Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1827 - Chương 1919. Chân Thân Của Long Hoàng (2)

Chương 1919. Chân thân của Long Hoàng (2)
Chương 1919. Chân thân của Long Hoàng (2)

Đáng tiếc…

“Không cho hắn ta cơ hội ngừng nghỉ nào!” Trì Vũ Dao hét lên: “Chúng ta chỉ có cơ hội này để cố hết sức. Đừng có chỉ vì chỉ có một người mà ngừng lại!”

Năm đó, Tà Anh Mạt Lỵ một mình chiến đấu chống lại bốn Vương Giới của Đông Vực, khi sức mạnh của Tà Anh vừa thức tỉnh, hắn đã giết chết Nguyệt Thần Đế và các Tinh Thần, Nguyệt Thần, Phạm Vương, và những người bảo vệ cùng một lúc, và sau đó thoát ra ngoài an toàn.

Và Long Hoàng, khi nói đến sức mạnh, hắn ta là sự tồn tại gần nhất với cấp độ này trên thế giới!

Về thân thể thì... nói không chừng hắn ta có thể phải vượt qua Tà Anh Mạt Lỵ lúc đó!

Do đó, nếu ngươi bẫy hắn trong lồng, tương đương với việc ngươi đưa bọn họ vào chỗ chết. Nhưng đối thủ là Long Bạch... đối với Trì Vũ Dao mà nói, đây là sự đánh cược! Trước khi kết giới bị phá vỡ, nàng không thể có hy vọng giết chết Long Bạch.

Nhưng cuối cùng, chỉ là một cuộc cá cược!

Giọng nói của Ma Hậu ngay lập tức xóa tan mọi nỗi kinh hoàng trong lòng những huyền giả của Bắc Thần Vực, và thay vào đó là sự thù địch dữ dội bùng cháy nhanh chóng... Nếu Long Hoàng có thể bị giết, đội hình Tây Thần Vực sẽ hỗn loạn! Đây chính là ánh sáng kỳ tích mà Ma Hậu đã vất vả giành được, dù thế nào cũng phải để hắn bị thương trước khi kết giới bị phá vỡ.

“Chết... đi!!”

Người ra tay đầu tiên vẫn là Diêm Nhất, là đệ nhất Diêm Tổ, lại bị một chưởng đánh bay, hắn làm sao có thể không tức giận được chứ.

Phía sau, tất cả các Ma nhân, Thực Nguyệt, và Diêm Tổ đều sử dụng tuyệt chiêu.

Ở đằng xa, Thần Đế Thương Thích Thiên cũng cất lên một tiếng cười hoang dã: “Long Hoàng của Tây Thần Vực đã trở thành con ba ba của Thương Lan! Món quà chào mừng mà bản Vương tặng cho ngươi tốt chứ? Ha ha ha ha ha!!”

Bùm!

Thiên Lang Ma Kiếm của Thái Chi vung lên, không gian trên mũi kiếm được phóng thích. Giữa những tiếng gầm rú đến đinh tai nhức óc, hàng trăm Thái Sơ Chủ Long xuất hiện. Thái Sơ Long Đế dưới chân Thái Chi kia cũng giải phóng uy thế khiến đám Long tộc Tây Vực kinh hoàng không thể giải thích được.

Thế lực của Bắc Vực, tất cả khí thế cường đại đều tập trung nhắm vào cơ thể Long Bạch.

Với đội hình như vậy, trên dưới Long Thần Giới vô cùng kinh ngạc. Sức mạnh của bọn họ được triển khai toàn bộ, bắn phá kết giới Thương Lan như điên.

Chỉ có năm Khô Long tôn giả vẫn đứng yên.

Tóc của Long Bạch bay loạn, con ngươi trong mắt dần mờ đi.

Cho dù hắn có mạnh đến đâu, hắn cũng không thể một mình đối mặt với tất cả lực lượng cốt lõi của Bắc Vực được.

Vì vậy, với tư cách là Long Hoàng, hắn đã lựa chọn một cách hợp lý và đúng đắn nhất.

Grào…

Bùm!!!!

Trên bầu trời Nam Thần Vực vang lên một tiếng gầm của rồng gần như chấn động thần thức của mọi người... tiếp theo là tiếng nổ diệt thiên hủy địa vang lên.

Ánh sáng đột nhiên mờ đi, thân thể của Thái Sơ Long tộc lúc này đều cứng đờ, sau khi lùi xuống mấy chục trượng mới có thể ổn định thân hình. Các Long Thần, Ly Long, Hủy Long, Thanh Long đang công kích kết giới Thương Lan bên ngoài cũng đột nhiên hao tổn sức lực, toàn thân run lên.

Với chiều dài cả vạn trượng, toàn thân phủ đầy vảy trắng, đôi mắt của như ánh nắng thiêu đốt ... Điều đáng sợ nhất là Long uy đang áp đảo tất cả các linh hồn đã bùng nổ thêm gấp mấy lần.

Bùm ầm ầm... Bùm ầm ầm...

Bóng rồng nhàn nhạt từ từ hạ xuống từ trên không trung.

Một cơn bão tố tai họa đột nhiên cuộn trào giữa thiên địa, mỗi một khắc chấn động không gian, cứ như có vô số sấm sét đang nổ tung.

Diêm Nhất và Diêm Tam dừng lại trên không, những Diêm Ma và Thực Nguyệt đang chuẩn bị lao về phía sau đã bị một cơn bão cuốn qua, hốt hoảng rút lui.

Thiên Diệp Vụ Cổ và Thiên Diệp Bỉnh Chúc ngẩng đầu lên, đôi mắt già nua khó mà dao động kia hiện lên vẻ bàng hoàng thật lâu.

Đây là chân thân của Long Hoàng mà trước giờ bọn họ chưa từng chứng kiến!

Không chỉ bọn họ, mà ngay cả các Long Thần cũng chưa từng được thấy chân thân của Long Hoàng trong bao nhiêu năm qua.

Không thể mô tả được đó là Long uy tới mức nào... Đó là uy thế thực sự khiến cả thế giới phải run sợ, dù có trải qua tám trăm nghìn năm thăng trầm cùng với Cốt Hải Luyện Ngục như Diêm Nhất và Diêm Ta, thoáng chốc cũng bị sốc tại chỗ, quên mất sức mạnh của Diêm Ma trong tay mình.

Grào…

Đây là tiếng rồng gầm của Long Hoàng, trong một khoảnh khắc vang dội, hầu hết các huyền giả đều cảm thấy thể xác và linh hồn của họ dường như tan tành trong tích tắc, vô số hành tinh trong Nam Thần Vực đã lệch khỏi quỹ đạo của chúng trong cơn chấn động.

Giữa tiếng rồng gầm đang khiến cho người ta kinh hồn khiếp vía, Long Hoàng vốn được cho là đang bị bao vây đột nhiên bay xuống, thoát khỏi sự phong tỏa trên không của đám đông, lao thẳng về phía sau.

Grào!!!

Một tiếng rồng gầm khác vang lên, Thái Sơ Long Đế bay lên không trung, dùng một thân rồng to lớn hệt như thế va vào Long Bạch.

Grào…

Trong tiếng gầm rống lớn, âm thanh hàng ngàn chiếc xương rồng vỡ nát vang lên, Thái Sơ Long Đế rơi xuống nhanh như chớp, mà móng vuốt màu trắng của Long Hoàng đột nhiên chụp xuống, bóng dáng móng vuốt cực lớn bao trùm toàn bộ Phần Nguyệt Giới…

“Tránh ra!”

Phần Đạo Khải gầm lên một tiếng, nhưng bản thân hắn đã ở trong móng vuốt của Long Hoàng, toàn thân giống như bị sức mạnh ngàn cân bao phủ, không thể rút lui, đồng tử giãn ra, thần lực Phần Nguyệt phóng thích đến cực điểm, lấy hai cánh tay của mình đánh thẳng về phía vuốt rồng.

“Đạo Khải tiền bối... Đi thôi!!”

Một bóng người lao tới và dùng lòng bàn tay vội vã đánh vào người Phần Đạo Khải, hất hắn ta ra xa ngay lập tức, nhưng hắn ta lại bị mắc kẹt dưới Long trảo kia, không thể thoát ra được nữa.

Bùm!

Cơ thể của Quý Đạo Phiên bị đập mạnh xuống đất, cánh tay của hắn ta bị gãy ngay lập tức. Mà những tên Thực Nguyệt theo bản năng chạy ra xa kia cũng bị dư âm đánh bay ra xa mấy chục dặm. Ai nấy đều kinh ngạc nhìn lại, cảnh tượng trước mặt khiến họ sắp trừng đến nứt cả mắt.

Bùm!!

Móng rồng ấn xuống... cơ thể kia nát bét máu thịt lẫn lộn.

Quý Đạo Phiên, một trong những Thực Nguyệt của Phần Nguyệt Thần Giới, một Thần Chủ cấp tám, vậy mà lại bị nghiền nát dưới móng vuốt rồng của Long Hoàng... gần như không còn sức lực để vùng vẫy.
Hết chương 1919.
Bình Luận (0)
Comment