Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 2030 - Chương 2122. Chân Tướng (7)

Chương 2122. Chân tướng (7)
Chương 2122. Chân tướng (7)

“... Không biết?” Đồng tử Vân Triệt giãn ra, giọng nói khẩn thiết trở nên có chút nóng nảy hỗn loạn: “Sao ngươi có thể không biết được? Không phải là nàng đã nói tất cả mọi chuyện cho ngươi sao?... Sao ngươi lại không biết chứ?”

Thủy Mị Âm bất lực lắc đầu. Trong thời gian ở Nguyệt Ngục, nàng thường xuyên đối mặt với Hạ Khuynh Nguyệt, tất cả chân tướng nàng cũng biết sớm hơn Vân Triệt rất rất lâu... Sự giày vò trong linh hồn nàng cũng càng hơn xa Vân Triệt.

...

Dưới đáy Nguyệt Ngục của Nguyệt Thần Giới, Hạ Khuynh Nguyệt đặt Càn Khôn Thứ vào tay nàng, khiến Càn Khôn Thứ đang ngủ say đắm chìm trong sự dịu dàng không tiếng động đến từ Vô Cấu Thần Hồn.

“...Ta biết, thỉnh cầu này rất tàn nhẫn đối với ngươi, nhưng trên đời này, trừ ngươi ra, không còn ai có thể giúp ta, ta chỉ có thể... ích kỷ nhờ cậy ngươi chuyện này.”

“Không, ta không hiểu, ta không hiểu.” Nàng mờ mịt không biết làm sao, lắc đầu: “Nếu ngươi tin rằng hắn nhất định sẽ trở về, nhất định sẽ trở thành Đế Vương thực sự của thế giới này, vậy thì tại sao không chờ hắn trở về rồi trực tiếp nói tất cả cho hắn, lại muốn ta nói cho hắn tất cả những chuyện này là do ta làm... Ta không hiểu, ta thực sự không hiểu.”

“Ta muốn hắn giống như trước kia, hận ta giống như giờ khắc này.” Giọng nói của Hạ Khuynh Nguyệt rất bình tĩnh, ánh mắt dường như hiện lên ánh trăng tĩnh lặng: “Chỉ có hận ta mới khiến cho hình tượng của ta ở trong lòng hắn dừng lại ở người phụ nữ tuyệt tình độc ác kia. Sau khi ta chết, hắn sẽ không đau khổ, sẽ không nhớ, càng sẽ không trở thành sự tiếc nuối cả đời của linh hồn quanh quẩn.”

“Chết?” Nàng lắc đầu: “Ngươi là Nguyệt Thần Đế, ngươi lớn mạnh như vậy, thông minh như vậy, sao ngươi có thể chết được? Ai có thể khiến ngươi chết? Lời mà ngươi nói... ta hoàn toàn không hiểu.”

“Ta không thể khiến ngươi hiểu.” Hạ Khuynh Nguyệt nhẹ nhàng nói: “Ta chỉ có thể nói với ngươi, trên đời này, có rất nhiều thứ thực sự không thể chống lại.”

“Khi hắn vững vàng bước tới đỉnh cao thì cái chết chính là sự lựa chọn tốt nhất của ta, cũng là điểm đến tốt nhất.”

“...” Nàng vẫn lắc đầu, trong lòng vô cùng mờ mịt, một chữ cũng không hiểu được.

“Mị Âm, ngươi thích hắn như vậy, nhất định sẽ không hy vọng quãng đời còn lại hắn sẽ đau khổ vì cái chết của ta, đúng không... Để ta làm một ác nhân chết đi, khiến hắn báo được mối thù lớn, lại mất mà được... Đã không còn kết cục nào hoàn hảo hơn thế này nữa.”

“Ta và hắn là phu thê, ta làm những chuyện này vì hắn, xem như đã không phụ chữ ‘thê’. Chỉ là... chỉ là có lỗi với ngươi.”

“Ân tình này, còn cả lời xin lỗi, có lẽ chỉ có kiếp sau ta mới có thể...”

“Kiếp sau...” Giọng nói của nàng đột nhiên dừng lại, nhẹ nhàng lặp lại hai chữ này, đôi mắt như ánh trăng trở nên thê lương.

...

Khoảng thời gian ở Nguyệt Thần Giới kia, Vô Cấu Thần Hồn của Thủy Mị Âm dần dần xây dựng được sự liên kết linh hồn với Càn Khôn Thứ. Chỉ cần Hạ Khuynh Nguyệt tách khỏi Càn Khôn Thứ, nàng sẽ trở thành chủ nhân mới của nó bất cứ lúc nào.

Nhưng mãi đến khi Vân Triệt quay về Đông Thần Vực, nàng dùng Càn Khôn Thứ “trốn” sang Nguyệt Thần Giới, cũng vẫn không biết tại sao Hạ Khuynh Nguyệt lại đưa ra lựa chọn như vậy.

Việc Thủy Mị Âm có thể làm chỉ là thừa hưởng mọi thứ từ nàng, hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của nàng.

Mãi đến khi...

“... Nàng nói, nàng hy vọng ngươi hận nàng, như vậy ngươi sẽ không đau khổ vì cái chết của nàng. Nàng thà để ngươi hận nàng, sau đó vĩnh viễn quên đi nàng, chứ nàng không muốn mình trở thành dấu vết đau xót lưu lại trong trái tim ngươi.”

“Vậy tại sao nàng lại lựa chọn cái chết? Tại sao?” Hai mắt Vân Triệt đỏ sậm, ngay cả Thủy Mị Âm cũng không biết đáp án, trái tim hắn gần như co rút muốn nứt ra: “Khi ta trở về, nàng chỉ nói mấy câu ngắn ngủi đã đủ để khiến ta tin tưởng tất cả... Rốt cuộc tại sao nàng lại tình nguyện chọn cái chết...”

“Ta đã hỏi nàng rất nhiều rất nhiều lần, cũng đã khuyên nàng rất nhiều lần, thế nhưng...” Thủy Mị Âm khẽ nấc: “Nàng luôn trả lời, nguyên nhân trong đó nàng thế nào cũng không thể nói ra. Mà cái chết là thứ mà cuối cùng nàng phải lựa chọn, cũng là...”

“... Sự đấu tranh thay đổi vận mệnh cuối cùng của nàng sau khi thuận theo số mệnh.”

Vân Triệt sững sờ: “Thuận theo... vận mệnh... đấu tranh?”

“Khuynh Nguyệt tỷ tỷ không giải thích ý nghĩa của những lời này cho ta. Hơn nữa, thời điểm thỉnh thoảng nàng thất thần, đã lẩm bẩm rất nhiều lời kỳ quái.” Thủy Mị Âm nhẹ nhàng nói: “Nàng từng nói... nàng là tội nhân không thể tha thứ, hại đệ đệ của mình, còn hại chết phụ mẫu mình...”

“...” Vân Triệt đột nhiên ngẩng đầu, giọng nói khàn khàn: “Nguyên Bá năm đó được ta cứu khỏi kiếp nạn chết người kia thì vẫn rất tốt mà! Hắn trở thành chủ nhân Thánh Vực ở đại lục Thiên Huyền, hiện tại lại bắt đầu thăm thú Thần Giới, nàng nào có hại hắn!”

“Phụ thân của nàng hiện tại đang yên ổn ở thương hội Hắc Nguyệt, tuy rằng cô đơn, nhưng lại bình an vô sự... Mẫu thân nàng bị Thiên Ảnh làm hại... Nàng đâu có hại bọn họ? Nàng đang nói mấy lời quái lạ gì vậy?”

“Ta không biết.” Thủy Mị Âm lắc đầu, cứ luôn lặp lại ba chữ đó: “Nàng còn nói... hy vọng cái chết của mình có thể khiến Nguyệt Thần Giới bình an vô sự.”

“Nhưng mà...”

“...” Thân thể Vân Triệt run rẩy dữ dội, ánh mắt lập tức thay đổi.
Hết chương 2122.
Bình Luận (0)
Comment