Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 2027 - Chương 2119. Chân Tướng (4)

Chương 2119. Chân tướng (4)
Chương 2119. Chân tướng (4)

“Những hình ảnh được chuyển khắc tới Huyễn Tâm Lưu Ảnh Ngọc đều đã bị Khuynh Nguyệt tỷ tỷ xử lý rồi, đã xóa hình ảnh có ta tồn tại, xóa giọng nói của chính nàng và tất cả những hình ảnh có thể làm bại lộ dấu vết.”

“Sau đó, năm viên Ẩn Nguyệt Phù Ảnh Châu đã bị nàng phá hủy toàn bộ... Nàng không muốn lưu lại bất cứ sơ hở nào.”

Nói cách khác, từ thời điểm đó, Hạ Khuynh Nguyệt đã quyết định chuyển hết tất cả những gì nàng đã làm lên người Thủy Mị Âm.

Vân Triệt vô cùng nóng lòng muốn biết rốt cuộc tại sao nàng lại làm như vậy, nhưng hắn cố gắng kìm nén cơn sóng lòng đang dâng trào không ngơi, chăm chú lắng nghe lời kể của Thủy Mị Âm, không muốn bỏ sót bất cứ chữ nào.

“Ta biết những hình ảnh này có ý nghĩa gì đối với Vân Triệt ca ca. Vào thời điểm thích hợp trong tương lai, ta sẽ công bố chúng. Như vậy, về tình về lý, về lập trường, khí thế, đều sẽ trở thành trợ lực rất lớn cho ngươi.”

“Lúc ấy ta hỏi nàng, tại sao lại không dùng Ẩn Nguyệt Phù Ảnh Châu quý giá để khắc những hình ảnh đó từ sớm trước khi tất cả chưa được phát hiện, có phải từ rất lâu trước đó nàng đã nhận thấy được dấu vết gì không?”

Năm đó Thủy Mị Âm giải thích là, Vô Cấu Thần Hồn của nàng biết trước được mối nguy hiểm nào đó, cho nên mới âm thầm dùng Huyễn Tâm Lưu Ảnh Ngọc để khắc nên những hình ảnh đó, để chuẩn bị khi cần thiết.

Vậy thì Khuynh Nguyệt, nàng...

“Khuynh Nguyệt tỷ tỷ nói cho ta biết là bởi vì... ngươi khi đó khiến cho nàng quá lo lắng.”

“...” Ánh mắt Vân Triệt hỗn loạn.

“Nàng nói, Vân Triệt ca ca khi đó niết bàn trọng sinh, trở về Thần Giới. Nhưng rõ ràng đã trải qua một trận tử kiếp, mà ánh mắt của ngươi không những không trở nên sắc bén, mà ngược lại còn càng dịu dàng hơn, khí tức của ngươi cũng không hề tăng thêm sát khí, ngược lại lại thiếu đi mấy phần nghiêm nghị.”

Vân Triệt: “...”

“Sau đó, nàng dần dần hiểu rõ, những năm ngươi trở lại Lam Cực Tinh đó, chẳng những niết bàn trọng sinh, mà còn tìm được Nguyệt Thuyền tỷ tỷ đã đánh mất mười mấy năm và nữ nhi của ngươi và nàng.”

“Ngươi từng hoàn toàn mất hết huyền lức, trở thành phế nhân, mà Vô Tâm – nữ nhi của ngươi đã hiến tế thiên phú Tà Thần của mình để sức mạnh của ngươi có thể hồi phục...”

“Vì vậy, trong lòng ngươi tràn đầy thành kính đối với trời cao, cảm kích số mệnh, hướng về tương lai, khát khao làm bạn, bù đắp cho nữ nhi... Chỉ có điều, nó lại làm mờ đi dã tâm mà ngươi nên có nhất.”

“Đối với một người có được truyền thừa của Tà Thần, có được bích ngọc như ngươi, đó chính là một loại trạng thái nguy hiểm nhất.”

“...” Vân Triệt mấp máy môi, hắn muốn lên tiếng hết lần này đến lần khác, nhưng lại không muốn ngắt lời Thủy Mị Âm.

Kỳ thực những lời nói như thế này, Hạ Khuynh Nguyệt năm đó hoặc là trực tiếp hoặc là gián tiếp đã nói với hắn không chỉ một lần.

“Trái tim của ngươi trở nên dịu dàng là bởi vì nữ nhi sao?” Nàng từng nói với hắn bằng giọng điệu mang theo chút thở dài.

Thủy Mị Âm tiếp tục nói: “Không lâu sau, Kiếp Thiên Ma Đế phá giới trở về, ngươi đã ngăn chặn thành công cơn giận ma quỷ của nàng, cũng có được một chỗ dựa lớn vô cùng vững chắc, được chúng Giới Vương và Thần Đế cảm kích tôn sùng, được tôn là thần tử cứu thế...”

“Sau đó, ngươi lại tìm được Mạt Lỵ tỷ tỷ sở hữu sức mạnh Tà Anh, chẳng những bù đắp được khoảng trống trong sinh mệnh mà còn có thêm được một chỗ dựa lớn mạnh vững chắc.”

“Nhưng mà... Khuynh Nguyệt tỷ tỷ nói, Kiếp Thiên Ma Đế cũng được, Tà Anh cũng được, các nàng có lớn mạnh thì chung quy lại cũng không phải là sức mạnh của ngươi, ngược lại... hoàn toàn khiến ngươi không có cảm giác nguy cơ và dã tâm.”

Vân Triệt sao có thể không nhớ rõ, hắn khi đó trong đầu đều là sau khi đưa Kiếp Thiên Ma Đế đi, hắn sẽ mang theo công lao danh vọng của “thần tử cứu thế” để chính miệng đưa ra lời hứa hẹn với Trụ Thiên Thần Đế, cùng với Mạt Lỵ quy ẩn Lam Cực Tinh.

Hắn khi đó thân gánh truyền thừa của Tà Thần, chuyện hắn là chủ nhân của Thiên Độc Châu đều đã công khai. Sau khi trải qua kiếp nạn, chúng Giới Vương và Thần Đế đối với hắn trước ngạo mạn sau cung kính. Ít nhất, trên danh vọng bên ngoài, hắn đã đã đứng ở độ cao ngang hàng với Thần Đế, thậm chí còn cao hơn.

Với danh là người truyền thừa duy nhất của Thần Sáng Thế, ai có thể lường trước được giới hạn mà hắn có thể đạt được trong tương lai chắc chắn vượt qua tất cả các Thần Đế đương thời.

Thế nhưng sức mạnh tự thân của hắn khi đó mới chỉ là một Thần Vương.

Từ lập trường “Vân Đế” của hắn hiện tại, nếu trên thế giới này có một người trẻ tuổi lập được kỳ tích vượt qua mình, được công khai biết đến, tương lai nhất định sẽ vượt qua mình, nhưng trước mắt vẫn còn là một chú chim non...

Hắn nhất định sẽ nghĩ hết mọi cách để âm thầm trừ khử!

Lúc này nghĩ lại, sự kiêu ngạo, thỏa mãn, hài lòng, an tâm, khát khao khi đó... yếu ớt đến mức nào, ngây thơ và buồn cười đến mức nào.

“Nàng nói, sau khi Kiếp Thiên Ma Đế rời đi, tuy ngươi có Mạt Lỵ tỷ tỷ bên cạnh, nhưng dã tâm làm Đế Vương là điều vĩnh viễn không thể lường được. Cộng thêm thời điểm đó, nàng đã nhận ra được sát ý của Long Bạch đối với ngươi... Còn nữa, nếu như phía Mạt Lỵ tỷ tỷ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ví dụ như không khống chế được sức mạnh Tà Anh, ví dụ như...”
Hết chương 2119.
Bình Luận (0)
Comment