Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 93 - Chương 94: Cướp Đoạt

. ._47__2" class="block_" lang="en">Trang 47# 2

 

 

 

Chương 94: Cướp đoạt - Long đan?

Tiêu Thiên Nam ngẩn ra, sau đó thử thăm dò nói:

- Chẳng lẽ là chỉ… Huyền đan của rồng?

- Không sai.

Vân Triệt vuốt cằm, sau đó giả bộ cao thâm, chậm rãi nói:

- Huyền mạch là một trong những ơn huệ lớn nhất trên thiên phú của nhân loại chúng ta. Nó khiến cho nhân loại có thân thể siêu việt lực lượng cực hạn. Nhưng tồn tại của Huyền mạch, phải thuận theo quy tắc thiên địa và phép tắc tự nhiên, cho dù ở trên người thiên tài hay tài trí bình thường, trưởng thành và cường đại của nó, nhất định phải tiến hành theo chất lượng, không thể trái ngược với quy tắc và trật tự cơ bản, bằng không sẽ không thuận theo thiên đạo.

- Nhưng mà, nếu như huyền mạch bị hủy đi, vậy liền không còn là huyền mạch hoàn chỉnh, cũng có thể nói… Nó không cần thuận theo quy tắc cơ bản của huyền mạch trưởng thành cần có. Có câu kêu “Phá rồi lại lập”, hiện giờ huyền mạch của tôn nhi ta Lạc Thành vỡ vụn, gần như tàn phế, đó là ứng với điều kiện “Phá” này, nếu như có thể có một viên Huyền đan của rồng, như vậy, ta liền có biện pháp trực tiếp truyền lực lượng trong Huyền đan này vào trong huyền mạch bị tổn hại, sau đó lại chữa trị huyền mạch, liền có thể khiến huyền mạch của Lạc Thành lấy khởi điểm cực cao “Lập” lại! Mà trong Huyền đan của Huyền thú, chỉ có lực lượng của rồng gần với Huyền lực của người nhất, cũng thân thuộc nhất với Huyền mạch của người, cho nên, muốn làm đến “Phá rồi lại lập này”, chỉ có long đan có thể làm, long đan càng cao cấp càng tốt.

Lời nói này của Vân Triệt đương nhiên hoàn toàn vô nghĩa, Tiêu Thiên Nam và Tiêu Lạc Thành hoàn toàn như đang nghe chuyện ngàn lẻ một đêm, nhưng mà, lời nói này nói ra từ trong miệng Tà Tâm thánh thủ, bọn họ cảm giác mình nghe không hiểu thật sự là quá bình thường, chỉ cảm thấy vô cùng bí hiểm, lợi hại. Nhưng sau đó, sắc mặt Tiêu Thiên Nam thống khổ:

- Trên đời này, thậm chí còn có bí thuật kinh người như vậy… Chính là, haizzz, rồng là vạn thú chi tôn, rồng trưởng thành đẳng cấp thấp nhất, đã là cấp bậc Thiên Huyền thú. Thiên Huyền đan vạn kim khó cầu, cho dù là tổng tông, cũng không có mấy viên, chứ đừng nói tới là long đan. Lạc Thành có thể gặp được tiền bối, đây chính là tạo hóa trời an, chính là long đan này, thật sự không có chỗ có thể tìm ra.

- Ha ha ha ha!

Vân Triệt bình thản cười cười, nói:

- Không có chỗ có thể tìm ra? Không, trước mắt, liền có một chỗ có thể tìm được, hơn nữa, còn là một viên Vương Huyền long đan!

- Cái… Cái gì!? Vương Huyền long đan?

Tiêu Thiên Nam thất thanh kêu lên. Vương Huyền đan là khái niệm gì? Đó là thứ mà tổng tông cũng vốn không dám hy vọng xa vời! Đối với phân tông nho nhỏ như bọn họ mà nói, càng là thần vật trong truyền thuyết. Mà Vương Huyền long đan, càng có thể luyện chế “Vương thần đan” trong truyền thuyết, có thể khiến cho cường giả đỉnh phong một chân đặt tới Thiên Huyền cảnh, dễ dàng phá tan bình cảnh, bước ổn Vương Huyền cảnh!

- Ở đâu có thể tìm được? Nếu có thể mua được ở đâu, ta liền cho dù táng gia bại sản, cũng nhất định phải mua được nó.

Tiêu Thiên Nam kích động nói. Tuy rằng đây là từ trong miệng Tà Tâm thánh thủ nói ra, nhưng Tiêu Thiên Nam vẫn không thể tin được. Trong thành Tân Nguyệt nho nhỏ này, sao có thể xuất hiện thần vật đủ để khiến toàn bộ Thương Phong đại lục rung chuyển, nếu quả thật có, đoán chừng thành Tân Nguyệt đã sớm tụ tập phong vũ khắp nơi.

- Bốn ngày trước, khi ta đi ngang qua phân hội của Hắc Nguyệt thương hội ở Tân Nguyệt thành, đã ngửi được hương vị của long đan, hơn nữa phẩm cấp cao tới Vương Huyền. Cả đời ta đây từng tiếp xúc với Huyền đan cao cấp không mười vạn cũng có tám vạn, kia đúng thật là một viên Vương Huyền long đan không sai. Lúc đó ta cũng có phần không dám tin tưởng, còn ở cửa xác nhận lại một lần nữa.

Vân Triệt liếc nhìn sắc mặt khiếp sợ của Tiêu Thiên Nam, nói:

- Tân Nguyệt thành nho nhỏ lại xuất hiện một viên Vương Huyền long đan, quả thật hơi kỳ quái. Nhưng mà nếu như xuất từ Hắc Nguyệt thương hội, cũng nói qua được. Vương Huyền long đan này chắc đến từ tổng hội bên kia, về phần hướng đi, liền nói không chính xác.

Tiêu Thiên Nam nghe sợ run, trong lòng càng cuồn cuộn không thôi. Tiêu Lạc Thành lại đã trợn tròn mắt, kêu to:

- Phụ thân, gia gia là thần y đệ nhất thiên hạ, gia gia nhất định sẽ không nhận sai! Cha nhất định phải nghĩ cách giúp hài nhi lấy viên Vương Huyền long đan kia, một khi hài nhi còn sống, còn có tương lai của phân tông chúng ta, liền dựa vào trên người gia gia, cùng với Vương Huyền long đan này.

Tin tức Hắc Nguyệt thương hội lại có một viên Vương Huyền long đan cũng khiến cho Tiêu Thiên Nam khiếp sợ không thôi, càng không hề chất vấn lời nói của Vân Triệt. Nhưng mấp máy khóe môi, khổ sở nói:

- Nếu tiền bối biết được, nhất định sẽ không sai. Nhưng mà Vương Huyền long đan thần vật bậc này, vốn không phải Tân Nguyệt thành nho nhỏ này xứng có được. Có lẽ tổng hội của Hắc Nguyệt thương hội chuẩn bị bán nó cho nơi nào vĩ đại, trước mắt chính là tạm thời đặt ở Tân Nguyệt thành mà thôi. Ta chẳng qua chỉ là tông chủ một phân tông nho nhỏ, cho dù biết Hắc Nguyệt thương hội có Vương Huyền long đan, bọn họ cũng vốn không có khả năng bán nó cho ta, lui vạn bước mà nói, cho dù bọn họ bằng lòng bán… Một viên Vương Huyền long đan, chúng ta vốn không có khả năng mua nổi.

- Một điểm này, ta tự nhiên nghĩ đến.

Vân Triệt bắt đầu lục túi tiền trên người, tìm kiếm hồi lâu, lấy ra một thẻ huyền tệ màu tím lấp lánh –– cũng chính là thẻ lần đầu tiên khi hắn đi Hắc Nguyệt thương hội đã được tiểu nhị đưa cho, trực tiếp đập vào trên tay Tiêu Thiên Nam, lạnh nhạt nói:

- Đại khái ba mươi năm trước, hội chủ đương nhiệm của Hắc Nguyệt thương hội gặp kẻ thù phục kích, sau khổ chiến bị trọng thương, suýt nữa chết, được ta cấp cứu về. Hắn cho ta tấm thẻ huyền tệ này, tự xưng lấy tấm thẻ huyền tệ này, ở tất cả thương hội Hắc Nguyệt muốn mua đồ gì được đồ nấy với giá tiền thấp. Ba mươi năm, tấm thẻ huyền tệ này ta vẫn chưa từng dùng, nhưng luôn mang trên người, chuẩn bị một khi dùng đến, nếu là của hội chủ, chắc có tác dụng đi.

Tiêu Thiên Nam lật xem tấm thẻ, chỉ là một tấm thẻ tử kim cực kỳ phổ thông, nhưng nghe lai lịch theo lời Vân Triệt, hai tay hắn run lên, kích động đến thiếu chút nữa làm rớt tấm thẻ tử kim này. Hội chủ Hắc Nguyệt thương hội, vậy cũng chính là nhân vật siêu cấp lớn, bá chủ đứng đầu thương giới Thiên Huyền đại lục, tiền tài quyền thế thông thiên! Thẻ tử kim chính tay hắn đưa cho, quả thật không thua kém viên Vương Huyền long đan kia!

- Tiền bối, nếu như do hội chủ Hắc Nguyệt thương hội đưa cho, tấm thẻ tử kim này thật sự quá quý trọng… Tiền bối vì Lạc Thành, lại không tiếc lấy nó ra, phần đại ân nya,f khiến vãn bối thật sự không biết nên báo đáp như thế nào.

Tay Tiêu Thiên Nam nâng tấm thẻ tử kim, kích động nói.

Vân Triệt cười ha ha, vẻ mặt có vẻ sầu não nhè nhẹ:

- Lạc Thành là tôn tử của ta, thân là gia gia, làm việc gì không phải vì hắn sao… Haizzz, coi như bù lại tiếc nuối năm đó ở trên người Lạc Thành đi.

- Lạc Thành, còn không mau cám ơn gia gia!

Tiêu Thiên Nam lớn tiếng nói.

Tiêu Lạc Thành lập tức giãy giụa đứng dậy, dập đầu một cái thật mạnh với Vân Triệt, kích động đến gần như khóc:

- Đại ân đại đức của gia gia, đời này Lạc Thành đều sẽ nhớ kỹ trong lòng… Tương lai Lạc Thành nhất định sẽ hiếu thuận với gia gia, bằng không, sẽ gặp thiên lôi đánh xuống, trời đất không tha.

Khóe miệng Vân Triệt khẽ nhếch, vẻ mặt “Vui mừng” nở nụ cười, hắn vỗ vỗ bả vai Tiêu Lạc Thành, cười tủm tỉm nói:

- Ngoan, ngoan, thật sự là tôn tử ngoan của gia gia, gia gia không cần gì khác, mỗi ngày chỉ nghe cháu gọi vài tiếng gia gia, trong lòng cũng thoải mái… Tiêu tông chủ, việc này không nên chậm trễ, ngươi lập tức cầm tấm thẻ huyền tệ này, tự mình đi Hắc Nguyệt thương hội một chuyến đi. Ta trăm phần trăm tin tưởng ở đó có viên Vương Huyền long đan, về phần ép hỏi ra như thế nào, chỉ nhìn bản lĩnh của ngươi. Mặt khác, tốt nhất kêu cả Tiêu Bách Thảo cùng đi, hắn mới có thể phân biệt ra kia có phải là Vương Huyền long đan không.

- Được, vãn bối liền kêu Bách Thảo trưởng lão đi Hắc Nguyệt thương hội một chuyến!

Không cần Vân Triệt nhắc nhở, Tiêu Thiên Nam cũng biết chuyện này phải tự mình đi, hơn nữa càng giấu kín càng tốt, lỡ như chuyện Tân Nguyệt thành có một viên Vương Huyền long đan truyền đi, hậu quả kia thật sự không thể tưởng tượng.

Rất nhanh, Tiêu Thiên Nam liền gọi Tiêu Bách Thảo tới, khi hai người chuẩn bị rời đi, Vân Triệt gọi bọn họ, nói:

- Từ đây đến Hắc Nguyệt thương hội, cự ly không ngắn. Hơn nữa chuyện Vương Huyền long đan này dù sao quá mức trọng đại, cho dù cuối cùng có thể mua về, cũng tất nhiên phải tốn lượng lớn thời gian, không đúng giờ đi kho bảo vật lấy thuốc, cho nên, các ngươi lưu chìa khóa kho bảo vật cho người có thể tin cậy đi.

- Cái này…

Tiêu Thiên Nam và Tiêu Bách Thảo liếc nhìn nhau, sau đó Tiêu Bách Thảo rất dứt khoát đưa chìa khóa kho bảo vật ra, nói:

- Tiền bối, tông môn tổng cộng có hai chìa khóa kho bảo vật, vẫn luôn ở trên người vãn bối và tông chủ, chưa bao giờ tới trong tay người thứ ba, vẫn không dám giao đến trong tay người thứ ba. Trước mắt nghĩ đến, người duy nhất có thể giao phó chìa khóa này, chỉ có tiền bối. Khi tiền bối cần dược liệu hoặc bảo ngọc bảo tinh gì, cứ lấy chìa khóa này tùy thời ra vào kho bảo vật.

Vân Triệt trừng mắt, sau đó vung mạnh tay một cái, mất hứng nói:

- Hồ nháo! Chìa khóa kho bảo vật tông môn, sao có thể tùy tiện giao đến trong tay một người ngoài! Hai người các ngươi đều tuổi gần năm mươi, sao còn qua loa như thế!

Tiêu Thiên Nam cười nói:

- Chìa khóa kho bảo vật này, đương nhiên không thể tùy tiện giao đến trên tay người khác. Nhưng mà, tuy rằng mới chỉ quen biết tiền bối vài ngày, nhưng vãn bối và Bách Thảo vô cùng khâm phục y thuật cái thế, cùng với phẩm cách cao thượng của tiền bối, giao nó đến trên tay tiền bối, chúng ta ngược lại yên tâm. Trừ bỏ tiền bối, chúng ta vốn không dám giao nó cho bất kỳ ai. Mà trong thời gian chúng ta rời đi, thương thế của Lạc Thành bất cứ lúc nào cũng có thể biến hóa, đến lúc đó còn làm phiền tiền bối vất vả, nếu người không thể kịp thời vào kho bảo vật lấy thuốc mà chậm trễ điều trị đã có thể… Cho nên, xin tiền bối phải nhận lấy chìa khóa này.

Vân Triệt vẫn tỏ vẻ làm khó như trước, nhưng qua một hồi lâu, hắn thở dài một tiếng, lấy chìa khóa từ trong tay Tiêu Bách Thảo, nói:

- Cũng được. Hai người các ngươi cũng cố gắng hết sức đi sớm về sớm đi. Vì viên Vương Huyền long đan kia, trên người có thể mang theo bao nhiêu tiền liền mang theo bấy nhiêu, cho dù mang theo toàn bộ gia sản cũng không quá đáng.

Tiêu Thiên Nam và Tiêu Bách Thảo đầy lòng kích động rời đi. Sau khi bọn họ đi được một phút đồng hồ, Vân Triệt bước vào đan dược đường, dọc theo con đường sớm ghi nhớ, ngẩng đầu ưỡn ngực đi thẳng đến kho bảo vật.

Không hề bị các thủ vệ tầng tầng lớp lớp dọc đường đi ngăn cản, thủ vệ này chẳng những không ngăn hắn lại, khi nhìn thấy hắn đều cung kính hành lễ. Đến trước cửa kho bảo vật, hắn lấy chìa khóa ra, mở liên tiếp ba cánh cửa đá, bước vào trong kho bảo vật tràn đầy khí lạnh.

Nhìn thuốc, ngọc, tinh, khí… Rực rỡ muôn màu, Vân Triệt đứng ở cửa kho bảo vật, khóe miệng nhếch lên từng chút một…

Vất vả biểu diễn nhiều ngày như vậy, cuối cùng đã đến lúc thu hoạch.

Tích lũy của một tông môn ngàn năm, đây nên là khoản tài phú vĩ đại cỡ nào, nếu trong đêm mất sạch, đoán chừng toàn bộ tông môn sẽ hỏng mất một nửa…

Đáng tiếc, ai bảo các ngươi muốn tới trêu chọc sát tinh là ta đây!!

Nếu ta không nắm chắc con bài trong người, bị phế sạch cũng không phải là Tiêu Lạc Thành, mà là ta… Nói không chừng hiện giờ đã chết!

Bội ước, đến Tân Nguyệt Huyền phủ tìm ta tính sổ? Hừ… Như vậy hiện giờ, tính toán nợ nần cho tốt đi! Tích lũy ngàn năm của các ngươi, ta coi như phí tổn thất tinh thần… Nhận!!

Vân Triệt bước nhanh đến một loạt tủ thuốc bằng gỗ đen kia, tay đè trên ngăn tủ, khẽ dùng sức, liền hấp thu một đống dược liệu kể cả ngăn tủ cùng vào trong thiên độc hâu. Hiệu quả hấp thu và năng lực cất chứa của thiên độc châu vượt xa hơn không gian giới chỉ thông thường nhiều, cho dù thể tích ngăn tủ tương đối lớn, cũng không phí bao nhiêu khí lực của hắn, không đến ba mươi phút, hơn một ngàn tủ thuốc liền biến mất toàn bộ ở đó. Sau đó, là từng nhóm tủ đá hàn ngọc.

Kho bảo vật này rất lớn, nhưng không gian chứa đựng trong thiên độc châu vô hạn, cho dù kho bảo vật này lớn hơn gấp một trăm lần, chỉ cần cho Vân Triệt đủ thời gian, hắn đều có thể nhét vào trong thiên độc châu.

 

 

 

Bình Luận (0)
Comment