Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1724 - Chương 1816. Lựa Chọn Của Thần Đế

Chương 1816. Lựa chọn của Thần Đế
Chương 1816. Lựa chọn của Thần Đế

Tử Vi Đế tạm dừng, hai mắt hiện lên ánh tím, huyền khí quanh thân gợn gợn, đã chuẩn bị để liều mạng: “Dù hôm nay hai người bọn ta có táng thân nơi đây, cũng tuyệt không đồng ý! Lúc Ma Chủ và Tây Vực giao chiến, hai giới Tử Vi và Hiên Viên chắc chắn sẽ là lưỡi dao sắc bén kề sau lưng Ma chủ!”

“Được.” Vân Triệt hờ hững trả lời, sau đó quay mặt đi: “Vậy các ngươi chết hết đi.”

“Làm thịt bọn họ, sau đó giết Hiên Viên và Tử Vi.”

Vân Triệt ra lệnh một tiếng, ba Diêm Tổ không chút lưỡng lự, lập tức xông ra như ba con chó điên. Ba móng quỷ hắc ám xé mở ba cái Ma Uyên đen kịt, phong tỏa mỗi không gian xung quanh hai Thần Đế.

Nằm mơ cũng không nghĩ tới Vân Triệt lại trực tiếp ra sát lệnh, hai Thần Đế đang ngây ra lập tức bị ép vào lĩnh vực hắc ám do ba Diêm Tổ xé ra. Diêm Thiên Hưu và các Diêm Ma khác cũng động theo, sức mạnh Diêm Quỷ bùng nổ mãnh liệt, dệt thành một cái ma võng nuốt hết thảy ánh sáng, khi phô ra đủ để khiến hai Thần Đế không thể chạy ra khỏi lĩnh vực bị phong tỏa.

Kiếm Vực và Tử Mang đồng thời nổ ra, nhưng hai đại Thần Đế này phải đối mặt với ba Diêm Tổ và sức mạnh của một đám Diêm Đế Diêm Ma, lại thêm hai Phạm Tổ, Thiên Diệp Ảnh Nhi, Cổ Chúc, Vân Triệt, Thiên Lang… chưa ra tay, cùng với Thương Thích Thiên mới vừa phản chiến, vừa bắt đầu liền bị phong kín đường đào tẩu, nên lúc này bọn họ đang phải đối mặt với tuyệt cảnh chân chính.

Bọn họ cố gắng giữ lĩnh vực, hàm răng cắn chặt. Hiên Viên Đế không thể giữ vững bình tĩnh nữa, giọng hắn trầm xuống: “Ma Chủ, bọn ta đã lui vạn bước, ngươi muốn... cá chết lưới rách thật sao?”

Tin Hôi Tẫn Long Thần chết thảm đã bị truyền xa, không thể nghi ngờ là cơn giận và sự trả thù của Long Thần Giới sắp tới. Dưới tình huống như vậy, bọn họ vững tin rằng Vân Triệt nhất định sẽ không muốn có thêm hai cường địch, nên họ có đầy đủ niềm tin khi “đàm phán” với Vân Triệt.

Lại không ngờ rằng…

Bọn họ còn chưa nghe thấy Vân Triệt trả lời, bên tai đã truyền tới một tiếng cười to.

“Ha ha ha ha… ha ha ha ha ha ha!”

Người cười to rõ ràng là Thương Thích Thiên. Các cơ trên mặt hắn run rẩy điên cuồng. Hắn cười ngặt nghẽo, giống như là thấy được cảnh mắc cười nhất trên đời.

“Thương Thích Thiên!” Cảm giác ngột ngạt và lo lắng vô tận hóa thành cơn phẫn nộ, Tử Vi Đế cắn răng nghiến lợi nói: “Con chó điên khuất mình bỏ nghĩa như ngươi… còn có mặt mũi cười được nữa!”

“Ha… ha ha ha… ha ha ha ha!” Thương Thích Thiên tay vỗ ngực, ngửa tới ngửa lui, phải một lúc lâu sau mới dừng cười được. Hắn không nhanh không chậm chuyển mắt, nhìn hai đế Hiên Viên, Tử Vi với ánh mắt gần như là thương hại: “Hay cho một cái thà chết không chịu khuất phục, hay cho một cái ngông nghênh kiên cường, ai da da.”

Thương Thích Thiên lúc lắc cái đầu, miệng chậm rãi cong lên một độ cong tràn đầy chế nhạo: “Hiên Viên, Tử Vi, dù sao cũng làm Thần Đế hơn hai vạn năm rồi, đầu óc các ngươi sẽ không mục rữa đến mức mất trí nhớ đấy chứ?! Sẽ không mau quên việc năm đó ai cứu Thần Giới này, cùng với năm đó khi Ma Chủ bị chư giới truy sát, bộ mặt của các ngươi như thế nào chứ?!”

Sắc mặc của Hiên Viên Đế và Tử Vi Đế đồng thời khẽ biến.

“Bộ dạng ‘bất khuất’, ‘kiên cường’ này của các ngươi hù được lũ ngu dân ti tiện thì cũng được thôi, nhưng ở trước mặt Ma Chủ… các ngươi chắc chắn là mấy tên hề hài hước và đáng xấu hổ nhất trên đời này! Ha ha ha ha ha ha!”

“À không không không không!” Thương Thích Thiên vừa cười lớn vừa nói tiếp: “Chân tướng việc Ma Chủ cứu thế năm đó, bây giờ cơ bản là mọi người trong Nam Thần Vực đều biết cả. Có khi trong mắt mấy ngu dân kia, bộ dạng này của các ngươi cũng giống tên hề cả thôi! Lại còn mưu toan đàm phán với Ma Chủ, các ngươi lấy thể diện ở đâu ra thế… Ha ha ha ha!”

“Thương… Thích… Thiên!” Hiên Viên Đế và Tử Vi Đế sắp cắn nát răng, giọng run run, hai mắt đầy phẫn nộ… Nhưng, không hề nghi ngờ, từng câu từng chữ trong lời của Thương Thích Thiên giống như châm độc xuyên hồn.

Chân tướng năm đó, vì sao Thần Đế phải giấu đi. Sau khi sức mạnh hắc ám của Vân Triệt bị bại lộ, bọn họ cũng vì nguyên nhân đó nên mới muốn loại trừ… ép người vừa cứu thế này vào đường cùng, còn hủy diệt tinh cầu mẹ của hắn, hủy diệt mọi thứ của hắn.

Về mặt nhân tính, một vạn câu vong ân phụ nghĩa cũng không đủ để miêu tả hành vi đó… Bọn họ tự biết điểm này. Cho nên, đáng buồn là họ không cách nào phản bác lại lời của Thương Thích Thiên. Trước mặt Vân Triệt, đúng là bọn họ không có tư cách gì để bàn luận về thể diện và tôn nghiêm.

Lúc này nghĩ tới, sự “ngông nghênh” và “bất khuất” của họ đúng là khôi hài, nực cười thật sự.

Vân Triệt trực tiếp quay lưng lại, chẳng thèm nhìn Hiên Viên Đế và Tử Vi Đế nữa, chỉ để lại một chữ vô cùng lạnh lùng: “Giết!”

Ra lệnh một tiếng, nét mặt ba Diêm Tổ càng dữ tợn, áp lực của Hiên Viên Đế và Tử Vi Đế đột nhiên tăng lên.

Lúc này, Thương Thích Thiên lại mở miệng lần nữa. Hắn thưởng thức vẻ mặt vô cùng xấu xí của hai Thần Đế, chậm rì rì nói: “Hiên Viên Đế, Tử Vi Đế, hai người các ngươi cũng lớn tuổi, tai cũng sắp điếc rồi, chắc là không nghe rõ lời nhắc nhở của bản vương lúc trước. Bản vương cũng không ngại nhắc lại cho các ngươi nghe.”

“Trở thành kẻ thù của Long Thần Giới, trong tương lai, kết quả tệ nhất nhiều lắm cũng chỉ là các ngươi bị Long Thần Giới phế bỏ đế vị và tu vi, lưu lại lạc ấn trọng tội cho nhất mạch của các ngươi. Để duy trì vỏ ngoài chính đạo của bọn họ, kiểu gì cũng không tới mức diệt giới được.”

“Mà cái thứ gọi là ô danh, có vô số phương pháp, vô số thời gian để chậm rãi rửa sạch. Huyết mạch có xuống dốc chừng nào, chỉ cần Thần Di chi lực vẫn còn, sẽ luôn có lúc để tỏa sáng trở lại.”

“Nhưng nếu trở thành kẻ thù của Ma chủ…” Thương Thích Thiên giơ tay lên, ngón út buông thõng xuống: “Nếu mắt già của các ngươi còn chưa mù, thì phải nhìn kết cục của Nam Minh cho kĩ.”
Hết chương 1816.
Bình Luận (0)
Comment