Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1148 - Chương 1149: Tinh Thần Nguyệt Thần

. ._575__1" class="block_" lang="en">Trang 575# 1

 

 

 

Chương 1149: Tinh Thần Nguyệt Thần



Trụ Thiên Thần Đế đã đến, phía sau là chúng thủ hộ giả và phán quyết giả, bầu không khí phong thần đài cũng ngưng kết lại, không người nào phát ra một âm thanh, tất cả ánh mắt đều tập trung ở trên người Trụ Thiên thần đế.

Là một trong tứ đại thần đế đông thần vực, nhân vật đứng ở tầng tối cao của hỗn độn, vốn nên uy lăng dưới vòm trời, khí thế như thần tiên giáng xuống. Nhưng Trụ Thiên thần đế nhìn thế nào cũng chỉ là một người cao tuổi, tướng mạo hiền lành, cho dù là khí chất hay tướng mạo đều bình thường đến không thể bình thường hơn. Cho dù kẻ nào ở trên đường nhìn thấy hắn, cũng tuyệt đối sẽ không nhìn lại lần thứ hai, tướng mạo cũng sẽ vừa liếc nhìn liền quên.

Như thế nào là phủi sạch hồng trần, phản phác quy chân. Có lẽ ở trên người Trụ Thiên thần đế chính là câu trả lời chính xác nhất.

Tuy Trụ Thiên thần đế không phải người mạnh nhất trong tứ đại thần đế đông thần vực, nhưng hắn là người được kính trọng nhất. Tiên tổ Trụ Thiên được Trụ Thiên châu nhận chủ, sau khi quy tiên Trụ Thiên châu vẫn đời đời thủ hộ Trụ Thiên thần giới, Trụ Thiên thần giới thủy chung tuân theo chính đạo là một trong những nguyên nhân trọng yếu nhất.

Trụ Thiên giới tồn tại vô số năm, phán quyết giả chế tài vô số ác đồ thần giới, cứu vớt vô số tinh giới, không biết được bao nhiêu sinh linh đời đời kiếp kiếp nhớ ơn triều bái. Nếu như ở trong mắt chúng sinh linh, đông thần vực chỉ có một thánh địa, kia nhất định là Trụ Thiên thần giới không thể nghi ngờ.

Nếu như tam đại vương giới khác -- Phạm Đế thần giới, Tinh Thần giới, Nguyệt Thần giới bị người đối địch, chúng sinh đông thần vực cơ bản sẽ chỉ xem náo nhiệt, tận lực trốn tránh. Nhưng nếu ai dám đối địch Trụ Thiên thần giới, nhất định sẽ dẫn phát vô số người tức giận, tính chất của nó đâu chỉ là làm trái thiên đạo.

Cho nên, phong thần đài tĩnh lặng, tất cả mọi người nghiêm nghị, cũng không phải xuất phát từ việc sợ hãi Trụ Thiên thần đế, mà nhiều hơn chính là kính trọng.

Trụ Thiên thần đế ngẩng đầu lên, mỉm cười nói:

- Khách quý đã đến, còn xin hiện thân gặp nhau.

- Ha ha ha ha!

Giọng nói của Trụ Thiên thần đế vừa dứt, một tiếng cười to chấn không truyền đến, trong tiếng cười lớn, gió mây trên không trung khuấy động, một đường tinh mang cực kỳ chói mắt chói lọi lên, như tinh thần hàng thế.

- Hừ!

Một bên khác lại đồng thời vang lên tiếng hừ lạnh, trời xanh tách ra, một vòng quang mang không quá chói mắt nhưng thánh khiết hạ xuống giữa trời, như trăng sáng lên cao.

Một vì sao một vầng trăng, trong nháy mắt thôn phệ tất cả xán lạn, khiến tất cả ánh sáng trong thế gian biến thành ảm đạm dưới quang mang do trăng sao giao thoa.

- Đây là...

- Tinh Thần giới và Nguyệt Thần giới đến!!

Bên trong quang mang trăng sao có hai người chậm rãi đi ra. Người bên trong tinh mang đi ra là vóc người khá cao lớn, hình dáng trung niên, trên mặt hơi chút ý cười, ánh mắt như hàn tinh, để cho người ta không dám nhìn thẳng dù chỉ khoảnh khắc.

Chúa tể Tinh Thần giới, một trong tứ đại thần đế đông thần vực -- Tinh Thần đế!

Người đi ra từ bên trong Nguyệt mang nhìn qua trẻ tuổi hơn nhiều, tướng mạo rất là anh tuấn, thần thái giống như ngang bằng với thiên đạo kia khiến cho người ta vô cùng kính sợ, nhưng không mất một chút ôn hòa nào.

Chúa tể Nguyệt Thần giới, một trong tứ đại thần đế đông thần vực -- Nguyệt Thần đế!

Hai đại thần đế xuất hiện trong cùng một nháy mắt, hiển nhiên là có ý đối chọi gay gắt.

Mà xưa nay Tinh Thần giới với Nguyệt Thần giới luôn bất hòa, trong đông thần vực không ai không biết.

Nhất là lời đồn xấu ba mươi mấy năm trước ở Nguyệt Thần giới, với chuyện Thiên Lang của Tinh Thần giới vẫn lạc, càng làm cho quan hệ giữa hai giới trở nên căng thẳng. Nếu không phải lần này có"Đại sự liên quan đến tương lai đông thần vực", sự tình liên quan trọng đại lại thêm Trụ Thiên giới điều hòa ở giữa, hai giới nhất định sẽ không xuất hiện ở cùng một chỗ, chứ đừng nói chi là phải ngồi cùng bàn.

Sau khi mọi người ở đây nhìn thấy Nguyệt Thần Đế, kính sợ thật nhiều, tự nhiên đều không khỏi nghĩ đến"Lời đồn xấu" kia. Năm đó, hôn lễ của hắn và Nguyệt Vô Cấu có được"Vô Cấu thần thể" thanh thế cực lớn, ngay cả giới bên ngoài đông thần vực đều biết, nhưng tràng diện càng lớn,"Lời đồn xấu" phía sau cũng càng thảm liệt.

Nguyệt Vô Cấu biến mất, sau đó nàng mất đi nguyên âm trở về, đường đường là Nguyệt Thần đế, lại phải chịu đựng nhục nhã mà nam nhân phổ thông đều không thể nhịn, trở thành trò cười cho toàn bộ đông thần vực...

Bây giờ mới đi qua ba mươi mấy năm ngắn ngủi, tự nhiên không thể khiến người ta quên lãng. Mà cũng mới đi qua ba mươi mấy năm ngắn ngủi, các đại tinh giới lại nhận được thiệp mời đại hôn của hắn, phạm vi tinh giới được mời còn hơn xa năm đó, trong lúc nhất thời đã dẫn phát vô số suy đoán.

Mà trên thiệp mời viết rõ rõ ràng ràng, thời hạn Nguyệt Thần đế tân hôn chính là sau khi đại hội huyền thần diễn ra.

Cách hiện tại chỉ còn gần hai tháng ngắn ngủi, nhưng đến nay không có người nào biết thê tử"Tân hôn" lần này của hắn rốt cuộc là nhân vật thế nào.

Tinh Thần đế và Nguyệt Thần đế, lại là hai đại thần đế giáng lâm. Bầu không khí phong thần đài càng đóng băng lại, không người nào dám thở mạnh một cái.

Bao năm qua đại hội huyền thần vẫn luôn là việc quan trọng nhất huyền đạo của đông thần vực, nhưng bởi vì tứ đại Vương giới không được phép tham gia, cho nên ngoại trừ Trụ Thiên giới chủ trì đại hội huyền thần, tam đại Vương giới khác nhiều lắm chỉ cử một số trưởng lão, nhân vật cấp cung chủ mang một đám đệ tử trẻ tuổi đến, tồn tại như Tinh Thần, Nguyệt Thần rất ít khi xuất hiện, chớ đừng nói chi là ba thần đế.

Ngày hôm nay bốn Thần Đế đã có ba người đến, người đứng đầu bốn đại thần đế Phạm Thiên thần đế cũng vô cùng có khả năng đã đến -- nhất định sự tình hôm nay vô cùng trọng đại. Ý nghĩa của lần đại hội huyền thần này cũng không thể nghi ngờ xa xa không giống như dự đoán của bọn họ.

Lòng của mỗi người cũng bắt đầu có thêm hưng phấn và ngưng trọng. Có thể tham dự loại đại sự này, có thể tận mắt thấy bốn vị thần đế tề tựu, đây là vinh hạnh bực nào!

Tinh Thần đế và Nguyệt Thần đế cùng chào hỏi Trụ Thiên thần đế, nhẹ nhàng ngồi xuống nhưng không nói chuyện với nhau, ngay cả ánh mắt va chạm cũng không có, hoàn toàn coi đối phương như không tồn tại.

Nhưng quang mang tinh nguyệt ở trên không lại chưa hề tán đi, vô số bóng dáng xuất hiện từ trong đó, chia ra không tiếng động ngồi xuống. Mà mấy người giống như thủ hộ giả và phán quyết giả của Trụ Thiên thần giới, khí tràng khủng bố, để mọi người nhìn chăm chú một cái nháy mắt cũng cảm thấy toàn thân lạnh như băng.

Những huyền giả chưa bao giờ chân chính gặp được người của Vương giới, cũng ở trong hôm nay biết được Vương giới là tồn tại kinh khủng hạng gì. Không chỉ là tứ đại thần đế, mà ngay cả người liên quan đến hai chữ"Vương giới" đều là quái vật không cách nào lý giải.

- Mấy người ngồi bên cạnh và sau lưng Tinh thần đế kia... Chẳng lẽ chính là... Tinh Thần trong truyền thuyết?

Một tên đệ tử Băng Hoàng lớn tuổi hỏi, lúc hắn nói chuyện mang theo sự run rẩy. Bởi vì vừa rồi hắn chỉ tùy tiện nhìn bên kia một vài lần, trong lòng liền nảy sinh một cảm giác như rơi vào vực sâu, khiến máu toàn thân hắn chảy ngược, không ngừng run rẩy.

Mộc Hoán Chi gật đầu, hạ thấp giọng nói đến mức cực thấp:

- Không sai. Mười hai Tinh Thần và mười hai Nguyệt Thần thế mà lại chia ra có bốn người tới, đây là chuyện trước kia chưa từng có.

- Không, tính cả Tinh Thần đế, có ngũ đại Tinh Thần.

Mộc Băng Vân nói.

Tinh Thần đế cũng là một trong mười hai tinh thần của Tinh Thần giới, thừa nhận lực lượng [Thiên Khôi tinh thần], mà hắn đã là Tinh Thần Đại Đế, tự nhiên không thể nghi ngờ là tồn tại mạnh nhất bên trong mười hại tinh thần.

Mười hai tinh thần của Tinh Thần giới tuyệt đối ngang ngửa với"Chân thần" tồn tại vô thượng ở đông thần vực, các ngõ ngách đông thần vực đều có truyền thuyết liên quan tới bọn họ, mà mỗi một truyền thuyết đều là thần thoại chân chính.

Mà ở trước cấp bậc tồn tại chân chính này, những huyền giả đỉnh cấp ở các tinh giới cũng run rẩy sợ hãi trong lòng, không có mấy người dám nhìn thẳng. Nhưng đôi mắt đẹp của Mộc Băng Vân lại bình tĩnh nhìn hồi lâu, mới thu hồi ánh mắt nhẹ than một tiếng:

- Thiên Sát Tinh Thần chưa đến.

Nhưng chuyện đã không quan trọng nữa rồi, dù sao Vân Triệt đã...

Mộc Hoán Chi không nghi ngờ gì, cười ha hả nói:

- Ồ? Chẳng lẽ Băng Vân muốn gặp Mạt Lỵ công chúa trong truyền thuyết kia một lần ư? Thiên Sát tinh thần chưa đến, nhưng Thiên Độc tinh thần lại tới rồi. Không hổ là một trong hai đại tinh thần đáng sợ nhất, đứng xa xa cũng khiến cho lòng người sinh ra sự sợ hãi.

Mộc Băng Vân liếc nhìn Thiên Độc tinh thần mà Mộc Hoán Chi nói tới một chút, nhưng lại lập tức dời ánh mắt đi.

Phía sau chỗ ngồi của Tinh Thần đế có một nữ tử cao gầy ngạo nghễ đang đứng, một thân váy lụa màu bích lục, gần như xuyên thấu, ngọc thể kiều mị như ẩn như hiện. Áo trên cánh tay và hai vai hoàn toàn trong suốt, làn da tinh tế, tay trắng như ngọc.

Trước ngực là hai cặp núi cao ngất, chỉ có một tầng lụa mỏng thoáng quấn lấy, hơn một phân nửa run rẩy lộ ra ngoài, trong trắng như tuyết mang theo một khe rãnh thật sâu, khiến cho người ta thèm nhỏ dãi.

Dưới thân là váy lụa lưu động u quang màu bích lục, lại ngắn đến mức kinh người, chân váy khó khăn lắm mới che được đến đùi của nàng, cặp đùi thon dài gần như trần trụi lộ ra bên ngoài, thon dài trơn nhẵn, da trắng như tuyết, khiến cho người ta không nhịn được muốn xông lên ôm lấy liếm láp.

Không biết có bao nhiêu ánh mắt rơi vào trên người nữ tử, như bị nam châm hấp dẫn, không cách nào dời đi, huyết dịch toàn thân lập tức bị thiêu đốt, sôi trào điên cuồng xông lên đỉnh, thậm chí trong ánh mắt đờ đẫn miệng chảy nước miếng, gần như quên mất nơi này là phong thần đài, điên cuồng nảy sinh ý nghĩ liều lĩnh xông lên, đè nàng ở dưới người hung hăng chà đạp.

Nữ tử kia không hề có chút kinh dị nào, mặc cho ngọc thể của mình bị những ánh mắt trần trụi từ bốn phía kia nhìn chăm chú, nàng chỉ khẽ mím môi đỏ mọng giống như cười mà không phải cười, giống như đóa phù dung trong nước, mặt mày hiện lên vẻ kiều mị.

Tất cả đệ tử Ngâm Tuyết giới, Viêm Thần giới đi theo hễ là ánh mắt chạm đến nàng, đều si ngốc ở đó, sắc mặt phiếm hồng giống như mất hồn. Nhưng ngay lập tức trong lòng của bọn họ đột nhiên vang lên một tiếng quát lớn:

- Không nên nhìn nàng!

Bên trên phong thần đài, vô số huyền giả trẻ tuổi như bị sét đánh, đột nhiên dời ánh mắt đi chỗ khác, trong lòng ngạc nhiên, không dám tiếp tục nhìn nữ tử mặc quần màu lục kia một chút.

- Sư... Sư tôn, nàng... Nàng là?

Một đệ tử Phượng Hoàng Tông đầu đầy mồ hôi, lòng còn sợ hãi nói.

- Nàng chính là Thiên Độc tinh thần.

Một vị trưởng lão Phượng Hoàng thấp giọng nói.

- Cái... Cái gì? Nàng... Nàng là...

Chúng đệ tử Viêm Thần giới đều kinh hãi trong lòng, hung hăng hít một hơi khí lạnh.

Nữ tử này ăn mặc còn lộ liễu hơn nữ tử phong trần, yêu mị hơn cả ma quỷ yêu cơ câu người, lại là một trong hai đại tinh thần đáng sợ nhất trong mười hai tinh thần.

Trong truyền thuyết kia có thể trong một cái nhăn mày một nụ cười có thể độc sát một tinh giới, được gọi là thiên độc ác ma --"Địa ngục man đà la" -- Ngục La!

- Vậy... Bên cạnh Thiên Độc tinh thần chính là... Tiên nữ kia, cũng là tinh thần?

Tên đệ tử Phượng Hoàng kia lại nhỏ giọng hỏi.

Ngục La cúi đầu xuống, thản nhiên thưởng thức ngón tay ngọc của mình, giống như đều không hề quan tâm đến tất cả những chuyện này một chút nào, nhưng nàng cũng không đoạt đi tất cả phong hoa bên người.

Ngay tại phía bên phải của nàng là một nữ tử tuyệt sắc như thần nữ trên trời, nàng không có quyến rũ câu tâm như Ngục La, nhưng dung nhan tuyệt mỹ không vướng bụi trần, hơn nữa còn hơn xa Ngục La, chỉ có điều gương mặt vô cùng tinh xảo này lại tràn đầy lạnh lùng, một đôi mắt đẹp không có chút tình cảm nào.

Thân hình của nàng cũng cao gầy thon dài giống như Ngục La vậy, mái tóc màu đen dài đến eo, trầm tĩnh như nữ nhân chưa lập gia đình. Nhất là nàng lại mặc một cái váy dài màu phấn hồng, càng tăng thêm linh khí lại nhiều hơn một phần... Đáng yêu? Đứng bên cạnh Ngục La có thể nói là một tiên một yêu, để không ít huyền giả như gặp tiên nữ hạ phàm, sau khi kinh diễm, trong lòng lại nổi lên sự tự ti mặc cảm, mơ màng bay bay.

Trưởng lão Phượng Hoàng kia bỗng nhiên lại nhàn nhạt cười một tiếng:

- Có thể đứng ngang hàng cùng Thiên Độc tinh thần, tự nhiên là tinh thần. Nhưng mà hắn cũng không phải là tiên nữ, hắn là... Thiên Yêu tinh thần!

- A...

Chúng đệ tử Phượng Hoàng trợn mắt hốc mồm, yết hầu giật giật, im ắng thật lâu.

Thiên Yêu tinh thần...

Chỉ cần từng nghe truyền thuyết về mười hai tinh thần đều biết rõ, Thiên Yêu tinh thần"Tường vi", là một... Nam nhân!

- Thiên Yêu tinh thần là người có tinh thần lực mạnh nhất bên trong mười hai tinh thần, chỉ cần hắn nguyện ý, chỉ liếc mắt một cái là có thể biến các ngươi thành ngu ngốc, đừng nhìn nhiều đụng xui xẻo.

- Vâng.

Chúng đệ tử Phượng Hoàng đều cúi thấp đầu thật sâu, ngay cả những tinh thần khác cũng không dám nhìn nhiều một chút. Bọn hắn đã rõ ràng đó là tồn tại mà bọn họ không thể lý giải.

- Bên trái Thiên Độc tinh thần, người này thoáng nhìn là người ốm tong teo kia, nhưng hắn lại là người có lực lượng thân thể cường đại nhất bên trong mười hai tinh thần, [Thiên Cương tinh thần] Thần Hổ.

- Mà lão giả ngồi bên cạnh Tinh Thần đế là [Thiên Nguyên tinh thần] Đồ Mi, ở bên trong mười hai tinh thần có tuổi đời lớn nhất, đã bốn vạn tuổi rồi. Hắn là trí giả Tinh Thần giới, năm đó Tinh Thần đế chưa kế thừa lực lượng tinh thần, hắn còn là sư phụ huyền đạo của Tinh Thần đế, cho nên Tinh Thần đế cực kỳ kính trọng hắn. Hắn cũng là một người duy nhất có tư cách ngồi ngang hàng với Tinh Thần đế.

Bên trong phong thần đài, chúng trưởng bối hoặc truyền âm, hoặc thấp giọng giới thiệu cho đám hậu bối.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment