Bởi vì chỉ cần cho những người “chính đạo” đó một lý do đủ để trấn an, thuyết phục cái gọi là niềm tin, tôn nghiêm và tâm chính đạo của bọn họ là đủ rồi.
Tội ác bị che dấu của Nam Minh Thần Giới dần dần bị phơi bày, từng bước bị khuếch trương phóng đại, trở thành không giết không thể dẹp yên cơn phẫn nộ của quần chúng, không diệt thì không hợp đạo trời.
Hình tượng “báo thù”, “người bị hại”, “cứu thế”, “mọi người đều mắc nợ” của Vân Triệt lần lượt tăng thêm, lặng lẽ đè ép việc hắn dẫn dắt Ma tộc gây nên tai họa địa ngục tại Thần Giới.
Mà ba giới Thương Lan, Hiên Viên và Tử Vi bị vạn người chế giễu bắt đầu từng chút một chuyển hướng thành hình tượng “người tỉnh ngộ”, “suy nghĩ vì sinh linh trên Nam Vực”.
Còn trong mắt người ngoài chưa bị vùi lấp bởi mấy thứ này, sự thay đổi nhận thức như vậy thật sự là không thể tưởng tượng được, vô cùng buồn cười nhưng lại thật sự đang xảy ra ở Nam Thần Vực.
Mà hậu quả của sự thay đổi này là lòng phản kháng yếu ớt lo sợ của Nam Thần Vực lặng yên mà tan rã.
Nam Thần Vực, Thập Phương Thương Lan Giới.
Người kế thừa của thần ở Thập Phương Thương Lan Giới được gọi là Hải Thần, lực lượng phóng ra cũng là màu xanh lam, nhưng thuộc tính huyền lực cũng không phải là nước mà là một loại thuộc tính đặc biệt gọi là “Thương Lan Thần Lực”, lúc sử dụng sẽ như ngọn sóng xanh biếc cuồn cuộn, khuấy động ngàn dặm, bao phủ cả trời đất khắp nơi cho nên được gọi như vậy.
Thập Phương Thương Lan Giới lúc này nghênh đón một ngày vô cùng đặc biệt… nói trắng ra là một ngày sỉ nhục nhất.
Kết giới ở trung tâm Thương Lan Thần Vực thu lại, cửa chính mở rộng, tất cả Hải Thần tự mình đứng thẳng hai bên, theo động tác của Thương Thích Thiên quỳ gối trên mặt đất, nghênh đón bóng dáng mà cả người sát khí quấn quanh phía trước đang từ từ đi tới kia.
Một nửa Hải Thần và Thương Lan Thần Vệ phía sau đều im lặng cắn chặt răng, cả người run rẩy nhè nhẹ.
Thân là nền tảng của Thương Lan, bọn họ lại quỳ xuống ở Thần Vực của chính mình nghênh đón Ma tộc ngày xưa sẽ bị chán ghét đánh đuổi, giờ đang gây tai họa hỗn loạn cho Nam Thần Vực.
Đây là sỉ nhục lớn cỡ nào! Là trò cười lớn cỡ nào!
Nhưng cố tình loại sỉ nhục này lại không xuất hiện chút nào trên gương mặt Đế Thương Lan của bọn họ, hắn vì nghênh đón Vân Triệt mà tự mình giám sát chuẩn bị nghi thức nghênh đón đầy khí thế to lớn này, lúc Vân Triệt đến, hắn còn là người dẫn đầu quỳ xuống đất nghênh đón, trên mặt hiện ra kích động không hề có chút giả dối nào.
“Giới Vương Thương Thích Thiên của Thập Phương Thương Lan Giới cung nghênh Ma Chủ đại giá. Cung thỉnh Ma chủ lấy hắc ám ma quang vô thượng vẩy khắp Thương Lan này.”
Âm thanh của Thương Thích Thiên mênh mông cuồn cuộn, từng chữ vang trời. Chẳng những không hề có chút khuất nhục không cam lòng nào mà còn giống như là sợ âm thanh của mình không truyền được đến bất cứ góc nào trên Thần Vực này.
Hắn nâng đầu lên nhìn thấy bóng dáng đang đến gần của Vân Triệt, trong con ngươi như có ngọn lửa điên cuồng đang thiêu đốt.
Đây là một cuộc đánh cược, Bắc Vực và Tây Vực, hắn cược Bắc Vực; Vân Triệt và Long Hoàng, hắn cược Vân Triệt!
Về phần thắng? Hắn không thể dự đoán rõ ràng, bởi vì không ai có thể chân chính biết được thực lực cực hạn của Bắc Vực và Tây Vực.
Nhưng không hề nghi ngờ hắn chọn Vân Triệt. Thua, hắn đã có đường lui rất tốt, thắng… Vậy quả thật là làm cho linh hồn điên cuồng phát run.
Ván cược như vậy, đương nhiên phải dốc hết tất cả lợi thế.
Ít nhất trước khi Bắc Vực đối đầu Tây Vực chưa đến hoàn cảnh xấu, hắn phải là người trung thành nhất trong ba vương của Nam Vực!
Dưới chân là thần ngọc xanh biếc, chuyển động của không khí như dòng nước. Đây là lần đầu tiên Vân Triệt bước vào Thập Phương Thương Lan Giới, nhưng sớm đã không còn sự kích động khi lần đầu tiên bước vào Vương Giới.
Hắc quang sâu thẳm ngưng tụ trong con ngươi hắn, sự nóng bỏng mà Thương Thích Thiên biểu hiện ra làm hắn chọn nơi này, nhưng hắn tin rằng bản thân sẽ không dừng lại quá lâu.
Thương Lan phục tùng, Hiên Viên không còn can đảm, Tử Vi bị quản chế, hơn nữa còn có xu thế sụp đổ, bên phía Nam Thần Vực hẳn là sẽ không lại gây trở ngại cho mình nữa, như thế thì như ý hắn chuyên tâm đối phó kẻ địch lớn nhất kia…
Tây Thần Vực!
Hủy diệt Long Thần Giới rồi dẫn dắt Tây Thần Vực, hắn sẽ trở thành người đứng trên đỉnh của trời đất rộng lớn này, đến lúc đó trong Thần Giới sẽ không còn bất cứ thứ gì có thể đe dọa được hắn. Nam Thần Vực, Đông Thần Vực, Tây Thần Vực… tất cả Tinh Giới, vận mệnh của tất cả sinh linh đều nằm trong lòng bàn tay hắn.
Kế tiếp là nhanh chóng di chuyển và chỉnh đốn lực lượng Bắc Vực, hắn tin rằng bên phía Trì Vũ Dao nhất định sẽ cho hắn một kết quả vừa lòng.
Thập Phương Thương Lan Giới bên này rốt cuộc tự mình đối mặt với ngu muội, với Ma Chủ nhuộm đen bầu trời Thần Giới và Ma Tộc dưới trướng. Sự đấu tranh nội tâm của bọn họ còn chưa bốc lên được bao lâu đã bị một trận lạnh lẽo âm u nặng nề đến không thể chống cự nổi cắn nuốt.
Ba Diêm Tổ, Diêm Đế, hai Phạm Tổ, Thái Chi bị ma hóa… Không cần dốc sức phóng thích khí tức gì đã đủ cho các Hải Thần rơi vào vực sâu ma quỷ, làm cho bọn họ trong sự sợ hãi càng ngày càng sâu tự mình cảm nhận được sức mạnh đã tiêu diệt Nam Minh.
Không cam lòng, bất mãn, nóng nảy… Toàn bộ những thứ đó như bị Ma Thần khống chế chặt chẽ, không dám biểu hiện ra một chút gì.
Trong bầu không khí kì dị, dưới sự “cung nghênh” câm như hến của mọi người, Vân Triệt đi thẳng vào Thương Lan Thần Vực, dưới dẫn dắt tha thiết của Thương Thích Thiên bước vào trong vương điện, ngồi trên vị trí tôn quý trước giờ chỉ dành cho Thích Thiên Thần Đế.
“Ma Chủ đại nhân, việc đuổi giết tàn dư của Nam Minh vẫn đang tiến hành, dưới nghiêm lệnh không ai dám che chở bọn họ; nội loạn của Hiên Viên và Tử Vi cũng không nghiêm trọng như dự đoán, tài nguyên của Nam Minh Thần giới nhiều nhất bảy ngày là có thể tra xét và sắp xếp lại toàn bộ, tin tức của Nam Thần Vực cũng đang lan truyền khá thuận lợi…”
Vân Triệt vừa ngồi xuống, Thương Thích Thiên đã báo cáo từng cái, thái độ cung kính, cẩn thận giải thích, làm cho người ta thật khó tin tưởng hắn là Thần Đế chưa từng ở dưới người khác.
Hết chương 1832.