Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Chương 341

Quân Mộ Khuynh thấy lực lượng của mình bị điểm đen nhỏ không ngừng áp chế, liền dứt khoát bỏ qua, nhưng nàng không có chú ý tới dòng khí màu xám bay ra ngoài kia.

Luồng khí màu xám chậm rãi nhập vào bầy thú rồi không có phản ứng nữa, điểm đen nhỏ ở trong không gian cũng bình tĩnh trở lại.

Quân Mộ Khuynh lập tức cuồng hãn, vừa rồi muốn nó dừng lại, nó lại không dừng, còn vô cùng đắc ý, bây giờ không muốn nó dừng thì tự nó liền dừng lại, điểm đen nhỏ này rốt cuộc là thứ gì đây?

Huyết Yểm ở trong không gian cũng nghi hoặc, mỗi lần lực lượng của tiểu Khuynh có loại rung động này, đều là từ điểm đen nhỏ, chẳng lẽ, không gian bị ảnh hưởng là cũng vì như vậy sao?

Điểm đen nhỏ đột nhiên dừng lại, Quân Mộ Khuynh liền dùng tinh thần lực thăm dò một chút, rồi dùng tinh thần lực chọc chọc nó, nó vẫn như cũ không có phản ứng. Nếu không phải là lực lượng cuồn cuộn, làm cho thân thể nàng bây giờ vẫn còn cảm thấy đau, nhất định sẽ cho rằng một màn vừa rồi chỉ là ảo giác.

Những nguyên tố khác cùng với kim ô hỏa đều cách rất xa điểm đen nhỏ, hơn nữa còn rất sợ hãi.

Khốn khiếp! Đây rốt cuộc là thứ gì, ngay cả nguyên tố với kim ô hỏa cũng sợ hãi như thế!

“Rống!” Âm thanh gào thét lại lần nữa vang lên ở bên tai, Quân Mộ Khuynh liền mở choàng mắt.

Nhìn thấy ma thú nhào tới ở phía trước, Quân Mộ Khuynh biết mình không thể đợi thêm nữa, lực lượng của mãnh thú lợi hại hơn ma thú, nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ còn có mấy ma thú sao có thể thắng được.

Thân ảnh đỏ rực chậm rãi đi tới không trung, Quân Mộ Khuynh giống như vương giả vậy, cúi người nhìn ma thú sôi trào trên mặt đất.

Trên trăm con mãnh thú cất bước tiến tới, mỗi một bước đi, trên mặt đất sẽ xuất hiện một vết nứt, ánh mắt chúng nó dữ tợn nhìn thân ảnh màu đỏ phía trước, chúng nó hận không thể lập tức xé nát nàng, trên người nhân loại này, sao có thể tản mát ra lực lượng cường đại như vậy!

“Rống!” Mãnh thú hướng về phía Quân Mộ Khuynh nổi giận gầm lên một tiếng, còn không ngừng đem uy áp tản mát ra.

Chỉ có điều uy áp của chúng sao có thể so sánh với Huyết Yểm, uy áp kia vừa bay ra một nửa, trong nháy mắt liền bị Huyết Yểm ép xuống.

Mặc dù là như vậy, Quân Mộ Khuynh vẫn cảm giác được trùng kích, uy áp ma thú tản ra bốn phía, nàng ở trong lòng không khỏi mắng một tiếng.

Lực lượng ma thú, bất kể như thế nào nhân loại cũng không thể sánh bằng.

Người đang trốn một bên bị lực lượng cường đại chấn động ngã xuống đất, hồi lâu cũng không thể đứng lên lần nữa, bọn họ nhìn đàn ma thú đông nghịt phía xa xa, cũng chỉ có thể mặc kệ bản thân té ngã trên đất.

“Phượng Minh, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?” Mộ Dung Ngũ Vị gắng gượng đứng vững, mới không có té trên mặt đất.

Mộ Dung Phượng Minh từ dưới mặt đất chậm chạp đứng lên, hắn không may mắn như Mộ Dung Ngũ Vị, nên trực tiếp ngã sấp xuống, hắn cũng không biết là Quân Mộ Khuynh cố ý, hay là vô tình nữa.

“Phụ thân, chúng ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà nhìn tình hình hiện tại, thực lực của Quân Mộ Khuynh, tuyệt đối không đơn giản như chúng ta tưởng tưởng.” Mộ Dung Phượng Ngâm nằm bò trên mặt đất, đầu đầy hắc tuyến nhìn phía xa xa, đại ca còn có thể đứng lên, còn hắn thì dứt khoát nằm trên mặt đất.

Tiêu Càn Khôn thấy không đứng dậy được liền dứt khoát nằm trên mặt đất, “Nếu như nàng đơn giản thì Mộ Dung thành cũng đã bị phá hủy.”

Mọi người rối rít gật đầu, lần này, nếu như không có Quân Mộ Khuynh ở đây, bọn họ hiện tại đã sớm bị ma thú cắn nuốt.

Những luyện dược sư từng tự cao tự đại bây giờ đều trở nên nhếch nhác vô cùng, đấu kỹ sư bọn họ luôn xem thường lại cứu bọn họ, nhìn lực lượng trước mặt, bọn họ mới phát hiện, luyện dược cũng không phải là thật sự cường đại, mà thực lực mới có thể vượt qua tất cả.

Ma thú bắt đầu đánh thẳng vào, Quân Mộ Khuynh đứng ở trên không trung, cũng để mặc cho chúng nó, nàng không phải là ma thú, cũng không chỉ huy ma thú chiến đấu.

Mãnh thú bên kia càng không có người chỉ huy chiến đấu, đánh nhau cùng cao cấp ma thú trước mắt, loạn không có trình tự gì.

Ma thú bình thường dưới uy áp cường đại chỗ này, ánh mắt kiên định nhìn mãnh thú trước mặt, Quân Mộ Khuynh không có tới gần chúng nó, nàng biết trên người mình tỏa ra uy áp của Huyết Yểm, nếu như tới gần ma thú, thì sẽ làm chúng sợ hãi khủng hoảng, chớ nói chi là muốn cùng những thú dữ này chiến đấu.

Gần hai trăm con ma thú, đối kháng với chưa tới một trăm con mãnh thú, lúc này Quân Mộ Khuynh không có một chút khả năng chống lại, đa phần mãnh thú đều là cấp bậc linh thú, ma thú bình thường phía bên nàng, linh thú so với mãnh thú ít hơn phân nửa, nếu cứ tiếp tục đánh như vậy nhất định sẽ bị thua thiệt, nhưng bây giờ cũng không có biện pháp tốt hơn, có thể sử dụng tốc độ nhanh nhất, đánh bại những ma thú này.

Huyết Yểm ở trong không gian khẩn trương nhìn bên ngoài, nếu như nó khôi phục lực lượng, phá tan phong ấn, đâu đến phiên mấy con mãnh thú này đến trước mặt nó làm càn!

Chấn động to lớn tràn ngập khắp Mộ Dung thành, giống như là núi cao đè xuống vậy, bao phủ ở trên đầu mọi người, người Mộ Dung thành cũng cảm giác được, mục tiêu bây giờ của mãnh thú, không còn là Mộ Dung thành, mà là ma thú với nhân loại trước mắt đứng ở trên trời.

Mãnh thú đối diện mắt nhìn chằm chằm về phía trước, điều này làm cho Mộ Dung Phượng Minh với Mộ Dung Phượng Ngâm bắt đầu lo lắng, sau đó trong lòng bọn họ là khiếp sợ.

Bọn họ kinh ngạc nhìn Quân Mộ Khuynh có thể phân ma thú ra làm hai phe, thậm chí tự mình điều khiển bên nhiều hơn, nhưng mà bọn họ không nhìn thấy biểu tình thả lỏng trên mặt Quân Mộ Khuynh, ngược lại trên gương mặt nhỏ nhắn càng trở nên ngưng trọng hơn, cũng vì vậy mà bọn họ cũng chỉ có lo lắng vô cùng.

Người Mộ Dung thành, hơn một nghìn người, hiện tại còn dư lại chưa tới một trăm, còn lại không phải là bị ma thú cắn nuốt, chính là bị ma thú giẫm thành huyết tương, có thể còn lại chưa tới một trăm người, đã là hết sức hiếm thấy rồi.

“Này, tại sao Quân Mộ Khuynh có thể tự mình hiệu lệnh ma thú!” Đây là người sao?

Chính mình hiệu lệnh ma thú!

Một câu nói đơn giản đã hấp dẫn tất cả ánh mắt của mọi người, bọn họ mở to mắt nhìn phía xa, chỉ sợ bỏ lỡ gì đó.

Người của Mộ Dung gia cũng đã chết hơn phân nửa, mới vừa rồi người Mộ Dung gia chế nhạo Quân Mộ Khuynh, đều đã biến mất ở trong đội ngũ Mộ Dung gia, những người còn lại, thận trọng đứng ở tại chỗ, có chút bối rối.

Bọn họ nhìn trên trời, trong lòng cũng không dám tin đây là thật, nhưng mà bọn hắn nhìn thấy đều là thật.

“Xem ra chuyện ở Anh Địa truyền đến đều là thật, Quân Mộ Khuynh từng hiệu lệnh ma thú, đem Quang điện san thành bình địa.”

“Hiện tại chúng ta cũng nhìn thấy, vậy thì không phải là truyền thuyết, những người đó một chút cũng không có khoa trương, đó là sự thật!” Bọn họ đã từng không tin!

“Dựa vào! Đây chính là biến thái!”

Âm thanh chấn động tiếp nối nhau truyền tới, ánh mắt mọi người dại ra, điều này đã nói rõ tất cả, người Mộ Dung thành làm gì có cơ hội được thấy qua tình cảnh chấn động lòng người như thế này, bọn họ đã sớm sợ đến ngẩn người.

Trong bọn họ, luyện dược sư có đẳng cấp cao rất nhiều, nhưng đấu kỹ sư đẳng cấp cao nhất cũng chỉ tới cấp bậc thượng tôn đấu kỹ sư, mà chỉ có một người thượng tôn đấu kỹ sư duy nhất, lại là Mộ Dung Ngũ Vị, những người khác không phải là đại kỹ sư, chính là huyễn kỹ sư, kỹ linh sư thì lại rất ít.

Ở Mộ Dung thành, đấu kỹ sư ít đến đáng thương, bọn họ trải qua cơn tàn phá này, trước đây bọn họ dựa vào đan dược, có cao thủ tương trợ, chỉ là lần này, đừng nói cao thủ không dám tới Mộ Dung thành, cho dù là bọn hắn biết được tin tức, Mộ Dung thành cũng đã biến thành phế tích, thời điểm này, bọn họ không có cách nào lập tức chạy tới được.

Không phải gia tộc nào cũng đều giống như Quân gia, có danh tác lớn như vậy, cho dù là Quân gia, lần trước khi đưa ma thú ra Âm Nguyệt thành, bọn họ cũng đã dùng hết rồi.

Quân Mộ Khuynh đứng trên không trung, cúi người nhìn, khí thế hung hăng, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể sát phạt.

Nàng dò xét không gian nguyên tố của mình rồi kinh ngạc phát hiện, màu sắc của điểm đen nhỏ rõ ràng đã phai nhạt mấy phần, lúc này đã không còn nồng đậm màu đen nữa, mà là màu xám tro, mặc dù vẫn còn hơi đen nhưng cũng không còn nồng nặc như vậy.

Đây là đã xảy ra chuyện gì?

Trong nháy mắt khi Quân Mộ Khuynh thẩn thờ, ma thú trên mặt đất tản mát ra uy áp bàng bạc, Mộ Dung thành lại lần nữa trở nên khẩn trương lên.

“Rống!”

“Rống!”

“Ầm! Ầm!” Ma thú ngửa đầu điên cuồng hét lên, khí thế xông thẳng lên trời, trên người mãnh thú cũng sôi trào sát khí nồng nặc, dường như muốn đem thiên địa hủy diệt!

Ma thú và mãnh thú lao vào nhau, lực lượng kia giống như là núi lở đất rung, âm thanh kinh thiên động địa khiến hết thảy xung quanh bị chấn động mạnh mẽ, dòng khí tản ra chung quanh, đến mức thứ gì gặp phải cũng vỡ nát hết.

Đây là trận chiến của ma thú với ma thú, trên trăm con ma thú đồng thời phát ra chấn động, ở trong thế giới của ma thú có lẽ là một chuyện bình thường, thế nhưng ở thế giới nhân loại, đây vẫn là lần đầu tiên, càng kinh khủng hơn đó là, chỉ đạo cuộc chiến đấu này không phải là ma thú, mà là một nhân loại.

Nhìn thân ảnh trên không trung, trong lòng của người Mộ Dung thành cũng cảm thấy rung động thật sâu, bất kể dùng bao nhiêu từ ngữ cũng không thể biểu đạt được tâm tình chấn động lúc này của bọn họ, nhân loại chỉ đạo ma thú đại chiến, trước đó chưa từng có, trước đó chưa từng có!

Đây rõ ràng là chuyện không thể nào, nhưng ở trong tay người trước mắt, lại thực sự xảy ra.

Đôi mắt đỏ đậm nhìn trên trăm con thú ảnh xa xa, khóe miệng Quân Mộ Khuynh lộ ra tươi cười, “Nếu như, có thể triệu tập mãnh thú, có phải sẽ lợi hại hơn so với thần thú bình thường hay không?” Giọng nói lẩm bẩm kia, như là từ chỗ xa xôi nào đó truyền đến.

Huyết Yểm trong không gian, nghe thấy lời thì thào của nàng, lớn tiếng kêu lên: “Tiểu Khuynh, ngươi làm sao vậy? Ngươi muốn thu phục những thú dữ này sao!” Những thú dữ này, chỉ muốn giết hết người trong thiên hạ, tại sao có thể khiến chúng nó nghe theo hiệu lệnh, đây không phải là ma thú bình thường, mà là mãnh thú sát khí cuộn trào mãnh liệt!

“Ta chỉ nói một chút mà thôi.” Quân Mộ Khuynh chợt hoàn hồn, cũng giật mình vì ý nghĩ vừa rồi của mình, nàng lại muốn làm cho mãnh thú nghe lời mình, nàng cũng cảm giác mình điên rồi.

Huyết Yểm thở dài, “Tiểu Khuynh, ngươi đừng suy nghĩ nhiều, dù cho có thể làm cho mãnh thú nghe mệnh lệnh của ngươi, nhưng bây giờ lực lượng của ngươi còn chưa đủ.” Muốn mãnh thú thần phục, phương pháp cũng giống như ma thú bình thường, chỉ là loại lực lượng uy hiếp nhất định phải làm cho mãnh thú khiếp sợ.

Nó vốn dĩ có thể làm được, nhưng không biết vì sao, lực lượng cường đại trong không gian càng ngày càng nồng đậm, lực lượng của nó giống như là bị thứ gì đó hút đi vậy, quả thực là đáng chết mà!

Quân Mộ Khuynh vừa định nói gì đó, nguyên tố không gian vốn đã không an tĩnh lúc này lại lần nữa sôi trào lên.

Nàng rõ ràng cảm giác được lần này điểm đen nhỏ lại càng trở nên hưng phấn hơn, nó giống như bất cứ lúc nào cũng có thể phá tan nguyên tố không gian, cuồn cuộn trào ra vậy.

Dựa vào! Ai có thể nói cho nàng biết rốt cuộc là đã phát sinh chuyện gì, vừa rồi còn rất tốt, giờ lại bắt đầu!

Người này là cố ý sao! Cố ý đối nghịch với nàng!

“Ngươi tốt nhất là an tĩnh lại cho ta, nếu không sau này sẽ không bao giờ cho ngươi ăn nguyên tố nữa!” Quân Mộ Khuynh híp mắt uy hiếp nói, nàng đã vô kế khả thi, chỉ có thể dùng biện pháp này thử một chút xem sao.

Lời của Quân Mộ Khuynh, khiến không gian vốn đang sôi trào, lại lần nữa trở nên bạo động, điều này làm cho nàng rất là đau đầu, điểm đen nhỏ này rốt cuộc là muốn làm cái gì?

Nguyên tố không gian càng sôi trào, khiến Quân Mộ Khuynh đau đầu thêm, người này cứng mềm không ăn, nó rốt cuộc muốn thế nào đây!?

Mà lúc này mãnh thú với ma thú đại chiến trên mặt đất, đã đến hồi gay cấn, rất rõ ràng là ma thú bị thua thiệt nhiều, nếu như mãnh thú không dừng tay, những ma thú này sẽ bị tiêu diệt hết, Quân Mộ Khuynh đương nhiên cũng biết chuyện nghiêm trọng, nhưng điểm đen nhỏ đáng chết lúc này lại phát sinh chuyện ngoài ý muốn.

Ai có thể nói cho nàng, đây rốt cuộc là thứ gì! Quân Mộ Khuynh lại lần nữa ở trong lòng kêu gào, nhưng vẫn không có ai trả lời vấn đề này của nàng.

Khóe miệng Huyết Yểm run rẩy nhìn Quân Mộ Khuynh, nàng cho rằng điểm đen nhỏ này là thánh linh thú sao, không cho nàng ăn, nàng liền ngoan ngoãn nghe lời, sau đó cũng không dám nhảy lên nữa.

“Ầm” một tiếng!

Trên mặt đất lại lần nữa truyền đến tiếng chấn động, Quân Mộ Khuynh nhăn mày, trong đôi mắt đỏ đậm lộ ra tia không kiên nhẫn, nếu cứ tiếp tục như vậy, nàng không có thời gian hao phí với những thú dữ này!

Tâm tình Quân Mộ Khuynh thay đổi, khiến điểm đen nhỏ trong không gian nguyên tố càng thêm hưng phấn, nó di chuyển mãnh liệt ở trong không gian, giống như là đang chạy nhảy, màu xám nhàn nhạt từ từ hiện ra, lực lượng cường đại, ở trên người Quân Mộ Khuynh bỗng nhiên khuếch tán ra!

“Tiểu Khuynh!” Huyết Yểm kêu lên, lực lượng không gian, đột nhiên liền trở nên càng thêm sôi trào.

Lực lượng quen thuộc này, Huyết Yểm chợt bừng tỉnh hiểu ra, lực lượng này chính là từ trên người Quân Mộ Khuynh tản ra, phát hiện ra điểm này, tất cả mọi chuyện liền hiểu rõ.

Thảo nào lúc nó hình thành khế ước với tiểu Khuynh, rõ ràng có cảm giác bị đè nén, còn có một chút cảm giác kỳ quái khó nói, sau đó thỉnh thoảng nó lại cảm giác được, chỉ là, cái này có phải là rất kỳ quái hay không?

Lực lượng cường đại trên người nàng là từ chỗ nào tới?

Chẳng lẽ nói, trước đây nàng không thể ngưng tụ nguyên tố, đều là bởi vì bị cổ lực lượng này kiềm chế hay sao?

Quá nhiều nghi vấn ở trong lòng Huyết Yểm, chỉ là bây giờ không phải là thời điểm để hỏi tất cả, chỉ sợ ngay cả bản thân Quân Mộ Khuynh cũng không biết nguyên nhân.

Đôi mắt đỏ đậm của Quân Mộ Khuynh lạnh như băng nhìn mãnh thú trên mặt đất, trên người nàng từ từ tản mát ra một luồng sáng màu đỏ.

Ở Mộ Dung thành đang có áp lực cường đại, lúc này lại thêm một loại uy áp, mà loại uy áp này còn là từ trên người Quân Mộ Khuynh tản mát ra.

Lúc này Quân Mộ Khuynh đâu còn nghe thấy giọng nói của người nào, nàng cảm giác bản thân mình như đang ở bên trong một thế giới kỳ diệu, hoàn toàn không biết trên người mình bộc phát ra lực lượng cường đại.

Mà lực lượng này, ngay cả mãnh thú, cũng cứng đờ ở tại chỗ, kinh ngạc nhìn điểm sáng màu đỏ trên không trung kia.

Lúc này chung quanh người Quân Mộ Khuynh đang tỏa ra hồng sắc quang mang, bất kể là ma thú bình thường đang bị thương hay chỉ còn lại một hơi thở cũng đều vội vàng phủ phục trên mặt đất, khiếp sợ đối mặt với lực lượng cường đại kia, một chút phản kháng chúng nó cũng không thể, mãnh thú thì cảm giác được toàn thân đang phát run, chúng nó cố gắng không để mình quỳ xuống.

Ánh mắt hung ác hận không thể ngay lập tức liền xé rách người trước mắt, nhân loại trước mắt chẳng những thả ra uy áp ma thú còn chưa tính, hiện tại lại còn thả ra uy áp có thể chấn động chúng nó, rốt cuộc thì nàng là ai!

Toàn bộ mãnh thú đều giận dữ trừng Quân Mộ Khuynh, chúng nó khó khăn di chuyển bước chân, nhưng mới bước ra được một bước, thân thể lại giống như bị giới hạn vậy, không thể cất bước thứ hai được.

“Rống!” Mãnh thú sôi trào, nhưng bất kể như thế nào, chúng nó cũng không thể bước đi được một bước.

Ma thú bình thường khóc không ra nước mắt nằm bò phủ phục trên mặt đất, chúng nó hận không thể trực tiếp đập bể ra một cái khe hở, sau đó trực tiếp chui vào, để không phải chịu đựng uy áp mạnh mẽ như thế.

Ai có thể nói cho chúng nó biết, vì sao trên người một nhân loại lại có lực lượng cường đại như thế!

Hồng quang cuộn trào mãnh liệt, phóng ra khí tức mạnh mẽ xông thẳng lên tận trên trời, khí thế xuyên thẳng giữa trời, người ở dưới đều bị dọa sợ đứng tim.

“Trời ạ! Đây có phải là thật không?” Mộ Dung Phượng Ngâm ngây ngốc nhìn thân ảnh trên không trung, thật lâu sau vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh.

Mộ Dung Ngũ Vị thì lại cảm thán, hắn sống đến tuổi này rồi, nhưng mà một màn này, vẫn là lần đầu tiên thấy, nếu như trước đây hắn nghe người ta nói đến, chỉ sợ hắn cũng sẽ không tin tưởng đây là thật.

Thân ảnh đỏ rực kia đứng ở trên không trung, giống như hào quang rực rỡ, tràn ngập thiên địa.

Quân Mộ Khuynh chìm đắm ở trong thế giới của mình, không biết ma thú đã ngừng dũng động, ngay cả mãnh thú cũng trở nên an tĩnh lại, mặc dù mãnh thú không phục Quân Mộ Khuynh, không phục nhân loại trước mắt, thế nhưng dưới uy áp cường đại này, chúng nó vẫn bất lực.

Mọi người nhìn thấy điểm đỏ trên không trung, liền hít mạnh một hơi, trái tim đang mãnh liệt nhảy lên, bọn họ vội vàng ngậm miệng lại, sợ trái tim của mình, cứ thế mà nhảy ra khỏi miệng chạy mất.

Dòng khí màu xám kia tiến nhập vào trong bầy ma thú, rồi lại lần nữa chậm rãi hiện ra, nó dao động ở trong bầy ma thú, đi đến chỗ nào, ma thú liền trở nên kinh hãi vô cùng, phủ phục càng sâu.

Toàn thân mãnh thú run rẩy nhìn dòng khí màu xám, nó ưu nhã qua lại không ngớt ở trong bầy ma thú, rõ ràng là hết sức bình thường, nhưng lực lượng kia lại làm cho chúng nó sợ hãi vô cùng, nhìn dòng khí màu xám, chúng nó cũng không biết đây là cái gì, chỉ biết lực lượng của nó cường đại dị thường.

“Tiểu Khuynh!” Huyết Yểm ở trong không gian lại lần nữa kêu lên, nó kìm nén khó chịu trong lòng, dùng lực lượng của bản thân, chống lại lực lượng áp lực đột nhiên tới.

Ma thú khác không dám nhúc nhích, Huyết Yểm thì còn đang không ngừng đối kháng, nhìn dáng vẻ của hắn, lực lượng này đối với hắn cũng có chút ảnh hưởng, nhưng cũng không phải rất lớn.

Quân Mộ Khuynh chìm đắm ở trong thế giới của mình, nhìn xung quanh đỏ rực, nàng cảm giác được chút cảm giác không giống, còn cảm thấy một chút lực lượng vô cùng cường đại, nàng rất muốn đưa tay ra bắt được lực lượng đó nhưng mặc kệ nàng làm như thế nào cũng không bắt được.

Nàng còn đang liều mạng muốn bắt được lực lượng chợt bừng tỉnh, “Đáng chết, mãnh thú không phải còn đang dũng động sao? Sao lại tới nơi này rồi.” Nàng vội vàng lắc đầu, không muốn bản thân lại chìm đắm nữa.

Lực lượng đỏ rực chung quanh Quân Mộ Khuynh tản mát tùy ý, cùng với màu sắc y phục với tóc đỏ tùy ý bay trên không trung, khí tức cường đại tràn ngập chung quanh nàng càng trở nên tùy ý cuồng vọng hơn.

Màu đỏ quang mang, nhiễm đỏ chân trời, toàn bộ bầu trời giống như đều bị lực lượng này lây nhiễm, trở nên đỏ đậm như lửa, chân trời dường như cũng bị lửa thiêu cháy vậy.
Bình Luận (0)
Comment