Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 367 - Chương 368: Giương Cung Bạt Kiếm

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_368" class="block_" lang="en">Trang 184# 2

 

 

 

Chương 368: Giương cung bạt kiếm



Squ khi lời nói của Phượng Hi Thần truyền ra, bầu không khí trong đại sảnh nhất thời đông lại, từng đạo ánh mắt lập tức tập trung lên trên người Vân Triệt. Nghịch Thiên Tà Thầ

Việc Phượng Hi Thần đột nhiên nhằm vào Vân Triệt cũng không khiến bất kỳ kẻ nào cảm thấy kỳ quái. Bởi vì từ hai năm trước, trên Thương PhongBài Vị Chiến, Vân Triệt đã bộc lộ ra Phượng Hoàng Chi Viêm. Mà người có thể sở hữu cùng sử dụng Phượng Hoàng Chi Viêm chỉ có những người mang Phượng Hoàng huyết mạch trong người lệ thuộc vào Phượng Hoàng Thần Tông mà thôi!

Phượng Hoàng huyết mạch là linh hồn của Phượng Hoàng Thần Tông, là đồ vật mà cả tông môn không tiếc tất cả bảo vệ, tuyệt không cho phép huyết mạch này lưu lạc ra bên ngoại. Cho nên, trừ phi Vân Triệt là đệ tử thật sự của Phượng Hoàng Thần Tông, bằng không một khi tin tức hắn có Phượng Hoàng huyết mạch truyền ra thì chắc chắn sẽ có một ngày người của Phượng Hoàng Thần Tông sẽ tìm tới cửa.

Mà ngày này cuối cùng cũng đến.

Hơn nữa tới người tới tìm Vân Triệt còn là hoàng tử của Thần Hoàng đế quốc, là nhân vật cấp thiếu tông chủ của Phượng Hoàng Thần Tông! Hơn nữa khi hắn đối mặt với Vân Triệt, thời điểm mở miệng lại càng nhất châm kiến huyết, nhắm thẳng vào hai chữ"Huyết mạch".

Trong khoảnh khắc tuyết nhan Hạ Khuynh Nguyệt chợt ngưng lại, nguyệt mi của Sở Nguyệt Ly liền trùng xuống, thần sắc của Thương Vạn Hác lập tức biến đổi... Việc liên quan đến huyết mạch của Phượng Hoàng Thần Tông, ngay cả hắn có là Thương Phong đế hoàng cũng không có tư cách nói bất kỳ lời nào, hắn chỉ có thể dùng ánh mắt mang theo sự lo lắng vô cùng sâu sắc nhìn về phía Vân Triệt... Hôm nay hắn chỉ có thể hy vọng"Phượng Hoàng huyết mạch" Vân Triệt chỉ là một hiểu lầm. Dù sao, mặc dù người ngoài nói rằng hỏa diễm mà Vân Triệt sử dụng là Phượng Hoàng Chi Viêm, nhưng Vân Triệt cũng chưa bao giờ thừa nhận việc này, có lẽ chỉ là tưong tự như nhau mà thôi.

Lúc này, thần sắc Vân Triệt lại bình tĩnh không gì sánh được, trong miệng hắn phát ra âm điệu bình thản nói:

- Hả? Đại sự có quan hệ tới huyết mạch của tông môn ngươi sao? Ta đây lại nghe không hiểu, Vân Triệt ra sinh trưởng tại Thương Phong đế quốc, huyết mạch xuất xứ từ phụ mẫu, đời này chưa bao giờ rời khỏi Thương Phong đế quốc, cũng chưa từng bước vào Thần Hoàng đế quốc nửa bước, vậy thì ta làm sao có thể nhấc lên nửa điểm quan hệ với huyết mạch của Phượng Hoàng Thần Tông ngươi được.

-Tiểu bối, ngươi bớt ở nơi này giả bộ!

Hắc y lão giả đứng phía sau Phượng Hi Thần chợt nâng bước tiến lên phía trước, lạnh lùng nói:

- Huyết mạch của Phượng Hoàng Thần Tông ta vô cùng trân quý, từ khi chúng ta lập tông đến nay, việc thủ hộ Phượng Hoàng huyết mạch là chuyện quan trọng nhất của tông ta, tuyệt đối không cho phép nửa điểm huyết mạch lưu lạc ra bên ngoài. Ngay cả người thuộc Phượng Hoàng Thần Tông chúng ta thông hôn cùng ngoại nhân thì sau đó vậy phải vĩnh viễn lưu lại Phượng Hoàng Thần Tông, việc quan hệ huyết mạch cũng không thể thỏa hiệp nửa điểm.

- Mà ngươi... Tại Thương PhongBài Vị Chiến hai năm trước, tất cả mọi người ở đó đều chính mắt nhìn thấy ngươi sử dụng Phượng Hoàng Chi Viêm! Mà chỉ có ngươi sở hữu Phượng Hoàng huyết mạch mới có thể đốt lên Phượng Hoàng Chi Viêm! Trên người của ngươi chắc chắn có Phượng Hoàng huyết mạch, ta nghĩ, ngươi chắc hẳn là dã chủng do một tên đệ tử to gan lớn mật trong tông lưu lại bên ngoài!

- Không có sai.

Xích y lão giả chậm rãi gật đầu, ánh mắt như hai lưỡi câu sắc bén nhìn về phía Vân Triệt nói:

- Nếu như không phải bởi vì ngươi có được huyết mạch của Phượng Hoàng Thần Tông ta, thì một người trưởng thành tại Thương Phong đế quốc, lại không có tông môn, chỉ là một tên huyền giả nho nhỏ làm sao có thể có áp chế tất cả thanh niên tuần kiệt tại Thương Phong, sao có thể đột nhiên nổi tiếng, mang theo thiên phú ngạo thị quần hùng trên Thương PhongBài Vị Chiến cơ chứ.

- Hừ! Ngươi có thể cùng thu được thành tựu ngày hôm nay, thì việc ngươi mang Phượng Hoàng huyết mạch trên người chính là lời giải thích tốt nhất!! Trước lực thiên tư đến từ Phượng Hoàng chân thần, cái gì gọi là nội tình tông môn, thiên tài trăm năm, căn bản đều là chó má không coi vào đâu, ngươi có thể đoạt được vị trí đứng đầu tại Bài Vị Chiến của Thương Phong đế quốc thật sự là quá bất bình thường!

Tuy rằng lời mà hai người nói ra mang theo một loại cuồng ngạo không gì sánh được, lộ ra sự khinh thị với huyền giả tại Thương Phong đế quốc nhất thời khiến cho tâm thần không ít huyền giả có mặt tại nơi này chìm nộ hỏa nhưng tất cả bọn họ đều giận mà không dám nói gì. Bởi vì bỏ qua tình cảm thì lời của hai người cũng cơ bản chính là sự thực. Trước thực lực cường đại của Phượng Hoàng Thần Tông, toàn bộ Thương Phonghuyền giới đều không chịu nổi một kích. Thậm chí, ở đây có không ít người một mực hoài nghi về nguyên nhân khiến cho thiên phú của Vân Triệt trở nên kinh người như vậy, bọn họ không biết có phải là bởi vì hắn có quan hệ tới Phượng Hoàng huyết mạch của Phượng Hoàng Thần Tông hay không?

Đôi mắt Phượng Hi Thần thoáng hiện lên quang mang nhàn nhạt, hắn nhẹ nhàng lay động ngọc phiến, thản nhiên nói:

- Được rồi, các ngươi không cần cấp thiết như vậy, ngày hôm nay chính là ngày mà Thương Phong đế hoàng gả nữ nhi, nếu như bởi vậy mà quấy nhiễu đến tất cả mọi người thì rất có có thể chính là chúng ta không phải. Vân Triệt, ta nghĩ những gì chúng ta nói, ngươi nhất định nghe hiểu. Trên người của ngươi có Phượng Hoàng huyết mạch hay không đối với Phượng Hoàng Thần Tông ta mà nói là việc cực kỳ trọng yếu, cho nên, bản vương cần một chút máu của ngươi. Chỉ cần đạt được máu của ngươi vào trong tay thì việc ngươi có được Phượng Hoàng huyết mạch hay không bản vương vừa nhìn là hiểu ngay. Như vậy, ngươi là chuẩn bị tự mình lấy máu ra hay là muốn bản vương giúp ngươi lấy máu đây?

Trong khoảnh khắc, bầu không khí trong đại sảnh trở nên càng thêm áp lực, Thương Vạn Hác chợt tiến lên một bước, hơi há miệng nhưng lại không thể phát ra chút âm thanh nào. Chuyện đại sự có liên quan đến huyết mạch của Phượng Hoàng Thần Tông hắn không có tư cách để nói lời nào.

Khóe miệng Vân Triệt khẽ động, nở nụ cười nhàn nói:

- Thân thể của ta là do phụ mẫu ban cho, người có quyền lợi lấy huyết dịch của ta cũng chỉ có thân nhân của ta mà thôi. Ta và ngươi không có chút quan hệ, ngay cả quen thuộc cũng chưa tới... Vậy thì ngươi có tư cách gì yêu cầu ta lấy máu của mình đưa cho ngươi!

Lời nói của Vân Triệt vừa truyền ra thì tất cả mọi người liền cả kinh trong lòng. Sau khi diệt Phần Thiên Môn, cách hành sự mạnh mẽ, bá đạo của Vân Triệt liền thâm nhập vào nhân tâm mọi người. Tuy nhiên không một ai nghĩ tới, thời điểm Vân Triệt đối mặt với hoàng tử của Phượng Hoàng Thần Tông, lúc hắn mở miệng ra lại cứng rắn như vậy, đừng nói là chịu thua mà ngay cả nửa điểm khách khí cũng không có.

- Làm càn! Tiểu bối hèn mọn cũng dám kiêu ngạo trước mặt điện hạ!

Hắc y lão giả lập tức nổi giận:

- Điện hạ, lấy thân phận tôn quý của người căn bản không cần nói lời vô ích cùng một tên dã chủng đê tiện như vậy, người hãy để cho ta trực tiếp bắt giữ hắn, lấy máu của hắn... Nếu như điện hạ ngại phiền phức, hừ, một tên dã chủng cứ trực tiếp giết chết là xong chuyện! Ngay cả nghiệm chứng cũng không cần thiết.

Dã chủng đê tiện? Chân mày Vân Triệt chợt trầm xuống, một đạo sát ý băng lãnh tới cực điểm chợt lóe lên ở sâu trong con ngươi hắn. Bốn chữ này, không chỉ làm nhục hắn mà còn liên quan đến phụ mẫu cùng thân nhân của hắn.

- Ha ha ha ha!

Lúc này Phượng Hi Thần cũng không tỏ ra nửa điểm tức giận, mà ngược lại còn ngửa đầu cười lớn:

- Vân Triệt, ngày đầu tiên bản vương bước vào lãnh thổ của Thương Phong đế quốc liền nghe thấy sự cuồng ngạo, vô pháp vô thiên của ngươi, ngày hôm nay ta liềm thấy quả thật là không có nửa điểm giả tạo. Tuy nhiên bản vương lại hết lần này tới lần khác yêu thích loại người như ngươi, bởi vì loại người không biết trời cao đất rộng, cuồng vọng ngu xuẩn như ngươi luôn luôn có thể mang lại cho bản vương không ít lạc thú. Nếu như trên đời thiếu đi loại người ngu xuẩn như ngươi thì cuộc sống của bản vương có thể sẽ thiếu đi rất nhiều lạc thú.

- Hai người các ngươi lui ra, ngày hôm nay bản vương, liền tự mình tới lấy máu của hắn, vui đùa một chút!!

- Sát!

Trong nháy mắt, ngọc phiến trong tay Phượng Hi Thần liền mở ra, một động tác hời hợt như vậy lại mang theo một tiếng gầm do hư không bị cắt phá truyền ra, tất cả bàn ghế xung quanh bị huyền lực kinh khủng trực tiếp chấn nát, các loại đèn lưu ly, bàn ngọc thạch rơi vãi đầy đất.

Nơi này là hoàng cung của Thương Phong đế quốc, lại là nơi tổ chức đại hôn của công chúa. Trong Thương Phongnày, ngay cả người có thiên đại ân oán cũng tuyệt đối không dám hành động lỗ mãng tại nơi này, nhưng Phượng Hi Thần này lại vừa nói liền xuất thủ. Đây căn bản là do hắn chẳng coi cái hoàng cung này vào đâu. Mà tại thời điểm hắn ra tay, toàn bộ tân khách xung quanh đều hoảng sợ thất sắc, ngay cả sắc mặt của những nhân vật cấp tông sư có thực lực cường đại cũng tái nhợt, lo sợ không yên lui về phía sau...

Bởi vì uy áp cường đại mà Phượng Hi Thần phóng ra rõ ràng là vương tọa chi lực!

Vương tọa, chính là tồn tại cao nhất tại Thương Phong đế quốc, toàn bộ vương tọa tại Thương Phong đế quốc cộng lại cũng không đến mười người. Mà Phượng Hi Thần thoạt nhìn chỉ chừng hai mươi tuổi, tại Thần Hoàng hoàng thất chỉ là hoàng tử đứng thứ mười ba, vậy mà lúc này trên người hắn lại tràn ra vương tọa chi lực! Hơn nữa, khí tức trên người hai lão giả đi theo hắn cũng đều không hề yếu nhược hơn so với hắn! Tất nhiên hai người này cũng đồng dạng là cường giả Vương Huyền!

Thương Vạn Hác cũng tuyệt đối không ngờ, Phượng Hi Thần lại thực sự xuất thủ trên hôn lễ đại điển của Thương Phong hoàng thất, hắn lập tức kinh hãi nói:

- Thập tam hoàng tử, hãy nghe trẫm nói một lời...

Thanh âm của Thương Vạn Hác còn chưa dứt, Phượng Hi Thần lại không thèm quan tâm đến lý lẽ, ngọc phiến trong tay hắn đột nhiên bắn ra, cực tốc xoay tròn trên không trung hóa thành tuyệt mệnh khí mang, bay thẳng về phía Vân Triệt. Sau khi ngọc phiến xoay lên liền bắn ra một đạo hắc tuyến thật dài... đây rõ ràng là do hư không bị chém đứt. Mà phương hướng của ngọc phiến lại nhắm thẳng vào yết hầu của Vân Triệt, đây rõ ràng là hắn muốn Vân Triệt trực tiếp máu nhuộm điện phủ đại hôn.

- Cẩn thận!

Đám người Lăng Vân, Lăng Kiệt, Đông Phương Hưu lập tức kinh hô.

Đối mặt với ngọc phiến mang theo tuyệt mệnh khí mang đang cực tốc bay tới, chân mày Vân Triệt chợt ngưng hạ, hắn không xuất thủ đối kháng mà thân thể hắn chợt chuyển, lập tức nhảy lên một cái, dưới một tiếng vang thật lớn, đỉnh đại điện bị hắn phá vỡ, đồng thời thân thể hắn lập tức lao về phía Nam.

- A? Muốn chạy?

Trên miệng Phượng Hi Thần nở nụ cười lạnh lùng, cánh tay khẽ vung lên, ngọc phiến liền bay trở lại trong tay hắn, trên người hắn có viêm ảnh nhoáng lên, cả người giống như thuấn di phá cửa mà đi, đổi theo phương hướng Vân Triệt bỏ chạy.

Không có ai ngờ được, trận đại hôn được cả nước chú ý sẽ phát sinh dị biến như vậy. Cá. đại cường giả của Thương Phong đế quốc lập tức hai mặt nhìn nhau, sắc mặt hơi tái nhợt, nhưng cũng không có một ai dám ra tay ngăn cản Phượng Hi Thần,ngay cả khi bọn họ đang ở trên địa bàn của Thương Phong đế quốc Chê cười, bọn họ cho dù có đắc tội Vân Triệt, cũng tuyệt đối sẽ không lựa chọn đi đắc tội Phượng Hoàng Thần Tông. Tuy rằng bản thân cùng tông môn của bọn họ danh chấn một phương tại Thương Phong đế quốc, nhưng ở trước mặt Phượng Hoàng Thần Tông, bọn họ cũng không có nửa phần lực có thể chống lại. Coi như là đầu óc bọn họ bị hỏng cũng tuyệt đối không to gan lớn mật đến mức dám nhúng tay vào việc của Phượng Hoàng Thần Tông.

Bên trong Lãm Nguyệt Cung, Thương Nguyệt đã hoàn tất việc trang điểm từ lâu, lúc này nàng đang an tĩnh mà khẩn trương ngồi ở trước kính trang điểm, phía sau từng chuỗi hạt lưu ly rất nhỏ như ẩn như hiện lên dung nhan tuyệt mỹ nghiêng nước nghiêng thành của nàng, đồng thời Tiêu Linh Tịch vẫn luôn ở nên cạnh bồi bạn cùng nàng. Thỉnh thoảng lại nói chuyện cùng nàng, dẹp yên sự khẩn trương trong nội tâm của nàng.

Chỉ còn một hồi nữa là Vân Triệt sẽ nắm tay nàng, cùng nàng bái thiên địa, trở thành phu thê.

Lúc này, đột nhiên từ bên ngoài truyền đến một tiếng động đinh tai nhức óc. Sau tiếng nổ lại là từng trận âm hưởng tạp nhạp, ban đầu là tiếng chiêng trống đứt quãng sau đó đột nhiên ngừng lại, cuối cùng còn dư lại chỉ là một mảnh hỗn loạn. Tuy rằng khoảnh cách từ Lãm Nguyệt Cung tới điện phủ tổ chức đại hôn rất xa, nhưng Thương Nguyệt lại có thể nghe được những thanh âm này tới nhất thanh nhị sở.

- Thanh âm gì?

Thương Nguyệt khẩn trương lên tiếng:

- Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?

- Để ta đi xem.

Tiêu Linh Tịch thoáng cái khẩn trương lên, nâng bước nhanh chóng chạy ra phía ngoài.

Cùng lúc này, Vân Triệt liên tục tăng tốc vài lần trên không trung, cấp tốc tránh xa khỏi đại điện tổ chức đại hôn, cuối cùng sau khi tiến vào một nơi đất trống trong hoàng cung thì cước bộ của hắn đột nhiên ngừng lại, mà thân ảnh Phượng Hi Thần cũng theo sát rơi xuống phía sau hắn, tốc độ của Phượng Hi Thần quả thật là nhanh như quỷ mị, ngay khi hắn nhìn cước bộ của Vân Triệt ngừng lại, hắn liền nở nụ cười nói:

- Chạy a, vì sao ngươi không chạy? Đã lâu rồi bản vương không có chơi trò mèo đuổi chuột, bản vương có thể giận lực nhường ngươi vài điểm.

- Chạy?

Trên mặt Vân Triệt lộ ra nụ cười nhạt:

- Ngươi nghĩ rằng ta đang sợ ngươi? Hôm nay là ngày đại hôn của, chỉ là ta không muốn máu của ngươi làm ô uế điện phủ tổ chức đại hôn của ta mà thôi.

Sắc mặt Phượng Hi Thần không chút biến đổi nhưng sâu trong hai mắt hắn lại hiện lên vẻ lo lắng sâu đậm, trình độ cuồng vọng của Vân Triệt đã nằm ngoài dự liệu của hắn, từ nhỏ đến lớn đây vẫn là lần đầu tiên hắn gặp phải người dám nói chuyện như vậy với hắn. Nhất thời khóe miệng hắn chậm rãi nở ra nụ cười càng thêm nguy hiểm:

- Máu của ta? Ha ha ha ha! Ngươi thật đúng là cuồng vọng ngu xuẩn đến khả ái, chỉ bằng ngươi cũng xứng nhìn thấy máu của ta sao? Tuy nhiên xem ra, chuyện huyết mạch này đã không cần thiết phải nghiệm chứng lại, nếu như ngươi đã thành tâm muốn chết trước mặt bản vương thì đổi lại một địa phương trống trải cũng tốt, lưu lại cái hỉ đường gì đó kia, lát nữa còn có thể thuận tiện đổi thành linh đường.

- Linh đường? Cho chính ngươi dùng sao?

Vân Triệt híp mắt nói.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment