Edit: Hoa ThiênBeta: ZiHạng Võ bừng tỉnh đại ngộ, nói như thế, hình như là có chuyện như vậy, phía trên y phục, quả thực có một chữ Bạch, người của Bạch gia, thảo nào phải bế quan, xem ra tỷ thí lần này có phần của nàng.
La Tắc không nói gì lắc lắc đầu, “Đừng nói ngươi quen biết ta.” Thực sự là quá mất mặt!
“Hai người các ngươi.” Lam Phong đi tới bất đắc dĩ lắc đầu.
“Được rồi, đồ đệ bảo bối, ngươi bây giờ nghỉ ngơi ở đâu, sư phụ chừng mấy ngày nay đều không ngủ, ngươi chuẩn bị chỗ ngủ cho sư phụ đi.” Chiến Sí ngáp một cái, mệt mỏi nói.
Quân Mộ Khuynh nhìn đoàn người như thế, nhíu mày, “Ta ở Quân gia.”
Quân gia!
Mọi người kinh ngạc nhìn Quân Mộ Khuynh, nàng ở Quân gia, đây là có chuyện gì xảy ra, nàng lúc nào thì trở lại Quân gia, tại sao bọn họ không có nghe nói, tới Âm Nguyệt thành, nàng liền thay đổi chủ ý sao?
Không, tuyệt đối không có khả năng, quyết định của Quân Mộ Khuynh, đâu dễ dàng thay đổi như vậy, nhất định là có ẩn tình gì đó.
Đối mặt với ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Quân Mộ Khuynh lạnh nhạt nhìn thẳng, “Ta chỉ là phát hiện việc nương ta chết có ẩn tình khác, muốn ở lại Quân gia nhìn xem rốt cuộc sự thật là như thế nào, còn có chính là, thái độ của chủ mẫu Quân gia, gia chủ Quân gia cũng không giống như ta tưởng tượng, ta cũng muốn nhìn một chút, xem rốt cuộc là bọn họ đang giả bộ, hay là cái dạng gì.” Huống hồ, Quân gia còn có đại ca nàng, nàng không ở Quân gia, có thể đi đâu.
“Còn có chính là, đại ca ngươi đã ở Quân gia, ngươi chưa gặp được hắn.” Hạ Trúc Thanh sắc bén thêm một câu.
“Ừ.” Quân Mộ Khuynh không chần chừ gật gật đầu.
Chiến Sí đau lòng đi tới trước mặt Quân Mộ Khuynh, “Đồ đệ bảo bối, có chuyện gì ta có thể giúp ngươi không?” Nàng ở Quân gia cũng không biết cuộc sống có được không.
“Có.” Trong mắt Quân Mộ Khuynh thoáng qua một nụ cười.
“Cái gì?” Mấy người đều tò mò cúi đầu lại gần.
“Đó là bất kể người nào tìm ta, đều nói ta không gặp bất luận kẻ nào.” Quân Mộ Khuynh cười ha hả nói, Quân Mộ Khuynh tới, Xích Quân cũng nên xuất hiện, nếu không những người khác sẽ cho rằng, năm nay Xích Quân không dám tới.
“Hứ!” Bọn họ xem thường nói, không phải là nói nàng không gặp bất luận kẻ nào, nếu như nàng bế quan, còn có thể gặp ai.
“Các ngươi đừng có bộ dạng này, ta chính là không ở đây, cũng không phải bế quan, nhưng mà các ngươi phải giả bộ làm như ta đang bế quan, Bá Hiêu cùng Thiểm Điện phải canh giữ ở cửa, không cho phép bất luận kẻ nào đi vào, cũng không cho bất luận kẻ nào tiếp cận.” Quân Mộ Khuynh khẽ nói, không muốn làm cho kế hoạch của bản thân, bị người biết.
Hỏa Linh Nhi đứng ở một bên, thấy Quân Mộ Khuynh không có bất kỳ băn khoăn nào đem ý kiến nói ra, trong lòng lộ ra một tia vui sướng, đây có phải là nói cô nương đã bắt đầu tiếp nhận nàng hay không, để cho nàng đi theo bên cạnh cô nương.
“Vậy ngươi muốn đi đâu?” La Tắc tò mò nhìn Quân Mộ Khuynh, tại sao phải như vậy?
“Ngươi quản ta.” Quân Mộ Khuynh liếc La Tắc một cái.
La Tắc sờ sờ mũi, chậm rãi lui về, được rồi, hắn chính là đối tượng bị công kích, mặc kệ lúc nào, đều là đối tượng bị công kích.
“Được rồi, chúng ta trước đi tìm chỗ ở, hiện tại hẳn là còn chỗ ở.” Quân Mộ Khuynh nhìn xung quanh lầm bầm nói, không biết nên tìm chỗ nào, nàng đột nhiên phát hiện, bản thân hẳn là bây giờ phải tìm được chỗ ở, thuận tiện cho bọn họ mới phải.
“Khuynh nhi, phía trước chính là sản nghiệp Mặc gia, đi thôi.” Lam Phong mỉm cười, Ngạo Tà nhất định sẽ giúp bọn họ chuẩn bị một chỗ ở tốt, bọn họ một chút cũng không cần lo lắng.
Quân Mộ Khuynh bừng tỉnh đại ngộ, thế nào liền quên mất, Hàn Ngạo Thần còn có một chỗ như thế, có sản nghiệp của mình, đâu sợ tìm không được chỗ ở.
Đoàn người đi về phía khách sạn ở trước mặt, quả nhiên Hàn Ngạo Thần đã chuẩn bị xong tất cả, lầu ba, cũng chính là lầu cao nhất khách sạn, đã sớm chuẩn bị tốt cho bọn họ, năm nay đặc biệt chiêu đãi bọn họ tới.
Chờ sau khi mọi người trở lại phòng của mình, kế hoạch của Quân Mộ Khuynh bắt đầu, nàng thay đồ, từ trong phòng đi ra ngoài, thời điểm mở cửa, Bá Hiêu với Thiểm Điện còn giật mình, sau đó phát hiện người nọ chính là Quân Mộ Khuynh, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
“Chủ nhân, ngươi cần gì phải giả dạng thành bộ dáng này?” Thiểm Điện tò mò hỏi, trang phục này, cũng quá kỳ quái, thực sự rất kỳ quái.
“Sau này các ngươi sẽ biết, hiện tại ngươi cùng Bá Hiêu hai người thay phiên nhau canh giữ ở chỗ này, mệt mỏi thì vào đi ngủ.” Quân Mộ Khuynh vỗ vỗ bả Thiểm Điện, lắc mình một cái rời đi rất xa, trong nháy mắt liền từ trước cửa sổ hành lang lầu ba nhảy xuống, biến mất ở trong khách sạn.
Thiểm Điện mạc danh kỳ diệu nhìn phương hướng Quân Mộ Khuynh rời đi, nghi hoặc nhìn Bá Hiêu, “Tiêu, ngươi nói chủ nhân đây là đi làm gì?” Còn mặc kỳ quái như vậy, thật sự là một thân trang phục rất kỳ quái.
“Ngươi quản chủ nhân làm cái gì, nếu mệt, liền đi vào trước nghỉ ngơi đi.” Bá Hiêu lạnh lùng nói, nàng ngủ thật nhiều năm, chính là vì khoáng thạch sinh trưởng, hiện tại nàng tỉnh, cũng đã sớm ngủ no rồi, cũng không cần ngủ tiếp.
“Được rồi.” Thiểm Điện gật gật đầu, đẩy cửa ra đi vào, bước đi đến trên giường, qua mấy hơi thở liền ngủ.
Bá Hiêu đứng ở ngoài cửa, ai cũng không biết người ở bên trong đã sớm rời đi, càng không có ai biết, dưới tình huống mọi người không biết, Xích Quân đã sớm xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Quân Mộ Khuynh đi đến tửu lâu lần trước ăn cơm, sải bước đi vào, trang phục kỳ dị này, rất nhanh liền hấp dẫn rất nhiều ánh mắt của mọi người, bọn họ kinh ngạc nhìn Quân Mộ Khuynh đi vào một góc ngồi xuống, trong lòng đang suy đoán, có phải chính là Xích Quân hay không.
Bọn họ như thế nào đi nữa, cũng chỉ là suy đoán mà thôi, không có người nào dám tiến tới hỏi, chủ yếu là bọn họ sợ hãi khí tức lạnh như băng kia, khiến cho bọn họ có loại cảm giác rợn cả tóc gáy.
Lại một thân ảnh đỏ rực vội vàng thoáng qua, truyền đến âm thanh làm cho lòng người mềm yếu, “Tiểu Quân Quân, người ta rốt cục đã đợi được ngươi, ngươi biến mất thật là nhiều năm, người ta còn tưởng rằng ngươi không để ý tới người ta.” Hoa Thiên Nhiêu xấu hổ nhìn Quân Mộ Khuynh, còn cố ý dùng tay áo che khuất nửa bên mặt.
(Hoa Thiên: Âyda, Hoa Thiên Nhiêu công tử đã xuất hiện rồi a, kịch hay còn nhiều lắm, í hí hí.)Dựa vào!
Quân Mộ Khuynh đen mặt, nhìn Hoa Thiên Nhiêu đột nhiên xuất hiện, nàng biết người Hỏa Dung thành đã đến, thế nhưng, Hoa Thiên Nhiêu hắn có phải mỗi ngày đều đi theo nàng hay không, nếu không sao có thể chân trước mới đi vào tửu lâu, hắn chân sau đã tới rồi, việc này có phần quá trùng hợp đi?
“Ai ô, tiểu Quân Quân, ngươi không thể nhìn người ta như thế, người ta sẽ xấu hổ, ngươi chớ hoài nghi, ta thật sự là vừa tới, liền nhìn thấy ngươi, sau đó liền theo vào đến, liền nhìn thấy ngươi ngồi ở đây.” Hoa Thiên Nhiêu giống như là nhìn thấu tâm tư của Quân Mộ Khuynh vậy lập tức nói ra.
“Ta biết.” Quân Mộ Khuynh lãnh đạm trả lời, còn đem âm thanh đè thấp xuống.
“Tiểu Quân Quân, người ta với ngươi thật là có duyên, có thể ở đây gặp được ngươi, thế nào, ngươi là đến theo ước hẹn ba năm?” Hoa Thiên Nhiêu cố ý hỏi, nhắc tới cái ước hẹn ba năm, vẫn là do hắn mà ra, hắn thật chờ mong ngày này đến.
Quân Mộ Khuynh nghiến răng nghiến lợi nói, “Còn không phải sao, nhờ phúc của ngươi, ta mới có thể đến Âm Nguyệt thành một chuyến.” Hắn còn dám nói, lúc trước nếu không phải là hắn, mình làm sao sẽ gặp mặt Quân Lạc Phàm, làm sao có ước hẹn ba năm này!
“Kỳ thực không cần cảm tạ ta, những thứ này đều là ta phải làm, tiểu Quân Quân, không biết ngươi có dự tính gì không?” Kỳ thực hắn càng hiếu kỳ chính là, tiểu Quân Quân hiện tại là cấp bao nhiêu, tin chắc là rất lợi hại.
Gương mặt Quân Mộ Khuynh âm trầm, nàng nên cảm tạ hắn, nàng rất muốn cảm tạ cả nhà của hắn, ngay cả tổ tông của hắn cũng cảm tạ!
“Không có.” Quân Mộ Khuynh không kiên nhẫn nói, nàng là không có bất kỳ tính toán nào, nàng không biết Quân Lạc Phàm, Quân Lạc Phàm cũng không biết nàng, cuối cùng thắng thua, phải nhờ vào bản lĩnh thật sự của mình.
Thông qua hai người nói chuyện, tất cả mọi người xác định, người mang vi mạo áo đỏ kia, chính là Xích Quân, lần này Xích Quân tới, chính là vì thực hiện ước hẹn ba năm kia, lần này Quân Lạc Phàm với Xích Quân, cũng không biết ai thắng ai thua
.“Hoa Thiên Nhiêu!” Âm thanh rống lớn truyền đến, sau lưng Hoa Thiên Nhiêu cứng đờ, chần chừ nhìn lại phía sau.
Khi thấy người phía sau, hắn cười ha hả gật gật đầu, “Long Thiên đại nhân.” Lão gia hỏa này lúc nào thì tới, hắn tới, sẽ nhìn tiểu quân quân rất chặt, vậy hắn muốn nói chuyện với tiểu quân quân thì phải làm sao.
“Quân Quân a!” Long Thiên nhìn thấy thân ảnh đỏ rực kia, thiếu chút nữa không có trực tiếp bổ nhào tới, đem Quân Mộ Khuynh nhìn một phen, nhìn xem nàng mấy năm này, rốt cuộc thế nào.
Quân Mộ Khuynh chậm rãi đứng lên, bình tĩnh kêu một tiếng, “Lão sư.” Người này lúc nào thì đến Âm Nguyệt thành, nàng chỉ nghe nói người Nam Ngưng học viện đến, chẳng lẽ đây cũng bao gồm lão đầu?
Lần này Long Thiên cũng bất mãn, hắn kích động như vậy, Quân Mộ Khuynh tại sao có thể bình tĩnh như vậy chứ, còn có Hàn Ngạo Thần đâu? Hắn không phải là ở bên người tiểu Khuynh sao, làm sao lại không thấy người?
“Long Thiên đại nhân, ngươi phải bình tĩnh, bình tĩnh, tiểu Quân Quân luôn luôn chính là như vậy, ngươi cũng không phải không biết.” Hoa Thiên Nhiêu lười biếng nói, lão gia hỏa này dùng cách gọi của hắn.
Long Thiên mở ra một nụ cười, cười giống như phật di lặc vậy, ánh mắt nheo lại, nhìn chằm chằm Hoa Thiên Nhiêu.
“Ta làm sao lại không bình tĩnh? Ngươi hãy nói một chút?” Nhìn hắn cười tự nhiên như thế, ai nói hắn không bình tĩnh.
Hoa Thiên Nhiêu bất đắc dĩ gật đầu, bình tĩnh, thật đúng là bình tĩnh, nhìn tươi cười liền biết có bao nhiêu dối trá.
“Oa! Nhân yêu, tại sao ngươi lại ở đây!” Âm thanh của Hạng Võ vang lên ở cửa, liền nhìn thấy một thân ảnh rất nhanh thoáng qua, ngồi vào bên cạnh Hoa Thiên Nhiêu.
“Đồ lưu manh, ngươi cũng tới.” Đồ lưu manh, dám gọi hắn như vậy, hắn chết chắc rồi!
Lam Phong cùng Hạ Trúc Thanh còn có La Tắc đều đi tới, chậm rãi đi tới bên người Hạng Võ, thoáng cái vốn là một góc không bắt mắt, liền biến thành địa phương náo nhiệt nhất.
Quân Mộ Khuynh nhìn bọn họ đều đứng ở cùng một chỗ, trong lòng toát ra một tia ấm áp, bọn họ đều tới, việc này có tính là một hồi tụ hội long trọng hay không, để cho bọn họ bốn phương tám hướng đều tụ lại một chỗ
Long Thiên đến bên cạnh Quân Mộ Khuynh, cười ha hả nhìn nàng, “Nói cho lão sư, hiện tại là cấp bao nhiêu?” Hắn hiện tại tò mò nhất chính là đẳng cấp của tiểu Khuynh, đó là một việc đáng mong đợi.
Quân Mộ Khuynh lắc lắc đầu, xoay mặt sang một bên, lão nhân này đánh chủ ý này, vừa mới gặp mặt, liền hỏi đẳng cấp mình là bao nhiêu, hắn tự tin như vậy, mình sẽ tấn chức sao?
“Các ngươi đều ở đây, liền giới thiệu với các ngươi một chút, hắn chính là Xích Quân, Tắc tử, Phong tử, Trúc tử, nhìn bản thân, các ngươi nên biết vì sao ta muốn tỉ thí với Xích Quân như vậy chứ?” Hạng Võ đắc ý dào dạt nói, thật sự có người Xích Quân này tồn tại bọn họ còn chưa tin, hiện tại tin chưa.
Ba người đều gật đầu, nhìn qua bộ dáng rất có lễ phép, lần đầu tiên Quân Mộ Khuynh phát hiện, La Tắc kỳ thực cũng có lễ phép, cũng tương đối lịch sự, không giống như bộ dáng cùng bọn họ ở một chỗ.
“Xích Quân a, ngươi lúc nào mới chịu đáp ứng tỉ thí với ta?” Hắn thực sự nghĩ tỷ thí một chút là được, nhìn xem Xích Quân rốt cuộc có thật sự lợi hại, nếu như không so tài với Xích Quân, hắn nhất định sẽ không cam lòng vậy phải làm sao bây giờ, cái thói quen này cũng không tốt, vô cùng không tốt.
Quân Mộ Khuynh ngẩng đầu, nghe thấy bên tai một trận run rẩy, xoay đầu sang bên cạnh, liền nhìn thấy Long Thiên ra sức cười, nàng lập tức đầu đầy hắc tuyến, người khác không biết, nàng còn không biết sao, lão nhân này nhất định là đang cười Hạng Võ, đã từng thua ở trên tay mình, còn dám tới khiêu chiến, quả thực chính là tìm đánh.
“Lão đầu, ngươi cười cái gì?” Quân Mộ Khuynh cố ý hỏi, trong âm thanh lạnh như băng, mang theo nồng nặc cảnh cáo.
Long Thiên vội vàng thu hồi tươi cười, vui vẻ trên mặt nói, “Ta đây không phải là nhìn thấy ngươi nên cao hứng, ta đã tìm ngươi rất lâu rồi.” Hắn tìm rất lâu, nhưng mà nàng không có việc gì là tốt rồi, không có việc gì là tốt rồi.
“Thật cao hứng.” Hoa Thiên Nhiêu lành lạnh nói, ăn thức ăn trên bàn, hắn thật đói bụng, mấy ngày nay vì né tránh Long Thiên, hắn chính là mấy ngày cũng không có ăn gì, không ngờ lão nhân này còn rất lợi hại, lại bị hắn đuổi tới, cũng không biết có phải là có lỗ mũi chó hay không.
Long Thiên trừng mắt liếc Hoa Thiên Nhiêu một cái, tiểu tử này, một chút cũng không phúc hậu, hắn rõ ràng biết tiểu Khuynh ở đâu, vậy mà lại không chịu nói cho hắn biết, nếu không phải là hắn tới mau, quăng hắn đi, nơi nào còn có thể ngồi ở chỗ này.
“Các ngươi đều ngồi xuống đi.” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nói, mặc dù vị trí không đủ, thế nhưng chen chúc gần vào, dù sao nàng cũng không phải thật muốn ăn cái gì.
Mấy người đứng ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cũng không có cử động, ngay khi bọn họ chần chừ muốn nói chuyện, ngoài cửa lại lần nữa truyền đến âm thanh.
“Bốn tiểu tử các ngươi, vậy mà lại trốn ta ra ngoài ăn vụng!” Chiến Sí đi tới trước mặt Hạng Võ, trực tiếp động thủ kẹp cổ của hắn.
Hạng Võ khóc không ra nước mắt, liều chết giãy giụa, “Ngươi đây là mưu sát!” Hắn thận trọng ngồi ở chỗ này, vốn cho rằng sẽ gió yên sóng lặng, không ngờ, vẫn bị người kẹp cổ.
“Mưu sát? Ta giết chính là ngươi, từ lúc nào đồ đệ bảo bối của ta bế quan, vì sao ta không biết!” Thời điểm hắn đi qua, đồ đệ bảo bối cũng đã bế quan, hắn ngay cả nhìn cũng không có nhìn thấy, cũng không biết lúc nào có thể gặp đồ đệ bảo bối.
Lam Phong mỉm cười nhìn Chiến Sí, mềm nhẹ nói, “Chiến Sí tiền bối, chúng ta cũng không biết Khuynh nhi lúc nào thì bế quan, có lẽ là vừa tới khách sạn, thì đã bắt đầu.”
Chiến Sí liếc mắt nhìn Lam Phong, hừ nhẹ một tiếng, đặt mông ngồi ở chỗ trống bên người Long Thiên, hung ác chỉ vào Hạng Võ nói, “Ngươi nói sớm không phải không có việc gì sao!” Nói sớm cũng sẽ không chịu khổ.
Vẻ mặt Hạng Võ vô tội, hắn căn bản là không kịp nói, thì đã bị kẹp ở cổ có được không, tiền bối gì chứ, quả thực chính là ngang ngược vô lí, không giảng đạo lý, một chút đạo lý cũng không có!
Quân Mộ Khuynh lôi kéo suy nghĩ một chút, vẻ mặt khóc không ra nước mắt, nàng chỉ thay đổi một thân trang phục, mang theo một cái vi mạo, bọn họ thế nào một người hai người đều không nhận ra nàng, nàng ngụy trang thật sự thành công như thế sao?
Long Thiên liếc mắt nhìn Chiến Sí, lại nhìn nhìn Quân Mộ Khuynh, sắc mặt không tốt lắm, sư phụ, nàng thậm chí có sư phụ, vì sao hắn mới là cấp bậc lão sư, không đúng, lão sư với sư phụ đều như nhau, không có gì khác biệt, mấy năm này không có tin tức của nàng, rốt cuộc từ lúc nào nàng lại có sư phụ?
Quân Mộ Khuynh vô tội nhún nhún vai, nàng muốn nói với hắn, thế nhưng đây không phải là vẫn luôn không có cơ hội, nhiều người như vậy nhìn bọn họ, nàng đâu có cơ hội dể nói cho hắn biết, mình chính là Quân Mộ Khuynh.
Chỉ là, bọn họ có thể không cần khoa trương như vậy không, một bộ trang phục đơn giản như vậy ngay cả màu sắc y phục cũng không đổi, bọn họ cũng không nhận ra nàng?
Hoa Thiên Nhiêu cúi đầu cười thầm, Khuynh nhi trong miệng bọn họ nói không phải là Quân Mộ Khuynh, đánh chết hắn cũng không tin, nhìn nét mặt của bọn họ, rất rõ ràng, chính là người quen của nàng, nhìn qua còn rất quen, trong đó còn có một người là sư phụ, chỉ là khi những người này biết Quân Mộ Khuynh chính là Xích Quân, sẽ có dạng phản ứng gì?
“Hạng Võ…” Long Thiên nhẹ giọng kêu lên.
“Ai!” Hạng Võ lập tức trả lời, xong rồi xong rồi, thảm rồi, Long Thiên đại nhân này nhất định sẽ không bỏ qua hắn, hắn lúc đó không phải cũng là vừa mới biết Quân Mộ Khuynh có hơn một sư phụ, vừa mới biết, cũng không có kịp nói cho hắn biết, chính hắn cũng đã biết sự thật.
Long Thiên đang định nói chuyện, cửa lại lần nữa truyền đến âm thanh, mọi người trong tửu lâu đi ra ngoài nhìn lại, tò mò nhìn cửa, đều muốn biết, lần này người tới là ai, còn có động tĩnh lớn như vậy.
Quân Thương Lan sải bước đi vào tửu lâu, người trong tửu lâu lập tức thu hồi ánh mắt, không nhìn tới hắn, Quân Thương Lan đảo mắt xung quanh, rốt cuộc ánh mắt hắn dừng lại ở trên người Quân Mộ Khuynh, hắn sải bước đi tới.
“Xích Quân công tử, gia chủ nhà ta muốn mời công tử đi một chuyến, hơn nữa muốn làm quen Xích Quân công tử một chút.” Chuyện Xích Quân đến, bọn họ rất nhanh đã biết, chỉ là mọi người còn đang nghi hoặc, rốt cuộc là hắn tới như thế nào, không có người giữ nhà nào thấy Xích Quân vào Âm Nguyệt thành.
Quân Mộ Khuynh chau chau đầu mày, lão hỗn đản kia muốn gặp nàng, hắn muốn gặp, mình nhất định phải đi sao?
“Ngươi không thấy được hiện tại ta không có thời gian sao?” Âm thanh lạnh như băng không có một chút nhiệt độ, lập tức khiến người chung quanh rùng mình một cái, chỉ cảm thấy toàn thân đều lạnh như băng.
Sắc mặt Quân Thương Lan cứng đờ, mắt lạnh nhìn Quân Mộ Khuynh, “Xích Quân công tử, hi vọng ngươi có thể đi một chuyến, mệnh lệnh của gia chủ, ta cũng không thể làm trái.” Xích Quân quả nhiên giống như trong truyền thuyết, không coi ai ra gì, cũng không biết hắn là từ địa phương nào xuất hiện.
“Ngươi không thể làm trái, là chuyện của ngươi, cũng không phải chuyện của ta, ngươi nói với ta cũng vô dụng.” Quân Thương Lan hắn là tổng trưởng lão Quân gia cũng không dám làm trái ý gia chủ Quân gia, ai tin chứ?
“Ngươi…” Quân Thương Lan hiển nhiên không ngờ rằng Quân Mộ Khuynh căn bản là không nể mặt hắn, trong lòng không nhịn được toát ra một cơn lửa giận.
“Quân trưởng lão, trở lại nói cho gia chủ nhà các ngươi biết, khi nào Xích Quân có tâm tình, sẽ đi Quân gia, chỉ có điều bây giờ không có tâm tình.”
Âm thanh lạnh như băng vừa ra, mọi người trợn mắt há mồm nhìn Quân Mộ Khuynh, hắn cũng dám nói với người Quân gia, lúc tâm tình tốt, sẽ đi Quân gia, không muốn sống sao!