Sau khoảnh khắc trầm mặc ngắn ngủi, Hạ Khuynh Nguyệt ra lệnh: “Truyền lệnh bên kia, ngừng tra xét chuyện này. Phân chia phần lực lượng tình báo này sang điều tra chiều hướng của Long Thần.”
“Vâng.”
Liên Nguyệt rời đi, Hạ Khuynh Nguyệt khẽ tự nói: “Đã như vậy, rất có thể Thần Hi vẫn chưa chết… mà Long Bạch cũng không biết hướng đi của nàng.”
Trong Luân Hồi Cấm Địa chỉ có một dấu vết hủy diệt.
Cho dù Long Bạch có mạnh hơn nữa thì cũng không một đòn đánh chết Thần Hi.
Chắc chắn tin tức truyền đến từ Long Thần Giới rõ ràng chứng minh khả năng Thần Hi vẫn chưa chết.
…
Thời gian trôi qua, dần đến năm thứ tư Vân Triệt bước vào Bắc Thần Vực… cũng là lúc chiến tranh nổ ra.
Việc xây dựng thế lực vô hình vẫn được thực hiết hết lần này đến lần khác hoặc sáng hoặc tối, mà phía Trụ Thiên Giới cũng truyền đến tin tức sắp lập thái tử mới, còn trên bầu trời Bắc Thần Vực cũng tụ thành mây đen phẫn nộ, mũi nhọn chỉ thẳng về Trụ Thiên Giới ‘lấy Hoàn Hư Đỉnh phá hủy tinh giới Bắc Vực’.”
“Nhanh thật đấy.” Hạ Khuynh Nguyệt nhìn mây đen phía bắc, nhẹ giọng nói.
Ngày này đến sớm hơn nhiều so với dự kiến của nàng.
“Ngươi đã bước qua địa ngục chân chính, nhất định sẽ không cho phép bản thân mình lại thất bại. Ngoài ra còn có Ma Hậu ở bên, ta tin đây không phải bước đi hấp tấp vô mưu.” Nàng lẩm bẩm: “Vậy thì, ta sẽ trải bước đầu tiên cho ngươi.”
…
Thái Sơ Thần Cảnh.
Nàng nhỏ máu của Thần Hi lấy từ Luân Hồi Cấm Địa lên mặt đất màu xám.
Cách đó không xa, Thương Chi Long Thần đang tiến đến gần.
Máu chậm rãi ngấm xuống đất, nhưng khí tức Quang Minh mỏng manh vẫn còn đó.
Nàng dùng Càn Khôn Thứ để truyền tống, sau đó lại nhỏ một giọt máu khác xuống nền đất của không gian Thái Sơ xa xôi.
Sau đó, nàng lấy trúc bài kia ra, đối chiếu chữ viết bên trên, dùng đá khắc một chữ “Hi” nhạt trên mặt đất.
Sau đó, hình bóng của nàng lại xuất hiện trong một không gian khác.
Sau mười lăm lần chuyển dời không gian, nàng dùng cách khiến Long Bạch không thể tìm thấy trong khoảng thời gian ngắn, cuối cùng lại nhận ra gì đó, điểm mười sáu giọt máu của Thần Hi tại mười sáu chỗ trong không gian của Thái Sơ Thần Cảnh.
Ở chỗ cuối cùng để lại chữ mấy tháng sau mình sẽ trở về.
Một loạt sắp xếp này có mục đích và sơ hở rất dễ dàng bị nhìn thấu… Thế nhưng Hạ Khuynh Nguyệt tin rằng, với sự si mê dị dạng của Long Bạch đối với Thần Hi, cho dù hắn có nghi ngờ chín phần cũng tuyệt đối không dễ dàng buông bỏ khả năng cuối cùng kia.
Như vậy đã đủ rồi.
Sau khi tận mắt chứng kiến Thương Chi Long Thần phát hiện khí tức Quang Minh đầu tiên, sau đó vội vàng rời đi, Hạ Khuynh Nguyệt xoay người, biến mất khỏi Thái Sơ Thần Cảnh.
…
Nam Thần Vực, phía tây của Nam Minh Thần Giới, phía trên tòa Đế Cung của Nam Vạn Sinh.
Hạ Khuynh Nguyệt quan sát một thiếu nữ che giấu khí tức đang lặng lẽ đặt một viên Hồn Tinh lên trên người thị nữ bên cạnh Nam Vạn Sinh.
Thứ mà Hồn Tinh khắc ấn chính là bí mật Phạm Đế Thần Giới che giấu Hồng Mông Sinh Tử Ấn.
“Ha ha ha, không ngờ có kẻ muốn đẩy bản vương lên làm lá chắn… Nhưng không sao! Lá chắn này, bản vương đã định rồi!
“Mê hoặc của sự bất tử, ai có thể chống lại đây, ha ha ha!”
Trong tiếng cười điên cuồng, thiếu nữ kia lén lút đi xa.
Bóng dáng của Hạ Khuynh Nguyệt cũng rời đi theo.
“Họa Cẩm - Ma Nữ thứ bảy trong lời đồn sao? Quả nhiên danh bất hư truyền.” Nàng khẽ nói: “Xem ra không cần ta ra tay.”
“Khả năng che giấu khí tức của nàng có thể nói là thiên hạ vô song. Tuy rằng cơ thể nàng mang khí tức hắc ám, nhưng lại không hề có dấu hiệu tràn ra ngoài… Đây chính là Hắc Ám Vĩnh Kiếp mà Ma Đế tiền bối đã nói sao? Xem ra lực lượng nòng cốt của Bắc Thần Vực đều đã lột xác nhờ hắn.”
“Bước đi này của hắn chắc chắn sẽ khiến Đông Thần Vực trở tay không kịp.”
“Thủ đoạn này ắt hẳn đến từ Thiên Diệp.” Trong mắt nàng thoáng lên tử quang phức tạp, bóng dáng cũng vút qua không trung.
Đồng thời, những ám lôi đã chôn vùi từ lâu cũng âm thầm phát nổ từng cái một khi chiến tranh Bắc Vực nổ ra.
“Giao thanh kiếm nhuốm máu này cho Giới Vương của Minh Tâm Giới, tự hắn sẽ biết kẻ giết đứa con út của hắn năm đó chính là Giới Vương của Dật Dương Giới.”
“Hồn Tinh này, một viên giao cho Lạc Trường Sinh, một viên giao cho Lạc Thượng Trần, đừng để lại dấu vết.”
“Những tai tiếng của ba Giới Vương thần võ năm đó đã được khắc trong đó, lấy nó ra lệnh cho hắn, ba tháng tiếp theo ngoan ngoãn bế giới, không ai được ra ngoài, nếu không hắn sẽ thân bại danh liệt.”
“Lần lượt đưa bảy tấm Thái Sơ Độc Đằng này vào trong Thất Hải của Cửu Hoàng Giới, sự hỗn loạn của Hải Tộc nơi Thất Hải cũng đủ để Cửu Hoàng Giới ngay cả thân mình cũng không lo nổi một khoảng thời gian.”
…
Bước đầu tiên hắc ám xâm lấn là giẫm đạp Đông Thần Vực.
Một bước này diễn ra vô cùng thuận lợi, đặc biệt là tinh giới thượng vị uy hiếp lớn nhất, từ đầu đến cuối phần lớn đều ở trạng thái cực kỳ an phận.
Lúc huyết tẩy Trụ Thiên, tinh giới thượng vị xung quanh cũng không ai cứu giúp.
Đây là kết quả mưu kế trùng trùng điệp điệp của đám người Trì Vũ Dao và Vân Thiên Ảnh.
Chẳng qua bọn họ chưa từng nghĩ đến, sau lưng sự thuận lợi vượt xa mong đợi và tổn hại ít hơn dự kiến này còn có một sự giúp đỡ vô hình khác.
Hơn nữa, uy hiếp lớn nhất, biến số lớn nhất là Long Bạch đã bị dẫn đi.
Không có mệnh lệnh Long Hoàng, Long Thần Giới, thậm chí cả Tây Thần Vực, cũng theo đó rơi vào trạng thái bình chân như vại trong thời gian dài.
Hết chương 2148.