Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Chương 307

Nghe nói bây giờ đệ nhất thiên tài Nam Ngưng học viện cũng bảo vệ ở bên người nàng, không biết rốt cuộc Quân Mộ Khuynh đã làm chuyện gì, ngay cả Nam Ngưng học viện, đệ nhất thiên tài kia, mặt bọn họ cũng chưa từng thấy qua đệ nhất thiên tài, lại bảo vệ ở bên cạnh nàng, nàng tính thứ gì!

Nghĩ tới đây, người Lôi gia thật sự nghẹn khuất, không vì cái gì khác, Quân Mộ Khuynh không chỉ làm bọn họ mất hết mặt mũi, khiến thứ hạng của bọn họ bị mất, ngay cả đệ nhất thiên tài  kia, cũng bị nàng mua chuộc, ai nghe xong lại không tức giận.

Quân Mộ Khuynh đứng ở một bên, nhìn phản ứng của những người này, khóe miệng hơi giương lên, nàng một chút cũng không hối hận việc xuất hiện ở trên sân đấu kỹ ngũ đại gia tộc, càng không hối hận thân phận của mình dễ dàng bị người vạch trần, dù sao người sợ hãi nàng, cũng càng ngày càng nhiều, hiện tại trên Thương khung đại lục, người người nghe thấy tên Quân Mộ Khuynh, không còn là phế vật ngu ngốc.

Quân Mặc đứng ở một bên, đối mặt với phản ứng của bọn họ, chỉ cười cười, Khuynh nhi rốt cuộc đã làm được, ba chữ Quân Mộ Khuynh, chấn động Thương Khung, những người này chỉ cần nhắc tới tên của nàng, đều sẽ run như cầy sấy.

“Quân công tử, không biết Quân Mộ Khuynh ở địa phương nào, nghe nói nàng cũng tới, lão phu đang muốn nhìn một chút, Quân Mộ Khuynh có phải lợi hại như truyền thuyết hay không.” Người của Lôi gia vừa mới rống lớn, bước đi đến trước mặt Quân Mặc, từ lúc vừa tiến vào, hắn đã thấy Quân Mặc.

Ai nói người tới chỉ có người Lôi gia, người Quân gia không phải cũng đã đứng ở đây sao, chỉ là bọn họ vẫn không có nhìn thấy mà thôi.

Thấy Lôi gia đi về hướng mình, Quân Mặc cười cười, “Lôi trưởng lão, ngài thân là trưởng lão cung phụng, sao có thể tự mình xuất hiện ở đây?” Hắn đơn giản thăm hỏi một câu, cũng đem thân phận của người trước mắt công bố ra ngoài.

Lôi Khám nheo mắt lại nhìn Quân Mặc, quả nhiên là thiên tài, không chỉ thiên phú hiếm thấy, còn thông minh như vậy, liếc liền nhìn ra, hắn chính là trưởng lão cung phụng Lôi gia.

Nghe thấy bốn chữ “trưởng lão cung phụng”, không ít người đều hít vào một hơi, ngay cả người gia tộc Bắc Minh và gia tộc Nam Cung, đều là vẻ mặt kinh ngạc.

Có thể làm trưởng lão cung phụng ngũ đại gia tộc, cũng là tôn giả đấu kỹ sư, Lôi gia đây cũng quá danh tác đi, tìm hoa sinh mệnh vậy mà lại để trưởng lão cung phụng đến đây!

Đối mặt với kinh ngạc của mọi người, Lôi Khám thản nhiên đối mặt, biểu tình cao ngạo trên mặt hiện rõ không có che giấu, hắn chính là trưởng lão cung phụng Lôi gia, hắn cảm thấy mình ra ngoài còn chậm, phải biết địa vị của Lôi gia, bị một nha đầu phá hủy, bọn họ nên sớm đi ra.

Mọi người đều là khiếp sợ, dường như quên mất dưới đầm nước còn có ma thú tồn tại, lúc mọi người ở đây không chú ý tới, trong đầm nước lại lần nữa nhô ra vật thể không rõ, lần này ánh mắt nó, chính là Quân Mộ Khuynh đã đi đến không trung.

Nhìn thấy vật thể không rõ kia bay tới, Hàn Ngạo Thần liền kéo Quân Mộ Khuynh qua, vươn tay trái, ngăn cản thứ đang bay tới kia.

Sau khi vật thể không rõ va chạm với cánh tay của Hàn Ngạo Thần, dưới đầm nước, liền xuất hiện tiếng gầm lên giận dữ, mặt nước trong đầm cũng bắt đầu trở nên đục ngầu.

“Là ma thú!” Rốt cuộc mọi người cũng biết, đây là thứ gì, là ma thú, dưới đầm nước này, có ma thú sinh sống.

Lôi Khám khẽ cười, cũng không đem con ma thú này để vào mắt, bước đi ra về phía trước, cũng không nhìn lại ba người Lôi gia sau lưng, nhìn thấy Lôi Khám đi, những người khác cũng bắt đầu cất bước, như thế nào đi nữa, dù sao cũng không thể để cho người Lôi gia có được hoa sinh mệnh.

Mọi người vừa cử động, ma thú dưới đầm nước càng thêm sôi trào lên, ngay cả Lôi Khám cấp bậc tôn giả cũng bị đánh trở về chỗ cũ.

“Thần thú!” Lôi khám khiếp sợ nhìn đáy nước, lại có thần thú bảo vệ!

“Quân quân.” Hoa Thiên Nhiêu chậm rãi đi tới bên người Quân Mộ Khuynh, nhỏ giọng hỏi, “Hai người các ngươi có phải ngay từ đầu đã biết đây là thần thú hay không?” Tên biến thái này, có nhiều con thần thú như vậy, nàng đương nhiên biết uy áp thần thú như thế nào.

Quân Mộ Khuynh với Hàn Ngạo Thần cũng chỉ cười cười, không trả lời, quả thực từ lúc mới bắt đầu bọn họ đã biết ma thú trong đầm nước là thần thú.

Hoa Thiên Nhiêu thấy hai người bọn họ không nói lời nào, lại lui trở về, khẽ nói, “Hai biến thái đi tới một chỗ, chính là vô địch biến thái!” Không chỉ như thế, hai người biến thái này còn đều là một loại hắc!

Ở đây đều là đấu kỹ sư kỹ tôn sư trở lên, lời của Hoa Thiên Nhiêu, đều bị bọn họ toàn bộ nghe vào tai, khi bọn họ nghe thấy hai người kia ngay từ đầu đã biết ma thú trong đầm nước này là thần thú, sắc mặt đại biến, lập tức đôi mắt liền nhìn tới tướng mạo bình thường của hai người, thay đổi rất nhiều.

Người ta có thể liếc mắt nhìn ra là thần thú, các ngươi có thể chứ? Còn liều mạng tranh đoạt khoáng thạch, nhìn xem người ta rất là bình tĩnh.

Ánh mắt mọi người, thoáng cái tập trung ở trên người hai người, hai người quay đầu liếc mắt nhìn Hoa Thiên Nhiêu, trong mắt đều lộ ra ánh mắt nguy hiểm.

Hoa Thiên Nhiêu sờ sờ mũi, giống như là không có nhìn thấy bốn con mắt nguy hiểm trước mặt vậy.

Hoa Cốc đứng ở sau lưng Hoa Thiên Nhiêu, lộ ra ánh mắt xem thường, thiếu chủ, người bây giờ cứ đắc ý đi, đợi đến khi đi ra tử vong đảo, người liền biết sai rồi.

Hoa Thiên Nhiêu không biết tự giác còn đang đắc chí, cho là mình tốt xấu gì cũng đã báo thù được một chút, một chút cũng không nghĩ đến chuyện sau này có thể xảy ra mà lo lắng, sau này chờ hắn đi ra ngoài, liền biết cái gì là sai rồi.

Lôi Khám cũng không tín hai người bọn họ ngay từ đầu liền biết, bước đi đến trước mặt Quân Mộ Khuynh với Hàn Ngạo Thần, “Hai người các ngươi đã biết dưới đầm nước này chính là thần thú, vậy có thể nói một chút thần thú này có bao nhiêu cấp, là nguyên tố gì, là ma thú gì?” Hai tiểu tử hỉ mũi chưa sạch, có thể nhìn ra, hắn mới không tin.

Quân Mộ Khuynh liếc mắt nhìn Hàn Ngạo Thần, hai tay khoanh trước ngực, không tính toán trả lời mấy vấn đề này của Lôi Khám, Hàn Ngạo Thần bên cạnh tự nhiên cũng biết nàng không muốn để ý tới.

“Thần thú cấp ba, thủy nguyên tố, đằng xà.” Hắn có thể không nói, thế nhưng có Quân Mặc ở đây, nói ra những thứ này, cũng là nhắc nhở cho hắn.

Đằng xà!

Hai chữ đằng xà, sắc mặt mọi người đại biến, trên mặt vài người xuất hiện biểu tình khó có thể tin, đằng xà bá đạo, lãnh huyết vô tình, đó là xà bá chủ, những con xà khác nhìn thấy đằng xà, đều là cung kính có thừa, mà dưới chân bọn họ lại có một!

Đối mặt với đầm nước này, đôi chân không ít người đã bắt đầu run lên, dưới chân bọn họ đứng chính là đằng xà, vậy phải làm thế nào? Cùng nhau đi tới như thế, mê cung gì bọn họ cũng gặp, nguy hiểm gì bọn họ cũng đã gặp phải, thế nhưng đằng xà…

Lôi Khám nghe xong hơi sững sờ, tiểu tử này thật đúng là dám nói, “Chúng ta tại sao phải tin lời ngươi, ngươi chỉ là một tiểu tử thối miệng còn hôi sữa, ma thú dưới đất này tạm thời chưa xuất hiện, ai cũng không biết đây rốt cuộc là đẳng cấp gì.”

Mặc dù bản thân hắn cũng lờ mờ cảm giác được là thần thú cấp ba, lời này không phải từ trong miệng hắn nói ra, mà là thiếu niên ở trước mắt.

Hàn Ngạo Thần lãnh đạm liếc mắt nhìn Lôi Khám, hờ hững nói, “Ta nói, không phải cho ngươi nghe.” Tiểu tử miệng còn hôi sữa, cũng không biết đã từng là ai, đi tới Nam Ngưng học viện không dưới mười chuyến, đây là vì muốn gặp hắn một lần.

“Ngươi bị người ghét bỏ.” Quân Mộ Khuynh khẽ cười.

“Lần đầu tiên nhìn thấy.” Hoa Thiên Nhiêu nghiêm túc nói, mặc dù thân phận Hàn Ngạo Thần ở Nam Ngưng học viện là đệ nhất thiên tài, được hiệu trưởng che giấu, suy cho cùng có nhiều người biết như vậy, ngũ đại gia tộc cũng có con cháu của mình ở Nam Ngưng học viện, bọn họ tự nhiên cũng biết Hàn Ngạo Thần.

Từ khi đó, Hàn Ngạo Thần vẫn luôn bị ngũ đại gia tộc mượn hơi, chỉ là hắn vẫn luôn không muốn thấy bọn họ, càng không vui khi thấy bọn họ.

Có hiệu trưởng nâng đỡ, người này ở trong học viện gần như so với ông trời còn muốn lớn hơn, không để các lão sư khác vào mắt, ngay cả lão nhân Long Thiên kia, hắn cũng không để vào mắt, mặc dù là như vậy, Long Thiên đại nhân vĩ đại trong lòng mọi người nửa điểm biện pháp cũng không có.

“Hoa thiếu chủ cũng tin người này nói?” Lôi Khám quay đầu nhìn Hoa Thiên Nhiêu cười híp mắt, đây là người duy nhất ngũ đại gia tộc đến nay vẫn không tra ra được, không biết hắn là nguyên tố gì, càng không biết đẳng cấp thế nào.

Hoa Thiên Nhiêu đương nhiên gật đầu, sao lại không tin, hai người Quân Mộ Khuynh với Hàn Ngạo Thần đã nhận định chuyện gì, vẫn tin tưởng thì tốt hơn, nếu không chịu thiệt còn ở phía sau.

Sắc mặt Lôi Khám thay đổi, trong lòng không vui vẻ, hắn vẫn là nhịn xuống.

Đúng lúc này, trong đầm nước xoay tròn nổi lên vòng xoáy, lúc mọi người đang nhìn chăm chú, cuồn cuộn khác nhau.

Tới!

Quân Mộ Khuynh lẳng lặng nhìn đầm nước, cỗ lực lượng kia đã càng ngày càng gần, nhanh, đến dưới chân!

Hai người liếc mắt nhìn nhau, thân thể vội vàng bay lên, đồng thời, vòng xoáy vốn cuồn cuộn xoay tròn, chợt lao tới, một thân rắn lớn ba thước, xuất hiện ở trước mặt mọi người, hàm răng bén nhọn lóng lánh sáng bóng, còn có một hàng răng sắc kia, kèm theo tiếng thét, trở nên vô cùng dữ tợn.

“Xà! Thật sự là đằng xà!” Có không ít người thà rằng tin là có thật, thấy Quân Mộ Khuynh với Hàn Ngạo Thần nhảy lên không trung, cũng nhảy lên, lúc này mới không bị đằng xà cắn nuốt.

Đằng xà! Thần thú cấp ba! Thủy nguyên tố!

Lôi Khám kinh ngạc nhìn ma thú trước mặt, đây thật sự là đằng xà, hơn nữa giống y như lời hai người kia nói không sai chút nào!

Quân Mặc đi theo Quân Mộ Khuynh bọn họ lên không trung, nghi hoặc nhìn hai người trước mặt, hai người kia, lại cho hắn một loại cảm giác quen thuộc, trên người của bọn họ, có bóng dáng của Hàn Ngạo Thần với Khuynh nhi, chẳng lẽ bọn họ chính là Khuynh nhi với Ngạo Thần?

Ý nghĩ này, khiến trong lòng Quân Mặc có chấn động trước nay chưa từng có, nhìn gương mặt xa lạ kia, mặc dù người không nhận ra, nhưng cảm giác nhất định không sai, bọn họ đến bây giờ cũng không có xuất hiện, chỉ có một giải thích, đó chính là bọn họ đã sớm tới!

“Nhân loại!” Đằng xà giận dữ trừng Quân Mộ Khuynh với Hàn Ngạo Thần, đôi mắt âm lãnh kia, dường như có thể nhìn thấu hai người bọn họ.

Mặc dù là hai nhân loại, nhưng qua nhiều năm như vậy, là người đầu tiên đoán ra thân phận của nó!

“Thế nào?” Khóe miệng Quân Mộ Khuynh hơi giơ lên, đôi mắt lạnh băng mặc dù không còn là đỏ rực, nhưng băng sương trong đôi mắt, vẫn giống như trước đây, không có nửa điểm thay đổi.

Đằng xà hơi sững sờ, không có người nào nhìn thấy nó mà không kinh hoảng, người trước mắt, nhìn thấy nó, phảng phất như là một chuyện bình thường vậy.

“Nhân loại, ngươi không sợ ta?” Đằng xà nghi ngờ nhìn người trước mắt, mặc dù bọn họ sử dụng thần khí thay đổi diện mạo, thu lại khí tức, nhưng nó vẫn mơ hồ có thể cảm giác được hai người bọn họ không bình thường, bọn họ khác biệt so với những người khác.

“Ngươi làm thần thú nhiều năm như vậy, vẫn là thần thú, có gì phải sợ.” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng cười, nếu như giống Phong Nhận Hỏa Liêm chúng nó, không biết lúc nào liền biến thành Thánh Thú, nó còn không phải bị hù chết.

“Ngươi nhân loại này!” Đáng ghét, nó vậy mà lại bị một nhân loại xem thường!

Đằng xà lại lần nữa phát ra tiếng rống giận, hận không thể cắn nuốt tất cả mọi người trước mặt, mà nó cũng quả thực là làm như vậy, trực tiếp dùng đuôi quét qua vài người, há mồm ra, nuốt vào trong bụng.

Hành động này khiến cho không ít người khủng hoảng, nhưng vẫn không thể khiến cho hai người trước mặt nó, lộ ra chút xúc động nào.

“Hai người các ngươi đừng nói, nếu như chọc giận nó, sẽ ăn hết tất cả chúng ta!” Mọi người bắt đầu kinh hoảng, nhìn ma thú trước mặt, bọn họ cảm giác càng thêm khủng hoảng, ăn một người, sợ hãi trong lòng bọn họ, lại tăng thêm một phần.

Nhìn thấy nhân loại khủng hoảng, trong lòng đằng xà vẫn có chút đắc ý, mỗi một năm, tử vong đảo sẽ xuất hiện đủ loại, người nó thấy qua đâu chỉ là ngàn vạn, không sợ nó, cũng chỉ có hai người trước mặt mà thôi.

Hàn Ngạo Thần khẽ cười, ưu nhã đi tới trước một bước, “Sống chết của các ngươi, liên quan gì đến chuyện của chúng ta?”

Mọi người sững sờ ở tại chỗ, ngay cả đằng xà cũng có chút dại ra, nhân loại này, nó là lần đầu tiên nhìn thấy.

“Đằng xà, nếu như ngươi để cho chúng ta đi, chúng ta sẽ không đả thương ngươi chút nào.” Quân Mộ Khuynh nhìn đằng xà, hờ hững nói.

Nhưng lời kia lại làm cho không ít người đều cảm thấy nàng điên rồi, nói với thần thú như vậy, nàng cho rằng mình là Quân Mộ Khuynh sao, cũng có thần thú, mặc dù là đứng ở trước mặt thần thú, chỉ vào mũi thần thú nói ta sẽ làm thế nào với ngươi, cũng có thú giúp nàng cản trở.

Đằng xà cũng nổi giận rồi, nó khi nào bị người xem nhẹ như thế, tiếng thét phẫn nộ tản ra xung quanh đầm nước trống trải, bộ dáng dữ tợn, khiến không ít người trực tiếp bị dọa đến hôn mê bất tỉnh, trong nháy mắt đằng xà bay lên, liền bị quét xuống đầm nước.

“Nhân loại, ta muốn nuốt ngươi!” Lời Đằng xà vừa mới nói xong, thân thể liền cứng ở tại chỗ, nhìn nhân loại trước mặt, trên người nàng vậy mà lại tản mát ra một cỗ lực lượng vô hình, khiến nó cảm giác được sợ hãi!

Biểu tình trên mặt Đằng xà, bắt đầu dại ra, sau đó đổi thành khiếp sợ, một nhân loại có thể làm cho nó khiếp sợ, điều này sao có thể, nhưng nó vừa rồi đích thực là có loại cảm giác này, trên người nhân loại này hình như có thứ gì đó đang bảo vệ nàng, thứ này có thể uy hiếp tất cả người công kích nàng.

Lai lịch của nhân loại này, nó không biết, chỉ biết người trước mắt cũng không dễ trêu chọc, nó cũng không muốn trêu chọc vào  một nhân loại như thế, nó chỉ mới là thần thú, ở đây cũng chỉ là cửa thứ nhất, cho dù có tiến vào, cửa ải phía sau, còn không biết bọn họ có thể phá được hay không.

Nhưng mà từ đó đến nay cũng chưa có phát sinh qua chuyện này, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, chỉ là một nhân loại mà thôi, vì sao nó lại có loại cảm giác này!

Quân Mộ Khuynh vừa định tập trung tinh thần chống lại đằng xà, nàng cũng cảm giác được nguyên tố không gian đang sôi trào, còn không biết xảy ra chuyện gì, đằng xà trước mặt cũng không dám qua đây.

Nhìn thấy một màn như vậy, không chỉ người trên mặt đất ngạc nhiên sửng sốt, ngay cả Quân Mộ Khuynh cũng kinh ngạc một hồi.

Ầm!

Người xung quanh đầm nước giống như là nổ tung vậy, điều này sao có thể, người này vẫn không có động thủ, lại có thể khiến đằng xà sợ hãi, không ngờ trên đại lục ngoại trừ Quân Mộ Khuynh, còn có người có thể khiến ma thú sợ hãi!

Thật là lợi hại!

Ánh mắt kính phục đưa đến, bọn họ dường như cũng chưa từng nghĩ, người trước mắt có lẽ chính là Quân Mộ Khuynh.

Lôi Khám bước đến trước mặt Quân Mộ Khuynh, nheo mắt lại, “Ngươi là Quân Mộ Khuynh!”

Năm chữ đơn giản, khiến tất cả mọi người dại ra ở tại chỗ, người này là Quân Mộ Khuynh? Sẽ sao? Quân Mộ Khuynh không phải là tóc đỏ mắt đỏ, hơn nữa nhìn khuynh quốc khuynh thành, là một tuyệt sắc mỹ nhân, người này thế nào lại là Quân Mộ Khuynh, nhìn như thế nào cũng không giống a!

Đối mặt với ánh nhìn chất vấn, Quân Mộ Khuynh vẫn thản nhiên như cũ, “Không biết lời này của Lôi trưởng lão là có ý gì?” Có thể đoán được thân phận của nàng, trưởng lão cung phụng so với những trưởng lão bình thường còn muốn thông minh hơn.

“Ngươi chính là Quân Mộ Khuynh, chỉ có Quân Mộ Khuynh mới có thể làm được như vậy!” Trước khi đi ra, chuyện của Quân Mộ Khuynh, hắn nghe nói qua không ít, ngay cả chuyện nàng có thể hiệu lệnh ma thú, còn nghe nói qua, nàng đã từng hiệu lệnh ma thú ở Phong thiên bồn địa, phát sinh xung đột với con cháu ngũ đại gia tộc không phải sao?

Mọi người còn đang sững sờ, vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ, quả thực, trên đời này, ngoại trừ Quân Mộ Khuynh, còn có ai có thể khiến cho ma thú quên chống cự, sẽ hoảng sợ, cũng chỉ có Quân Mộ Khuynh a, bởi vì bên người nàng có thần thú, chỉ cần thần thú ở đây, còn cái gì phải sợ!

“Ngươi chính là Quân Mộ Khuynh!” Những người khác cũng đều bắt đầu hỏi, ma thú trước mắt đối với bọn họ mà nói, cũng không đáng sợ, bởi vì có Quân Mộ Khuynh ở đây.

“Nhân loại, ta chỉ có thể để cho hai người các ngươi đi vào.” Đằng xà nhìn người trước mắt, giãy dụa thân thể.

“Được, vậy ngươi cũng phải đáp ứng ta, nếu có người xông tới, ngươi mới được ra tay.” Ánh mắt Quân Mộ Khuynh sắc bén nhìn ma thú trước mắt, nàng không biết nguyên nhân gì khiến ma thú trước mắt thay đổi chủ ý, nếu có thể đi qua, vậy nàng cũng không cần phải ở đây nhăn nhăn nhó nhó.

Đằng xà kỳ thực rất không muốn đáp ứng, nhưng nghĩ tới cổ lực lượng vừa rồi kia, nó cảm giác được tử thần đã tới, cũng không thể không gật đầu.

Mặc dù nhân lọai trước mắt cũng không có làm gì, nó vậy mà lại sợ hãi, nàng thậm chí ngay cả tay cũng không có nâng, nó liền bị cỗ lực lượng kia dọa sợ, việc này nếu như để cho phía sau biết, còn không phải sẽ cười nhạo nó, hi vọng bọn họ sẽ không giống như nó vậy.

Thấy đằng xà đáp ứng, Quân Mộ Khuynh hướng về phía Hàn Ngạo Thần cười, hai người chậm rãi đi đến huyệt động đối diện đầm nước, thấy Quân Mộ Khuynh đi qua, không ít người đã rục rịch, nhìn ma thú trước mặt, bọn họ lại không dám tùy tiện ra tay.

Ai sẽ là đối thủ của đằng xà, bọn họ cũng không muốn tự nhiên chịu chết.

Hoa Thiên Nhiêu nhìn bóng lưng hai người đi xa, trong lòng vẫn là có chút chấn động, vừa rồi hắn đứng ở phía sau Quân Mộ Khuynh, trong nháy mắt lúc đằng xà phát động công kích, hắn quả thực cũng cảm thấy một lực lượng cường đại từ trên người Quân Mộ Khuynh phát ra.

Đó là loại cảm giác gặp được tử thần, làm cho người ta sợ hãi, khủng hoảng, toàn thân lạnh lẽo.

Sau khi Quân Mộ Khuynh với Hàn Ngạo Thần đi vào, hai người không có lập tức đi tới phía trước, ở đây chỉ có hai người bọn họ.

“Tiểu Khuynh Khuynh, vừa rồi là chuyện gì xảy ra?” Trên người nàng đột nhiên liền bộc phát ra lực lượng, hắn cũng bị dọa sợ.

Quân Mộ Khuynh lắc lắc đầu, nàng chỉ cảm thấy nguyên tố không gian cảm giác được sôi trào, sau đó đằng xà liền nói để bọn họ đi qua, không biết xảy ra chuyện gì, từ khi tới tòa cung điện kia, ăn một ít trái cây, cùng nữ nhân kia đánh một trận, thì thường xuyên xuất hiện loại tình huống này, việc này cũng đã là lần thứ hai.

Tiểu Khuynh Khuynh cũng không biết xảy ra chuyện gì?

“Nhân loại dốt nát, các ngươi vậy mà lại đột phá được cửa ải của Đằng!” Âm thanh khí phách mười phần vang lên ở bên tai, hai người cũng kéo lại mạch suy nghĩ.

Ngay khi bọn họ nghĩ muốn tiếp tục đi về phía trước, âm thanh khí phách mười phần kia lại lần nữa vang lên, trong giọng nói còn mang theo khiếp sợ, “Nhân loại, các ngươi rốt cuộc làm cái gì!”
Bình Luận (0)
Comment