Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1848 - Chương 1940. Máu Và Linh Hồn Hắc Ám Vĩnh Cửu (4)

Chương 1940. Máu và linh hồn hắc ám vĩnh cửu (4)
Chương 1940. Máu và linh hồn hắc ám vĩnh cửu (4)

Nếu kết giới bị phá vỡ, tia hy vọng cuối cùng này sẽ bị cắt đứt hoàn toàn. Tất cả niềm tin và sự kiên trì của họ cũng sẽ hoàn toàn tan biến, khiến tất cả mọi người đều chết trong vô vọng.

Vì vậy, đối với tuyến phòng thủ và cũng là hy vọng cuối cùng này, dù chỉ có thể trì hoãn trong chốc lát, họ cũng sẽ chiến đấu với cái chết mà không chút do dự.

Dưới hắc ám điên cuồng bùng nổ, tất cả các huyền giả của Bắc Thần Vực bằng mọi giá phải tự thoát khỏi đối thủ của mình trước, dùng tất cả sức lực lao vào trung tâm của Thương Lan Vương Điện, lập thành một tuyến phòng thủ được xây dựng bởi cơ thể nhuộm máu hắc ám kia.

Long Bạch vung tay lên, truyền lệnh một cách chấn động: “Mọi người nghe lệnh, thả tất cả mục tiêu trong tay ra, dùng hết sức phá hủy kết giới!”

Không nghi ngờ gì nữa, mệnh lệnh này đã khiến tất cả các huyền giả ở Bắc Thần Vực đột ngột hoang mang.

Cục diện trên chiến trường đảo ngược mạnh mẽ, những làn sóng của những cơn bão hủy diệt thế giới kia tràn về phía Vương Điện.

Tâm trạng của các huyền giả của Bắc Thần Vực đang rục rịch dữ dội, khuôn mặt của họ trở nên đặc biệt dữ tợn.

Chiến đấu trực diện, tấn công và phòng thủ lẫn nhau. Dù cho đối mặt với kẻ thù có sức mạnh hoặc số lượng vượt trội hơn nhiều so với lực lượng của mình, họ cũng có thể rút lui và trì hoãn, kéo dài thời gian với đối thủ trong một thời gian.

Tuy nhiên, cố thủ cho kết giới, có nghĩa là họ phải dùng sức lực và cơ thể của mình, mạnh mẽ ngăn cản toàn bộ sức mạnh của đối phương từ trực diện phía trước kia!

Cho dù có tự mình phá nát thân thể của mình, cũng không thể để cho sức mạnh của đối phương bắn phá kết giới được.

Trận chiến khốc liệt vốn dĩ đã bi thảm, được chuyển hướng đến Thương Lan Vương Điện, trên chiến trường bỗng trở nên bi thảm hơn gấp mấy lần.

Diêm Nhất và Diêm Tam đồng thời thổi bay đối thủ và lao thẳng về phía Vương Điện.

Nhưng đối thủ của Mộc Huyền Âm và Trì Vũ Dao là hai Khô Long tôn giả, làm sao có thể dễ dàng thoát khỏi họ được chứ. Bọn họ muốn quay trở lại, hai Khô Long tôn giả đáng sợ đã cùng nhau phong tỏa cả một vùng rộng lớn xung quanh, giam cầm cả hai bên.

Mộc Huyền Âm quyết định thật nhanh, ngay tức khắc dùng Đoạn Nguyệt Phất Ảnh chém xuống, thanh gươm như cầu vồng băng xuyên qua hai Khô Long tôn giả... nếu ngăn cản bước chân của hai Khô Long tôn giả này thì cũng chính là đang giảm bớt hai mối đe dọa lớn cho kết giới và Vương Điện.

“Diêm Tổ trấn giữ phía tây, Diêm Đế dùng Kiếp Tâm và Kiếp Linh bảo vệ phía bắc, các vị Giới Vương...”

Bùm!!

Truyền âm của Trì Vũ Dao bị Long Tứ đánh gãy. Nàng ngoái đầu nhìn lại, toàn thân rung lên, nhìn Long Tứ, sát khí lạnh lẽo đột nổi lên, Ma Lĩnh hắc ám được tung ra, bắn ra hàng loạt các đợt hoa sen đen dữ tợn, cắn nuốt Long vực thành từng lỗ đen hắc ám

Nàng ấy không tiếp tục truyền âm... bởi vì lúc này đã không còn cần Ma lệnh nữa. Điều duy nhất ủng hộ mọi người là hy vọng và niềm tin cuối cùng.

Điều duy nhất có thể quyết định kết quả là số phận.

Không gian ngàn mét xung quanh Thương Lan Vương Điện đang bị chấn động và móp méo một cách kịch liệt. Vào lúc này, nơi này đã trở thành tâm điểm của chiến trường, và nó trở thành nơi đáng sợ và bi thảm nhất trong lịch sử của Thần giới.

Diêm Ma, Phần Nguyệt và Kiếp Hồn đều đã cố gắng hết sức để lui về phòng thủ, Thái Sơ Long Đế cũng bay lên trời để canh giữ một phía, khi lực lượng của cả hai bên đều tập trung ở một nơi thì chiến trường ngay lập tức trở nên khủng khiếp.

Khô Long, Long Thần, Long Quân, Ly Long, Huỷ Long, Thanh Long, Vạn Tượng, Kỳ Lân... Khi tất cả lực lượng đông nghìn nghịt của bọn chúng đánh đến ắt mới hiểu được hai chữ “tuyệt vọng” là như thế nào.

Bùm!

Bùm!

Hai vị Diêm Ma hợp lực và kiên cường chống lại sức mạnh của bốn Long Quân, với cái giá phải trả là hàng chục vết nứt kinh hoàng trên cánh tay của họ. Nhưng lập tức, uy lực Long Quân lại đánh tới, trong ánh mắt hai Diêm Ma giống như ác quỷ, hình như không hề có chút đau đớn hay sợ hãi gì tồn tại trong ý chí của bọn họ, phóng ra sức mạnh Diêm Ma từ cánh tay đẫm máu.

Bùm!

Hai Diêm Ma bị choáng váng và bay lần nữa trên không trung, thay vì lợi dụng tình hình để tránh sức mạnh của bốn Long Quân thì họ lại dùng cơ thể của mình để chống lại sức mạnh của những Long Quân từ phía trước, dùng máu thịt của mình để chống đỡ lực lượng đánh thẳng về phía kết giới này.

Bùm!!

Màn sương máu lơ lửng trong không khí, khi sức mạnh của bốn Long Quân phá hủy kết giới, chỉ còn lại ba phần.

Ở phía đông, những Thần Quân của Bắc Thần Vực còn không đủ tư cách tiến vào chiến trường kia cũng đang rút hết sức lực đã gầm thét lên rồi lao vào, sử dụng sức mạnh của mình... và dùng cơ thể của mình để chống lại lực lượng đang lao về phía kết giới.

Chỉ là, thân thể Thần Quân của bọn họ có thể phi thường hơn người phàm, nhưng dưới sức mạnh của Thần Chủ, bọn họ quá mỏng manh, trong phút chốc, thi thể tan nát của bọn họ lan tràn khắp mặt đất trước kết giới. “Thủ... Cố thủ cho ta!!”

Diêm Thiên Hưu rít lên, đẩy lùi sức mạnh và cơ thể của ba vị Thần Chủ Ly Long, điều đó khiến vết thương trên người hắn do Long Bạch gây ra ngày càng rách ra nghiêm trọng hơn.

Bùm bùm... huyền trận hắc ám tan vỡ, Ngọc Vũ và Thiền Y đều bị thương và rơi xuống đất nặng nề. Yêu Điệp và Thanh Huỳnh lập tức di chuyển đến để thay thế vị trí của họ.

Bao gồm cả Kiếp Tâm và Kiếp Linh, tất cả chín Ma Nữ đều đã bị thương .. Đặc biệt là Kiếp Tâm và Kiếp Linh, người đã kiên cường đối mặt với hai vị Long Thần Tố Tâm và Tử Ly, trên người đã đẫm máu, đồng tử của họ cũng đã mờ đi, duy chỉ có ma đao trong tay là luôn phảng phất linh quang là không mờ mịt mà thôi.

Long Bạch giơ cánh tay lên, hướng lòng bàn tay về phía Thái Sơ Long Đế ở đằng xa.

Một tiếng thét được thốt lên, không gian bị bóp méo liên tục, Long khí tối thượng phóng ra từ Long Hoàng đang đứng cách hàng trăm dặm kia mạnh mẽ đánh vào Thái Sơ Long Đế, đánh bay hắn ra xa hàng trăm dặm, mà khi Long khí quay trở về, nó mang theo cả Thương Chi Long Thần trở về.
Hết chương 1940.
Bình Luận (0)
Comment