Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Chương 349

Quân Đan nhắm mắt lại, thấy chung quanh một chút động tĩnh cũng không có, lúc này mới chậm rãi mở mắt ra, nhìn thấy thân ảnh Quân Mộ Khuynh đã đi xa, hắn mới giơ tay lau mồ hôi lạnh trên trán, lần này khi tôn tiểu thư trở về, mỗi lần hắn nhìn thấy nàng liền có cảm giác thở không nổi, loại cảm giác này quá mức kinh khủng.

Mãi đến khi thân ảnh Quân Mộ Khuynh biến mất không thấy, Quân Đan mới dám xoay người tiếp tục đi về phía trước, chuyện lớn này phải xử lý cho tốt, Lôi gia quả thực là không biết xấu hổ, chính mình đánh không lại người Quân gia, liền gọi người ngoài đến Lôi gia, gây sự, muốn gây khó dễ cho người Quân gia bọn họ, quả thực chính là muốn chết!

Quân Đan càng nghĩ càng tức giận, bước chân cũng nhanh hơn, hắn nhất định phải đem chuyện này mau chóng nói cho gia chủ, gia chủ sẽ giáo huấn những người này một trận.

Dám gây chuyện với người Quân gia bọn họ, bọn hắn đúng là không muốn sống mà, xem lần này Lôi gia phải giải thích chuyện này như thế nào.

Mà bên này Quân Mộ Khuynh đã trực tiếp đi đến chỗ xảy ra chuyện, Lôi gia gần đây thật đúng là không chịu yên tĩnh mà, đầu tiên là Phong gia, hiện tại lại là Quân gia, chuyện Phong gia vừa mới xong, bọn hắn đã muốn gây chuyện với Quân gia, một nhà nhị cốc tam tông cũng không biết có bao nhiêu người đến Lôi gia “Làm khách”, muốn xử lý việc này, cái giá nhất định cũng rất lớn.

Đây cũng chỉ có thể nói Lôi gia quá thiếu kiên nhẫn, như vậy có thể nói là đã đến tình trạng phát điên, vì tranh đoạt vị trí thứ nhất, không tiếc bất cứ giá nào, hiện tại ngay cả tổ tông của mình cũng có thể bán.

Bọn hắn như bây giờ còn không bằng trước đây, ít nhất bọn hắn còn là một trong ngũ đại gia tộc, bản thân còn tự do, còn bây giờ chẳng qua là nô lệ của người Lâm Quân, mặc dù người Lâm Quân giúp bọn hắn trút giận, nhưng cái giá phải trả cũng tương đối thê thảm.

Nằm ở trên nóc nhà, Quân Mộ Khuynh lười biếng nhìn một màn trước mắt, mặc dù người Quân gia cả người đầy thương tích nằm trên mặt đất, nàng cũng không có tính toán muốn ra tay giúp đỡ.

“Lôi gia, các ngươi dám đối xử với Quân gia chúng ta như thế, gia chủ tới, nhất định sẽ không bỏ qua của các ngươi!” Một người trong Quân gia nằm trên mặt đất chỉ vào người trước mặt giận dữ hét, bọn hắn dám đối xử với Quân gia bọn họ như thế, nhất định sẽ phải trả giá lớn.

Lời này chẳng những không khiến người Lôi gia sợ hãi, trái lại bọn hắn còn ngửa mặt lên trời cười to, “Sẽ không bỏ qua cho chúng ta, Quân gia các ngươi thì tính là cái gì, bây giờ Lôi gia chúng ta đã không còn sợ các ngươi nữa!” Quân gia thì tính là cái gì, bọn họ hiện tại không phải là bị bọn hắn giẫm ở dưới chân hay sao!

Người Quân gia phẫn hận nhìn người Lôi gia trước mặt, hiện tại chỉ là một tay sai của Lôi gia cũng dám sỉ nhục bọn họ, bọn hắn có bản lĩnh thì tự mình ra đấu, cần gì phải gọi người tới giúp, quả đúng là không biết xấu hổ, quá hổ thẹn!

“Chờ gia chủ chúng ta đến, nhất định sẽ không bỏ qua cho các ngươi!” Mấy người Quân gia thở hồng hộc rống giận, bọn họ lúc nào thì chịu qua cảnh nhếch nhác như thế chứ.

Người Quân gia không nói lời này thì không sao, vừa nhắc tới Quân Chấn, liền bị người của Lôi gia hung hăng đạp hai chân.

Thấy người của Lôi gia đối đãi với người của Quân gia như thế, Quân Mộ Khuynh vẫn nằm ở trên nóc nhà, vô cùng bình tĩnh nhìn một màn này, đôi mắt đỏ đậm vẫn nhìn chằm chằm người phía sau lưng người Lôi gia, cấp bậc đại thừa giả.

Thời gian gần đây thật đúng là đại thừa giả tôn giả tràn lan, khắp nơi đều có thể nhìn thấy, rốt cuộc Lâm Quân có bao nhiêu tôn thần đến đại lục này.

“Quân Mộ Khuynh, người nhà của ngươi đã sắp bị đánh chết, tại sao ngươi lại không ra tay cứu bọn họ?” Hỏa Huỳnh nhẹ nhàng đi tới sau lưng Quân Mộ Khuynh nhìn một màn phát sinh trên mặt đất, Quân Mộ Khuynh vậy mà không hề khẩn trương, còn có thể yên lặng nằm ở đây, rốt cuộc thì nàng có phải là người Quân gia hay không?

Quân Mộ Khuynh lười biếng mở miệng, “Ta không phải là người Quân gia, chỉ là họ Quân mà thôi.” Hơn nữa, người đứng phía dưới chính là một đại thừa giả, nàng cứ như vậy lao xuống, rất lỗ mãng.

Hỏa Huỳnh ngơ ngác nhìn Quân Mộ Khuynh, cái này có gì khác nhau sao? Dù sao thì nàng vẫn chính là người Quân gia, đây là sự thực không thay đổi được, nếu vậy thì nàng nói mình như vậy làm gì? Quân gia có nhiều thân nhân của nàng như vậy.

Hỏa Huỳnh đứng ở một bên, càng lúc càng cảm giác bản thân không rõ tâm tư của người trước mắt.

Người Quân gia mạnh miệng, lại khiến cho người Lôi gia thượng cẳng chân hạ cẳng tay với bọn họ một trận, hắn càng mạnh miệng, người Lôi gia lại càng không thoải mái, trong lòng càng cảm thấy bực bội.

Lúc này ở trên đường, ngoại trừ người Quân gia cùng người Lôi gia, những người khác đã sớm rời đi, bọn họ cũng không muốn dính vào tranh chấp giữa hai gia tộc đấu kỹ, đây là một chuyện nguy hiểm biết dường nào, đấu kỹ của bọn họ vẫn còn kém xa ngũ đại gia tộc.

“Quân Mộ Khuynh, nếu như ngươi không đi cứu, bọn họ nhất định sẽ chết.” Hỏa Huỳnh lôi kéo ống tay áo của Quân Mộ Khuynh, sao nàng còn có thể bình tĩnh nằm ở đây, chuyện nguy hiểm như vậy, nếu vẫn không đi xuống, mấy người kia nhất định sẽ phải chết.

Quân Mộ Khuynh miễn cưỡng liếc mắt nhìn người Quân gia nằm trên mặt đất, mặc dù người Quân gia có chút đáng ghét, động một chút là lấy Quân gia ra uy hiếp người khác, nhưng mà nói tóm lại thì vẫn có vài phần cốt khí, ít nhất đến bây giờ cũng không có quỳ xuống đất xin tha mạng mà vẫn hung hăng mắng người Lôi gia như cũ.

Điểm này coi như cũng không tệ, cánh môi đỏ thắm lộ ra tươi cười, Quân Mộ Khuynh cười cười, nhưng mà thân thể vẫn không động đậy.

Hỏa Huỳnh ở bên cạnh sốt ruột, bởi vì nàng thấy có người lấy đao ra, rất nhanh sẽ giết những người Quân gia này, mặc kệ nói như thế nào, mấy ngày nay ở Quân gia, lão già kia đối xử với nàng cũng không tệ lắm, nếu như nhìn thấy một màn như vậy mà còn không ra tay, như vậy cũng không phải là cách làm việc của nàng.

Thân ảnh của Hỏa Huỳnh bay nhanh qua, nàng vừa nhấc chân, đã đá rơi chủy thủ trên tay của người Lôi gia xuống đất, rồi đứng ở trước mặt người Quân gia.

“Hỏa Huỳnh, Hỏa Huỳnh cô nương!” Người Quân gia rất nhanh liền nhận ra nữ tử trước mặt, bọn họ vội vàng nhìn xung quanh, Hỏa Huỳnh cô nương là người của Quân Mộ Khuynh, điều này có phải đã nói rõ, Quân Mộ Khuynh đang ở gần đây?

Là nàng để cho Hỏa Huỳnh cô nương tới cứu bọn họ, hay là nói, bọn họ ngay từ đầu đã sai rồi, không nên đối đãi với Quân Mộ Khuynh như vậy.

Chỉ là bọn họ nhìn hồi lâu, cũng không nhìn thấy thân ảnh đỏ rực kia, không khỏi có chút thất vọng.

“Ngươi là nha đầu từ đâu tới, dám ngăn cản việc làm của Lôi gia chúng ta!” Hiện tại người Lôi gia cũng không biết chính mình có bao nhiêu cân lượng, mấy ngày gần đây bọn hắn cứ đi tranh chấp với các gia tộc khác, những gia tộc khác không muốn tính toán, bọn hắn cũng không biết trời cao đất rộng, nhìn thấy ai cũng làm ra vẻ cao ngạo.

Hỏa Huỳnh cũng không thèm liếc mắt nhìn người trước mặt một cái, nàng cũng biết, người đánh bại mấy người Quân gia này không phải là nhân loại trước mắt đang diễu võ dương oai, cáo mượn oai hùm.

“Các hạ ở một bên kịch vui, thực sự tốt sao?” Hỏa Huỳnh bất mãn nhìn người trước mắt, dựa vào! Quá không biết xấu hổ, nàng đặc biệt muốn đánh với người trước mắt một trận.

Người vẫn luôn không nói gì, nhìn thấy Hỏa Huỳnh dám nói chuyện với mình như thế, trên mặt liền lộ ra nụ cười quỷ dị.

Xung quanh nam tử dũng động dòng khí có thể thấy rõ, người Lôi gia thấy một màn như vậy liền rối rít lui về phía sau, chỉ có Hỏa Huỳnh là vẫn cứ đứng ở trước mặt của hắn, ánh mắt vẫn kiên định như trước.

Đột nhiên, một nắm đấm thật lớn bay ra, không khí chung quanh xuất hiện một vòng xoáy cực lớn, lực lượng cường đại đánh tới, trực tiếp bay nhanh về hướng Hỏa Huỳnh.

Nhìn thấy nắm đấm kia, Hỏa Huỳnh nở nụ cười, dám ở trước mặt của nàng so sánh lực lượng của ai lớn hơn, hắn muốn chết sao!

Hỏa Huỳnh khinh thường không có phát hiện, lúc nam tử đánh ra nắm đấm, hắn còn ngưng động tinh thần lực, muốn dùng tinh thần lực cường đại, trực tiếp đả thương Hỏa Huỳnh, nắm đấm chẳng qua là dùng để che giấu mà thôi.

Người nằm ở trên nóc nhà, nhìn thấy một màn như vậy thì thản nhiên cười một tiếng, lực lượng như có như không, chậm rãi từ trên người nàng tản ra.

“Phịch!” Nam tử đánh ra nắm đấm, Hỏa Huỳnh chợt bị đụng tới, nàng còn không quên dùng mười thành lực lượng ma thú của mình, nam tử liền trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.

Chỉ qua mấy giây một màn này xảy ra, người Lôi gia trừng lớn mắt, tại sao có thể như vậy chứ, người này sao có thể ngăn cản được công kích của đại nhân!

Người Lôi gia vốn còn diễu võ dương oai, lúc này lảo đảo lui về phía sau mấy bước, trên mặt tái nhợt nhìn nữ tử chậm rãi đi tới trước mặt.

“Cô nương, ngươi tha cho chúng ta đi, chúng ta không dám nữa.” Người Lôi gia vừa rồi còn diễu võ dương oai lúc này run run nói, nữ tử này có phải là quá mức mạnh mẽ rồi hay không, một quyền đã có thể đánh cao thủ té trên mặt đất, lại còn bay ra ngoài, đây là chuyện con người có thể làm được sao?

Hỏa Huỳnh nhìn bộ dạng cầu xin tha mạng của người Lôi gia, liền hung hăng châm chọc, dựa vào! Nàng còn chưa có ra tay mà! Quân gia người ta cho dù là chỉ còn lại có nửa cái mạng, ít nhất một câu cầu xin tha thứ người ta cũng không nói, quả thực là mất mặt.

“Không dám nữa? Ngươi nói không dám là không dám sao, lúc ngươi đánh người, ngươi có nghĩ là bản cô nương đứng ở một bên nhìn rất là buồn bực không?” Hỏa Huỳnh chỉ vào người Lôi gia quát, bọn hắn bây giờ còn dám cầu xin tha thứ, đánh bọn họ ngay cả cha mẹ cũng nhận không ra.

Quân Mộ Khuynh ở trên nóc nhà, nhìn thấy việc làm của Hỏa Huỳnh, còn cảm thấy nhiều ngày trôi qua như vậy rốt cuộc thì nàng ta đã thông minh được một chút, thế nhưng sau khi nàng ta nói xong câu nói kia, thiếu chút nữa Quân Mộ Khuynh đã từ trên nóc nhà ngã xuống đất.

Người ta đánh người, ngươi buồn bực cái gì chứ, hiện tại ngươi không phải cũng đang đánh người ta hay sao.

Người Lôi gia trừng lớn mắt, cảm thấy người nọ là đang xen vào việc của người khác, chuyện này là của Quân gia, có liên quan gì đến nàng chứ, nàng dựa vào cái gì mà đến quản!

Tiền Thứ bị đánh bay ra ngoài đột nhiên bay trở về, cát bụi cuộn lên đầy trời, thổ nhận ở sau lưng Hỏa Huỳnh bay tới.

Đôi mắt đỏ đậm lóe lên tia lạnh lẽo, Quân Mộ Khuynh vừa định ra tay, khóe mắt liền nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc nên nàng liền chậm rãi nằm xuống.

Quân Chấn từ phía sau nhanh chóng phi thân tới, hỏa nguyên tố trực tiếp đốt cháy thổ nhận kia, rồi hắn thuận thế kéo Hỏa Huỳnh ra phía sau lưng mình, lạnh lùng nhìn người trước mắt.

“Bọn tiểu nhân các ngươi đánh lén sau lưng thì tính là cái gì!” Người Lâm Quân đại lục thì có thể đánh lén sau lưng sao? Thối! Những người này đúng là không biết xấu hổ, không chỉ bắt nạt người Quân gia hắn, lại còn dám ra tay đánh lén.

“Gia chủ!”

“Gia chủ!”

Mấy người Quân gia nhìn thấy Quân Chấn tới liền kích động không thôi, bọn họ bây giờ cũng là an tâm không ít.

Tiền Thứ chậm rãi đi trở về, ánh mắt âm lệ nhìn chằm chằm Quân Chấn, “Quân Chấn, nếu như không phải là các ngươi đánh lén trước, ta mới không dùng tới thủ đoạn hèn hạ này.” Tinh thần lực vừa rồi kia đã mạnh mẽ ngăn chặn lại tinh thần lực của hắn.

Quân Chấn nhìn thấy sắc mặt Tiền Thứ lúc trắng lúc xanh, liền mỉm cười, “Không biết ai dám đánh lén lam hạ? Hơn nữa đánh lén lam hạ như thế nào?” Đánh lén, nói đến đánh lén, ai có thể hơn được hắn chứ.

Tiền Thứ há miệng, cuối cùng không nói gì, chẳng lẽ hắn nói, hắn dùng tinh thần lực công kích người trước mắt, sau đó tinh thần của hắn bị người chặn lại sao?

Nói như vậy thì càng mất mặt hơn, mặc dù Quân Chấn tóc đã trắng xóa, nhưng đầu óc cũng không hồ đồ chút nào!

“Lam hạ không thể trả lời, có phải là đang chột dạ hay không?” Quân Chấn cười ha hả nói, thể hiện dáng vẻ phong phạm khí khách đâu có giống bộ dạng thiếu phóng khoáng như khi cãi nhau với Quân Mộ Khuynh.

“Quân Chấn, ngươi nói bậy, ta cái gì cũng không làm, sao phải chột dạ!” Tiền Thứ quả thực là đang chột dạ, người vừa rồi nhất định vẫn đang ở gần đây, nếu như người đó đi tới, nói hắn dùng tinh thần lực công kích một võ sĩ, chuyện này nói ra, đó chính là điều sỉ nhục.

Đường đường là một đấu kỹ sư, đối mặt với võ sĩ, sử dụng tinh thần lực, sẽ bị bao nhiêu người xem thường.

Quân Chấn cười nhìn Tiền Thứ, đem hết thảy tâm tư che giấu ở đáy lòng, đả thương người Quân gia lại còn nói hùng hồn như thế, người Lâm Quân đại lục có phải là to gan lớn mật rồi hay không.

Chẳng lẽ Quân gia lại dễ ức hiếp như vậy sao.

“Lam hạ vẫn là rời khỏi đây đi thì tốt hơn, chuyện ngày hôm nay, bổn gia chủ coi như ngươi là khách, cũng không tính toán so đo với ngươi, bằng không, cũng không nên trách Quân gia không có đạo đãi khách.” Lúc này Quân Chấn ở trong lòng cảm thán, nếu như là nha đầu kia gặp phải chuyện này, đã sớm ra tay đánh người rồi, nơi nào còn nói nhiều lời vô ích với người trước mắt như vậy chứ.

Thế nhưng có thời điểm phải nói nhiều lời vô ích một chút, còn hơn là không thể không nói.

Tiền Thứ châm chọc nói, “Nói đến đạo đãi khách, Quân gia các ngươi cũng có sao? Chúng ta đến đây, đã được các ngươi tiếp đãi lúc nào đâu!” Nói xong, hắn còn không quên hừ lạnh một tiếng, tốt xấu gì bọn hắn cũng là cấp bậc tôn thần, trong mắt bọn họ, tồn tại giống như thần vậy.

Lời của Tiền Thứ khiến Quân Chấn nở nụ cười, nhưng vô cùng lạnh lẽo.

“Nếu hôm nay đến thực sự là thần, Quân gia nhất định sẽ tiếp đãi, mà ngươi, chẳng qua chỉ là một tiểu tử mới vừa gia nhập thần môn, thần? Ngươi thì tính là thần gì? Ở trước mặt lão tử, ngươi ngay cả cái rắm cũng không tính!” Muốn bức hắn phải nói lời thô tục, thối, thần! Chó má!

“Phốc!” Lời của Quân Chấn khiến Quân Mộ Khuynh ở trên nóc nhà cũng bật cười, hắn nói người ta như vậy, cũng không sợ người ta tự ái sao.

Quả nhiên, lời của Quân Chấn khiến sắc mặt Tiền Thứ nháy mắt biến thành màu gan lợn, hắn nào biết, đối với chuyện Lâm Quân đại lục bên kia Quân Chấn biết rất rõ ràng, bọn hắn sao có thể dễ dàng lừa gạt được.

Thần, bọn hắn mới chỉ vừa đột phá tôn thần, vào thần môn, ngay cả người học việc của thần môn cũng chưa tính là cái gì, muốn người ta tiếp đãi, thực sự là trò cười.

“Ai!” Tiền Thứ cảm thấy thể diện đã mất, vừa vặn tiếng cười của Quân Mộ Khuynh lại truyền tới, hắn lập tức nói sang chuyện khác lưu lại một chút mặt mũi cho bản thân, đáng tiếc, Quân Mộ Khuynh xuất hiện, chỉ sợ sẽ khiến thể diện của hắn càng thảm hại hơn.

Quân Mộ Khuynh chậm rãi ngồi dậy, cười ha hả nhìn một màn phía dưới.

“Thật ngại, quấy rầy đến tôn thần đại nhân, hình như không đúng, hẳn là ta ngủ ở chỗ này trước rồi bị các ngươi đến quấy rầy.” Quân Mộ Khuynh vô tội nhìn Tiền Thứ, trong đôi mắt đỏ đậm lóe lên tia giảo hoạt.

Người Lôi gia nghe thấy lời của Quân Mộ Khuynh, không nhịn được ở trong lòng hung hăng phỉ nhổ, Quân Mộ Khuynh vậy mà lại có thể nói đen thành trắng!

Tiền Thứ nghi ngờ nhìn người trước mặt, người này ở chỗ nào đó đã nghe nói qua thế nhưng nhất thời cũng không nhớ ra.

Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Tiền Thứ, người Lôi gia vừa rồi vẫn còn đang cầu xin tha thứ liền đi nhanh lên phía trước, cười ha hả giải thích, “Tiền Thứ đại nhân, đây chính là Quân Mộ Khuynh, thiên tài của Quân gia.” Quân Mộ Khuynh, để xem ngươi hôm nay chết như thế nào!

Quân Mộ Khuynh…

Là nàng! Là thiên tài song nguyên tố kia, không ngờ ở chỗ này lại gặp được thiên tài song nguyên tố trong truyền thuyết.

Nhìn Quân Mộ Khuynh, ánh mắt Tiền Thứ lộ ra mấy phần dâm đãng, thiên tài song nguyên tố này còn là một mỹ nhân xinh đẹp, một mỹ nhân lạnh như băng sơn, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, Như Băng của Lục Sắc cốc đâu thể xinh đẹp bằng người trước mắt này.

Quân Chấn nhìn thấy tâm tư trong mắt Tiền Thứ, sắc mặt liền trở nên âm trầm, hắn ta dám đánh chủ ý tới cháu gái của hắn, đúng là không thể tha thứ được, hôm nay không giáo huấn hắn ta một chút, thật đúng là không biết bản thân có bao nhiêu cân lượng đâu.

Tiền Thứ vẫn không biết, bản thân mới chỉ liếc mắt một cái, đã đưa đến họa sát thân.

Ánh mắt Quân Mộ Khuynh lạnh như băng nhìn người trước mắt, loại ánh mắt này, trong lòng nàng xông lên tia chán ghét, đôi mắt đỏ đậm càng lạnh đến thấu xương.

“Tiểu nữ oa oa, ngươi chính là Quân Mộ Khuynh, nghe đồn ngươi đã đến cấp bậc thượng tôn đấu kỹ sư, không biết là thật hay giả.” Tiền Thứ nói chuyện với Quân Mộ Khuynh, trái lại tỏ ra lịch sự, nhưng mà hình tượng hèn mọn lại càng trở nên rõ ràng hơn.

Hỏa Huỳnh thấy người nọ trực tiếp chạy tới chỗ Quân Mộ Khuynh, tức giận nói, “Nếu như ngươi dám đánh chủ ý gì, ta sẽ túm ngươi làm xâu thịt người!”

“Không cần ngươi ra tay, hắn cũng đã là xâu thịt người.” Quân Chấn nheo mắt lại, che khuất khí tức nguy hiểm đang tản mát ra.

Tiền Thứ chỉ cảm thấy một cỗ hàn ý, từ dưới lòng bàn chân xông lên, “Quân Chấn, Quân gia các ngươi, thiếu Vạn Trượng cốc chúng ta…”

Hắn không mở miệng còn được, vừa mở miệng, liền cảm thấy cả người giống như là rơi vào trong hầm băng vậy, ngay cả lời muốn nói, cũng bị cứng ở trong đầu, không biết câu tiếp theo là cái gì.

Bốn mắt của Quân Mộ Khuynh với Quân Chấn đều lộ ra hàn băng, tiểu tử này dám nói mình là người Vạn Trượng cốc, hắn đây là muốn chết sao!

Không nói Vạn Trượng cốc còn tốt, hiện tại Vạn Trượng cốc đã là kẻ thù của Quân gia, nhắc tới ba chữ này, rất rõ ràng là hắn đã không muốn sống nữa.

Quân Chấn lạnh lùng nói, “Xem ra ngươi không phải là nhân vật nội bộ trong Vạn Trượng cốc, nếu không thì đã biết, Quân gia đã sớm đưa thông điệp đến Vạn Trượng cốc, bất cứ người Vạn Trượng cốc nào đến Thương khung đại lục, giết!”

Từng chữ lạnh như băng khiến trong lòng Tiền Thứ lạnh một nửa, hắn quả thực không có nghe nói qua chuyện này, vì sao không có người nào nói cho hắn biết!

“Quân Chấn, ngươi đánh lại ta sao, nhìn bộ dạng của ngươi, chẳng qua chỉ là cấp bậc tôn giả, còn ra vẻ cái gì chứ.” Tiền Thứ kìm nén bất an trong lòng, khinh thường nói.

Cấp bậc Tôn giả?

Quân Mộ Khuynh khoanh hai tay trước ngực nhìn Quân Chấn, lão già này đã sớm tới cấp đỉnh đại thừa giả, thời gian đã qua lâu như vậy rồi, hiện tại chỉ sợ đã đến cấp bậc tôn thần, người này vậy mà lại còn không biết, còn nói hắn là cấp bậc tôn giả, quá buồn cười.

Người của Lôi gia chấn động không ngớt, cấp bậc tôn giả, Lôi gia còn chưa có ai tới cấp bậc tôn giả, cho dù là gia chủ Lôi Trầm trước đây cũng chỉ là thượng tôn đấu kỹ sư, Quân Chấn vậy mà đã đến tôn giả!
Bình Luận (0)
Comment