Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1004 - Chương 1005: Hỏa Phá Vân Không Tầm Thường.

. ._503__1" class="block_" lang="en">Trang 503# 1

 

 

 

Chương 1005: Hỏa Phá Vân không tầm thường.



Vân Triệt nhíu mày, ánh mắt không hề chớp nhìn Hỏa Phá Vân.

Loại cảm giác này...

Áp chế huyết mạch?

Trên người Vân Triệt có chừng chín giọt Kim Ô Thần Huyết, là linh hồn Kim Ô hồn tự mình giao phó nguyên huyết cho, trừ cái đó ra, còn có chút ít Kim Ô thần hồn.

Nhưng Hỏa Phá Vân vừa rồi phóng thích Hoàng Tuyền tro tàn lại làm cho hắn rõ ràng có một loại cảm giác áp chế huyết mạch... Mà lại khá rõ ràng.

Lời giải thích duy nhất cho tình huống này chính là Kim Ô huyết mạch của cái tên Hỏa Phá Vân kia không có khả năng đến từ truyền thừa, mà nhất định có nguyên huyết, đã thế còn nồng đậm hơn hắn rất nhiều.

Thậm chí còn có khả năng có Kim Ô thần hồn!

Phượng Hoàng huyết mạch và Kim Ô huyết mạch của hắn đều đến từ nguyên huyết, mà không phải truyền thừa. Trước hôm nay, người có thể áp chế hắn trên phương diện huyết mạch cũng chỉ có Phượng Tuyết Nhi.

Mà Phượng Hoàng huyết mạch của Phượng Tuyết Nhi đến từ Phượng Hoàng hồn linh hoàn chỉnh giao phó.

Mà hoàn toàn khác biệt với Lam Cực Tinh, Thần Giới gần trăm vạn năm lịch sử, các loại thần truyền thừa gần như đã sớm bị khai quật hầu như không còn, mảnh vụn linh hồn trước khi thượng cổ chư Thần diệt vong đã lưu lại cũng sớm được tìm thấy ở mấy chục vạn năm trước, không có khả năng giống như Lam Cực Tinh còn tồn tại đến bây giờ.

Nhưng Hỏa Phá Vân...

Chẳng lẽ...

Mộc Hàn Dật thở dốc mấy chục lần, sắc mặt mới hơi khá hơn một chút, sau đó cười nhạt một tiếng:

- Phá Vân huynh đệ, ra chiêu đi!

Kim Ô viêm có phần diệt chi lực lớn nhất trong ba đại thần viêm, tự nhiên uy lực của nó vượt xa Băng Hoàng chi lực, nhưng nếu luận năng lực phòng ngự, thì lửa tự nhiên xa xa không bằng băng.

Hỏa Phá Vân không nói gì, trong mắt lóe lên viêm quang, ngón tay gảy nhẹ, một hỏa cầu lớn chừng quả đấm nhanh như chớp bay ra, cũng nhanh chóng bành trướng, lúc đến trước người Mộc Hàn Dật, hỏa diễm đã cao mấy phần.

Mộc Hàn Dật nhướng mày bàn tay vung ra, lam quang hiện lên, hỏa cầu đã bị quét bay ra ngoài, tán loạn rồi biến mất trên không trung.

- Đây coi như trả lại lần 'Chào hỏi' vừa rồi của ngươi.

Hỏa Phá Vân lạnh lùng nói một câu, lộ ra tính tình cao ngạo trong tận xương tủy của hắn.

- Khách khí.

Mộc Hàn Dật có chút cứng rắn đáp lại.

Mà lúc này, tay trái của Hỏa Phá Vân chậm rãi nâng lên, cánh tay dấy lên Liệt Diễm hừng hực, Kim Ô Viêm nhanh chóng bành trướng, trong nháy mắt đã thẳng vọt lên trên trăm trượng, sau đó lại đột nhiên nhanh chóng co vào, màu sắc của hỏa diễm cũng theo nó co vào mà chuyển từ xích kim sắc sang màu vàng óng càng ngày càng thâm thúy.

Theo màu sắc hỏa diễm biến hóa, cỗ khí tức phần diệt kia đã tăng vọt mấy lần.

Đến sau cùng, Kim Ô Liệt Diễm phóng lên tận trời, hóa thành một đạo kim mang cực kỳ nhỏ dài ở trong tay Hỏa Phá Vân.

Tựa như một thanh Viêm Kiếm màu vàng kim dài trăm trượng.

- Hoàng Kim Đoạn Diệt!

Vân Triệt thấp giọng nói:

- Xem ra Mộc Hàn Dật sẽ trực tiếp bại rồi.

Kim Ô Viêm có Hủy Diệt Chi Lực mạnh nhất, có thể đốt diệt phạm vi lớn, cũng có thể áp súc lực lượng cực độ tiến hành tập trung đốt giết. Lúc trước, khi Vân Triệt ở Vương Huyền cảnh, lợi dụng Hoàng Kim Đoạn Diệt đả thương nặng Hoài Vương ở Quân Huyền cảnh. Về sau lúc Hiên Viên Vấn Thiên xâm nhập Huyễn Yêu Giới, đối mặt với Hiên Viên Vấn Thiên, ngay cả Phượng Tuyết Nhi cùng Tiểu Yêu Hậu liên thủ đều hoàn toàn không địch nổi, cũng là lấy Hoàng Kim Đoạn Diệt tạo thành vết thương không nhẹ cho hắn.

Cho nên Vân Triệt vô cùng rõ ràng, ở tình huống đồng cấp, gần như không có khả năng mạnh mẽ kháng lại Hoàng Kim Đoạn Diệt. Bởi vì phạm vi Hoàng Kim Đoạn Diệt rất nhỏ, lại cần thời gian nhất định để áp súc viêm lực, cho nên bề ngoài nhìn có vẻ rất dễ dàng tránh đi... Nhưng ở dưới quy tắc, Mộc Hàn Dật chỉ có thể mạnh mẽ kháng lại, không thể trốn tránh.

Ba lần công kích trước đó của Mộc Hàn Dật đều bị Hỏa Phá Vân phá ngay lập tức, điều này đã chứng minh thực lực tổng hợp của hắn thua xa Hỏa Phá Vân, muốn chính diện chống lại đạo Kim Ô Viêm này...

Vân Triệt có thể trực tiếp khẳng định... Căn bản là chuyện không thể nào!

Mà ngay lúc này, Hỏa Phá Vân khẽ quát một tiếng, hoàng kim viêm kiếm ở giữa trời chém xuống, trên không trung vẽ ra vòng tròn màu vàng kim cực lớn chém thẳng xuống đỉnh đầu của Mộc Hàn Dật.

- Nguy rồi!

Sư tôn của Mộc Hàn Dật Mộc Vân Chỉ nghẹn ngào nói.

Lúc trước, Mộc Hàn Dật chưa từng giao thủ với người của Viêm Thần giới, cho nên chưa gặp qua chiêu lấy viêm hóa kiếm này, nhưng khí tức đáng sợ lăng không mà tới kia khiến lông tơ trên toàn thân của hắn trong nháy mắt dựng lên, loại cảm giác đáng sợ này khiến toàn thân hắn căng cứng, cũng không dám giữ lại chút nào, huyền lực toàn thân điên cuồng phóng thích, trong nháy mắt trước người kết lên mười đạo tầng băng nặng nề.

Lại trong nháy mắt, lại là mười mấy đạo tầng băng.

Mà lúc này, Hoàng Kim Viêm Kiếm cũng đã phách trảm ở trên tầng băng thứ nhất.

Ông ——

Băng cùng viêm chạm vào nhau, trong nháy mắt, đạo tầng băng thứ nhất nứt ra, phát ra âm thanh không phải vỡ nát, mà là tiếng vang trực tiếp đốt cháy nặng nề.

Ở phía dưới tầng băng bị đốt đoạn, hoàng kim viêm kiếm thế cùng khí tức lại gần như không có chút suy yếu nào, tầng thứ hai... Tầng thứ ba... Tầng thứ tư... Tầng thứ năm...

Tầng thứ chín... Tầng thứ mười!

Đây là hàn băng phòng ngự đến từ Mộc Hàn Dật- đệ tử cao cấp nhất trong thế hệ này của Băng Hoàng Thần Tông, nhưng ở dưới viêm kiếm của Hỏa Phá Vân, nó lại giống như giấy mỏng bị kim loại cắt tầng tầng lớp lớp.

Trong nháy mắt đã đốt hết mười đạo tầng băng, mà lực lượng của hoàng kim viêm kiếm khó khăn lắm mới suy yếu chưa đến hai phần. Còn huyền lực của Mộc Hàn Dật đã vận chuyển tới mức cực hạn, đồng tử của hắn phóng đại trơ mắt nhìn băng thuẫn mà hắn dốc toàn lực tạo nên bị bẻ gãy nghiền nát đốt đoạn, đạo hoàng kim viêm quang nồng đậm đến chói mắt kia gần như không để ý sự tồn tại của tầng băng trước người hắn, bỗng nhiên tới gần...

Ầm!!

Một đạo băng thuẫn cuối cùng ở trước người Mộc Hàn Dật cũng bị cắt nát, hoàng kim viêm kiếm rơi thẳng mà xuống, dễ dàng xé rách lam quang ở ngoài thân thể của hắn… Đến gần vai trái của hắn thì bỗng nhiên ngừng lại.

Hô!

Trong nháy mắt, áo ở vai trái của Mộc Hàn Dật bị đốt cháy, chỉ cần viêm kiếm hơi rơi xuống mấy phần, liền có thể trực tiếp cắt đứt cánh tay trái của hắn.

Mộc Hàn Dật không có thừa cơ lui lại, mà là sững sờ đứng ở nơi đó, thật lâu chưa có hồi thần.

Nếu như hắn bị một người có huyền lực vượt xa hắn rất nhiều đánh bại, thì hắn có thể thản nhiên tiếp nhận. Nhưng đối diện, lại là một người có huyền lực tương đương với hắn, đã thế tuổi tác còn nhỏ hơn hắn. Ở mặt thiên phú cực cao, ở bên trong đồng cấp, hắn gần như chưa từng địch thủ, đây là đả kích cực lớn mà hắn không thể nào tiếp nhận được.

- Ngươi bại.

Hỏa Phá Vân nhàn nhạt nói, sau đó bàn tay hắn hời hợt thu lại, hoàng kim viêm kiếm lập tức bay về phía không trung, hóa thành nát viêm bay khắp trời.

-...

Ngay lúc này, Mộc Hàn Dật rốt cục cũng ngã ngồi trên mặt đất, sắc mặt thảm đạm.

- A... Làm sao có thể? Hàn Dật sư huynh vậy mà... Vậy mà…

Kết quả này đâu chỉ có Mộc Hàn Dật, mà tất cả đệ tử Băng Hoàng đều không dám tin tưởng, vô pháp tiếp nhận.

Toàn bộ ánh mắt của chúng trưởng lão Băng Hoàng, Cung chủ gần như tập trung vào người Hỏa Phá Vân, trong mắt mỗi người đều lóe lên vẻ chấn kinh.

- Hàn Dật, lui ra đi.

Mộc Huyền Âm lạnh lùng nói.

-...

Mộc Hàn Dật đứng dậy, hít sâu một hơi, chắp tay nói với Hỏa Phá Vân:

- Mộc Hàn Dật ta cam bái hạ phong, lúc trước vì sĩ khí mà có nhiều thất ngôn, tuyệt không bất cứ ác ý gì mong Phá Vân huynh đệ rộng lòng tha thứ.

Hỏa Phá Vân sững sờ, sau đó gật đầu đáp lễ lại.

Mộc Hàn Dật quay người, nhìn Vân Triệt một chút, rồi hơi lắc lắc đầu với hắn, lộ ra ánh mắt áy náy cùng khuyến cáo, sau đó bước chân nặng nề về bên cạnh Mộc Vân Chỉ.

Ba! Ba! Ba!

Hỏa Như Liệt vỗ tay liêm tiếp, sau đó điên cuồng cười to:

- Ha ha ha ha, ta đã sớm nghe nói thế hệ này của quý tông có đệ tử Mộc Hàn Dật thiên phú thực lực đều kinh người tuyệt luân, hôm nay gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền. Trận giao thủ này thật sự cực kỳ đặc sắc, mạo hiểm vạn phần, tuy liệt đồ này của ta thắng, nhưng cũng chỉ thắng miễn cưỡng, thắng hổ thẹn.

- Chắc hẳn vị cao đồ mà Ngâm Tuyết Giới Vương mới thu càng lợi hại hơn, Phá Vân, ngươi cần phải toàn lực ứng đối, ít nhất đừng thua quá khó nhìn, ha ha ha ha.

Mỗi một ý của Hỏa Như Liệt mỗi đều mang theo đắc ý cùng trào phúng, khiến trên dưới Băng Hoàng Thần Tông đều lộ ra sắc mặt giận dữ, nhưng không dám nói gì.

- Tông chủ?

Ánh mắt Mộc Hoán nhìn sang Mộc Huyền Âm.

- Triệt, ngươi lên đi.

Mộc Huyền Âm lạnh lùng lên tiếng, sau đó trầm thấp tăng thêm một câu:

- Tốt xấu gì người ở xa tới là khách, hãy theo ý của Hỏa Tông đi, đừng để hắn thua quá khó nhìn.

Câu nói này, trong nháy mắt để Hỏa Như Liệt kém chút cười ra nước mắt, còn trên dưới Băng Tông thì hai mặt nhìn nhau.

- Dạ.

Vân Triệt lên tiếng, chậm rãi đi lên phía trước Hỏa Phá Vân, cách hắn vừa đúng trăm trượng.

- Mới vừa rồi là bên chúng ta xuất thủ trước, còn lần này ngươi ra tay trước đi.

Trong giọng nói của Vân Triệt mang theo bất đắc dĩ, cho đến bây giờ, hắn đều không hiểu được đến cùng Mộc Huyền Âm có dụng ý gì.

Hỏa Phá Vân vừa muốn cự tuyệt, Hỏa Như Liệt đã cười lớn nói:

- Nếu là cao đồ của Ngâm Tuyết Giới Vương, vậy thì không cần thiết phải khiêm nhượng. Phá Vân, ngươi hãy lĩnh giáo thực lực của cao đồ của Ngâm Tuyết Giới Vương một chút, nhưng ngàn vạn đừng để vi sư mất mặt, ha ha ha ha.

- Dạ.

Tuy thực sự khó mà tiếp nhận việc chủ động xuất thủ với một người mới bước vào Thần Nguyên cảnh cấp một, nhưng lệnh của sư phụ khó cãi.

Lúc này, bên tai của hắn một cũng truyền đến âm thanh của Diễm Vạn Thương:

- Phá Vân, chú ý khống chế tốt huyền lực, vạn nhất thất thủ đả thương hắn, thì lấy tính tình của Mộc Huyền Âm tất nhiên sẽ lập tức mượn cơ hội này làm khó. Trong tình huống này, đây có khả năng là kết quả nàng muốn nhìn thấy nhất.

- Nhưng, cũng không cần quá khinh địch. Có thể trở thành đệ tử thân truyền của Ngâm Tuyết Giới Vương nhất định không tầm thường.

Hỏa Phá Vân hơi gật đầu, nhìn Vân Triệt:

- Cẩn thận.

Hỏa Phá Vân dừng bước lại, đánh ra một chưởng, lập tức một đoàn xích kim hỏa diễm bỗng nhiên ngưng tụ ở trước người Vân Triệt, tách ra hỏa quang bỏng mắt. Theo năm ngón tay của hắn nhẹ thu, cái đoàn kim sắc hỏa diễm vừa mới xuất hiện liền nổ tung ở trong không trung, sau đó bay về phía Vân Triệt.

- Cẩn thận!

Mộc Hoán gấp gáp hô lên.

Đây là tầng ba của Kim Ô Phần Thế lục Viêm Dương bạo nổ, cũng là Kim Ô phần diệt kỹ cơ sở nhất, nhìn khí tức lực lượng của nó, thì có thể thấy Hỏa Phá Vân chỉ dùng chưa đến một phần lực lượng, nhưng Vân Triệt vẫn không có khả năng chống cự được.

Trong nháy mắt, nội tâm của đám người Băng Hoàng Thần Tông níu chặt lại, mà bước chân của Vân Triệt lại không nhúc nhích, chỉ có bàn tay không nhanh không chậm duỗi ra, nghênh đón Kim Ô Liệt Diễm đang đánh tới... Trên bàn tay, lam quang nhấp nhô sáng ngời.

Hô!!

Sóng nhiệt lao nhanh, lúc Kim Ô Viêm mang theo phần diệt chi lực cường đại gần tới trước người Vân Triệt bỗng nhiên bị cắt mở, tán thành hai cỗ từ hai bên trái phải Vân Triệt vọt qua, xông về phía sau Vân Triệt.

Oanh!!

Hỏa diễm nổ tung, tầng băng sau lưng Vân Triệt phóng lên tận trời, cánh tay hắn thả xuống, lam quang trên người cũng biến mất theo.

Ngoại trừ tóc của hắn bị sóng nhiệt làm bay múa, thì lông tóc toàn thân đều vô hại... Thậm chí Kim Ô Viêm còn chưa đụng tới được một sợi tóc của hắn.

- Chiêu thứ nhất.

Vân Triệt bình thản nói.

Mà lúc này, Hỏa Phá Vân ở đối diện hắn lại kinh ngạc ngốc ở nơi đó. Ngay cả Hỏa Như Liệt ở bên cạnh hắn đang chờ xem kịch hay, ý cười trên mặt cũng lập tức cứng lại.

Hỏa Phá Vân cực sợ đả thương nặng Vân Triệt, cho nên lần đầu tiên xuất thủ chỉ dùng lực lượng rất yếu ớt, yếu ớt đến mức Vân Triệt có thể trực tiếp phá được. Còn lam quang cùng hàn băng huyền lực... chỉ để ngụy trang, để mọi người lầm tưởng hắn lấy hàn băng huyền lực tách hỏa diễm ra.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment