.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_606" class="block_" lang="en">Trang 303# 2
Chương 606: Kim Ô truyền thừa
Thiên Huyền đại lục, Thương Phong quốc.
- Bệ hạ, mạt tướng đã tra ra nguyên nhân ngũ quốc thủy chung không chịu xuất binh tương trợ. Đúng như trong lời đồn, đúng là trước khi Thần Hoàng đế quốc tiến quân đánh Thương Phong ta đã phân biệt ký kết hiệp ước ngưng chiến cùng Thương Lan, Hắc Sát, Quỳ Thủy, Thiên Hương cùng Già La đế quốc! Mà đạo hiệp ước này lại kéo dài tới ba trăm năm! Nội dung trong hiệp ước chính là tại thời điểm Thần Hoàng đế quốc tiến công đánh Thương Phong ta, chỉ cần ngũ quốc không xuất thủ tương trợ thì Thần Hoàng đế quốc cam đoan trong ba trăm năm, bọn họ tuyệt đối sẽ không xâm chiếm ngũ quốc!
Phía trước hắn là một vị nữ tử dung nhan tuyệt diễm, khoác phượng bào lộng lẫy trên thân đang im lặng đối mặt với một bức họa. Trên bức họa là hình ảnh một vị thanh niên nam tử, mỗi một đường nét trên bức họa đều là do nàng tự tay vẽ ra.
Không có đạt được câu trả lời của nàng, vị tướng lĩnh mặc một thân hoàng kim giáp vẫn cúi đầu quỳ xuống đất mà không muốn quấy rầy đến nàng.
Một lúc lâu sau, nàng liền xoay người lại, buồn bã nói:
- Nương tựa, môi hở răng lạnh chính là lý lẽ sinh tồn, bọn hắn vì thời gian ba trăm năm an bình mà lại hoàn toàn bỏ qua, không thèm để ý đạo nghĩa sao?
- Phong Tướng quân, vậy ngươi có thể tra ra mục đích thật sự mà Thần Hoàng đế quốc muốn xâm chiếm Thương Phong ta là gì hay không?
Phong tướng quân lập tức chắp tay nghiêm nghị nói:
- Thần Hoàng đế quốc không những muốn xâm chiếm Thương Phong ta mà còn không tiếc cùng năm nước ký kết hiệp ước ngưng chiến ba trăm năm, nhất định là có mưu đồ! Nhưng đến nay mạt tướng vẫn không thể tra ra nguyên nhân. Bên ngoài có tin đồn nói, lần này Thần Hoàng đế quốc tiến tới xâm chiếm Thương Phong ta là bởi vì Thương Phong ta đã làm cho bọn họ mất hết mặt mũi trong thất quốc Bài Vị Chiến mà giận dữ trả thù... Nhưng mạt tướng cho rằng những lời này không đáng tin.
- Trả thù?
Thương Nguyệt Nữ Hoàng Tuyết Nhan Doanh giận nói:
- Phu quân trẫm, phò mã của Thương Phong đế quốc ta đã cứu được Tuyết công chúa của Thần Hoàng đế quốc, bản thân lại mệnh vẫn trên Thái Cổ Huyền Chu! Thần Hoàng đế quốc chẳng những không nói được nửa chữ 'Tạ ơn' mà ngược lại còn dẫn binh xâm lấn, phạm vào cương thổ của ta, giết chết phụ hoàng ta, độc hại con dân của Thương Phong ta, vậy thì bọn hắn có mặt mũi cùng tư cách gì nói tới hai chữ 'Trả thù' chứ!
- Bệ hạ bớt giận!
Sắc mặt Phong tướng quân chợt trở nên kiên nghị nói:
- Mạt tướng sống là người Thương Phong, chết là quỷ Thương Phong, thề tồn vong cùng Thương Phong! Chỉ cần còn một điểm sinh mệnh ta sẽ giết chết hết đám cẩu Thần Hoàng!
Đột nhiên lúc này có một trận huyền lực ba động nhỏ nhẹ truyền đến, Thương Nguyệt Nữ Hoàng chuyển mắt nói:
- Có tin báo về tình hình chiến tranh hay sao? Mau nhìn xem.
- Đúng!
Phong tướng quân nhanh chóng lấy truyền âm ngọc gian ra. Sau khi tiếp nhận đạo thanh âm vừa mới truyền tới,sắc mặt của hắn liền biến đổi, hắn lập tức hướng về phía Thương Phong Nữ Hoàng nói:
- Bệ hạ, có tình báo truyền tới, quân đội của Thần Hoàng đế quốc đột nhiên có động tĩnh không tầm thường.
- Không tầm thường? Không tầm thường là có ý gì?
- Trước mắt thì quân đội Thần Hoàng cách Thương Phong Hoàng Thành ta chỉ có 1,700 dặm, nhưng ngay tại hôm nay, Thần Hoàng chủ quân đột nhiên phân ra ba thành quân lực, đi thẳng về phía Đông! Theo tin tức thăm dò được thì mục tiêu của bọn hắn chính là Lưu Vân Thành phía Đông! Hơn nữa tốc độ hành quân của bọn chúng lại cực kỳ nhanh chóng. Đoán chừng không tới hai mươi ngày thì đối phương liền có thể binh lâm Lưu Vân Thành.
- Cái gì? Lưu Vân thành? Vì sao bọn hắn lại phải phân tán quân lực đi tới Lưu Vân thành?
Trong khoảnh khắc, thanh am của Thương Nguyệt nữ hoàng liền trở nên gấp rút. Ba chữ Lưu Vân Thành khiến cho tâm hồn của nàng kịch liệt run lên, bởi vì nơi đó chính là cố hương của Vân Triệt và đây cũng là nơi Tiêu Liệt cùng Tiêu Linh Tịch tiến tới nhằm tránh khỏi chiến loạn.
Lưu Vân Thành mà một tòa thành nhỏ nhất, tầm thường nhất trong Thương Phong đế quốc, thậm chí còn có một bộ phận lớn dân chúng trong Thương Phong đế quốc không biết tới cái tên của"Lưu Vân Thành". Những cũng bởi vì như thế nên việc Thần Hoàng chủ quân vốn muốn trực tiếp công kích Thương Phong Hoàng Thành lại đột nhiên phân tán quân lực tiến về Lưu Vân Thành liền lộ ra sự quỷ dị mà khó có thể lý giải được... Hơn nữa đối phương còn phân tán ra tới ba thành quân lực.
- Lúc này mạt tướng cũng là trăm mối không giải!
Phong tướng quân cau mày nói:
- Vị trí của Lưu Vân Thành không những xa xôi mà còn vô cùng cằn cỗi, việc đối phương công hãm Lưu Vân thành có thể nói là không có chút giá trị nào mà còn tăng thêm sự cực khổ cho quân lính... Rất có thể đây chính là kế sách giương đông kích tây của Thần Hoàng đế quốc.
Thương Nguyệt Nữ Hoàng đau khổ cười một tiếng:
- Lấy quốc lực của Thần Hoàng đế quốc, chỉ ngắn ngủi hai năm thời gian đối phương đã cầm xuống sáu thành quốc thổ của Thương Phong ta, mà chủ quân của bọn hắn lại mang theo nghiền ép chi thế, bức thẳng tới Thương Phong Hoàng Thành ta... Như vậy thì đâu cần phải dùng tới kế giương đông kích tây! Bọn hắn đột nhiên chia quân tiến về phía Lưu Vân Thành hẳn phải mang theo mưu đồ.
Hô hấp của Thương Nguyệt Nữ Hoàng chợt trở nên gấp rút, nàng khẽ vuốt bộ ngực mình sau đó liền nói lời có chút tối nghĩa:
-... Phong tướng quân, lập tức truyền âm cho Vũ Văn thành chủ của, nếu như quân của Thần Hoàng binh lâm Lưu Vân Thành thì tuyệt đối không được phản kháng mà phải lập tức mở lớn cửa thành đầu hàng.
- Vì sao?
Phong tướng quân chợt ngẩng đầu, trên mặt hắn hiện lên vẻ khó hiểu.
Thương Nguyệt Nữ Hoàng nhắm mắt nói:
- Bên trong cùng xung quanh Lưu Vân Thành đều không có quân đội trú đóng, đối mặt với quân binh như hổ lang của Thần Hoàng đế quốc thì căn bản là không có chút lực phản kháng. Nếu như mạnh mẽ chống lại thì chỉ tăng thêm hung tinh cho đối phương khiến cho con dân tại Lưu Vân Thành gặp nạn...
Hai tay Phong tướng quân chậm rãi nâng lên sau đó lại chậm rãi buông xuống, có chút chán nản nói:
- Mạt tướng tuân mệnh.
Sau đó hắn liền chậm rãi lui ra.
Lúc này, ánh mắt Thương Nguyệt Nữ Hoàng lại một lần nữa rơi lên trên bức họa mà nàng tự tay vẽ ra kia. Mỗi ngày nàng đều si ngốc nhìn ngắm bức họa này mấy canh giờ, mỗi một lần nàng đều nhìn tới mất hồn, mà mỗi lần nàng đều sẽ nhìn tới rơi lệ...
- Phu quân... Hãy chờ ta một chút... Đợi ta thủ hộ chút tôn nghiêm sau cùng của Thương Phong thì ta sẽ tới giúp ngươi...
Huyễn Yêu Giới, Kim Ô Lôi Viêm Cốc.
- Binh!
Lúc này, bình chướng xích kim sắc bao phủ Vân Triệt cùng Tiểu Yêu Hậu đột nhiên vỡ vụn. Cùng lúc đó, chín điểm kim sâc quang mang loá mắt đến không cách nào nhìn thẳng từ trên trời giáng xuống, rơi vào trên người Tiểu Yêu Hậu, còn chưa chờ Vân Triệt kịp phản ứng, thân thể của Tiểu Yêu Hậu đã bị kim sắc hỏa diễm hoàn toàn bao khỏa, sau đó liền biến mất ở trước mắt hắn.
- Ha ha ha ha …
Trong khoảnh khắc tiếng cười to của Kim Ô hồn linh từ trên không trung truyền đến:
- Thật không hổ là người có được Long Thần huyết mạch, vậy mà chỉ dùng tới bốn mươi bảy ngày. Tuy nhiên tôn Yêu Hoàng chi nữ này cũng thật khiến cho bản tôn mở rộng tầm mắt, nàng thân là xử nữ nhưng lại là điên cuồng đến như vậy. Đột nhiên bản tôn có chút hiếu kỳ, đến cùng là nàng bởi vì muốn đạt được lực lượng báo thù mà không tiếc hết thảy hay đây chính là bản tính từ trong xương của nàng... Ha ha ha ha!
- Ngươi đã đưa nàng đi tới nơi nào?
Thanh âm Vân Triệt có vẻ hơi gấp rút. Trước đó, nguyên nhân chủ yếu nhất khiến hắn quan tâm tới sự sống còn của Tiểu Yêu Hậu, thậm chí không tiếc bản thân gặp phải phong hiểm to lớn cũng phải bảo đảm tính mệnh của nàng là vì Vân gia. Bởi vì, nếu như Tiểu Yêu Hậu chết thì Vân gia sẽ lập tức suy vong. Nhưng hiện giờ mọi thứ đã trở nên khác biệt, thời điểm này đối với hắn mà nói, Tiểu Yêu Hậu đã không chỉ là Tiểu Yêu Hậu, mà nàng chính là nữ nhân của Vân Triệt hắn... Mặc dù quá trình này có một chút... kỳ quái … như vậy.
- Nàng đã mất đi nguyên âm của xử nữ, thân thể của nàng đã được nguyên dương của ngươi tẩm bổ vô cùng đầy đủ, bất luận là nhục thể hay là nguyên khí sinh mệnh, cũng sẽ không bị Kim Ô viêm lực tuỳ tiện phần diệt. Ngay cả là mệnh mạch của nàng cũng đã được chữa trị một cách hoàn chỉnh, hơn nữa quá trình này còn thuận lợi hơn nhiều so với dự đoán của bản tôn. Vừa rồi bản tôn đã mang chín giọt Kim Ô chi huyết nguyên thủy nhất dung nhập vào bên trong huyết mạch của nàng, hiện tại nàng đang ở trong Kim Ô bí cảnh do lực lượng của bản tôn hình thành, dần dần dẫn động tất cả nguyên lực trong đó và cũng ở trong quá trình này nàng sẽ lĩnh hội vô thượng huyền công “Kim Ô Phần Thế Lục” của Kim Ô nhất mạch ta!
- Quá trình dẫn xuất toàn bộ nguyên lực chỉ cần bảy ngày thời gian. Đến thời điểm đó nàng liền có thể thành tựu nửa bước Thần Huyền! Nhưng nếu như nàng muốn từ trong bí cảnh đi ra thì nhất định phải lĩnh ngộ tam trọng của “Kim Ô Phần Thế Lục”. Nếu như tư chất của nàng quá ngu dốt, trải qua thời gian ba năm đều không thể lĩnh ngộ được tam trọng huyền công thì liền dứt khoát chết ở trong đó!
Vân Triệt cảm thấy Kim Ô hồn linh hoàn toàn không có tình tình ôn hòa khiến cho người ta kính sợ như Phượng Hoàng hồn linh cùng Long Thần chi hồn, mà lại có tính tình dữ dằn, động một chút liền mạnh mẽ cưỡng chế người khác, nếu như không hoàn thành mục tiêu của nàng đặt ra liền không được rời đi.
Toàn bộ quyết định của nàng đều là theo ý thích của bản thân, hoàn toàn không nhìn ý chí của người khác... Tính cách của nàng chỉ đơn giản là cường hoành bá đạo đến không có chút nhân tính nào.
Tuy rằng trong lòng Vân Triệt không muốn nhưng đương nhiên là hắn không dám nói ra.
Hậu quả của việc Tiểu Yêu Hậu tiếp nhận Kim Ô chi lực là gì thì Vân Triệt đều hiểu tới nhất thanh nhị sở. Giờ phút này, mặc dù trong lòng hắn có ý muốn ngăn lại vô cùng mãnh liệt như muốn nhưng hắn lại rất rõ ràng bản thân căn bản không có cách nào ngăn cản Tiểu Yêu Hậu... Nếu như hắn cưỡng ép ngăn nàng lại thì sẽ khiến Tiểu Yêu Hậu sinh ra oán hận trong lòng.
- Vân Triệt, ngươi có biết, vì sao bản tôn muốn giúp nàng không?
Đôi xích kim sắc đồng tử ở trên không chợt bắn ra ánh mắt mang theo vô tận uy áp bao phủ lên thân Vân Triệt.
- Nàng là người thừa kế Kim Ô huyết mạch, ngươi giúp nàng... cũng coi là thiên kinh địa nghĩa không phải sao?
Vân Triệt nói ra.
- Bản tôn trợ nàng là thiên kinh địa nghĩa? Ha ha ha ha, thật buồn cười! Tiên tổ của nàng chiếm được huyết mạch truyền thừa của bản tôn, từ đó xưng bá Huyễn Yêu Giới! Bản tôn đối bọn hắn đều là thiên ân bát ngát, từ trước tới giờ bản tôn đều không khiến Yêu Hoàng nhất tộc thua thiệt nửa phần, ngươi dựa vào cái gì nói việc trợ giúp nàng là thiên kinh địa nghĩa chứ? Nếu như bản tôn muốn trợ nàng thì ngày đó, khi nàng bị ép vào tuyệt cảnh bản tôn đã sớm xuất thủ... Nguyên nhân khiến hiện tại ta trợ nàng không chút quan hệ với huyết mạch cùng chủng tộc của nàng mà chính là bởi vì ngươi!
- Bởi vì... Ta?
Vân Triệt tự chỉ vào bản thân, hắn nhất thời ngây người.
- Ngươi bất quá cũng chỉ là một kẻ phàm nhân, lại đạt được Tà Thần truyền thừa, có thể dẫn dắt huyền lực bạo tẩu, phóng thích ra mấy lần, thậm chí mấy chục lần thần uy! Hơn nữa ngươi còn lấy được Tà Thần hỏa chủng, thành tựu Hỏa Linh Tà Thể độc nhất vô nhị trên thế gian, có được khả năng khống chế thiên hạ vạn hỏa! Không những vậy, trên người ngươi còn có huyết mạch của Thái Cổ Long Thần giúp ngươi có được thần linh chi khu siêu việt phàm nhân! Cho nên, có thể nói rằng trên thế gian này ngươi chính là sinh linh thích hợp nhất kế thừa Kim Ô huyết mạch và khống chế Kim Ô chi viêm! Bản tôn gánh chịu Kim Ô ý chí, thủ hộ tại nơi này vô số năm... Rốt cục cũng có thể chờ được người thừa kế hoàn mỹ nhất xuất hiện!
Lời của Kim Ô hồn linh khiến cho tâm thần căng cứng của Vân Triệt nhanh chóng trầm tĩnh lại:
- Chẳng lẽ ý tứ của ngươi là muốn ta... kế thừa Kim Ô huyết mạch sao?
- Không sai! Tư chất của ngươi còn mạnh gấp ngàn vạn lần so với Yêu Hoàng nhất tộc! Trên đời này, sẽ không xuất hiện người nào thích hợp kế thừa Kim Ô huyết mạch hơn so với ngươi! Chắc chắn là Kim Ô chi viêm ở trên tay ngươi sẽ phóng xuất ra uy lực vô tận! Vân Triệt, ngươi có nguyện ý tiếp nhận Kim Ô truyền thừa của bản tôn chứ?
Trong miêu tả của Mạt Lỵ, uy lực của Kim Ô Chi Viêm còn muốn vượt qua Thần Hỏa mạnh nhất Phượng Hoàng Chi Viêm, ban đầu khi nghe Tiêu Vân nói về sự tồn tại của Kim Ô truyền thừa thì trong lòng hắn liền nổi lên dục vọng muốn thu Kim Ô Chi Viêm cho mình nhưng ngay lúc đó hắn đã bị Mạt Lỵ giội cho một gáo nước lạnh.
Nhưng giờ phút này, Kim Ô hồn linh trước mắt lại muốn chủ động giao Kim Ô huyết mạch cho hắn!
Đương nhiên là Vân Triệt không có bất kỳ lý do gì để cự tuyệt, hắn lập tức nói:
- Có thể đạt được Thần lực truyền thừa chính thứ mà mỗi một huyền giả tha thiết mơ ước, tạ Kim Ô Thánh Thần thành toàn.
Vân Triệt vừa cứng rắn hô lên, bên trong thần hồn hắn liền vang lên tiếng cười lạnh của Mạt Lỵ:
- Ngươi cao hứng quá sớm!
- Rất tốt!
Cuối cùng thì trong thanh âm của Kim Ô hồn linh cũng xuất hiện một chút ôn hòa:
- Quả nhiên là ngươi không để cho bản tôn thất vọng. Nếu đã vậy thì trước tiên hãy để bản tôn xóa sạch Phượng Hoàng huyết mạch trong thân thể ngươi!