Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 54 - Chương 55: Lực Nghịch Thiên

. ._28__1" class="block_" lang="en">Trang 28# 1

 

 

 

Chương 55: Lực nghịch thiên - Mạt Lỵ, đây là có chuyện gì?

Vân Triệt nâng hai tay lên, nhìn ngọn lửa trên người, vẻ mặt khiếp sợ nói.

Mạt Lỵ chưa trả lời hắn, nàng ở bên trong thiên độc châu yên lặng nhìn hỏa diễm chung quanh thân thể Vân Triệt, trong miệng thì thầm một tiếng: “Màu sắc Huyền mạch của hắn thay đổi, kia quả nhiên là một trong những mầm mống mà Tà thần lưu lại. Nói cách khác, nơi này lại là một trong ngũ đại bí địa của Tà thần!”

“Vậy mà khiến hắn tìm được như vậy. Nên nói vận khí của hắn quá tốt… Hay là… Chỉ dẫn của huyết mạch Tà thần đây?”

Ngọn lửa trên người Vân Triệt càng cháy càng mạnh, trong nháy mắt đã lên đến độ cao mấy chục thước, vách tường chung quanh, thậm chí nham thạch dưới chân đều chậm rãi trong tan rã ra, rơi xuống, có thể nghĩ độ nóng của hỏa diễm này đáng sợ bao nhiêu, nhưng mà, từ đầu đến cuối Vân Triệt lại đều không nhận được chút tổn thương nào, càng không cảm thấy được cho dù là một chút không thoải mái.

Bên trong thân thể hỏa diễm cháy, hắn cảm giác được Huyền mạch của bản thân luôn luôn rung chuyển kịch liệt, hắn không dễ dàng thông thạo đến, vội vàng đi nội thị nhìn Huyền mạch của bản thân… Vừa liếc mắt nhìn, hắn thiếu chút nữa thất thanh kêu lên.

Bởi vì Huyền mạch của hắn… Thế mà lại hoàn toàn biến thành màu đỏ thẫm! Ngay cả năm mươi bốn huyền quan đã mở ra toàn bộ, cũng đều biến thành màu đỏ càng thêm thâm thúy.

Đây là… Sao lại như thế này?

Huyền lực của hắn bắt đầu nhanh chóng di động trong Huyền mạch, từng luồng Huyền lực không biết từ đâu mà đến cấp tốc tràn vào, khiến Huyền lực trong Huyền mạch cấp tốc bành trướng, lại bành trướng… Vẫn luôn bành trướng đến cực hạn mà Huyền mạch có thể cất chứa…

Crắc…

Một tiếng vang nhỏ, Vân Triệt mơ hồ nghe được âm thanh cái gì bị xông phá.

Huyền lực trong Huyền mạch nhanh chóng co rút xuống, số lượng chưa giảm, lại trở nên càng thêm hùng hậu. Đây rõ ràng là… Biểu hiện của cấp bậc Huyền lực vượt qua một cấp!

Huyền lực của hắn lại trong nháy mắt này, từ cảnh giới Sơ Huyền cấp bốn, trực tiếp vượt qua đến cảnh giới Sơ Huyền cấp năm!

Nhưng còn hoàn toàn không kết thúc, Huyền lực trong Huyền mạch vẫn như trước bành trướng cấp tốc, không biết Huyền lực đến từ đâu lại giống như bị điên dũng mãnh xông vào, khiến cho Huyền mạch mới vừa đột phá lại một lần nữa tràn đầy, theo đó…

Crắc…

Tính chất của Huyền lực trong Huyền mạch, lại lần nữa sinh ra vượt qua cấp bậc. Từ cường độ cảnh giới Sơ Huyền cấp năm, vượt qua đến cảnh giới Sơ Huyền cấp sáu.

Vân Triệt giật mình há hốc miệng, cho dù hắn có tâm tình hai đời, cũng gần như không cách nào tiếp nhận hoàn toàn tiến giai của Huyền lực kinh hãi thế tục này, từ khi hỏa diễm bắt đầu thiêu đốt trên người hắn, đến bây giờ không tới nửa phút, cấp bậc Huyền lực của hắn lại trực tiếp từ Sơ Huyền cấp bốn đến Sơ Huyền cấp sáu!!

Chuyện như vậy đừng nói gặp được, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe thấy!

Hắn thậm chí một lần có cảm giác mình đang nằm mơ.

Vượt qua hai cấp như trước không kết thúc, hỏa diễm màu đỏ trên người Vân Triệt vẫn thong thả bốc lên, đã dần dần cháy đến độ cao mấy chục mét, mặt đất chung quanh đã trong nóng chảy phạm vi lớn, từng mảng nham thạch nóng chảy tụ tập dưới chân Vân Triệt, lại giống vậy không hề tạo thành chút tổn thương nào đối với hắn.

Huyền lực không biết từ đâu mà đến kia vẫn như trước điên cuồng đánh tràn đầy sâu vào Huyền mạch đã biến thành màu đỏ thẫm của hắn, khiến cho cường độ Huyền lực của hắn hiện ra phát triển giống như nổ mạnh vô cùng khủng bố…

… Cảnh giới Sơ Huyền cấp bảy!

… Cảnh giới Sơ Huyền cấp tám!

… Cảnh giới Sơ Huyền cấp chín!

… Cảnh giới Sơ Huyền cấp mười!

- Mạt Lỵ… Đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Vân Triệt dùng sức cắn đầu lưỡi, đây là lần thứ ba hắn xác nhận mình không nằm mơ! Trong thời gian vài phút ngắn ngủi này, đối với hắn mà nói giống như mộng ảo, hắn còn chưa kịp phản ứng từ trong rung động Huyền lực tăng lên hai cấp, Huyền lực của hắn đã trực tiếp một đường điên cuồng tăng vọt… Trực tiếp nhảy lên tới cảnh giới Sơ Huyền cấp mười!

Ngay cả một thiên tài sinh trưởng ở đại tông môn, có một lượng lớn tài nguyên và lương sư, muốn từ Sơ Huyền cấp bốn đạt tới Sơ Huyền cấp mười, cũng cần ít nhất ba năm! Hắn từng nghe được trong truyền thuyết, Hạ Khuynh Nguyệt từ cảnh giới Sơ Huyền cấp bốn đến cấp mười dùng thời gian gần ba năm rưỡi, mà như vậy, đã có thể là trăm năm khó gặp ở Lưu Vân thành nho nhỏ! Được khen ngợi là đệ nhất thiên tài ở Lưu Vân thành!

Mà hắn, lại dùng ngay cả năm phút đồng hồ cũng chưa tới!

Đây đâu chỉ phá vỡ nhận thức của Vân Triệt, quả thật triệt để đẩy ngã quy tắc Huyền lực phát triển cơ bản ở Thiên Huyền đại lục!

Cho nên, mặc dù trong lòng Vân Triệt tràn đầy kinh hỉ vĩ đại, nhưng hơn nữa vẫn là kinh hách vĩ đại!

Kinh khủng hơn chính là, Huyền lực bành trướng vẫn không dừng lại, ngay cả tốc độ cũng không chậm lại! Huyền lực đã đạt tới cảnh giới Sơ Huyền cấp mười vẫn như trước cấp tốc tăng mạnh.

- Quả nhiên không sai, thứ ngươi ăn vào, chính là một trong những mầm mống Tà thần lưu lại! Bản công chúa tìm ở phía đông Thương Phong đế quốc lâu như vậy cũng không tìm được, ngươi lại lỗ mãng liều lĩnh, dựa vào năng lực đê hèn như vậy liền bất tri bất giác tìm được, vận khí này của ngươi, quả thật tốt đến gặp thiên lôi đánh xuống!

Giọng nói của Mạt Lỵ, dù ít dù nhiều cũng mang theo chút ý tứ hàm xúc nghiến răng nghiến lợi.

- … Mầm mống của Tà thần là cái gì, có thể khiến cho Huyền lực tăng vọt?

Vân Triệt vẫn vẻ mặt kinh nghi như trước nói.

- Đại khái là mầm mồng của Tà thần bên trong mang theo chút ít lực lượng của Tà thần đi, hiện giờ tìm được kẻ kế thừa Huyền mạch của Tà thần, cho nên đồng thời biến hóa Huyền mạch của ngươi thành thuộc tính hỏa, cũng thuận tiện giao lực lượng trong đó cho ngươi. Ngươi yên tâm, Huyền lực tăng trưởng hơi khoa trương này không có tác dụng phụ gì!

Mạt Lỵ chậm rãi nói.

- Biến Huyền mạch… Thành thuộc tính hỏa?

Ầm!!

Cảm giác một cửa khẩu bị đột phá trực tiếp từ chỗ sâu trong Huyền mạch của Vân Triệt truyền đến, hỏa diễm màu đỏ thẫm bùng cháy hồi lâu trên người hắn, cũng vào lúc này cuối cùng tắt.

Trong nháy mắt đó, Vân Triệt cảm giác được rõ ràng toàn bộ Huyền mạch của bản thân đều đã xảy ra biến hóa gần như được gọi là thăng hoa, trở nên kiên cố hơn và mở rộng hơn, cũng biến thành càng thêm cực nóng. Huyền lực trong đó, càng thêm hùng hậu nồng đậm đến trình độ hắn khó có thể tin. Ngay cả mỗi một kinh mạch trên người, mỗi một xương cốt, huyết nhục, đều mơ hồ giống như lột xác, tràn ngập lực lượng hùng hồn xa hơn lúc trước.

Ánh mắt trở nên càng thêm trong suốt, thính lực trở nên càng thêm sâu sắc, ngay cả cảm xúc với vùng trời đất này, đều đã xảy ra biến hóa. Khoái cảm giống như thoát thai hoán cốt từ trong ra ngoài này, gần như khiến hắn thư sướng đến la lên. Vân Triệt ngẩng đầu lên, chậm rãi thở ra một hơi, nhất thời, một luồng khí tràng Huyền lực mạnh mẽ hơn lúc trước không biết bao nhiêu lần phát tán ra từ trên người hắn!

- Cảnh giới Nhập Huyền cấp một! Chúc mừng ngươi, bước vào cảnh giới Nhập Huyền, ngươi bây giờ cuối cùng có thể được xưng tụng là một Huyền giả chân chính. Lấy mười sáu tuổi đạt tới cảnh giới Nhập Huyền, ở trên mảnh đất này, không tính là nhiều đi.

Mạt Lỵ rất bình thản nói.

Tất cả khiếp sợ, hoảng sợ, không yên lúc trước, khi hắn trực tiếp bước vào cảnh giới Nhập Huyền cấp một đã biến mất không còn dấu vết, hắn nâng hai cánh tay của mình lên, sau đó dựng thẳng một ngón tay lên, ý niệm vừa động, phía trên đầu ngón tay, một ngọn lửa nho nhỏ thiêu đốt, độ nóng của ngọn lửa như đóa hoa này rất nóng cháy, nhưng không hề tổn thương đến da thịt của hắn, nhìn hỏa diễm thiêu đốt Huyền lực của bản thân, hắn không tiếng động mà cười.

Đây xem như ông trời bù lại cho ta sao? Để cho ta bị phế đi vẻn vẹn mười sáu năm…. Lại trong thời gian ngắn ngủi một ngày này, trả lại cho ta gấp mấy lần tất cả vốn nên thuộc về ta!

Vân Triệt im lặng nội thị, hắn nhìn thấy Huyền mạch bản thân đã biến thành màu đỏ thẫm, cũng giống như tạo hình hồng bảo thạch óng ánh trong suốt, không hề tạp chất mà thành. Không chỉ là Huyền mạch, ngay cả kinh mạch của hắn, máu, thậm chí trong mỗi một tế bào, đều nhiều thêm một chút thành phần màu đỏ thẫm.

- Nói vậy, cơ thể của ta, có phải về sau không bao giờ sợ ngọn lửa thiêu cháy rồi không?

Vân Triệt biết câu nói này của mình kinh hãi thế tục đến cỡ nào, nhưng mà, đây cũng là cảm giác vô cùng chân thật mà thân thể và Huyền mạch lúc này của hắn truyền lại cho hắn.

- Không sai.

Mạt Lỵ nói, trong giọng nói mang theo một chút khác thường:

- Trong truyền thuyết thượng cổ, Tà thần có nguyên tố lực không gian hỗn độn cường đại nhất, hắn có thể lấy Huyền lực tùy ý khống chế nguyên tố thiên nhiên, thậm chí, còn có thể tùy thời chuyển hóa Huyền lực thành lực lượng của nguyên tố. Trong dấu vết hồi ức của giọt máu bất diệt kia, rõ ràng ghi lại Tà thần lưu lại năm mầm mống, ẩn chứa “Nguyên lực” của nguyên tố lực cường đại này của hắn, nếu như có thể có được nguyên lực này, chẳng những co thể khống chế nguyên tố tương ứng, thậm chí, càng sẽ sinh ra năng lực miễn dịch “Tuyệt đối” với loại nguyên tố sinh ra này!

- Cũng bởi vì ghi lại này, mặc dù bản công chúa không tự mình sử dụng máu Tà thần bất diệt, nhưng mạo hiểm nguy hiểm vĩ đại đã đến mảnh đại lục này, tới thử mưu đồ tìm kiếm Tà thần bí cảnh trong dấu vết hồi ức. Bởi vì hấp dẫn có thể thao túng nguyên tố, miễn dịch nguyên tố, ngay cả bản công chúa cũng không thể chống cự. Bởi vì, hiện giờ khi chân thần đã sớm hoàn toàn ngã xuống, loại năng lực này, là thật chân chính…

- Lực nghịch thiên!

Giọng Mạt Lỵ bỗng trở nên âm hàn:

- Đồng thời, điều này cũng là một hộp ma Pandora cấm kỵ! Hiện giờ hộp ma này đã bị ngươi mở ra, không có ai biết năng lực của thần đã sớm nên diệt sạch này tái hiện thế giới sẽ dẫn đến phản ứng dây chuyền như thế nào, có lẽ, ngươi sẽ bị trời phạt, cũng có lẽ, nó sẽ mang đến cho ngươi tai nạn và mối họa vô cùng vô tận. Bởi vì, một khi bí mật trên người ngươi lộ ra, trên thế giới này, sẽ không đếm được có bao nhiêu người muốn giết ngươi, cướp lấy lực nghịch thiên của ngươi… Nếu không phải bản công chúa và ngươi dùng chung một mạng, ngay cả bản công chúa, cũng sẽ muốn giết ngươi, cướp lấy lực lượng của ngươi.

- … Này! Không đến mức làm ta sợ như vậy chứ? Tuy rằng bỗng chốc đến cảnh giới Nhập Huyền, nhưng chỉ là cảnh giới Nhập Huyền mà thôi, đừng nói cái gì mà nghịch thiên, một Huyền thú nơi này tùy tiện nhảy ra cũng có thể diệt ta.

Vân Triệt hơi rụt rụt cổ, giả bộ dáng vẻ sợ hãi.

Tuy rằng trong miệng Mạt Lỵ nói như vậy, nhưng mà, theo trong miệng Mạt Lỵ xác nhận bản thân có năng lực khống hỏa và hoàn toàn miễn dịch với hỏa, trong lòng của hắn chấn động thật lâu không cách nào bình ổn. Vĩnh viễn không sợ lửa… Đây thật sự là năng lực của thần trong truyền thuyết mới có thể có được! Đừng nói nhân loại, ngay cả Viêm long cường đại mới bị Mạt Lỵ diệt sát, tuy rằng nó có thuộc tính hỏa, nhưng tuyệt đối không có khả năng hoàn toàn đạt tới trình độ không sợ lửa, gặp phải lực hỏa cấp bậc cao hơn nó xa xa, nó giống vậy sẽ bị cháy thành hư vô.

- Bản công chúa cũng không phải hù dọa ngươi! Cho nên, ngàn vạn lần đừng vì Huyền lực tăng vọt mà lơi lỏng, ngươi phải nhanh chóng tăng thực lực của mình lên, ít nhất, phải khiến cho mình có đầy đủ năng lực tự bảo vệ mình. Hiện giờ, cấp bậc Huyền lực của ngươi đã đạt tới cảnh giới Nhập Huyền, thời gian tiếp theo, ngươi cần củng cố Huyền lực bây giờ của mình, mà bản công chúa, cũng có thể bắt đầu dạy ngươi một ít Huyền kỹ mà ngươi có thể học tập… Trước đó, xử lý xong con Viêm long này đi. Đối với ngươi bây giờ mà nói, thi thể của nó chính là một đống bảo tàng vĩ đại!

Giọng điệu Mạt Lỵ vẫn như trước đây lạnh nhạt như băng, không chút tình cảm nào. Nhưng mà, nghe vào trong tai Vân Triệt, lại khiến cho hắn có cảm giác rất không giống vậy. Bởi vì theo như trong lời Mạt Lỵ nói, hắn không cảm thấy có khinh thường, coi khinh nhè nhẹ cùng với phiền chán ngẫu nhiên như lúc trước, tuy rằng giọng điệu thật cứng rắn, nhưng loáng thoáng có một chút… Quan tâm như vậy?

 

 

 

Bình Luận (0)
Comment