Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 796 - Chương 797: Ma Kiếm Đại Hội (Một )

. ._399__1" class="block_" lang="en">Trang 399# 1

 

 

 

Chương 797: Ma Kiếm đại hội (một )



Vị trí Hoàng Cực Thánh Vực ngồi có hơn năm trăm người, Vân Triệt dùng linh giác quét nhanh một chút, mặc dù đã sớm chuẩn bị, nhưng trong lòng vẫn kinh ngạc một trận. Bên trong hơn năm trăm người này, không tính Hạ Nguyên Bá, Đế Quân đã có một trăm sáu mươi ba người!

Gần bốn trăm người còn lại, cũng đều là Bá Hoàng cấp bảy trở lên!

Cái này là vạn năm nội tình của Hoàng Cực Thánh Vực, một trong tứ đại thánh địa!!

Chỉ vẻn vẹn một cái Hoàng Cực Thánh Vực, đoán chừng phải sáu bảy cái gia tộc thủ hộ Huyễn Yêu Giới liên hợp lại mới có thể chống lại.

Ngồi vào hàng đầu tiên, theo Cổ Thương chân nhân nhập tọa, chính là mười hai người!

Trang phục mười hai người này gần như nhau, mỗi người đều cầm phất trần nơi tay, khí tức trên người hùng hậu đến cực hạn... Nhất là ba người ngồi ở chính giữa, lúc linh giác Vân Triệt đụng chạm đến huyền khí của bọn họ, giống như bỗng nhiên lâm vào vô tận bao la, căn bản không nhìn thấy giới hạn.

Ba người kia...

- Mười hai người hàng đầu, chính là mười hai chân nhân của Thánh Vực chúng ta.

Hạ Nguyên Bá chú ý tới ánh mắt của Vân Triệt, ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng nói:

- Ba người chính giữa chính là Thống Khổ chân nhân, chín thán chân nhân, Tuyệt Tâm chân nhân lúc trước ta nói qua, Hoàng Cực Thánh Vực trừ Thánh Đế đại nhân ra thì ba nguời này chính là ba vị Đế Quân cấp mười!

Vân Triệt khẽ gật đầu, nói:

- Cường giả tầng thứ này, huyền lực hoặc là dữ dằn như sấm, hoặc là cường hoành như núi. Nhưng Hoàng Cực Thánh Vực lại có khác biệt lớn.

- Đó là bởi vì huyền công hạch tâm của Hoàng Cực Thánh Vực chính là 'Thánh Tâm'. Huyền lực càng mạnh, cấp độ huyền công càng cao, thì càng thanh tâm quả dục.

Hạ Nguyên Bá hồi đáp, sau đó lại nhỏ giọng nói một câu:

- Kỳ thật ta ở Hoàng Cực Thánh Vực, được coi như là một dị loại không đầu không đuôi.

- Thanh tâm quả dục.

Vân Triệt nhớ lại trong những thế lực xâm lấn Huyễn Yêu Giới trăm năm trước cũng không có thiếu Hoàng Cực Thánh Vực, nên thanh đạm cười một tiếng:

- Có lẽ thất tình lục dục sẽ phai nhạt, nhưng huyền đạo chi dục sợ là không có nửa điểm mờ nhạt, nếu không cũng sẽ không dốc hết toàn lực tới tham gia cái Ma Kiếm đại hội này.

Thời điểm hắn quan sát mười hai chân nhân Hoàng Cực Thánh Vực, mấy trăm đạo huyền khí đến từ Hoàng Cực Thánh Vực cũng đảo qua trên người hắn. Nhưng không người nào tiến lên đáp lời, mười hai chân nhân cùng các trưởng lão Thánh Vực hàng trước gần như không có người nào quay lại, toàn bộ tinh lực của bọn hắn đều tập trung ở trên Ma Kiếm đại hội.

- Tỷ phu, ta có một chuyện không rõ.

Hạ Nguyên Bá nhỏ giọng hỏi:

- Tại sao ngươi phải đẩy Tuyết Nhi muội muội ra?

Hắn sẽ không tin tưởng Vân Triệt suy nghĩ đến mặt mũi Phượng Hoàng Thần Tông.

Hô hấp Vân Triệt trì trệ, có chút khép mắt, hướng Hạ Nguyên Bá ngưng thần truyền âm nói:

- Tiêu Vân đã mất tích ba ngày.

- Hả…

Hạ Nguyên Bá giật nảy cả mình, suýt nữa hô lên, hắn vội vàng truyền âm nói:

- Đến cùng đã xảy ra chuyện gì? là ai làm?

- Lấy thực lực vợ chồng Tiêu Vân, bên người còn có Thiên Hạ Đệ Nhất bảo hộ, ai lại có thể vô thanh vô tức bắt Tiêu Vân đi... trên Thiên Huyền đại lục có thể làm được điểm này, cũng không có bao nhiêu người.

Lông mày Hạ Nguyên Bá trầm xuống:

- Bốn đại thánh địa... Chẳng lẽ là Thiên Uy Kiếm Vực!

Rốt cục hắn cũng bắt đầu rõ ràng, vì cái gì thái độ lúc trước của Vân Triệt đối với Hiên Viên Vấn Đạo lại kiên quyết như vậy.

- Tám chín phần mười đi.

Vân Triệt nhẹ nhàng thở ra một hơi:

- Trên đường chúng ta đi Thí Nguyệt Ma Quật gặp phải Hiên Viên Vấn Thiên, ánh mắt hắn nhìn về phía ta và nói câu nói kia, liền để ta cảm giác được có cái gì không đúng.

- Lẽ nào lại như vậy!

Hạ Nguyên Bá nắm chặt song quyền, cái trán nổi đầy gân xanh:

- Dù sao Thiên Uy Kiếm Vực cũng là một trong tứ đại thánh địa, vậy mà lại làm ra chuyện như vậy... Ai không đúng, tại sao bọn hắn muốn bắt Tiêu Vân đi.

- Rất có thể, sự tình ta là con cháu Vân gia Huyễn Yêu Giới đã bị bại lộ. Bọn hắn cũng đồng dạng biết được thân phận Tiêu Vân. Trừ cái đó ra, ta nghĩ không ra những lý do khác.

Vân Triệt thấp giọng truyền âm.

Lời nói này, để Hạ Nguyên Bá lập tức ý thức được tình thế nghiêm trọng, hơn nữa không phải nghiêm trọng bình thường, hắn bắt lấy cánh tay Vân Triệt, sốt ruột nói:

- Nếu đã bị bại lộ, vậy vì cái gì ngươi còn lưu lại nơi này! Ngươi phải biết Huyễn Yêu Giới ở trên Thiên Huyền đại lục là một cái địa phương bị yêu ma hóa. Hôm nay lại là ngày quần hùng thiên hạ tề tụ, vạn nhất chuyện này bị phơi bày ra, ngươi sẽ trở thành mục tiêu công kích!

- Ta biết, nhưng ta không thể mặc kệ Tiêu Vân.

Câu nói kia để trong lòng Hạ Nguyên Bá im lặng, hắn biết có lý do này tồn tại, bản thân có khuyên nhủ như thế nào đi nữa thì cũng không hề có tác dụng.

- Nguyên Bá, ngươi cũng không cần quá mức lo lắng.

Vân Triệt bình tĩnh nói:

- Có lẽ tình thế cũng không có nghiêm trọng đến loại trình độ kia, ta có Thái Cổ Huyền Chu, chỉ cần Thái Cổ Huyền Chu không có bại lộ, bất kỳ tình huống gì ta cũng có thể toàn thân trở ra... Tạm thời yên lặng theo dõi kỳ biến đi.

- Nhưng nếu tình thế thực sự xấu đến một bước kia, ngươi phải nhớ kỹ phân rõ giới hạn cùng ta! Đừng quên, tam đại thánh địa khác đều âm thầm ghen ghét đối với Hoàng Cực Thánh Vực và cả Bá Hoàng Thần Mạch trên người ngươi, ngay cả bên trong Thánh Vực, những nghĩa tử của Thánh Đế cùng người ủng hộ bọn hắn cũng nhất định xem ngươi là cái gai trong thịt, nếu thân phận ta thực sự bị lộ, ngươi che chở ta, sẽ bị bọn hắn thừa cơ cài lên cái mũ 'Yêu nhân '. Cho nên đến lúc đó ngươi tuyệt đối không nên...

Đúng lúc này, bỗng nhiên lông mày Vân Triệt ngưng tụ, trong nháy mắt con ngươi rét lạnh xuống... Bởi vì một cỗ sát khí lạnh như băng một mực khóa chặt ở trên người hắn.

- Vân Triệt tiểu nhi, để mạng lại!!

Tiếng quát lớn này như sấm sét giữa trời quang, kinh động đến tất cả cường giả ở đây. Phía bên phải chỗ ngồi của Thánh Vực, có một lão giả áo bào xanh phi thân lên, như đại ưng hướng về phía Vân Triệt đánh tới.

Mà người này, Vân Triệt chưa bao giờ thấy qua.

Sự tình đột biến, lại không có người ngờ tới có người dám ở hội trường Ma Kiếm đại hội bỗng nhiên nổi điên, thêm việc người này ngồi gần chỗ Hoàng Cực Thánh Vực nên một sát na tiếng rống giận kia vang lên, lão giả áo bào xanh đã xông đến trước người Vân Triệt, huyền khí hóa kiếm, chuẩn bị trực tiếp hạ tử thủ... Người khác muốn ngăn trở cũng không kịp.

Thân hình Vân Triệt không động, Hạ Nguyên Bá đã bạo động lao lên, miệng rống to một tiếng, đánh ra một quyền.

Ầm!!

Một đạo khí lãng hình vòng tròn nổ tung giữa trời, hung hăng đánh tan một đám mây trắng, hai cỗ huyền lực Quân Huyền cảnh cách không đụng nhau, thần sắc Hạ Nguyên Bá trở nên âm tàn, mà trên mặt của thanh y lão giả hiển hiện sự kinh sợ, dường như không thể tin được lực lượng của mình lại bị một tên tiểu bối như Hạ Nguyên Bá dễ dàng đón lấy như vậy.

- Cút!!

Hạ Nguyên Bá nổi giận gầm lên một tiếng, cánh tay vốn tráng kiện đột nhiên lại biến lớn gấp đôi, trong nháy mắt lực lượng đánh ra từ gió bão chuyển hóa thành gió lốc.

Ầm!!

Thanh y lão giả lấy huyền khí hóa thành kiếm mang lập tức vỡ nát, cả người như bị đại chùy oanh trúng, hung hăng bay ra sau hơn mười trượng, mới gắt gao dừng lại thân hình, trên mặt cũng theo đó nổi lên một vòng tái nhợt nhàn nhạt.

Mà Hạ Nguyên Bá chỉ là thoáng lui lại, ánh mắt hung ác như trước, khí thế trên người càng làm cho vô số huyền giả ở đây một trận ngạt thở... Cũng không ít người hoảng sợ biến sắc giống như thanh y lão giả.

Mặc dù Vân Triệt không biết lão giả mặc áo xanh này là ai, nhưng bên trong bốn đại thánh địa, lại gần như người người biết rõ.

Trưởng lão Thiên Uy Kiếm Vực... còn là trưởng lão xếp thứ mười!

Tu vi huyền lực mạnh đến mức Quân Huyền cảnh cấp bảy!

Vậy mà bị Hạ Nguyên Bá một quyền oanh mở, rơi xuống hạ phong!

Vô số ánh mắt khiếp sợ một mực rơi vào trên người Hạ Nguyên Bá, thậm chí có người hít vào một hơi khí lạnh. Có thể vào Hải Thần đài, đều là cường giả đứng đầu Thiên Huyền đại lục, tự nhiên đã sớm nghe nói Hoàng Cực Thánh Vực xuất hiện một đệ tử có Bá Hoàng Thần Mạch, vừa mới hai mươi tuổi đã thành tựu Đế Quân.

Nhưng cũng chỉ là nghe mà thôi, hôm nay mới lần đầu thấy.

Nhưng... Cái này đâu chỉ là thành tựu Đế Quân! Một quyền đánh lui một vị thất cấp Đế Quân, thực lực này rõ ràng là đã đến Quân Huyền cảnh hậu kỳ!

Mặc dù ở trong bốn đại thánh địa, cũng ở tầng thứ cao nhất!

Hai mươi tuổi đã khủng bố như thế, trăm năm về sau, càng là chuyện không cách nào tưởng tượng! Bên trong tam đại thánh địa khác... Không cần nói đánh đồng với hắn, đoán chừng ngay cả một người xách giày cho hắn cũng tìm không ra!

Mười hai chân nhân của Hoàng Cực Thánh Vực quay lại, yên lặng gật đầu, trên mặt không có chút kinh hãi nào, mà chỉ có nụ cười thản nhiên cùng tán thưởng... Tán thưởng vì huyền lực Hạ Nguyên Bá ở trong thời gian ngắn không ngờ có tịnh tiến.

Cổ Thương chân nhân chậm rãi đứng dậy, bình thản nói:

- Hiên Viên Tuyệt, ngươi thân là trưởng lão Kiếm Vực, cớ gì bỗng nhiên xuất thủ đối với một tên tiểu bối?

Hiên Viên Tuyệt... Cái tên này để lông mày Vân Triệt khẽ động: Quả nhiên là hắn!

Thiên Uy Kiếm Vực Cửu trưởng lão Hiên Viên Tuyệt! cha đẻ Hiên Viên Ngọc Phượng, ông ngoại của Lăng Kiệt và Lăng Vân!

- Hừ!

Hiên Viên Tuyệt bị Hạ Nguyên Bá một quyền đánh lui, khiếp sợ trong lòng đã sớm biến thành nộ ý, nếu hắn lui bước như vậy, tất nhiên sẽ mất hết mặt mũi, hắn nhìn chằm chằm vào Vân Triệt, nổi giận mắng:

- Tên tiểu nhi Vân Triệt này chẳng những làm tổn thương hai vị trưởng lão Kiếm Vực ta, còn muốn ra tay giết ái nữ của ta, nếu hôm nay không mang hắn thiên đao vạn quả, ta không đáng làm cha!

Vân Triệt vẫn ngồi ngay ngắn ở chỗ đó, cười lạnh một tiếng:

- Hiên Viên Ngọc Phượng tâm địa độc ác, ra tay âm hiểm! Nếu như nàng không phải là mẹ đẻ Lăng Kiệt, ta giết nàng mười lần cũng khó mà xả được cơn hận trong lòng! cuối cùng ta đã tha cho nàng một mạng, ngươi không cảm tạ ta thì cũng thôi đi, lại còn mặt dày ở trước mặt ta sủa inh ỏi!

- Thằng nhãi ranh muốn chết!

Không thể nghi ngờ lời nói của Vân Triệt như đổ thêm dầu vào lửa, để Hiên Viên Tuyệt càng giận tím mặt.

- Hai vị bớt giận.

Một cái thanh âm bình thản như nước từ chỗ ngồi của Chí Tôn Hải Điện vang lên, Tử Cực chậm rãi đứng lên, trên mặt cười nhạt:

- Ân oán giữa hai vị, ngoại nhân không tiện nhúng tay. Nhưng lần này, quần hùng thiên hạ tề tụ ở đây, đều là vì Ma Kiếm đại hội mà đến, không nên sinh thêm sự cố. Cho dù không vì Ma Kiếm đại hội, đã ở trên Hải Điện ta, liền là khách quý của Hải Điện, Hải Điện ta không muốn nhìn thấy bất luận quý khách nào bị chèn ép ở đây. Còn xin hai vị cho lão hủ một chút tình mọn, cho dù có thiên đại ân oán, cũng mời sau khi rời khỏi Hải Điện, lại giải quyết.

Bị Hạ Nguyên Bá dùng một quyền bức lui, Hiên Viên Tuyệt vốn là mất hết mặt mũi, đâm lao phải theo lao, nhưng không thể nghi ngờ lời nói của Tử Cực đã cho hắn một bậc thang. Hiên Viên Tuyệt hất tay áo dài, tức giận hừ một tiếng:

- Được! Nhìn mặt mũi của Tử tiên sinh, ta tạm thời cho thằng nhãi ranh này sống lâu mấy ngày. Vân Triệt, vị sư phụ Đoạt Thiên lão nhân kia của ngươi nên sớm hóa thành tro, cái gì mà có khả năng thông thiên triệt địa... Ha ha ha ha, đừng nói hắn là Đoạt Thiên lão nhân, coi như hắn là Thiên Vương lão tử, ta cũng không sợ hắn! Ta ngược lại muốn xem xem đến lúc đó hắn làm sao từ tay của ta bảo trụ mệnh của ngươi!

Vân Triệt:

"..."

- Buồn cười!

Hạ Nguyên Bá khinh thường nói:

- Ngươi muốn động đến tỷ phu của ta, trước phải qua cửa ải của ta! Đáng tiếc ngươi ngay cả một cái hậu bối đều đánh không lại, còn chẳng biết xấu hổ hướng sư phụ tỷ phu của ta khiêu khích, cũng không sợ để cho người ta cười đến rụng răng sao!

- Ngươi!

Hiên Viên Tuyệt trừng mắt, suýt nữa phun ra một ngụm máu tươi.

- Nguyên Bá, không được vô lễ.

Cổ Thương chân nhân nhàn nhạt quát.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment