.
._291__1" class="block_" lang="en">Trang 291# 1
Chương 581: Nhiều người tức giận
Sắc mặt thất gia chủ trở nên âm trầm, nhưng qua nửa ngày cũng không có ai đi về phía trước, thậm chí không có ai nói câu gì... Bị Vân Triệt bức đến tình cảnh này, nếu như bọn họ ở trước mặt mọi người quỳ xuống đất thỉnh tội với Vân Thương Hải, thì không thể nghi ngờ là cúi đầu nhận tội với Vân gia, nhưng nếu như cự tuyệt thì Vân Triệt sẽ có cớ bêu xấu bọn họ ra toàn bộ Huyễn Yêu Giới, bây giờ bọn họ tiến thối lưỡng nan, tất cả đều chờ người khác xuất đầu, nhưng nghẹn cả nửa ngày, cũng không có ai đứng ra, tràng diện xấu hổ để cho bọn họ ngay cả ruột cũng co quắp lại.
- Ha ha ha …
Vân Triệt nhìn bọn hắn, đứng lên cười lạnh nói:
- Quả nhiên là thế, lời ta nói cũng đã đủ minh bạch, ân oán đúng sai trong này, ta cũng đã bày ra rõ ràng, nhưng ngay cả như vậy, bảy vị gia chủ cũng thờ ơ như không! Mọi người đang ngồi đây, đều là lĩnh chủ, bá chủ, cường giả cùng với tân tinh trẻ tuổi tới từ các nơi trong Huyễn Yêu Giới, là quá khứ, hiện tại cùng với tương lai của Huyễn Yêu Giới, mà Yêu Hoàng thành là địa phương hạch tâm của cả Huyễn Yêu Giới. Lần Yêu Hậu đại điển này, các ngươi tới rất đáng giá, bởi vì ta tin tưởng đến thời khắc này, mỗi người các ngươi, cũng triệt để thấy rõ bên trong Yêu Hoàng thành đã xảy ra vấn đề gì! Các ngươi hẳn là hoàn toàn thấy rõ ai đúng ai sai, người nào trung người nào gian, cùng với người nào mới xứng đáng với danh xưng gia tộc thủ hộ, mà người nào mới là u ác tính cần bị loại bỏ.
Thanh âm của Vân Triệt chấn động từng hồi trong đại điện. Lời nói này của hắn rõ ràng tới cực điểm, so với đao còn muốn sắc bén hơn nghìn vạn lần. Nếu là Tiểu Yêu Hậu, nàng cũng sẽ không nói ra thẳng thừng như vậy, bởi vì lời nói này nhằm vào bảy gia tộc có thực lực đứng đầu Huyễn Yêu Giới, động một chút là nó có thể khiến cho Huyễn Yêu Giới chấn động, huống chi nhắm thẳng vào thất tộc.
Đổi thành bất luận trường hợp nào khác, Vân Triệt sẽ không hô lên như vậy, bởi vì đây là hành động cực đoan nhất. Nhưng lúc này, hắn không hề do dự rống lên, thanh âm đinh tai nhức óc, hận không thể để cho toàn bộ người Yêu Hoàng thành có thể nghe rõ rõ ràng ràng.
Lời nói của Vân Triệt khiến không ít người run sợ trong lòng, hoàn toàn chính xác, chuyện đã tới nước này, đã đủ cho mọi người nhìn rõ tất cả, mà mặc dù như vậy, lại có mấy người dám chĩa mũi nhọn vào bảy đại gia tộc thủ hộ... Nhưng, câu nói vừa rồi của Vân Triệt, đã khiến một tiếng hô già nua tràn đầy sự kích động từ hậu phương vang lên.
- Nói rất hay!
Thanh âm già nua đến từ hậu phương này, làm cho tất cả mọi người ngạc nhiên, ánh mắt gia chủ thất gia càng là đông cứng lại, nhất tề nhìn về phía phát ra thanh âm này. Mà lúc này, lão giả phát ra thanh âm đã phi thân lên, bay xuống bên cạnh Vân Triệt.
Lão giả này mặc một thân áo bào tro đơn giản, tóc và chòm râu đều có màu tuyết trắng, trên mặt cũng khắc đầy vết tích của năm tháng, ngay cả thắt lưng cũng lộ ra vẻ già lão. Khi nhìn thấy lão giả này, trong đại điện nhất thời nổi lên tiếng hô, rất nhiều người trực tiếp hô lên tên của hắn...
Ở trong Yêu Hoàng đại điện tề tụ quần hùng Huyễn Yêu Giới này, nhất phương bá chủ cũng chỉ có thể trở thành người bình thường.
Nhưng lão giả này lại tuyệt đối không phải!
Bởi vì hắn là vực chủ Thiên Yêu vực Tần Chinh. Năm nay đã hơn một ngàn bốn trăm tuổi, luận bối phận, hắn cao hơn tiên Yêu Hoàng! ngàn năm trước lúc tiên Yêu Hoàng lên ngôi, hắn đã là Thiên Yêu vực chủ, hôm nay vẫn là vực chủ! Cũng là người duy nhất trong tất cả mọi người ở chỗ này trải qua ba đời Yêu Hoàng. Luận tuổi tác, hắn là nhân vật có một không hai bên trong Yêu Hoàng đại điện.
Tính tình Tần Chinh nổi danh ngay thẳng, làm vực chủ Thiên Yêu vực nghìn năm, ở trên Thiên Yêu Vực thậm chí toàn bộ Huyễn Yêu Giới đều có uy vọng cực cao. Ngay cả tiên Yêu Hoàng, cũng cực kỳ tôn kính đối với hắn, tự nhiên Tiểu Yêu Hậu càng là như vậy. Người này là một trong những nhân vật bên ngoài Yêu Hoàng thành có tư cách gọi nhịp cùng gia tộc thủ hộ.
Chỉ là, trong ngày thường Tần Chinh cho mọi người ấn tượng là một người bình thản và trầm ổn, chẳng ai nghĩ tới, hôm nay hắn lại gầm lên giận dữ, phi thân về phía trước.
- Tần Vực Chủ?
Tiểu Yêu Hậu dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn hắn, giữa hai lông mày mang theo vài phần tôn kính rất ít khi xuất hiện.
Tần Chinh bước lên trước, cúi người nói:
- Cựu thần mạo phạm, xin Tiểu Yêu Hậu thứ tội. Chỉ có điều thân là thần tử của Huyễn Yêu giới, cựu thần có một số việc không làm không được, có mấy lời không thể không nói.
Tần Chinh nói xong, bỗng nhiên quay người lại, ở trước di thể Vân Thương Hải quỳ một gối, lên tiếng nói:
- Lão hủ Tần Chinh, hôm nay tới để thỉnh tội với Yêu Vương!
Vân Triệt vội vàng lên tiến trước, đưa tay muốn nâng hắn dậy:
- Lão tiền bối, ngươi đây là...
Tần Chinh khoát tay chặn lại, vẫn quỳ lạy trên mặt đất như cũ, không chịu đứng lên:
- Trăm năm trước, một vị gia chủ không tiếc tự mình vượt qua vạn dặm, tìm tới lão hủ, kể ra tội của Yêu Vương, muốn lão hủ kéo toàn bộ Thiên Yêu vực khiển trách Yêu Vương, hướng về phía Tiểu Yêu Hậu tạo áp lực, trọng phạt Vân gia mắc phải tội lớn tày đình, bằng không Huyễn Yêu tất loạn... Lão hủ sống uổng hơn một ngàn tuổi, bị người ta dễ dàng che đậy tâm nhãn, quở trách Yêu Vương trọn trăm năm, chẳng những ở trên Thiên Yêu vực hủy đi uy danh của Yêu Vương, còn hướng ra bên ngoài truyền bá.
- Lão hủ thẹn với Yêu Vương, thẹn với tiên Yêu Hoàng cùng Tiểu Yêu Hậu, thẹn với Vân gia, thẹn với Thiên Yêu vực, thẹn với người trong thiên hạ!
Thanh âm của Tần Chinh tràn ngập bi thương cùng hối hận, hắn không phải ngụy trang, mỗi một chữ nói ra đều phát ra từ nội tâm, khiến người ta nghe vào đều sót xa, nói xong lời cuối cùng, đôi mắt đã lệ quang ẩn hiện.
Vân Triệt ngồi xổm xuống, cảm kích nói:
- Lão tiền bối, ngươi không cần tự trách, dù sao, năm đó người cũng không biết chân tướng hoàn chỉnh, hơn nữa có tiểu nhân kích động...
- Không!
Tần Chinh lắc đầu:
- Sai chính là sai. Lão hủ có ở chỗ này quyd trước anh linh Yêu Vương mười năm cũng là đúng.
Hắn nhìn về phía Vân Triệt, bỗng nhiên giơ tay lên nghiêm túc cúi đầu:
- Hài tử, lão hủ thật muốn hảo hảo cám ơn ngươi, nếu không có ngươi khiến lão hủ thấy rõ chân tướng, khiến lão hủ còn có cơ hội bồi tội, đợi sau khi lão hủ xuống đất, nào còn có mặt mũi đi gặp Yêu Vương, nào còn mặt mũi đi gặp tiên Yêu Hoàng!
Vân Triệt vội vã đỡ lấy cánh tay của Tần Chinh, nói:
- Lão tiền bối không thể làm như vậy, ta là một tên tiểu bối, sao chịu được đại lễ của tiền bối. Chẳng những tiền bối có một thân chính khí, hơn nữa lòng dạ mênh mông như biển, dù có sai trăm năm, nhưng vãn bối tin tưởng trong đó không có nửa phần ác ý, tiên Yêu Hoàng cùng gia gia ở trên trời có linh thiêng, cũng quyết không trách tội tiền bối nửa phần.
Tần Chinh nhìn Vân Triệt, hớn hở gật đầu:
- Không hổ là tôn nhi của Yêu Vương, suốt đời lão hủ đã gặp qua vô số tuấn kiệt tuổi trẻ, lại không có một người nào có thể so sánh cùng ngươi. Thẳng thắn mà nói, trăm năm qua lão hủ vẫn luôn lo lắng cho vận mệnh của Huyễn Yêu Giới sau này, nhưng hôm nay Yêu Hoàng Tỳ trở về, Huyễn Yêu Giới lại xuất hiện người như ngươi, khiến lão hủ đều cam lòng bái phục, thì lão hủ có lập tức xuống mồ, cũng cảm thấy an lòng.
Vân Triệt lắc đầu nói:
- Vãn bối đảm đương không nổi lời tán thưởng của tiền bối...
- Không, ngươi gánh vác được.
Một cái thanh âm như lôi đình từ không trung truyền đến, một người vóc dáng khôi ngô, vẻ mặt đen đen rơi xuống bên cạnh Tần Chinh, trực tiếp hướng về di thể Vân Thương Hải quỳ một gối:
- Nam Dương thành chủ Lôi Vân Giản, tới thỉnh tội với Yêu Vương! Lôi mỗ ta một đời đều tự xưng là không hổ với thiên địa, hôm nay mới biết, trăm năm qua Lôi Vân Giản ta căn bản là hữu nhãn vô châu, không bằng heo chó!!
Vân Triệt định nói, thì mấy đạo nhân ảnh từ bầu trời đồng thời lướt đến, rơi xuống bên cạnh di thể Vân Thương Hải, toàn bộ trực tiếp quỳ lạy trên mặt đất...
- Nam Cương thống lĩnh Triệu Chính Chí, hướng Yêu Vương bồi tội...
- Hoàng Phong vực chủ Âu Dương Hiến hướng Yêu Vương tiền bối bồi tội... nhớ lại lời nói của mình suốt trăm năm qua xấu hổ muốn chết...
- Giang Bắc vực chủ Đơn Hạo, thẹn với Yêu Vương... Thẹn với tiên Yêu Hoàng... Trăm năm qua thật là có mắt như mù!
"..."
Từ Thiên Yêu vực chủ Tần Chinh bắt đầu, càng ngày có càng nhiều người ly khai chỗ ngồi, quỳ lạy ở phía trước di thể Vân Thương Hải, hướng hắn cúi đầu thỉnh tội. Từ một người, đến mười người, đến trăm người, ngàn người, vạn người...
Không đến một khắc đồng hồ thời gian, Yêu Hoàng đại điện vốn là không còn chỗ ngồi, đã biến thành rộng rãi, mà trong đại điện, trừ Tiểu Yêu Hậu vẫn ngồi ở trên ra, đại điện đã bị ba đoàn người hoàn toàn chiếm đóng, toàn bộ bọn họ đều hướng di thể Vân Thương Hải, quỳ một chân trên đất...
Một màn như vậy khiến tất cả mọi người bất ngờ.
Một vị Yêu Vương trung can nghĩa đảm, vì Huyễn Yêu giới trả giá bằng tất cả sinh mạng, trăm năm qua lại bị bọn họ cho là người mắc phải tội lớn ngập trời, không biết bao nhiêu lần trào phúng cùng nhục mạ, mang tội danh truyền ra toàn bộ... Hôm lãnh địa bọn họ nắm trong tay. Nay biết chân tướng, lại chính mắt thấy di thể Yêu Vương, nhưng phàm là người có chút lương tri cùng liêm sỉ, sẽ xấu hổ hối hận tới cực điểm.
Nhưng thất gia tộc đối địch với Vân gia lúc trước, cho dù trong lòng xấu hổ và ân hận hàng nghìn hàng vạn lần, cũng không có ai có can đảm ở trước mặt mọi người biểu lộ, chớ đừng nói chi là chủ động hướng di thể Yêu Vương sám hối... Nhưng theo Tần Chinh đứng ra, cục diện liền thay đổi trong nháy mắt. Người càng ngày càng nhiều người đi lên, càng về sau, những người không có tiến về phía trước nhận tội lại biến thành ngoại tộc, ngồi ở chỗ kia đều cảm thấy toàn thân không được tự nhiên, giống như bốn phía đều là ánh mắt châm chọc cùng soi mói... Đến cuối cùng, không chỉ là các thành chủ, vực chủ, thủ lĩnh, mà ngay cả các bá chủ thế lực lớn ở khắp nơi, cũng đều rối rít quỳ xuống hướng di thể Vân Thương Hải, cúi đầu sám hối.
Tràng diện đã triệt để không khống chế được. Hoài Vương đứng ở nơi đó, sắc mặt cứng ngắc như chết, thân thể không ngừng run rẩy. Trước khi Yêu Hậu đại điển bắt đầu, tất cả đã bị hắn nắm chắc ở trong tay, nhưng bởi vì một tên Vân Triệt mà mỗi một bước đi đều hoàn toàn thoát ly khỏi khống chế của hắn, hết thảy đều hướng về phía bất lợi nhất cho hắn, thậm chí hắn nằm mộng cũng không nghĩ tới phương hướng phát triển lại như thế này... Làm một phương vực chủ, bọn họ có thể để cho Huyễn Yêu Giới khiển trách Yêu Vương cùng Vân gia, tự nhiên cũng có thể khiến Huyễn Yêu Giới ca tụng Yêu Vương cùng Vân gia! bởi vì hổ thẹn cùng hối hận trăm năm này, mà bất kể là thanh danh của Vân Thương Hải hay danh vọng của Vân gia, chẳng những khôi phục rất nhanh mà còn có thể tăng nhanh gấp mấy lần, khi đó người trong thiên hạ sẽ ủng hộ với Vân gia, đủ để Vân gia đứng mãi không ngã.
Tất cả mọi người vân gia đã lệ nóng doanh tròng, Vân Khinh Hồng đứng dậy, chậm rãi chắp tay:
- Vân Khinh Hồng... cám ơn các vị.
Tần Chinh ngẩng đầu lên, buồn vô cớ nói:
- Chúng ta chỉ đang vì mình phạm vào sai lầm lớn mà sám hối nhận tội, cho dù Vân gia chủ trách tội chúng ta, cũng là thiên kinh địa nghĩa, sao lại là cám ơn. Nhưng thật ra...
Tần Chinh bỗng nhiên xoay người, nhìn về phía thất gia chủ đứng ở nơi đó, ánh mắt lập tức trở nên lạnh lùng nghiêm nghị:
- Năm đó Hách Liên Cuồng, đích thân đến tìm thân già mục nát này, khiến lão hủ kéo Thiên Yêu vực hướng về Tiểu Yêu Hậu tạo áp lực! ở trên Thiên Yêu vực kích động dư luận cũng là Hách Liên gia tộc các ngươi! Khi đó lão hủ còn ngây thơ nghĩ rằng đám Hách Liên gia tộc các ngươi là vì trọng phạt Vân gia để cân bằng lòng người, là vì đại cục của Huyễn Yêu Giới, nhưng hôm nay nghe thấu nhìn rõ, Hách Liên tộc ngươi, rõ ràng là rắp tâm chửi bới Vân gia cùng Yêu Vương!
- Hôm nay chân tướng đã rõ, di thể Yêu Vương ở đây, Hách Liên gia tộc các ngươi hẳn là phải hướng Yêu Vương cúi đầu nhận sai... Vì sao còn đứng ở đó thờ ơ!
- Còn có các ngươi nữa … lúc trước bảy gia chủ các ngươi đã chính mồm thừa nhận trăm năm trước liên hợp kết tội Yêu Vương, khiến thiên hạ khiển trách Yêu Vương. Các ngươi là đầu sỏ gây hại một đời anh liệt bị chửi bới trăm năm, vì sao khi đối mặt với di thể Yêu Vương, ngay cả nhận sai sám hối cũng không chịu! mặc dù bọn ta phạm sai lầm lớn, nhưng sau khi biết sai vẫn còn biết sám hối, lẽ nào các ngươi đường đường là gia tộc thủ hộ, ngay cả điểm ấy phong phạm cũng không có!!
- Gia tộc các ngươi thế lớn như trời, không ai dám trêu chọc. Nhưng nếu hôm nay các ngươi không hướng Yêu Vương bồi tội, từ nay về sau lão hủ chẳng những không gặp mặt các ngươi, còn muốn cho toàn bộ Thiên Yêu vực thấy rõ hành động của các ngươi! Lão hủ đã là người sắp bước xuống mồ, nên không sợ các ngươi trả thù!
Chữ chữ Tần Chinh vang lên như sấm, chữ chữ xúc động lòng người, một mạch oanh kích Hách Liên Cuồng cùng các gia chủ khác. Thanh âm của hắn vừa vang lên, một lão già bên người Tần Chinh cũng cao giọng hô:
- Lão phu tán thành lời Tần vực chủ nói! nếu hôm nay các ngươi không hướng Yêu Vương bồi tội, sẽ khiến gia tộc các ngươi hổ thẹn với uy danh vạn năm của mình!!