vang lên, dội vào trong lòng mỗi người, tất cả mọi người đều sững sờ, đưa mắt phóng tới trên người thân ảnh màu đỏ.

Bạch sắc quang mang ở giữa sáng lên, chậm rãi hướng bốn phía tản ra, trong lòng Chiến Sí lộp bộp một chút, lời mới nói bên miệng, liền nghe đến lời thề mạnh mẽ có lực như vậy, nha đầu này sao lại vọng động như vậy, vậy mà thực sự liền lập ra sinhi tử cục.

Mọi người cũng là một hồi kinh ngạc, chuyển biến bất ngờ này, ai cũng không ngờ tới, càng không có người nghĩ đến, Quân Mộ Khuynh thực sự lập ra sinh tử cục, lời thề muốn cùng Ninh Kiền không chết không ngừng!

Có lẽ Chiến Sí cho rằng Quân Mộ Khuynh là xúc động, có thể tất cả mọi người đều cho rằng Quân Mộ Khuynh xúc động, kỳ thực Quân Mộ Khuynh cũng không phải là xúc động, thời điểm Ninh Kiền đề nghị sinh tử cục, nàng đã quyết định phải đáp ứng, nàng không phải muốn chứng minh cái gì, chỉ là nàng muốn cho mọi người biết, Quân Mộ Khuynh không phải là phế vật như trước đây bị người khi dễ!

Bá Hiêu bị một cổ lực lượng vô hình đẩy ra khỏi trận, ngay cả một chút xíu phản kháng đường sống cũng không có, đây là thiên địa quy luật, cho dù là một người, một thú, cường đại trở lại, cuối cùng cũng không thể trốn được quy luật.

Ninh Ưng nhìn thiên địa quy luật vô hình kia, trong lòng xông ra một cảm giác xấu, dường như sinh tử cục này, không phải Ninh Kiền thiết kế Quân Mộ Khuynh, mà là Quân Mộ Khuynh thiết kế Ninh Kiền, mà sinh tử cục chính là phần mộ của Ninh Kiền.

Thân ảnh đỏ đậm vô cùng khoa trương, sinh tử cục, không chết không ngừng mọi người đều biết, Ninh Sương khẩn trương nhìn Quân Mộ Khuynh, thân ảnh màu đỏ kia ở trong sinh tử cục tùy ý bày ra, khí tức vênh váo hung hăng, làm cho người ta nhìn cũng không nhịn được không ngừng run rẩy.

Vốn là trong lòng Chiến Sí lo lắng, thoáng cái trầm tĩnh lại, đồ đệ bảo bối của hắn luôn luôn sẽ không làm chuyện gì có hại đến chính mình, tiểu vương bát đản Ninh Kiền này nếu như dám đả thương đồ đệ của hắn, cho dù là phá vỡ thiên địa quy luật, hắn cũng phải đem Ninh Kiền tháo thành tám khối.
Bình Luận (0)
Comment