Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1907 - Chương 1999. Bóng Kiếm Thủy Tổ

Chương 1999. Bóng kiếm Thủy Tổ
Chương 1999. Bóng kiếm Thủy Tổ

Ác chiến bùng nổ, thiên địa chịu nạn… Vì để chôn vùi Thần Lực Quang Minh và Hồng Mông Sinh Tử Ấn, Cửu Sát Ma Đế đã phá vỡ thứ nguyên, giáng từ trên trời xuống Thần Cung Sinh Mệnh, rải Cửu Sát Ma Độc bao phủ cả bầu trời… Thần Cung Sinh Mệnh sụp đổ… thế gian không còn khí tức của Thần Sáng Thế Sinh Mệnh nữa…

Thần Sáng Thế Sinh Mệnh ngã xuống, chư giới phẫn nộ, vạn linh bi thương. Nhưng… cho tới bây giờ vẫn không thể tìm thấy thân xác của Thần Sáng Thế Sinh Mệnh… hoặc là vì tất cả khí tức Quang Minh tỏa ra từ thân xác ấy đã bị Cửu Sát Ma tộc hủy diệt sạch sẽ rồi…

Mạt Ách là Thần Sáng Thế đầu tiên qua đời, mà Lê Sa lại là Thần Sáng Thế đầu tiên ngã xuống. Dù gì Thần Lực Quang Minh của nàng cũng là thứ đáng sợ nhất với Ma tộc, nhưng mà sức chiến đấu của nàng lại đứng cuối cùng trong bốn Thần Đế và cả bốn Ma Đế.

Theo lời của Băng Phượng Thần, Lê Sa là Thần Sáng Thế nhận được sự tôn kính và ngưỡng mộ từ vạn linh nhiều nhất trong cả bốn Thần Sáng Thế, Băng Phượng Thần Linh cũng lấy làm vinh dự vì đã từng được làm thuộc hạ dưới trướng để hầu hạ Lê Sa suốt đời.

Chắc hẳn là tin tức nàng ngã xuống năm đó được truyền ra ngoài, vạn giới phải đau buồn lắm.

Thần Sáng Thế Nguyên Tố: Nghịch Huyền

Nắm giữ chí bảo: Càn Khôn Thứ

Từ món chí bảo nắm giữ được ghi chép trong kia có thể biết được rằng, Long Thần tộc không hề hay biết việc Càn Khôn Thứ đã không còn ở trong tay của Tà Thần mà nó đã được đổi với Thiên Độc Châu của Kiếp Thiên Ma Đế từ lâu rồi.

Là vị Thần Sáng Thế nắm trong tay Thần Lực điều khiển năm nguyên tố là thủy, hỏa, phong, lôi, nham, hơn nữa còn có thể vượt qua quy luật của các nguyên tố. Hắn sinh ra vì chiến tranh với sứ mệnh bảo vệ vạn linh, tính cách phóng khoáng dễ gần, không câu nệ tiểu tiết, không ỷ vào thần danh, thích du ngoạn khắp các giới, ban ân đến cả thiên hạ.

Là tri kỷ tâm giao với bao đời Long Thần của tộc ta, có ơn nặng như núi khó lòng báo đáp hết với tộc ta.

Hắn là kẻ giàu tình cảm, một đời si tình với Thần Sáng Thế Sinh Mệnh mãi không đổi khiến bao đời Long Thần phải cảm thán.

… Thần Sáng Thế Nguyên Tố từng giao chiến với Tru Thiên Thần Đế ở trung tâm Thái Sơ, không rõ nguyên nhân là gì, hoặc cũng có thể là do Thần Sáng Thế Nguyên Tố tức giận vì Tru Thiên Thần Đế trục xuất Kiếp Thiên Ma Đế sẽ dẫn đến việc Ma tộc phẫn nộ, phá vỡ cân bằng giữa hai tộc, hậu họa khôn lường.

Không ai có thể tới gần trận chiến đó, cũng không một ai biết được kết quả là gì. Sau trận chiến ấy, Thần Sáng Thế Nguyên Tố từ bỏ cái danh Thần Sáng Thế, tự phong Tà Thần, từ đó quy ẩn, sau này không ai biết được tung tích của hắn, Long Thần tới thăm cũng bị từ chối, hắn còn nói… một lời với Long Thần: Trái tim của Tà Thần đã hóa thành tro bụi, bi thương vô tận, chỉ xin thế gian hãy quên lãng.

Mà sau trận chiến giữa hai Thần Sáng Thế, thọ nguyên của Tru Thiên Thần Đế bỗng giảm mạnh, có lẽ hắn đã thi triển Thủy Tổ Kiếm Uy. Nếu như vậy thật thì chẳng phải Thần Lực của Thần Sáng Thế Nguyên Tố mạnh hơn Tru Thiên Thần Đế hay sao?

Gắng gượng thi triển Thủy Tổ Kiếm Uy rồi phải đánh đổi bằng cả thọ nguyên của mình. Liệu có lý do gì khiến cho Tru Thiên Thần Đế không tiếc trả cái giá như vậy chỉ vì đánh bại Thần Sáng Thế Nguyên Tố không?

Nếu như vì để bảo vệ tôn nghiêm của “đệ nhất Thần Đế” thì cũng không đến mức phải như vậy.

Tru Thiên Thần Đế cạn kiệt thọ nguyên, Tà Thần lánh đời, Thần Sáng Thế Trật Tự và Thần Sáng Thế Sinh Mệnh cũng chưa bao giờ nhắc đến nửa lời. Mà nguyên nhân trong đó cũng vĩnh viễn bị che lấp bởi cát bụi.

Vân Triệt thầm thở dài một tiếng: Long Thần tộc mạnh mẽ năm đó không hề hay biết chân tướng, vậy mà bản thân hắn bây giờ lại biết rõ mồn một.

Tru Thiên Thần Đế không ngại hèn hạ tính kế, không ngại phá vỡ quy tắc, càng không ngại gắng gượng sử dụng Thủy Tổ Kiếm Uy… Tất cả những việc này đều chỉ vì chôn vùi tất cả những thứ mà Thần Sáng Thế Nguyên Tố và Kiếp Thiên Ma Đế đã tạo ra… bất kể thì nào thì hắn cũng không thể dung thứ cho một thứ “cấm kỵ” tồn tại được.

Trận chiến giữa Tru Thiên Thần Đế và Thần Sáng Thế Nguyên Tố quyết định vận mệnh của một tồn tại cấm kỵ là “Nghịch Kiếp”. Mà trước trận giao chiến ấy, Tru Thiên Thần Đế chắc chắn nằm mơ cũng không ngờ được rằng, bản thân được coi là đệ nhất Thần Đế, vậy mà lại không phải là đối thủ của Thần Sáng Thế Nguyên Tố.

Thần Sáng Thế Nguyên Tố và Kiếp Thiên Ma Đế cùng nhau sáng tạo ra một thứ gọi là “Thần Ma Bí Điển”, thứ được kết hợp từ đơn giản thành phức tạp ấy lại vượt qua cả sức mạnh cả Thần Sáng Thế mạnh nhất, đồng thời nó cũng là một lời châm biếm với ý chí “Thần Ma bất dung” của Tru Thiên Thần Đế.

Tru Thiên Thần Đế Mạt Ách gắng gượng dùng Thủy Tổ Kiếm Uy đánh bại Thần Sáng Thế Nguyên Tố Nghịch Huyền, mà bản thân hắn cũng biết chiến thắng này chẳng vẻ vang gì, bởi vậy không thể không nhượng bộ… Hắn chỉ chôn vùi Ma hồn của Nghịch Kiếp, giữ lại phần thần hồn của nàng, nhưng lại muốn giấu diếm xuất thân của nàng mãi mãi.

Cũng bởi vậy mà Nghịch Kiếp bị chia thành Hồng Nhi và U Nhi.

Thần Sáng Thế Nguyên Tố giao Hồng Nhi cho Kiếm Linh Thần tộc, rồi dằn lòng không nỡ giấu U Nhi lại Lam Cực Tinh đang bị hắc ám bao trùm… rồi hắn cực kỳ đau khổ, bi thương, tự trách, áy náy, bất lực và thất vọng mà từ bỏ cái danh Thần Sáng Thế, từ đó về sau quy ẩn.

Mấy năm ấy, hắn có thể thỉnh thoảng lặng lẽ ngắm nhìn Hồng Nhi – người đã trở thành công chúa của Kiếm Linh Thần tộc từ phía xa xa, nhưng chắc chắn hắn không dám đến thăm U Nhi… nỗi khổ tâm trong đó, không một ai biết được.

Thiên Diệp Ảnh Nhi nói: “Theo như ghi chép của người đương thời thì nguyên nhân nổ ra trận ác chiến Thần Ma năm đó là do Ma tộc muốn cướp đoạt thanh Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm vô chủ kia. Thực tế thì kẻ thật sự châm ngòi cho cuộc chính này chính là Tru Thiên Thần Đế đã xuống mồ của Thần tộc kia.”

“Oán hận cả Ma tộc phá vỡ cân bằng giữa hai tộc, hai vị Thần Sáng Thế thì một chết một biến mất… Cho dù không có Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm kia châm ngòi thì bất cứ tia lửa nhỏ nào cũng có thể dẫn đến việc bùng lên dữ dội cả thôi. Hừ, nực cười thật đấy.”

“Đáng tiếc, Tru Thiên Thần Đế tự cho mình là một Thần Đế vì chính nghĩa, dường như trong mắt hắn, dù hắn tuẫn thân vì cả thiên hạ thì cũng chẳng bao giờ cho rằng bản thân đã làm sai.” Thiên Diệp Ảnh Nhi hừ một tiếng: “Trước mặt hắn, Trụ Hư Tử còn phải cúi đầu học hỏi.”

Ghi chép về bốn Thần Sáng Thế của Long Thần viễn cổ chắc chắc không phải là thứ mà ghi chép của thế nhân ngày nay có thể sánh ngang được. Kết hợp với chân tướng mà Vân Triệt đã biết thì hình ảnh của Thần Sáng Thế trong đầu hắn đã hiện lên rõ ràng hơn rồi.

Vân Triệt không nói gì, lật tới trang thứ tư của cổ tịch.

Trang này vẫn không hề ghi chép gì về lịch sử Long Thần, mà là…

Bảy món chí bảo Huyền Thiên!
Hết chương 1999.
Bình Luận (0)
Comment