“Cục diện hôm nay, nàng phục cũng phải phục, không phục cũng phải theo.” Trì Vũ Dao không nhìn hắn, tiếp tục nói: “Chẳng qua cho dù trong lòng nàng hoàn toàn không muốn, cũng sẽ không từ chối, bởi vì đối Thanh Long Giới mà nói, không còn lá bùa hộ mạng nào tốt hơn chuyện này.”
“Một khi trở thành Đế Phi của ngươi, cho dù chỉ là trên danh nghĩa, tư tưởng của nàng cũng sẽ có thay đổi, mỗi khi có quyết định gì, sẽ không tự chủ mà nghiêng về phía ngươi.”
“Hơn nữa, Kỳ Lân Giới và Thanh Long Giới xem như người một nhà. Lúc Kỳ Lân Đế nhìn Thanh Long Đế, hoàn toàn là ánh mắt của ba dành cho một đứa con gái. Do đó, lấy Thanh Long Đế làm Đế Phi cũng sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến Kỳ Lân Giới.”
“Mới vừa rồi còn là người ngoài bị ép phải cúi đầu bây giờ trở thành người trong nhà, rất nhiều sự việc của Tây Thần Vực, sẽ tiện hơn rất nhiều.”
“Về phần Nam Thần Vực, trong khoảng thời gian này ở Thương Lan giới, ta cũng đã xem xét chọn người cho ngươi xong rồi...” Nàng cười như không cười nói: “Nhất định sẽ làm cho ngươi hài lòng.”
“Như thế, chỉ cần Ma Chủ đại nhân gật đầu, Thần Đế Vương giới của bốn Thần Vực Thần giới này, đều có Đế Phi của ngươi. Phô trương như vậy, trong lịch sử Thần giới chưa bao giờ có. Bởi vậy, có thể không phí một binh một tốt, đã có thể áp đảo được toàn bộ những suy nghĩ lệch lạc.”
“Nhưng mà...” Vân Triệt thần thái nghiêm chỉnh mà nói: “Ta và Thanh Long Đế chẳng qua chỉ từng gặp nhau vài lần, không có chút tình cảm nào đáng nói. Bỗng nhiên nạp nàng làm Đế Phi...”
“Trên danh nghĩa mà thôi. Loại liên hôn này, vốn dĩ không cần tồn tại bất cứ tia tình cảm nào.” Trì Vũ Dao nói: “Ta, không phải là Đế hậu trên danh nghĩa chưa- từng- được-lâm-hạnh- lần- nào của ngươi đó sao?... Điểm này, Ma Chủ đại nhân phải vô cùng am hiểu mới đúng chứ?”
Vân Triệt: “...”
“Hơn nữa. Thanh Long Đế dung mạo tuyệt mỹ, da dẻ mượt mà, vóc dáng lại càng kỳ diệu vô song, xuất thân từ Thanh Long tộc, lại đã làm Đế mấy vạn năm. Vốn quyết ý cả đời cô độc lẻ loi, lại bị ép buộc trở thành Đế Phi của ngươi, ta lại cảm thấy có phần tủi thân cho nàng.”
Vân Triệt: “...”
“Thêm một Đế Phi trên danh nghĩa cũng chẳng thiệt thòi gì, còn có thể nhẹ nhàng nắm trong tay Tây Thần Vực. Hoặc là, lúc nào Ma Chủ đại nhân hào hứng, ôm Thanh Long Đế này vào lòng thưởng thức ngắm nghía, cũng vẫn có thể xem là một chuyện tốt.”
“...” Lời của Trì Vũ Dao, khiến trong đầu Vân Triệt không tự chủ hiện ra cặp đùi như bạch ngọc lấp lánh ánh nước dưới lớp váy màu lam kia của Thanh Long Đế, thon dài kinh người, trái tim lập tức nảy lên rộn ràng.
Vậy mà lại... Rất là động lòng!
“Dĩ nhiên, nếu như ngươi thật sự không muốn, thì cứ xem như chưa từng nghe thấy chuyện này. Trên đời này, không có ai có tư cách bức bách Ma Chủ đại nhân của chúng ta cả.”
Ánh mắt Trì Vũ Dao chuyển động nhẹ, hơi có chút tự oán trách mà nói: “Chỉ là nếu muốn trong nửa năm ngắn ngủn khống chế được toàn cục... Trừ cách này ra, ta tạm thời không nghĩ được cách nào khác. Hoặc là, Ma Chủ đại nhân có cách nào khác hay hơn?”
“... Nam Thần Vực, người mà ngươi chọn lựa là người nào?” Vẻ mặt Vân Triệt nghiêm nghị hỏi.
Sau khi Nam Minh bị tiêu diệt, Nam Vực hiện có ba Thần Đế đều là phái nam... Chẳng lẽ là, Trì Vũ Dao là muốn ép buộc một người?
Nhìn dáng vẻ của Vân Triệt lúc này, Trì Vũ Dao hiện lên nụ cười vui vẻ: “Tốt nhất đương nhiên là Thập Phương Thương Lan Giới. Suy cho cùng bây giờ Thương Thích Thiên vô cùng trung thành đối với ngươi, trước mặt mọi người như khùng như điên tự nhận mình muốn làm chó dại cho Ma Chủ.”
Vân Triệt khẽ nhíu mày, giọng bỗng nhiên trầm xuống: “Ma Hậu, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn dùng Thương Thích Thiên này?”
“Dĩ nhiên. “ Trì Vũ Dao mỉm cười nói.
“Trong cảnh yếu thế phải đánh cuộc, trong cảnh thuận lợi phải suy trì yên ổn, đây là lời ngươi thường xuyên nói.” Vân Triệt chầm chậm nói: “Mà Thương Thích Thiên tuy là Thần Đế, tính tình lại cực kỳ nóng nảy vặn vẹo, làm việc lại càng là người không theo lẽ thường, hầu như là người khó đoán trước. Người như vậy, để lại mạng cho hắn đã là ranh giới cuối cùng, vì sao còn muốn trọng dụng?”
Trì Vũ Dao cười yếu ớt, giọng nói chậm rãi âm u: “Ngươi nói không sai. Chó dại khó khống chế, không ai biết được khi nào nó sẽ cắn ngược. Nhưng bên cạnh Ma Chủ... Ít nhất trong giai đoạn này, lại vẫn cần một con chó dại như vậy.”
Vân Triệt: “?”
“Rất đơn giản.” Trì Vũ Dao tiếp tục nói: “Hiện nay Thần giới khắp các nơi đều có vô số người có oán hận với ngươi, ví dụ như những người có thân tộc, thậm chí toàn bộ gia tộc đều bị tiêu diệt trong trận ác chiến kia.”
“So với điều này, điều đáng sợ hơn chính là nhận thức cố chấp suốt triệu năm. Muốn người của ba Thần Vực cùng chung sống với ‘Ma Nhân’ hắc ám huyền lực, bọn họ chỉ có thể chấp nhận ngoài mặt, trong lòng làm sao dễ tiếp nhận như vậy được.”
“Mà đối với những nhân tố không thể khống chế, nắm trong tay vẫn thấy bất an kia... Nhất là những tai họa ngầm khổng lồ, phương thức xử trí duy nhất, chính là dùng sấm sét tàn nhẫn nhất xóa bỏ nó đi.”
“Nhưng những chuyện sẽ nhiễm phải máu đen và ô danh thế này, dĩ nhiên không nên để Ma Chủ làm, tốt nhất cũng không nên để ‘Ma nhân’ làm. Như vậy, bên cạnh Ma Chủ, còn có ai, thích hợp gánh vác những thứ máu đen, tiếng xấu, bô cứt này hơn người 'phản bội’ Nam Thần Vực, ‘Chó dại’ dưới trướng Ma Chủ?”
“...” Vân Triệt nửa ngạc nhiên, nửa chợt hiểu ra.
“Tổng thống lĩnh duy trì trật tự.” Trì Vũ Dao chậm rãi nói ra: “Thân phận mới của hắn, ta đã nghĩ xong cho hắn, chỉ cần Ma Chủ gật đầu, hắn sẽ được gỡ xuống cái tên Thích Thiên Thần Đế, nhận lấy thân phận vô cùng thích hợp này của hắn.”
“Để cho một người không tuân theo trật tự đi làm ‘Người duy trì trật tự’?” Vân Triệt cười cười: “Cũng chỉ có ngươi có thể nghĩ ra thôi.”
“Hắn sẽ rất hưởng thụ thân phận mới này, đối với hắn mà nói, cái tên này còn sảng khoái hơn danh xưng ‘Thần Đế’ trăm ngàn lần.” Trì Vũ Dao chuyển hướng: “Có điều, ràng buộc nên có thì vẫn phải có. Thân là đế vương, phải đồng thời có mặt đỏ lẫn mặt đen, mà mặt đen này, muốn bên trong hoàn toàn đen, bên ngoài càng phải tô son trát phấn cho thật sạch sẽ.”
Vân Triệt duỗi tay, nhấn nhấn ấn đường... Nghe Trì Vũ Dao thỉnh thoảng rót vào một chút kinh Đế vương, hắn đã bắt đầu có phần nhức đầu.
Năm đó ở đại lục Thiên Huyền, lúc hắn là cung chủ của Băng Vân Tiên Cung, thường trong trạng thái phủi tay, chuyện lớn chuyện nhỏ đều giao cho nhóm Mộ Dung Thiên Tuyết. Không biết vị trí Đế vương của Thần giới này... Có thể cũng làm một Đế vương phủi tay hay không?
Nhưng mà xem ra, Trì Vũ Dao sớm đã có giác ngộ với chuyện này.
“Được, nghe theo lời ngươi mà làm đi.” Vân Triệt phủi đống bột nhão trong đầu ra, cam chịu số phận mà nói.
Bây giờ điều hắn muốn nhất, chính là khống chế đại cục, bài trừ hết những chướng ngại mặc dù không tạo thành uy hiếp, nhưng lại không thể coi thường kia, sớm trở lại Lam Cực Tinh đoàn tụ cùng với người nhà và hồng nhan.
Mà những chuyện này tất nhiên không phải là những thứ mà hắn am hiểu, vậy thì đều nghe theo Trì Vũ Dao sắp xếp thôi.
Hết chương 1986.