.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_735" class="block_" lang="en">Trang 368# 1
Chương 735: Mộ Dung Thiên Tuyết
Sau khi mang theo Phượng Tuyết Nhi dạo một vòng bên trong Băng Vân Tiên Cung, Vân Triệt liền trở lại Băng Di thần điện. Lúc này, đám người Mộ Dung Thiên Tuyết đã chờ ở nơi này từ lâu.
Từ sau khi đại môn của Băng Di Thần Điện bị Dạ Thanh Thịnh cùng Dạ Tử Nghĩa của Nhật Nguyệt Thần Cung phá hủy đã không thể khép kín. Trong tthời gian ngắn Vân Triệt cũng không thể tìm được phương pháp chữa trị thích hợp. Sau khi hắn tiến vào Băng Di Thần Điện, chuyện thứ nhất hắn làm chính là toàn lực dùng huyền lực dựng lên một đạo bình chướng bởi vì sự tình hắn làm tiếp theo tuyệt đối không thể để ngoại giới quấy nhiễu.
- Cung chủ, chúng ta đã chuẩn bị xong.
Mộ Dung Thiên Tuyết trịnh trọng nói.
- Được.
Vân Triệt đứng ở phía trước sáu người, sau khi đại khái cảm giác khí tức huyền lực của nhóm các nàng một chút hắn liền gật đầu nói:
- Phương pháp ta sắp dùng để tăng huyền lực của các ngươi lên hoàn toàn không có thần bí khó lường như các ngươi nghĩ. Kỳ thật mà nói thì phương pháp này quả thực là rất đơn giản... Phương pháp này chính là lấy một loại đan dược đủ mạnh cưỡng ép đề thăng huyền lực của các ngươi.
Nói xong, Vân Triệt đã lấy ra một khỏa Bá Hoàng Đan nắm trong tay.
Chỉ trong nháy mắt, dược khí cường hoành tới cực điểm của Bá Hoàng Đan liền tràn ngập mỗi một góc của Băng Di Thần Điện. Băng Di Thần Điện nằm ở dưới mặt đất của Băng Vân Tiên Cung. So với bất kỳ địa phương nào của Băng Vân Tiên Cung thì nơi này đều phải lạnh lẽo hơn rất nhiều nhưng theo dược khí của Bá Hoàng Đan tràn ra, không ngờ bầu không khí ở nơi này lại bắt đầu mang tới cảm giác khô nóng.
Lúc này, tinh thần sáu người đều kịch liệt chấn động, đạo đạo băng linh phiêu động xung quanh thân thể bọn họ đều bị dược khí ảnh hưởng mà xuất hiện dị động.
Chỉ vẻn vẹn là một chút dược khí những đã có thể cường hoành tới mức này, đây quả thực là một sự tình mà các nàng hoàn toàn chưa từng nhìn thấy, chưa từng nghe thấy. Mộ Dung Thiên Tuyết chợt duỗi ngón tay ra. Ngay trong một cái chớp mắt khi đầu ngón tay của nàng chạm vào Bá Hoàng Đan, liền giống như bị điện giật mà thu hồi lại, nàng lập tức dùng giọng điệu kinh ngạc nói:
- Dược lực thật bá đạo!
Sáu người vốn đã bị dược khí mạnh đến bất khả tư nghị làm cho chấn kinh nhưng phản ứng của Mộ Dung Thiên Tuyết càng khiến cho các nàng giật nảy mình, Sở Nguyệt Ly chợt mở miệng hỏi:
- Cung chủ, cuối cùng là?
- Đan dược này gọi là Bá Hoàng Đan, do bốn mươi chín loại vật liệu mang tính chất bạo liệt chí cực luyện thành, bên trong nội uẩn lực lượng với mật độ cực cao. Nếu như có thể hấp thu toàn bộ lực lượng bên trong khỏa Bá Hoàng Đan này dung nhập vào trong huyền mạch liền có thể khiến cho huyền lực tăng lên trên diện rộng. Sau đó chỉ cần dùng mấy tháng thời gian để củng cố căn cơ là được.
Vân Triệt mở miệng nói.
- Hóa ra là như vậy! Mới chỉ là dược khí của nó đã lợi hại như vậy thỉ có thể thấy được nhất định là hiệu quả của nó cũng rất lợi hại!
Phong Hàn Nguyệt hưng phấn nói.
- Cung chủ...
Nguyệt mi Mộ Dung Thiên Tuyết khẽ nhăn lại, nàng chợt tiến về phía trước một bước, thận trọng nói:
- Lực lượng bên trong khỏa Bá Hoàng Đan này quả thật là vô cùng kinh người, mặc dù ta mới chỉ thăm dò trong thời gian ngắn ngủi nhưng hoàn toàn có thể xác định được nếu như dẫn xuất toàn bộ lực lượng bên trong khỏa đan dược này liền đủ để hủy diệt toàn bộ Băng Vân Tiên Cung trong nháy mắt ngắn ngủi.
- A!
Phong Hàn Nguyệt cùng Phong Hàn Nguyệt lập tức phát ra một tiếng kinh hô, trên mặt đám người Sở Nguyệt Ly cũng lộ ra vẻ kinh hãi.
- Không phải là chúng ta tự coi nhẹ mình nhưng mặc dù dược lực mạnh mẽ như vậy đã bị luyện chế thành vô cùng dịu ngoãn nhưng đây vẫn không phải thứ mà năng lực trước mắt của chúng ta có khả năng luyện hóa được. Nếu như trực tiếp phục dụng, không những không có khả năng tăng huyền lực lên mà ngược lại sẽ nhận phải hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.
Ở bên trong sáu người, Mộ Dung Thiên Tuyết là người có huyền lực mạnh nhất, ngay cả nàng cũng khẳng định như thế chứ đừng nói tới năm người còn lại.
Vân Triệt cũng không hề phủ nhận mà lại trực tiếp gật đầu nói:
- Mộ Dung sư bá nói không sai. Bá Hoàng Đan dùng bốn mươi chín loại vật liệu luyện chế ra nên không thể tránh khỏi bên trong nó có được lực lượng vô cùng bá đạo. Đây vốn là một loại đan dược dùng để trùng kích bình cảnh mà huyền giả gặp phải khi chạm tới bình cảnh tu luyện. Nếu như có ý đồ cưỡng ép hấp thụ lực lượng trong đó thì cho dù là Mộ Dung sư bá có huyền lực mạnh nhất cũng sẽ bị ảnh hưởng rất lớn. Còn nếu như là Hàn Nguyệt Hàn Tuyết có huyền lực hơi yếu hấp thụ cỗ dược này thì thậm chí sẽ tạo thành hậu quả mang tính hủy diệt với huyền mạch.
- A...
Phong Hàn Nguyệt lập tức mở miệng thấp giọng hô một tiếng.
- Vì sao cung chủ gọi Mộ Dung sư tỷ vì Mộ Dung sư bá nhưng lại gọi chúng ta là Hàn Nguyệt, Hàn Tuyết chứ?
Phong Hàn Tuyết nhỏ giọng nói.
- Không biết... Dù sao thì cung chủ cũng chưa từng gọi chúng ta là sư thúc.
Phong Hàn Nguyệt chép miệng nói:
- Nhất định là hắn cảm thấy có thể khi dễ chúng ta.
- Cung chủ... nếu như ngươi đã nói như vậy thì nhất định là ngươi đã sớm nghĩ ra sách lược vẹn toàn.
Quân Liên Thiếp lập tức mở miệng nói. Lời nói của Vân Triệt không hề khiến cho các nàng thất vọng mà ngược lại còn khiến cho các nàng thêm mong đợi.
- Đương nhiên.
Vân Triệt nắm chặt Bá Hoàng Đan trong tay, dùng giọng điệu vô cùng chắc chắn nói:
- Mặc dù dược lực của Bá Hoàng Đan cực kỳ cương mãnh nhưng dựa vào huyền lực đặc thù cùng những lý giải về dược lý của bản thân thì ta vẫn có thể khống chế dược lực một cách hoàn chỉnh! Về phần hiệu quả như thế nào thì các ngươi lập tức sẽ biết.
- Mộ Dung sư bá, bắt đầu từ ngươi đi.
Nếu như chỉ thuần túy là sử dụng huyền lực của bản thân thì Vân Triệt chỉ vẻn vẹn dẫn dắt dược lực trùng kích bình cảnh đều có chút miễn cưỡng nhưng việc giúp một người khác cưỡng ép hấp thu toàn bộ dược lực bên trong Bá Hoàng Đan... Có thể nói là trên toàn bộ Thiên Huyền đại lục cũng không có người nào có thể làm được việc này, ngay cả tứ đại thánh địa chi chủ cũng không thể!
Nhưng Vân Triệt lại có thể làm được bởi vì hắn có được Thiên Độc Châu! Trên phương diện khống chế dược lực thì trong thiên hạ này không có gì có thể vượt qua Thiên Độc Châu!
Trên phương diện khó khăn nhất là khống chế dược lực đã có thể làm tới vạn vô nhất thất, như vậy cộng thêm huyền lực của Vân Triệt cùng thiên địa chi khí dẫn đạo thì muốn khiến cho Vương Huyền chi thân hoàn toàn hấp thu lực lượng của Bá Hoàng Đan cũng không phải chuyện quá mức khó khăn.
Mộ Dung Thiên Tuyết nghe lời tiến về phía trước, ngồi ở phía trước Vân Triệt, nàng lập tức nắm lấy Bá Hoàng Đan trong tay Vân Triệt. Vừa rồi nàng đã tự tay thăm dò qua dược lực đáng sợ của khỏa Bá Hoàng Đan này. Nàng có thể tưởng tượng được nếu như bản thân cứ như vậy trực tiếp nuốt khỏa đan dược này vào thì sẽ gặp phải hậu quả không thể chịu nổi. Nhưng từ sự tín nhiệm đối với Vân Triệt, sắc mặt nàng liền lộ ra vẻ bình thản nói:
- Cung chủ, hiện tại liền trực tiếp nuốt toàn bộ vào sao?
- Chờ một chút.
Vân Triệt đưa tay ra một làn nữa. Hắn lấy ra thêm bốn khỏa Bá Hoàng Đan giao cho Mộ Dung Thiên Tuyết và nói:
- Nuốt toàn bộ năm viên cùng một lúc!
- A!?
Mộ Dung Thiên Tuyết lập tức ngơ ngẩn mà lúc này trên mặt chúng nữ đều hiện ra vẻ không thể tin được. Lấy dược lực của Bá Hoàng Đan, chỉ một khỏa cũng đủ để hủy diệt một Vương Tọa, nếu như đồng thời nuốt năm viên đan dược này vào... Chẳng phải là thân thể nàng sẽ bị hủy diệt trong thời gian ngắn hay sao?
- Mộ Dung sư bá yên tâm, ta nhất định sẽ không làm ra sự tình gây tổn thương tới Mộ Dung sư bá... Nếu như không có đầy đủ tự tin, coi như là có nguy cơ ở phía trước thì ta cũng sẽ không lựa chọn phương pháp này!
Vân Triệt gật đầu với Mộ Dung Thiên Tuyết, vô cùng trịnh trọng nói.
Sau ba tức kinh ngach và chần chờ, Mộ Dung Thiên Tuyết, nàng liền chậm rãi gật đầu dưới ánh nhìn soi mói của Vân Triệt, cánh tay ngọc của nàng khẽ nâng lên, miệng thơm hơi mở ra, nuốt toàn bộ năm viên Bá Hoàng Đan vào bụng.
Tâm thần Quân Liên Thiếp, Mộc Y Lam, Sở Nguyệt Ly, Phong Hàn Nguyệt, Phong Hàn Tuyết cùng Phượng Tuyết Nhi đứng bên cạnh Vân Triệt đều kéo căng lên. Trên tuyết nhan tuyệt sắc của sáu người đều mang theo thần sắc vô cùng khẩn trương... Bởi vì chỉ xử lý không tốt một chút thì kết quả nhẹ một chút đó là huyền mạch của Mộ Dung Thiên Tuyết tẫn phế còn nặng thì mất mạng. Dưới loại lo âu cùng khẩn trương vô cùng mãnh liệt này, ngay cả sự mong đợi khả năng thành tựu Bá Hoàng xảy ra cũng bị đè xuống.
Mà lúc này, Mộ Dung Thiên Tuyết lại nhắm chặt hai mắt, bên trên tuyết nhan của nàng vẫn mang theo sự lãnh nhược giống như huyền băng.
- Được...
Vân Triệt hít một hơi thật sâu, hai tay hắn lập tức duỗi ra. Đồng thời huyền lực cùng thiên địa chi khí cũng phun trào ra từ trong lòng bàn tay hắn:
- Mộ Dung sư bá, toàn bộ quá trình đại khái tốn khoảng hai đến ba canh giờ, trong thời gian này, tốt nhất là ngươi nên bảo trì tâm thần luôn phẳng lặng, bất kể là thân thể phát sinh ra dị biến gì, cũng tuyệt đối không được vận chuyển huyền lực chống cự.
- Thời điểm ta dẫn phát ra dược lực của năm khỏa Bá Hoàng Đan này ngươi sẽ cảm giác được vô số đạo huyền lực tạo thành từng luồng khí lưu bạo tẩu bên trong thân thể, những đạo khí lưu này sẽ có một bộ phận xông ra bên ngoài cơ thể, cho nên... tốt nhất là các vị sư bá sư thúc nên đứng được xa một chút, tránh cho bản thân bị thương tổn. Mặt khác...
Lời nói Vân Triệt hơi dừng một chút, chân mày hắn hơi trầm xuống, sắc mặt cùng âm điệu của hắn lập tức trở nên vô cùng nghiêm túc chính khí:
- Bởi vì Mộ Dung sư bá không cách nào vận chuyển huyền lực hộ thân cho nên tuyết y trên người sẽ bị khí lưu huyền lực bạo tẩu hoàn toàn chôn vùi, đến lúc đó nhất định sư bá phải khóa chặt tâm thần lại, không được bối rối.
Ngay cả khi Mộ Dung Thiên Tuyết trực tiếp nuốt năm viên Bá Hoàng Đan vào đều là một bộ mặt lạnh nhạt nhưng lúc này nàng lại lập tức mở to hai mắt, sâu trong ánh mắt có tầng tầng bối rối khởi động... Vừa rồi Vân Triệt đã nói qua, toàn bộ quá trình sẽ kéo dài tới hai ba canh giờ như vậy chẳng phải chuyện này có nghĩa rằng... Bản thân nàng sẽ phải rơi vào tình trạng trần như nhộng ở trước mặt Vân Triệt lâu như vậy sao!
nữ tử Băng Vân luôn là một đời băng thanh ngọc khiết cực kỳ ít tiếp xúc với nam nhân ở ngoại giới. Ba năm trước đây, thời điểm Vân Triệt giúp nàng đả thông toàn bộ huyền quan cần phải để lưng trần đã khiến mỗi lần nàng nhìn thấy Vân Triệt trong suốt mấy tháng đều là tâm thần khó an. Mỗi lần nàng ngẫu nhiên nhớ tới đều chìm vào một trận hoảng hốt.
Mà lần này lại phải để thân trần trong hai ba canh giờ... là cảnh tượng mà nàng khó có thể tưởng tượng ra!
Nhưng thời điểm này nàng đã nuốt năm khỏa Bá Hoàng Đan vào bụng bởi vậy coi như hiện tại nàng muốn đổi ý đã là chuyện không thể. Hơn nữa Vân Triệt cũng không cho nàng cùng những người xung quanh thời gian mở miệng đáp lại cùng đổi ý. Trong khoảnh khắc, một tay của hắn đã đặt lên bụng dưới của Mộ Dung Thiên Tuyết. Hắn nhanh chóng mở miệng nói:
- Tuyết Nhi, giúp ta hộ pháp. Trước khi ta hoàn thành, không cho bất kỳ kẻ nào tới gần cùng quấy rầy.
- Ừ, ta đã biết.
Phượng Tuyết Nhi lập tức tiến lên canh giữ ở bên cạnh thân Vân Triệt. Có nàng ở nơi này, Vân Triệt liền có thể hoàn toàn ngưng tụ tâm thần, không cần lo lắng tới chuyện gì.
Thời điểm thanh âm Vân Triệt vừa rơi xuống, huyền khí cùng thiên địa chi khí liền giống như hai dòng lũ ôn hòa nhưng lại vô cùng bàng bạc tràn vào trong thể nội Mộ Dung Thiên Tuyết, lực lượng thần bí của Thiên Độc Châu cũng theo huyền lực của Vân Triệt mà tràn vào, lấy tôca độ chậm chạp cùng phương thức vô cùng ôn hòa chậm rãi dẫn xuất dược lực của năm khỏa Bá Hoàng Đan.
Trong khoảnh khắc, Mộ Dung Thiên Tuyết liền cảm giác được rõ ràng có một cỗ huyền lực vô cùng cường hoành giống như phong bạo cuộn trào trong cơ thể, sau đó cỗ huyền lực kia liền hóa thành vô số dòng lũ, trực tiếp trùng kích tới mỗi một đạo kinh mạch, mỗi một góc trên thân thể mình...
- Hô!!!
Bên trong Băng Di Thần Điện đột nhiên vang lên một đạo oanh minh không quá chói tai nhưng lại vô cùng ngột ngạt. Một cỗ huyền lực phong bạo vô hình vô sắc nhưng rõ ràng lại khiến cho không gian liên tục vặn vẹo chợt cuộn trào lên xung quanh thân thể Mộ Dung Thiên Tuyết. Chỉ trong nháy mắt, cỗ huyền khí kia liền xoắn nát toàn bộ tuyết ya trên thân nàng, tầng tầng dư ba tràn ra ngoài cũng nhanh chóng khuếch tán ra, khiến cho đám người Sở Nguyệt Ly bất ngờ không kịp đề phòng bị trùng kích ra ngoài mười trượng.
Trong nháy mắt, tất cả chúng nữ liền hoa dung thất sắc, mặc dù các nàng đã nghĩ đến nhất định lực lượng ẩn chứa trong năm khỏa Bá Hoàng Đan kia là cực kỳ đáng sợ nhưng các nàng lại không nghĩ tới cỗ lực lượng này lại đáng sợ đến loại trình độ này. Dược lực trong năm khỏa Bá Hoàng Đan chỉ vừa mới được Vân Triệt thôi động nhưng bọn họ không ngờ cỗ dư ba tràn ra ngoài lại cường hoành đến mức độ kinh người như thế! Căn bản là không thể tưởng tượng được cỗ lực lượng trùng kích mà thân thể Mộ Dung Thiên Tuyết phải thừa nhận mạnh tới mức nào!
Tuy nhiên sự lo lắng của các nàng lại nhanh chóng hóa thành sự kinh ngạc càng ngày càng sâu đậm... Lúc này, tuyết y trên thân Mộ Dung Thiên Tuyết đã bị xoắn vỡ nát, không còn một sợi vải trên thân thế nhưng thoạt nhìn thì thân thể của nàng lại không bị chút tổn thương nào, sắc mặt nàng chỉ có chút phiếm hồng, hoàn toàn không có dấu vết bị nội thương.
- Y phục... Thực sự là toàn bộ y phục đều bị xoắn nát.
Hai tay Phong Hàn Tuyết lập tức che kín ngực, trên mặt nàng tràn ngập sự khẩn trương.
- Xuỵt... Không thể nói chuyện.
Phong Hàn Nguyệt vội vàng vươn tay ra che miệng Phong Hàn Tuyết lại.
Thời điểm tuyết y vỡ vụn, nguyệt mi Mộ Dung Thiên Tuyết liền hơi vểnh lên, hô hấp và nhịp tim của nàng đều trở nên dồn dập, tâm niệm nàng chìm trong một mảnh bối rối. Thậm chí tinh thần lực của nàng liền tập trung đến dị biến bên trên cơ thể. Nàng hơi hé mắt ra nhìn về phía Vân Triệt chỉ cách bản thân một cánh tay liền phát hiện ra lúc này hắn đang cau mày, sắc mặt trịnh trọng, hô hấp càng bình ổn như tịnh thủy, hắn chẳng những không có bởi vì tuyết y của nàng vỡ vụn mà lộ ra chút thái độ dâm tà mà ngay cả con mắt của nàng cũng chăm chú khép kín, không có mở ra.
Mộ Dung Thiên Tuyết nhẹ than một hơi, nàng lập tức khép kín hai mắt, cấp tốc ngưng thần trở lại.
Theo dược lực từng bước mở ra, số lượng dòng lũ huyền lực trong cơ thể nàng càng ngày càng nhiều. Mà gần như mỗi một đạo dòng lũ trong hơn nghìn đạo dòng lũ huyền lực này đều so cường đại hơn so với huyền khí mà nàng dùng toàn lực đánh ra! Thật khó có thể tưởng tượng, một khỏa đan dược nho nhỏ như vậy mà lại có thể phóng xuất ra loại lực lượng đạt tới tầng diện này. Mà tất cả những thứ này đều không phải là sức mạnh thuộc về bản thân nàng, một khi những đạo huyền khí này mất khống chế trong cơ thể nàng, cho dù chỉ vẻn vẹn là một đạo thì cũng đủ khiến cho nàng bị thương nặng. Một khi toàn bộ huyền khí bạo loạn lên thì chỉ trong vài tức thời gian liền có thể khiến cho nàng bạo tể mà chết không chút nghi ngờ.
Cho dù chỉ vẻn vẹn là một đạo huyền khí từ bên ngoài truyền vào thân thể cũng cực kỳ khó có thể khống chế. Nhưng lúc này nàng rõ ràng cảm giác được, mặc dù toàn bộ những đạo huyền khí này vận chuyển vô cùng nhanh chóng trong thể nội nhưng không có một đạo nào rơi vào tình trạng bạo loạn, dường như toàn bộ dược lực đang bị một cỗ lực lượng vô cùng thần kỳ khống chế, không có một đạo nào có thể tránh thoát. Nàng mơ hồ cảm giác được sự tồn tại của loại lực lượng thần bí này nhưng lại không có cách nào cảm giác được đến cùng thì đây là một loại lực lượng như thế nào.
Mà lúc này dường như có một cỗ lực lượng ôn hòa như thanh phong dần dần bám lên trên mỗi một đạo huyền khí do Bá Hoàng Đan tản ra khiến những đạo huyền khí này nhanh chóng trở nên chậm chạp lại, sau đó càng trở nên càng ngày càng ôn hòa, từng đạo từng đạo huyền lực bắt đầu được phóng thích ra, dần dần tản mát, hóa thành những dòng suối huyền lực nhỏ bé, mà những đạo huyền khí đang tiêu tán ra này không những không tạo thành tổn thương với thân thể nàng mà ngược lại còn liên tục lưu động, rèn luyện kinh mạch của của nàng... Cuối cùng, tất cả đều chậm rãi tập trung vào sâu bên trong huyền mạch của nàng.
Một canh giờ trôi qua, toàn bộ dược lực trong năm khỏa Bá Hoàng Đan đều được dẫn xuất ra. Đồng thời huyền lực phong bạo xung quanh Mộ Dung Thiên Tuyết cũng càng ngày càng bành trướng ra. Mà lúc này, rốt cục thì hai tay Vân Triệt cũng động, hai tay hắn bắt đầu di động một cách chậm chạp trên ngọc thể của Mộ Dung Thiên Tuyết, từ xương quai xanh, đến Kiên Tỉnh (huyệt ở chỗ lõm trên vai), đến bụng trái... Mỗi khi tay hắn di động đều sẽ dừng lại ở nơi đó trên dưới thời gian trăm tức, mỗi lần dừng lại lòng bàn tay của hắn đều nằm trên một đạo huyền quan.
- Khí tức huyền lực của sư tỷ... đang tăng lên!
Quân Liên Thiếp chợt thấp giọng hô lên. Lúc này, mỗi người trong các nàng đều cảm giác được một cách vô cùng rõ ràng mỗi khi bàn tay Vân Triệt di chuyển tới một vị trí trên người Mộ Dung Thiên Tuyết thì huyền lực của nàng đều sẽ nhanh chóng tăng lên một đoạn.
- Hơn nữa còn tăng lên trên diện rộng.
Mộc Lam Y cũng thấp giọng nói, đôi mắt đẹp của nàng không nháy một cái nhìn chằm chằm về phía Mộ Dung Thiên Tuyết... Lúc này, lực chú ý của các nàng sớm đã không còn ở trên thân trần của Mộ Dung Thiên Tuyết nữa.
Đúng lúc này, xung quanh thân thể Mộ Dung Thiên Tuyết đột nhiên bốc lên đạo đạo sương trắng, mấy chục đạo băng linh chợt thoáng hiện trong không trung sau đó liền nhanh chóng tiêu tán. Trong nháy mắt, toàn bộ Băng Di Thần Điện đột nhiên bị một cỗ hàn khí không biết đến từ đâu bao phủ tràn ngập.
- Đột phá, sư tỷ đột phá!
Mặc dù luôn cực lực khống chế tâm thần nhưng giờ khắc này Sở Nguyệt Ly vẫn không thể nhịn được mà hô lên.
Thân là đồng môn sư tỷ muội, tất cả các nàng đều cảm giác được một cách vô cùng rõ ràng rằng trong một nháy mắt vừa rồi huyền lực của Mộ Dung Thiên Tuyết đã trải qua một lần chất biến... Từ Vương Huyền cấp tám trực tiếp đột phá lên Vương Huyền cấp chín!
Mà lúc này mới chỉ trôi qua vẻn vẹn một canh giờ mà thôi!
Từ khi huyền lực của Mộ Dung Thiên Tuyết bắt đầu tăng lên thì toàn bộ chúng nữ đều không dám dời mắt đi dù chỉ một chút. Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của bọn họ, lại qua một khắc thời gian, một chùm băng vụ còn băng lãnh hơn so với trước kia lại hiển hiện ra xung quanh thân thể Mộ Dung Thiên Tuyết... Kéo theo đó chính là huyền khí trên thân nàng lại trải qua một lần chất biến một lần nữa.
Thời điểm này, huyền lực của nàng đã đột phá lên tới Vương Huyền cấp mười!
- Trời ạ, quả thực là cung chủ không có gạt chúng ta. Thoạt nhìn bộ dáng của Mộ Dung sư tỷ thì ngay cả một điểm bị thương đều không có thế mề huyền lực... Thế mà huyền lực của sư tỷ lại liên tục đột phá giống như đang trong mộng vậy... Có lẽ thực sự... Thực sự là có khả năng đạt tới Bá Huyền cảnh.
Hai tay Phong Hàn Tuyết chợt che miệng lại, nàng không tự kìm hãm được mà duyên dáng kêu lên một tiếng, sâu trong đôi mắt đẹp của nàng lại có đạo đạo băng tinh tỏa ra quang mang chớp động lên.
- Đó là đương nhiên, cung chủ chưa từng lừa chúng ta!
Lúc này, tư thế của Phong Hàn Nguyệt cùng Phong Hàn Tuyết là hoàn toàn tương tự... Hai bàn tay nhỏ của họ đều che chặt lên trên môi mềm.
Thời điểm này, trong lòng các nàng đã tràn ngập sự kinh hãi cùng kích động mãnh liệt đến không cách nào diễn tả bằng ngôn từ.
Lòng bàn tay Vân Triệt lại di động thêm một lần nữa, lần này, tay trái cùng tay phải của hắn i phân biệt đè lên trên hai bên ngọc trì của Mộ Dung Thiên Tuyết...
Ngay thẳng mà nói, lúc này hai cánh tay của Vân Triệt... đường đường chính chính chụp lên trên hai tòa ngọc phong của Mộ Dung Thiên Tuyết.
Trong nháy mắt, toàn thân Mộ Dung Thiên Tuyết liền run rẩy lên giống như là bị sét đánh, đôi mắt đẹp của nàng lập tức mở ra... Cùng lúc đó, hai mắt một mực khép lại của Vân Triệt cũng thoáng mở ra, ánh mắt của hai người lập tức đụng chạm vào nhau. Trong khoảnh khắc này, ánh mắt Mộ Dung Thiên Tuyết chợt run lên sau đó liền nhanh như tia chớp tránh đi. Hai con ngươi của nàng lập tức đóng chặt lại một lần nữa, không dám tiếp tục mở ra, xúc cảm vô cùng rõ ràng trên thân truyền tới khiến cho tâm thần của nàng rơi vào đại loạn mà không cách nào lắng lại.
Ngay khi nhìn thấy một màn này, đôi mắt đẹp của chúng nữ xung quanh sớm đã trừng lớn, suýt nữa bọn họ đã đồng thanh kêu lên thành tiếng.
- Bình tâm tĩnh khí, không nên có tạp niệm!
Bên trong tâm hải của Mộ Dung Thiên Tuyết vang lên thanh âm do Vân Triệt ngưng huyền truyền âm tới. Nghe được thanh âm của Vân Triệt, tâm hồn nàng liền run lên. Mộ Dung Thiên Tuyết nhanh chóng điều chỉnh hô hấp, bài trừ tạp niệm, cố gắng tập trung toàn bộ tinh thần lên trên nội tức của bản thân.
Mà bản thân Vân Triệt thì sau khi khóe mắt hắn hé mở ra liền không khép kín lại, hai ánh mắt của hắn tập trung tới trước ngực Mộ Dung Thiên Tuyết, giống như dùng ánh mắt tham lam khinh nhờn cặp ngọc phong trắng như tuyết của nàng.
Từ trước tới nay tuyết y của Băng Vân Tiên Cung đều thoáng giữ mình, mà cho tới bây giờ ngực áo của Mộ Dung Thiên Tuyết đều cao cao nâng lên, khiến người ta tưởng tượng ra được cặp tuyết phong đầy đặn dưới lớp áo đó... Mặc dù năm đó Vân Triệt từng nhìn qua thân thể của Mộ Dung Thiên Tuyết trong Băng Vân Hàn Đàm nhưng cũng chỉ liếc qua một chút cộng thêm bóng đêm che lấp hắn cũng không có nhìn thấy rõ ràng. Mãi tới ngày hôm nay hắn mới kinh diễm phát giác ra không ngờ Mộ Dung Thiên Tuyết lại có một đôi tuyết phong to lớn sung mãn đến như thế. Mặc dù lúc này năm ngón tay của hắn đã mở ra đến tình trạng lớn nhất nhưng chỉ có thể khó khăn nắm được một nửa mà thôi.
Trong số những nử tử mà Vân Triệt đã “trải qua” thì ngay cả Sở Nguyệt Thiền cùng Thương Nguyệt đầy đặn nhất đều muốn thua kém Mộ Dung Thiên Tuyết.
Chứ đừng nói tới Mạt Lỵ chỉ có thể miễn cưỡng so sánh với Tiểu Yêu Hậu.
Cặp tuyết phong kia của Mộ Dung Thiên Tuyết chẳng những to lớn mà còn cực kỳ nhu mềm, đạo đạo hương thơm từ trên cặp tuyết phong kia xuyên qua khe hở trên lòng bàn tay hắn tràn ra. Hắn liên tục lặng lẽ dùng sức, đều thủy chung không cách nào nắm bắt được xúc cảm mềm mại này là tơ lụa hay là phấn nộn. Mà phía dưới cặp tuyết phong kia là thân hình phá lệ tinh tế cùng đường cong lộ ra...
- Ngươi ở đây nghĩ lung tung cái gì vậy? Lập tức tập trung tinh thần!
Thời điểm bàn tay Vân Triệt lơ đãng di động, tâm thần đang liên tục chập chờn thì đột nhiên trong tâm hải của hắn vang lên một tiếng quát lạnh của Mạt Lỵ khiến cho toàn thân hắn run lên, nhanh chóng dứt bỏ toàn bộ ý niệm, thu liễm tâm thần, tập trung tất cả tinh thần trên việc khống chế cùng dẫn đạo dược lực... Đồng thời trên trán hắn cũng nhanh chóng chảy xuống một đám mồ hôi lạnh.
-... Không ngờ ta lại thất thần như vậy!
Nếu không phải thanh âm của Mạt Lỵ khiến hắn bừng tỉnh thì suýt nữa hắn đã mất không chế một bộ phận dược khí.
- Không ngờ thời điểm trọng yếu như vậy mà ngươi lại có thể sinh ra tâm niệm như vậy... Quả thực là không có thuốc nào cứu được!
Mạt Lỵ tức giận lẩm bẩm nói:
- Hơn nữa rõ ràng ngươi có thể tiến hành khống từ sau lưng nhưng ngươi vẫn muốn tiến hành từ phía trước! Quả thực là đại sắc ma hèn hạ vô sỉ bỉ ổi!
- A ô...
Lúc này Hồng Nhi đã ngủ nguyên một ngày nghe thấy tiếng chửi mắng của Mạt Lỵ liền tỉnh lại, nàng vẫn còn có chút buồn ngủ nửa mở mắt, miễn cưỡng ngáp một cái, mơ mơ màng màng nói:
- Mạt Lỵ tỷ tỷ, dường như ngươi đang tức giận sao, chủ nhân lại làm chuyện gì sai sao?
-... Là tiểu hài tử không biết sự tình, không cho ngươi nhìn ra bên ngoài, hãy ngoan ngoãn nghe lời đi ngủ đi.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Mạt Lỵ chất đầy vẻ nghiêm túc.
- Ừm...
Hồng Nhi khéo léo đáp ứng một tiếng, thân thể nàng giống như mèo con co rúc, nghiêng đầu một cái ngủ thiếp đi.