“Sau khi Long Hoàng về giới, chúng ta không thể không nghe hiệu lệnh của hắn. Cho dù không vì Long Thần Giới, chúng ta làm vương giới của Tây Thần Vực, cũng nên chiến đấu vì Tây Thần Vực.” Kỳ Lân Đế hơi chuyển chủ đề, rồi nói tiếp: “Nhưng chúng ta đã không thể không suy nghĩ và chuẩn bị cho khả năng ‘Long Thần giới bị thua’.”
Nam Minh Thần Giới vốn mạnh mẽ đã sụp đổ trong một ngày;
Ba vương giới của Nam Vực đều thần phục mà không chút phản kháng;
Thiên Diệp Phạn Thiên có dã tâm hào hùng lại liều lĩnh, để lại Phạm Đế Thần Giới cho Thiên Diệp Ảnh đang làm bạn với Vân Triệt, hai Phạm Tổ về đời một cách kỳ dị, cũng lựa chọn đứng về phía Ma tộc;
Thái Sơ Long tộc chưa từng xuất hiện cùng với Thần Giới không tiếc phá giới giúp đỡ Ma tộc;
Những lựa chọn khiến người ta khiếp sợ này, rốt cuộc bởi vì bọn họ đã nhìn thấy điều gì từ trên người Vân Triệt?
Hơn nữa, Hôi Tẫn Long Thần chết đột ngột và Phi Diệt Long Thần bị thua thảm hại...
Tổng hợp lại, dù là người hiểu rõ nhất, tín ngưỡng Long Thần Giới nhất trên đời này cũng bắt đầu sinh ra dao động rất mãnh liệt.
“Dùng mấy phần sức, để lại mấy đường lui, ngươi tự cân nhắc đi.” Kỳ Lân Đế nhắm mắt lại: “Nhưng cho dù lựa chọn thế nào, đều không có đúng sai.”
Thanh Long Đế chậm rãi gật đầu: “Chuyến này của ta không đến uổng phí, có được lời này của ngươi, gánh nặng trong lòng ta đã buông bỏ được hơn nửa.”
“Khắp nơi thần hồn nát thần tính, Thanh Long không đợi lâu nữa, cáo từ.” Thanh Long Đế xoay người sang chỗ khác, ẩn giấu khí tức, đang định rời đi.
“Nhất là ngươi.” Kỳ Lân Đế lại bỗng nhiên lên tiếng: “Những năm này, từ đầu đến cuối, thần quang trong mắt ngươi nặng nề hơn rất nhiều. Phần nặng nề này, là bởi vì Vân Triệt sao?”
Thân thể hơi chậm lại, Thanh Long Đế thản nhiên nói: “Dòng dõi Thanh Long ta lấy thủy làm niệm, lấy băng làm tâm, có thù chắc chắn sẽ báo, có ân nhất định sẽ trả. Chỉ có Vân Triệt... là cửa ải trong lòng mà ta không thể bước qua trong mấy năm nay.”
Kỳ Lân Đế nở nụ cười, lần này hắn cười vô cùng ôn hòa: “Làm đế nhiều năm như vậy, tính tình này của ngươi vẫn giống như thuở nhỏ, chưa từng thay đổi. Rất tốt... rất tốt.”
Nhẹ nhàng gật đầu, Thanh Long Đế rời đi một cách im lặng.
Lòng tin vào Long Thần Giới bị dao động kịch liệt. Biểu hiện trực tiếp nhất chính là năm vương giới khác của Tây Thần Vực không thể không nhìn thẳng vào khả năng “Long Thần giới bị thua”.
Đây cũng chính là kết quả Trì Vũ Dao mong muốn nhìn thấy nhất.
Sau khi rời khỏi phạm vi Đông Thần Vực, huyền thuyền Hắc Ám không cần ẩn giấu tung tích nữa, tăng nhanh tốc độ, bay tới Nam Thần Vực.
Bởi vậy Nam Thần Vực bắt đầu hoảng loạn, người người cảm thấy bất an. Nhưng cuối cùng những huyền thuyền Hắc Ám này đều vô cùng ngay ngắn bay vào Thập Phương Thương Lan Giới, giống như chưa từng tấn công mạnh mẽ, xâm chiếm các Tinh Giới đầu mối lớn của Đông Thần Vực vậy.
Mấy ngày sau, lực lượng của Bắc Thần Vực vẫn không có dấu hiệu phát xạ ra bên ngoài từ Thập Phương Thương Lan Giới, nhưng cảm giác hoảng loạn gần như lan tràn toàn bộ Nam Thần Vực vẫn không tan đi.
Lực lượng trung tâm của Bắc Thần Vực di chuyển từ Đông Thần Vực đến Nam Thần Vực. Đối với Tinh Giới và huyền giả của Nam Thần Vực mà nói, chuyện này giống như treo đầu giữa răng con hổ hung ác. Không ai có thể đoán trước được, khi nào nó sẽ nổi điên, cắn xuống một cái.
Lần di chuyển lực lượng này của Bắc Thần Vực có thể nói là cực kì triệt để, lấy ba vương giới Phần Nguyệt, Kiếp Hồn, Diêm Ma dẫn đầu, lại đến lực lượng trung kiên của các thượng vị Tinh Giới, trung vị Tinh Giới, đều dời đến phía nam theo thứ tự, như lựa chọn trực tiếp bỏ qua Đông Thần Vực đã cúi đầu thần phục vì chính diện tránh đi cơn thịnh nộ của Long Thần giới.
Cuối cùng Trì Vũ Dao cũng đến, ba ma nữ Kiếp Tâm, Kiếp Linh, Họa Cẩm theo sát sau lưng.
Khi nàng bước vào Thương Lan Thần Vực, không chỉ Ma tộc Bắc Vực, mà huyền giả của Thập Phương Thương Lan Giới cũng hoảng hốt cong lưng, chỉ là người trước thì sùng kính, người sau thì kinh hồn mà bái.
Ma Hậu Bắc Vực Trì Vũ Dao, đây chính là nữ nhân kinh khủng đánh cho đệ nhất Long Thần chật vật mà chạy!
Hai nữ tử có vẻ mặt lạnh nhạt, lại đẹp tuyệt trần phía sau nàng, là ma nữ song sinh bằng lực lượng của hai người mà đánh cho Tố Tâm Long Thần tháo chạy.
Bây giờ bất kể ở Thần Vực đông tây nam nào, không ai không dám ghi nhớ thật kỹ bóng dáng của ba nữ tử này.
“Giới Vương của Thập Phương Thương Lan Giới - Thương Thích Thiên, cung nghênh đại giá của Ma Hậu.”
Một tiếng hô to kích động và dồn dập vang lên. Thương Thích Thiên dẫn các hải thần xông lên trước nghênh tiếp, từ rất xa đã cung kính cong lưng, hô lớn: “Ma Hậu thiên uy chấn thế, vạn năm trước Thích Thiên đã nghe danh như sấm bên tai. Cuối cùng mấy ngày trước mới thấy được chân dung của Ma Hậu, kẻ mạnh như Phi Diệt Long Thần, trước mặt Ma Hậu cũng chỉ là một con dế.”
“Trong thiên hạ này người có thể làm Đế Hậu của Ma Chủ, chỉ có một mình Ma Hậu; người có thể được Ma Hậu nương cậy, đương thời cũng chỉ có Ma Chủ! Ma Hậu Ma Chủ, song kiêu kết hợp, chính là cơ hội biến đổi trời đất, là thời điểm phá vỡ quy tắc!”
Đôi mắt hơi khép dưới màn sương đen nhàn nhạt quét qua Thương Thích Thiên một cái, Trì Vũ Dao thản nhiên nói: “Sớm nghe danh Thích Thiên Thần Đế của Nam Thần Vực, quả nhiên là danh bất hư truyền. Ngay cả giọng điệu nịnh hót này cũng có trình độ Thần Đế.”
Thương Thích Thiên cúi đầu nói: “Ma Hậu quá khen, Thích Thiên không dám nhận. Bây giờ vùng đất Thương Lan có thể được Ma Chủ ngừng chân, đã vô cùng may mắn. Mà giờ lại được Ma Hậu giáng lâm, thật là trăm đời khó...”
Hắn còn chưa dứt lời, bỗng cảm thấy được một luồng khí tức áp lực nặng nề đang tới gần từ phía sau, hắn không chút nghĩ ngợi khom người bái nói: “Cung nghênh Ma Chủ!”
Vân Triệt hạ xuống từ trên không, bên cạnh là Thiên Diệp Ảnh, ba Diêm Tổ đi theo xa xa phía sau.
“Ma Chủ đại nhân” Trì Vũ Dao mỉm cười nhàn nhạt, âm thanh mềm mại yêu kiều vang dội trên không trung, khiến tất cả những người nghe thấy mà linh hồn run lên, thân thể như muốn thoát lực ngã nhào: “Chỉ một lần đáp ứng lời mời mà ngươi lâm thời quyết định đi về phía nam, lại thôn tính tiêu diệt Nam Minh như vậy, khiến cho cả Nam Thần Vực kinh sợ, thật là một niềm vui bất ngờ lớn cho ta.”
Ánh mắt Vân Triệt ngừng trên người nàng trong giây lát, lời vốn muốn nói bị hắn nuốt vào, hắn nói với vẻ mặt bình thản: “Không phải ngươi cũng đã cho ta một niềm vui bất ngờ lớn rồi sao.”
Trì Vũ Dao chuyển bước chân, dáng người thướt tha đến gần trước mặt Vân Triệt: “Chuyện Phi Diệt Long Thần là ta lâm thời nảy ra ý định, tự chủ trương. Nếu Ma Chủ muốn trách phạt trước mặt mọi người, ta sẽ không nói thêm một lời.”
Giọng điệu của nàng nghe như muốn đòi bị phạt, nhưng từng chữ mê hoặc tâm hồn. Trong thân thể Thương Thích Thiên đang đứng bên cạnh như chợt có ngọn lửa điên cuồng dấy lên... Hắn vội vàng ngưng tụ tâm thần, cắn mạnh đầu lưỡi. Cho đến khi cắn đến nỗi miệng đầy vị máu tanh, hắn mới chậm rãi đè xuống ý nghĩ mơ màng, không lộ ra trò hề gì.
Hết chương 1848.