Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1077 - Chương 1078: Thiên Cơ Giới?

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1078" class="block_" lang="en">Trang 539# 2

 

 

 

Chương 1078: Thiên Cơ giới?



Hắc Gia giới, Hắc Gia thành.

Không hề nghi ngờ, bởi vì hắn cướp đi Hòa Lâm, hơn nữa trọng thương người trung niên áo đen kia, Hắc Vũ thương hội và thế lực đứng sau nó nhất định đã triển khai đuổi giết hắn. Nhưng sau khi rời khỏi mộc linh bí địa, dưới liên tục cân nhắc, Vân Triệt vẫn lựa chọn quay lại Hắc Gia thành.

Hiện giờ mộc linh châu tới tay, luyện chế kiền khôn ngũ quỳnh đan, cũng chỉ còn lại có cửu tinh phật thần ngọc và hoàng tiên thảo.

Mà làm thành giao dịch tiếng tăm lừng lấy tinh giới hạ vị, Hắc Gia thành tự nhiên là nơi có khả năng lớn nhất tìm được tin tức hoặc tung tích, cho nên hắn lại đi vòng về.

Chỉ có điều hắn đương nhiên không trực tiếp trở về, mà thay đổi bộ quần áo, cũng thay đổi dung mạo, liền ngay cả khí tức huyền lực cũng lấy Lưu quang lôi ẩn đè rất thấp.

Hắc Gia thành vô cùng náo nhiệt, không hề có hiện trạng lạ. Hiển nhiên, chuyện dính dáng đến vương tộc mộc linh, cho dù Hắc Vũ thương hội muốn truy xét đuổi giết, cũng sẽ bí mật tiến hành, tuyệt đối không dám lộ ra bốn phía. Vân Triệt nghênh ngang đi lại trong đó bắt đầu tìm kiếm tin tức về cửu tinh phật thần ngọc và hoàng tiên thảo.

Không đi đại thương hội, Vân Triệt di chuyển trong chốc lát, sau đó ánh mắt tập trung vào một tiệm ven đường quy mô không coi là nhỏ, chủ quán là một lão giả râu tóc bạc phơ, chung quanh người đến người đi, nhưng hắn lại thủy chung khí định thần nhàn, không chút nhúc nhích, rất có dáng vẻ tiên phong đạo cốt.

Trước người của hắn bày đầy đủ loại đồ kỳ quái, phần lớn cũ kỹ, phóng thích ra khí tức hơi cổ xưa.

Luận về hiểu biết rộng rãi, tự nhiên là lão giả đã từng trải qua tang thương. Vân Triệt đi tới, gọn gàng dứt khoát nói:

- Tiền bối, có thể hỏi thăm một tin tức từ chỗ ngươi không?

Ánh mắt lão giả đảo qua trên người hắn, lười biếng nói:

- Nhìn dáng vẻ của ngươi, hẳn là người ngoài đi? Nhắc nhở một chút, ở Hắc Gia thành chúng ta, giá tình báo cũng không thấp, hỏi đi.

Vân Triệt hỏi:

- Vãn bối muốn hỏi, trong Hắc Gia thành này, nơi nào có thể mua được cửu tinh phật thần ngọc?

Vân Triệt vừa nói xong, liền nhìn thấy ánh mắt của lão giả nháy mắt quay lại trên người hắn, sắc mặt cũng trở nên không tốt:

- Tiểu tử, ngươi đang chọc ghẹo ta hả?

- … Tuyệt đối không có ý này.

Vân Triệt lắc đầu.

Lão giả đột nhiên cao giọng lên tám độ:

- Kia chính là đầu óc ngươi bị chập mạch đi!! Cửu tinh phật thần ngọc cần khung đỉnh thần ngọc trải qua tắm rửa quang mang chín loại tinh thần ít nhất chín vạn năm mới có thể hình thành, ở tinh giới thượng vị đều là vật báu vô giá hiếm thấy tới cực điểm! Tinh giới hạ vị biết được tên của nó cũng chưa đến mấy người, thần vật cấp bậc này ngươi lại đến Hắc Gia giới ta tìm, không phải chọc ghẹo ta thì là gì!

Lão giả vốn rất có vẻ tiên phong đạo cốt đột nhiên biến thành nữ nhân chanh chua chửi đổng, thật sự khiến Vân Triệt thất thần một trận… Ừm? Chập mạch là có ý gì?

- Vậy… Hoàng tiên thảo thì sao? Hắc Gia thành có hay không?

Vân Triệt lại hỏi. Tuy rằng vốn ôm hy vọng không lớn, nhưng không nghĩ tới sẽ triệt để như vậy.

“~!@#$%…” Lão giả râu mép trực tiếp kêu lên:

- Cút cút cút cút cút! Đừng chậm trễ lão nhân ta buôn bán!

Vân Triệt lấy ra một vạn tử huyền thạch:

- Lão tiền bối, cảm giác ngươi hiểu biết nhất định cực kỳ uyên bác, có thể thoáng chỉ điểm cho vãn bối nơi nào có thể tìm được cửu tinh phật thần ngọc và hoàng tiên thảo không.

Đối mặt với tử huyền thạch sáng lấp lánh, thần sắc của lão giả bỗng chốc bình tĩnh lại, hắn bất động thanh sắc chụp lấy đống tử huyền thạch, gương mặt, ánh mắt đã hoàn toàn nhẹ nhàng như mây trôi gió thổi, ánh mắt nhìn về phía Vân Triệt tràn đầy khen ngợi:

- Vị công tử này, lão hủ vừa nhìn thấy ngươi, liền biết ngươi đích thị là quý công tử nhà giàu có. Ngươi đã chân thành thỉnh giáo như thế, vậy lão hủ cũng vui lòng cho biết một hai.

Vân Triệt: “…”

- Cửu tinh phật thần ngọc này, đừng nói tinh giới hạ vị chúng ta, cho dù là tinh giới trung vị, đều tuyệt đối tìm không thấy. Chỉ vì mẫu ngọc của nó là khung đỉnh thần ngọc, chỉ có ở vị diện tinh giới thượng vị mới có thể tồn tại. Ngươi đến Hắc Gia thành tìm, quả thật chính là đầu óc chập… Khụ, là không thể thực hiện được. Cho dù ngươi thật sự đi tinh giới thượng vị, cũng khó đó.

- Về phần hoàng tiên thảo này, thần thảo bậc này, nghe nói chỉ xuất hiện ở bí cảnh thượng cổ.

- Bí cảnh thượng cổ?

Chân mày Vân Triệt vừa động.

Lão giả nhất thời tỏ vẻ hoài nghi:

- Tiểu tử, ngươi ngay cả bí cảnh thượng cổ cũng không biết? Ngươi chẳng lẽ… Từ hạ giới tới?

Vân Triệt trừng mắt, sau đó chỉ đành phải thừa nhận:

- Đúng, vãn bối thật sự xuất thân hạ giới, vừa mới tới quý địa không lâu, kính xin tiền bối giải thích nghi hoặc bí cảnh thượng cổ như thế nào.

Vừa nói, Vân Triệt thật “Thức thời” lại lấy ra một vạn tử huyền thạch.

Lão giả nhanh như tia chớp tiếp nhận, sắc mặt vẫn sóng nước chẳng xao:

- Nếu xuất thân từ hạ giới, vậy không kỳ quái. Cái gọi là bí cảnh thượng cổ, đó là tiểu thế giới độc lập từ thời đại chư thần viễn cổ lưu lại.

Lão giả nói như vậy, Vân Triệt đã biết hơn phân nửa.

- Trong thần giới có vô số bí cảnh thượng cổ, có thể trực tiếp nối liền với ngoại giới, có thể tự do ra vào, có lại bởi vì pháp tắc độc lập mà hạn định ví dụ như thời gian, số lượng, cấp bậc huyền lực. Trong thần giới, rất nhiều truyền thừa và dị bảo thượng cổ đều phát hiện ra ở trong bí cảnh, từ khi thời đại chư thần bị tiêu diệt, không có lực lượng nguyên, mỗi một năm đều có một lượng lớn bí cảnh thượng cổ sụp đổ biến mất, cho dù vẫn tồn tại đến nay, các loại bí mật và tài nguyên trong đó đều bị cướp đoạt không sai biệt lắm, hiện giờ, đại đa số bí cảnh bị một vài tông môn cường đại chiếm lấy, sử dụng làm nơi thí luyện.

Vân Triệt chậm rãi gật đầu… Thiên trì bí cảnh của Thiên Kiếm sơn trang ở Thương Phong quốc, thật ra chính là bí cảnh thượng cổ, còn do Tà thần lưu lại.

Lão giả cũng chẳng kiêng dè gì nói:

- Hắc Gia giới ta, hiện giờ còn bảo tồn hai bí cảnh thượng cổ, đều thuộc sở hữu của Hồn Tông. Nói đến bí cảnh thượng cổ, liền không thể không nói đến Thái Sơ thần cảnh, đó chính là nơi mà mười bảy Vương giới thống lĩnh thần giới to lớn đều…

Lời còn chưa dứt, hắn bỗng nhiên im miệng, sau đó khoát tay nói:

- A! Không nghĩ tới lại nói trật rồi, chuyện của vị diện Thái Sơ thần cảnh kia, tiểu tử ngươi thêm một vạn năm nữa đều khó có khả năng biết được. Hoàng tiên thảo mà ngươi hỏi thăm… A đúng, hoàng tiên thảo, ghi chép lại có liên quan đến nó, đều đều cập đến đủ loại bí cảnh thượng cổ, có bí cảnh của tinh giới thượng vị, bí cảnh của tinh giới trung vị, về phần bí cảnh của tinh giới hạ vị liền… A! Dường như chưa từng có! Dù sao ta chưa từng nghe ngoài bí cảnh thượng cổ ra có chỗ nào mọc lên hoàng tiên thảo.

Bí cảnh thượng cổ…

Hoàng tiên thảo sẽ chỉ xuất hiện ở bí cảnh thượng cổ… Đây không thể nghi ngờ là tin tức vô cùng tồi tệ.

Cho dù nó chỉ xuất hiện ở vị diện cấp cao, hoặc một nơi hiểm ác nào đó, cũng có thể thử đi tìm. Mà bí cảnh… Thần giới vô số bí cảnh, quỷ mới biết nơi nào sẽ có hoàng tiên thảo. Hơn nữa đại đa số bí cảnh hiện giờ đều có sở hữu, vốn không có khả năng tùy ý tiến vào, cho dù muốn thử mò kim đáy bể cũng không thể.

Nhìn thấy sắc mặt Vân Triệt thầm tối đi, thân thể lão giả nghiêng tới trước, tỏ vẻ thần bí nói:

- Tiểu tử, nhìn dáng vẻ của ngươi, còn giống như cực kỳ muốn tìm thấy hai vật này. Nể tình ngươi ra tay hào phóng như vậy ta ngược lại có thể chỉ cho ngươi con đường sáng.

Ánh mắt Vân Triệt nhấc lên:

- Xin tiền bối chỉ điểm.

- Thiên Cơ giới!

Lão giả ngưng mắt nói.

- Thiên Cơ giới… Thiên Cơ?

Vân Triệt khẽ lẩm bẩm một tiếng.

- Thiên Cơ giới, là tinh giới nhỏ nhất đông thần vực… A không không, đặt ở toàn bộ thần giới chỉ sợ là nhỏ nhất, trên bản đồ tinh giới này, đại khái cũng chỉ lớn chừng Hắc Gia thành nơi ngươi đang đứng. Nhưng mà, kia chính là một… Tinh giới thượng vị hàng thật giá thật!

Trong mắt Vân Triệt lộ ra ánh sáng kinh ngạc… Trên bản đồ tinh giới chỉ có thể so sánh với một Hắc Gia thành, lại chính là mới có phạm vi ngàn dặm. Lại sẽ là một vị diện tinh giới thượng vị còn nghiền áp cả Ngâm Tuyết giới với Viêm Thần giới!?

- Tuy Thiên Cơ giới nhỏ, nhưng nó không chỉ là tinh giới thượng vị, còn là một tinh giới thượng vị có địa vị cực kỳ ccao, liền ngay cả tứ đại Vương giới, đều có phần tôn trọng Thiên Cơ giới, Đại Giới Vương của tứ đại Vương giới đều thường xuyên tự mình bái phỏng Thiên Cơ giới.

- Tinh giới này tên là Thiên Cơ giới… Chẳng lẽ, người nơi đó, thật sự có thể dòm ngó thiên cơ?

Vân Triệt kinh nghi nói.

Lão giả cười cười:

- Ha ha ha ha, nghe nói vậy, nhưng chuyện của vị diện kia, ta nào có tư cách biết. Nhưng mà, tinh giới mà Thiên Cơ giới mở ra, bất cứ kẻ nào đều có thể đi đến. Ở nơi đó, chỉ cần ngươi giao ra đủ huyền thạch, ngươi có thể mua được bất cứ tin tình báo gì… Ví dụ như, nơi nào có thể tìm được cửu tinh phật thần ngọc và hoàng tiên thảo.

Ánh mắt Vân Triệt vừa động.

- Chỉ có điều, tin tình báo của Thiên Cơ giới, giá có thể đắt đỏ hơn suy nghĩ của ngươi khá xa, nhưng chỉ cần ngươi giao đủ, liền nhất định không khiến cho ngươi thất vọng. Nhưng sau khi mua được tình báo làm như thế nào để có được cửu tinh phật thần ngọc và hoàng tiên thảo, chính là chuyện của bản thân ngươi, vậy cũng nhất định còn khó hơn mua tin tình báo đơn thuần nhiều.

- Thiên Cơ giới phải đi như thế nào?

Vân Triệt không chút do dự hỏi.

Lão giả vừa chỉ:

- Đơn giản! Thành tây có thứ nguyên trạm tinh giới, giao ra đủ huyền thạch, là có thể mở ra thứ nguyên huyền trận đi tới hơn sáu mươi tinh giới, lựa chọn đi tới Sóc Hàn giới, từ thứ nguyên trạm ở Sóc Hàn giới đi tới Khuê Dương giới, lại từ Khuê Dương giới đi tới Thiên Thánh quang giới cực lớn… Sau khi trải qua mười bảy lần chuyển trạm, là có thể đến một tinh giới tên là Thần Hải giới, trung tâm thanh của Thần Hải giới liền có một thứ nguyên huyền trận có thể thẳng đến Thiên Cơ giới. Chỉ có điều tiêu phí cho mười mấy lần thứ nguyên truyền tống này cũng không thấp, người thường táng gia bại sản cũng không đi nổi.

Vân Triệt: “~!@#$%…”

Tuy rằng đề cập đến tròn mười bảy tinh giới chưa bao giờ nghe thấy, nhưng Vân Triệt cứ thế một lần nhớ kỹ:

- Tạ tiền bối chỉ điểm.

Tìm được mục tiêu, Vân Triệt đi thẳng đến thành đông.

Thiên Cơ giới, một tinh giới thượng vị mở cửa. Không biết một trăm triệu tử huyền thạch còn thừa lại trên người có đủ mua được tin tình báo về cửu tinh phật thần ngọc và hoàng tiên thảo hay không.

Vân Triệt bôn ba trong thành thật lâu, một đường hỏi thăm, cuối cùng đi tới thứ nguyên trạm ở thành tây. Lúc tới gần, lại phát hiện rất nhiều người đang từ hướng kia vọt tới, hơn nữa sắc mặt mỗi người đều khó chịu.

Trong lòng Vân Triệt khẽ động, liền bước lên trước ngăn một người lại:

- Vị đại ca này, bên chỗ thứ nguyên trạm kia có phải đã xảy ra chuyện gì không?

Người kia tỏ vẻ buồn bực nói:

- Nếu ngươi muốn đi thứ nguyên trạm mà nói, vậy vẫn nên quay đầu đi. Hình như thứ nguyện trạm đã phong tỏa từ mấy canh giờ trước, bất cứ kẻ nào đều không thể tiến vào. Hơn nữa…

Hắn đè thấp giọng:

- Chung quanh còn có một đám người của Hồn Tông canh chừng, ai vừa tới gần thứ nguyên trạm, sẽ lập tức rơi vào kiểm tra chặt chẽ.

- A, thì ra là thế, cảm tạ đã cho biết.

Vân Triệt vừa nói, trong lòng liền trầm xuống.

Chuyện đêm qua, Hắc Vũ thương hội quả nhiên không có khả năng không có động tĩnh gì. Phong tỏa thứ nguyên trạm, vì không để cho hắn chạy ra khỏi Hắc Gia giới.

Dù sao, Hắc Vũ thương hội biết được hắn đến từ tinh giới khác.

Chẳng lẽ, bọn họ chuẩn bị tìm kiếm mình ở toàn bộ Hắc Gia giới? Tuy nói vì vương tộc mộc linh, nhưng hơi khoa trương chút đi?

Hồn tông, tên đầy đủ là Hắc Hồn thần tông, tông môn chúa tể của Hắc Gia giới, lúc này đã đủ để xác định chính là thế lực sau lưng Hắc Vũ thương hội, là hắn tuyệt đối không thể trêu vào.

Vân Triệt lập tức quay đầu… Thứ nguyên trạm không có khả năng phong tỏa lâu dài, chỉ có thể ở lại trong Hắc Gia thành, chờ đợi đến ngày mở phong tỏa.

Vân Triệt không lại thám thính tin tức về cửu tinh phật thần ngọc và hoàng tiên thảo, giấu kín tài năng, tùy ý di chuyển trong Hắc Gia thành, nhìn thấy một vài món đồ chơi nhỏ khiến cho hắn cảm thấy hứng thú thì tiện tay mua một chút, qua mấy canh giờ, cũng phí không ít huyền thạch.

Khi tới giữa trưa, Vân Triệt đang lo lắng có phải nên kiếm một nơi ở tạm trong thành hay không, bỗng nhiên cảm giác được ở gần đó có một khí tức rất mạnh, ánh mắt hắn lướt qua, nhìn thấy một người toàn thân hắc y đang đi tới một cửa tiệm cách đó không xa, đến chỗ nào, người đi đường đều vội vàng tránh đi, mặt hiện vẻ kinh sợ.

Lúc hắn ta xoay người trên cánh tay trái, rõ ràng lướt qua ấn ký hắc xà… Giống trên người trung niên bị hắn đánh cho tàn phế như đúc.

Người của Hồn tông!?

Vân Triệt nhất thời lưu tâm, sau khi người áo đen kia đi vào cửa tiệm, qua một hồi lâu mới đi ra, rất nhanh đi xa.

Chân mày Vân Triệt khẽ nhíu, sau do dự ngắn ngủi, tiến vào trong cửa tiệm kia.

Một mùi thơm nồng nặc nhất thời đập vào mặt, đây rõ ràng là cửa tiệm hương liệu, các loại mùi thơm lạ lùng hỗn hợp với nhau, hết sức hun người.

Có phần sát phong cảnh chính là, chủ tiệm của tiệm hương liệu này là một nam nhân trung niên tướng mạo đáng khinh.

Tuy rằng Vân Triệt thu liễm tài năng, nhưng trong ăn mặc, với lúc giơ tay nhấc chân vẫn lộ ra vẻ quý khí, ánh mắt chủ tiệm đảo qua, nháy mắt vui vẻ ra mặt, ân cần nói:

- Vị công tử này, đủ loại hương huân hương liệu của cửa tiệm hơn sáu trăm loại, chắc chắn có thứ công tử hợp ý, chậm rãi chọn, không phải lo lắng.

Vân Triệt tiến lên phía trước, hạ giọng:

- Vừa rồi vị khách nhân kia mua gì?

Lúc nói chuyện, năm ngàn tử huyền thạch bị hắn đập tới trước mặt chủ tiệm.

Chân mày chủ tiệm nhảy dựng, chẳng những không thu, ngược lại mặt lộ vẻ sợ hãi:

- Công tử, ngươi… Nhất định là người của đại thương hội hay đại tông môn nào đó đi? Haizzz, ngươi cũng đừng làm khó tiểu nhân, nếu tiểu nhân bán vạn lý truy hồn hương cho người khác, bị Hồn tông biết được mà nói, tiểu nhân nhất định sẽ chết đó.

Chân mày Vân Triệt cau chặt:

- Vạn lý truy hồn hương? Đó là cái gì?

- Hả? Ngươi không biết?

Nhìn dáng vẻ Vân Triệt không giống như giả vờ, chủ tiệm kia sửng sốt.

Vân Triệt nói:

- Hoàn toàn không biết, hơn nữa ta cũng không phải người đến từ đại thương hội đại tông môn gì, mà là người lữ hành phổ thông đến từ bên ngoài. Chính là trùng hợp nhìn thấy người kia khí thế bất phàm, nghĩ đến thứ đồ hắn cố ý đến mua nhất định không tầm thường, cho nên tò mò vào tìm hiểu một phen.

Một lần nữa đánh giá Vân Triệt một phen, chủ tiệm tin, vẻ kinh hoảng trên mặt mất đi, đồng thời lấy tốc độ nhanh như tia chớp thu năm ngàn tử huyền thạch vào trong túi:

- A, thì ra là thế… Ngươi nhìn qua đúng là không giống người của Hắc Gia giới. Chỉ có điều công tử phải thất vọng, vạn lý truy hồn hương này, ta sẽ không, cũng không dám bán cho bất cứ kẻ nào ngoại trừ Hồn tông.

- Vạn lý truy hồn hương mà ngươi nói rốt cuộc là thứ gì?

Vân Triệt nghi vấn nói, không biết vì sao, trong lòng hắn dâng lên cảm giác không yên mãnh liệt.

Trên mặt chủ tiệm hiện lên vẻ đắc ý:

- Đương nhiên là món đồ cực kỳ khó lường. Thứ này muốn nguyên liệu rất sang quý, mà trên dưới toàn bộ Hắc Gia giới, trước mắt cũng chỉ có mình ta làm ra được. Hồn tông sẽ định kỳ đưa nguyên liệu đến, mười ngày sau đó lại đến lấy vạn lý truy hồn hương đi, tuy rằng bị Hồn tông cấm bán cho bất kỳ người nào khác, nhưng tiểu điếm của ta đây coi như nhận được bảo vệ của Hồn tông.

- Vạn lý truy hồn hương có tác dụng gì?

Chân mày Vân Triệt càng nhíu chặt hơn.

Chủ tiệm nói:

- Đương nhiên có tác dụng truy tung. Vạn lý truy hồn hương này vô sắc vô vị không có khí tức, tuyệt đối sẽ không bị người phát giác, nhưng mà lại có một huyền thú tên là “Xích vĩ điêu” cực kỳ mẫn cảm với loại hương vị này.

- Như thế, bôi vạn lý truy hồn hương lên trên bảo vật quý trọng, hoặc trên người phạm nhân, huyền thú, lỡ như chúng nó thất lạc, chạy trốn hoặc bị cướp đi, liền có thể lập tức dùng xích vĩ điêu đến truy tung, cam đoan tuyệt đối không có…

- Ngươi nói cái gì… Ngươi nói cái gì!!??

Lời chủ tiệm còn chưa dứt, cả người đã đột nhiên bị túm cổ lên. Hắn có tu vi Quân Huyền cảnh, nhưng ở dưới bàn tay của Vân Triệt lại không hề có chút lực phản kháng nào, ánh mắt trừng lớn lộ ra sợ hãi và không giải thích được thật sâu:

- Ngươi… Ngươi làm cái gì…

Khí tức toàn thân Vân Triệt đại loạn, lạnh cả sống lưng, cánh tay hắn đang túm lấy chủ tiệm kịch liệt run rẩy, tròng mắt kịch liệt co rút lại phóng đại:

- Vạn lý truy hồn hương… Có thể kéo dài bao lâu? Có thể truy tung bao xa… Có phải vượt qua hai ngàn dặm không?!

- Công tử… Có chuyện gì… Từ từ nói…

- Trả lời vấn đề của ta!!

Vân Triệt giận dữ hét.

Miệng chủ tiệm há lớn, thống khổ nói:

- Cái tên vạn lý truy hồn… Không phải… Nói giỡn đâu… Huống chi… Hai ngàn dặm… Phải ít nhất… Bốn ngày bốn đêm… Mới có thể tiêu tán…

Rầm!!

Chủ tiệm bị hung hăng nện trên mặt đất, sống chết không biết, Vân Triệt đã phóng lên cao, giống như điên lao về phía thành nam.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment