.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1000" class="block_" lang="en">Trang 500# 2
Chương 1000: Sát cơ bạo liệt
Vẻ mặt Diễm Vạn Thương cùng Viêm Tuyệt Hải trong nháy mắt cứng ngắc, bọn họ đồng thời hút một ngụm khí, trong lòng đã có nộ khí, lại có không biến làm thế nào... Đã lựa chọn xông vào, bọn họ đã rõ ràng. Lấy Mộc Huyền Âm bá đạo, nộ khí như thế nào dễ dàng chìm xuống như vậy.
-... Vâng, sư tôn.
Vân Triệt không có nói nhiều, cứ như vậy cất hộp gỗ vào. Trong lòng âm thầm rên rỉ... Tam đại tông chủ đưa lễ cho Ngâm Tuyết Giới vương a! Làm thế nào có thể là đồ vật bình thường, chẳng lẽ lại... Thật sự cứ như vậy đưa cho mình?
Á, vẫn là đợi bọn họ đi rồi, thành thật trả lại sư tôn đi.
Mộc Huyền Âm thân thể hơi nghiêng, nghiêng lên một cái sặc sỡ ngàn vạn, nhưng vẫn như cũ uy lạnh đến làm cho người ta không dám nhìn thẳng dáng người:
- Như thế xem ra, ba vị tông chủ cũng thực sự thành ý trần đầy. Vậy được rồi, khách không mời mà tới chung quy vẫn là khách, cứ như vậy đuổi đi chẳng phải là lộ ra bổn vương không độ lượng.
- Các ngươi cố chấp xông tới Băng Hoàng Giới, nhiễu loạn đại hội tông môn, bổn vương tạm thời gác lại, liền nghe các ngươi muốn nói cái gì cho phải. Bất quá...
Mộc Huyền Âm đôi mắt có chút nheo lại:
- Bổn vương chỉ cho các ngươi một khắc đồng hồ!
Diễm Vạn Thương tiến về phía trước một bước, trịnh trọng nói:
- Tốt, ba người chúng ta cám ơn Ngâm Tuyết Giới Vương thành toàn.
Diễm Trác, Viêm Minh Hiên, Hỏa Phá Vân ba người đã về tới sau lưng tam đại tông chủ, bọn họ nội tâm không khỏi kịch liệt chập trùng, nhận biết từ nhỏ đến lớn đều triệt để bị phá vỡ... Tam đại tông chủ tại Viêm Thần Giới chí cao vô thượng toàn bộ ở đây, thế mà trước mặt Ngâm Tuyết Giới vương cẩn thận từng li từng tí, đối mặt châm chọc khiêu khích, đúng là không chút nào tức giận.
Ba chữ"Một khắc đồng hồ", rõ ràng tựa như là trên cao nhìn xuống ban ân, nhưng nhìn thần sắc cùng ngữ khí Diễm Vạn Thương, lại vui vẻ tiếp nhận... Chuyện này đối với bọn họ là chấn động khí có thể nghĩ.
Nên nói cái gì, nói như thế nào, Diễm Vạn Thương sớm đã tính trước kỹ càng, không có nghĩ kế sách liền trực tiếp nói:
- Mục đích ba người chúng ta tới, tin tưởng Ngâm Tuyết Giới vương trong lòng tất nhiên đã có đáp án. Không tệ, chúng ta lần này đến, vẫn là vì chuyện Táng Thần Hỏa Ngục viễn cổ Cầu Long. Bất quá, lần này khác trước đó rất lớn.
- Có khác biệt gì?
Mộc Huyền Âm mắt như mũi tên, lạnh giọng hỏi.
- Bởi vì lập tức sẽ có chuyện lớn phát sinh, mà lại vô cùng có khả năng tác động đến toàn bộ Thần Giới!
Viêm Tuyệt Hải nhanh chóng tiếp lời nói, sắc mặt một mảng thận trọng:
- Tuy nhiên cũng không biết đến tột cùng lại là chuyện gì, nhưng mấy tháng trước trụ thiên phát tiếng động, cùng lập tức đến ngay Huyền Thần đại hội, rõ ràng chính là cáo tri chúng giới chuyện loend sẽ tới! Tin tưởng Ngâm Tuyết Giới vương tất nhiên trong lòng biết rõ.
- Không tệ.
Diễm Vạn Thương liên tiếp gật đầu:
- Trụ Thiên Giới đã phát ra tín hiệu như thế, mà lại lại không tiếc dốc hết Trụ Thiên Châu cho huyền giả ngoại giới, có thể thấy được việc này tuyệt đối không thể coi thường, thậm chí có khả năng quan hệ đến sinh tử tồn vong! Bây giờ, các đại tinh giới đều rất cảnh giác, đều có chuẩn bị, nghe nói quý tông vài ngày trước lần đầu chọn ngàn đệ tử cùng lúc mở ra Minh Hàn Thiên Trì, nghĩ đến cũng là bởi vì cái này.
- Cầu Long kí chí ít đã sinh tồn mấy chục vạn năm, trên dưới quanh thân nó, dù cho một miếng vảy rồng, đều là chí bảo khó có được. Nếu có thể săn, chắc chắn mang đến cho hai giới chúng ta tài nguyên lớn. Ngâm Tuyết Giới vương huyền lực kinh thiên động địa, nhưng nâng lên Thần Chủ Cảnh, sợ là muôn vàn khó khăn, nhưng Cầu Long mấy chục vạn năm, tất nhiên đủ để cho Ngâm Tuyết Giới vương trong khoảng thời gian ngắn tiến thêm một bước.
- Mà khả năng đại sự giáng xuống cục diện phía dưới, ý nghĩa của nó càng không giống trước đây!
- Đây là một trong số đó.
- Thứ hai,
Diễm Vạn Thương không chút nào gián đoạn tiếp tục nói:
- Ngàn năm trước, mặc dù bởi vì ngẫu nhiên xảy ra ngoài ý muốn khiến sắp thành lại bại, nhưng trên người Cầu Long này đã chịu trọng thương, ngàn năm ngắn ngủi quả không có khả năng khỏi hẳn. Ba người chúng ta trong ngàn năm nay chưa từng lười biếng, đều có chút tiến cảnh, Ngâm Tuyết Giới vương chắc hẳn càng vượt xa ngàn năm trước đó, lại thêm Cầu Long có thương tích trong người, lần này, chính là thời cơ săn nó tốt nhất! Nếu bỏ qua lần này, ngàn năm sau, vết thương nó có khả năng khỏi hẳn, đến lúc đó, chắc chắn khó hơn rất nhiều.
"Lấy thần uy Ngâm Tuyết Giới vương, thêm chút sức lực Viêm Thần Giới, Diễm mỗ dám khẳng định...
Diễm Vạn Thương duỗi ra hai ngón tay:
- Lần này săn viễn cổ Cầu Long... Nắm chắc chừng tám phần!
Nói đã đến nước này, Diễm Vạn Thương nói chậm lại:
- Ngàn năm trước, chúng ta hứa hẹn sau khi chuyện thành công, Cầu Long mỗi giới một nửa. Lần này chúng ta vẫn như cũ sẽ tuân thủ, Cầu Long sau khi chết, đều chiếm năm phần. Dù sao, viễn cổ Cầu Long mặc dù tại Viêm Thần Giới ta, nhưng nếu không có sức lực Ngâm Tuyết Giới vương, Viêm Thần Giới chúng ta đành bất lực.
Diễm Vạn Thương nói xong, Mộc Huyền Âm lại thật lâu không có trả lời, sắc mặt băng hàn từ đầu đến cuối không có chút nào biến động.
- Lời muốn nói đã nói xong rồi hả?
Mộc Huyền Âm lạnh lùng.
"..." Diễm Vạn Thương trong lòng khẩn trương.
- Nếu đã nói xong,
Mộc Huyền Âm thoáng thẳng người, nghiêm nghị nói:
- Hoán Chi, tiễn khách.
Diễm Vạn Thương với Viêm Tuyệt Hải sắc mặt cùng lúc hơi biến, Diễm Vạn Thương lớn tiếng nói:
- Ngâm Tuyết Giới Vương, ngươi... Đây là ý gì?
- Ý gì?
Mộc Huyền Âm chậm rãi đứng lên, theo nàng đứng dậy, nhiệt độ không gian xung quanh chợt hạ xuống, toàn bộ trời xanh đều giống như bỗng nhiên đè ép xuống:
- Ba người các ngươi như lần này chỉ là đến bái chúc, bổn vương nói không chừng sẽ còn lấy lễ để tiếp đón. Nhưng các ngươi nhất quyết xông tới trước đại hội tông ta, lại còn có can đảm đề cập đến chuyện viễn cổ Cầu Long!
- Thật coi bổn vương quên Viêm Thần Giới các ngươi ngàn năm trước làm ra chuyện xấu sao!!
Một tiếng quát chói tai, ba tên hậu bối Viêm Thần Giới cùng nhau rút lui, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch như tờ giấy, suýt nữa thổ huyết. Một cỗ lạnh lẽo chết người từ đồng mâu Mộc Huyền Âm bắn ra, rơi thẳng đến Hỏa Như Liệt vẫn không nói gì.
- Rồi... Rồi...
Hỏa Như Liệt toàn thân bùng lên hỏa quang, trong miệng truyền đến âm thanh giống như hàm răng bị cắn nát... Lại chết không chịu mở miệng, nhưng giữa hắn ngón tay đã tràn ra dòng máu.
Đối mặt Mộc Huyền Âm bỗng nhiên nổi giận cộng thêm sát tâm. Diễm Vạn Thương và Viêm Tuyệt Hải mặc dù có dự liệu, nhưng trong lòng vẫn như cũ đột nhiên thắt chặt. Diễm Vạn Thương nỗ lực giữ vững bình tĩnh giải thích:
- Ngâm Tuyết Giới Vương, sự tình năm đó, chung quy là ngươi trọng thương con trai độc nhất Hỏa tông chủ...
- Câm miệng!
Mộc Huyền Âm ánh mắt lẫn sát khí đột nhiên bắn về phía Diễm Vạn Thương khiến cho hắn im bặt đi:
- Tên hậu bối tu vi kém cỏi kia, lại không biết sống chết tới gần Táng Thần Hỏa Ngục, coi như bổn vương không ra tay, hắn cũng sẽ chết bở Cầu Long!
- Hắn mặc dù bởi vì sức mạnh bổn vương chi lực mà trọng thương, nhưng các ngươi ai cũng rõ ràng đó cơ bản là ngộ thương, bổn vương còn khinh thường hạ thủ một tên tiểu bối! Năm đó chuyện như vậy, bổn vương nguyên bản còn thẹn trong lòng, muốn lấy Nguyệt Hoàng Ngọc đền bù... Nhưng, tên tặc tử Hỏa Như Liệt lại ám hại muội muội bổn vương, thậm chí không tiếc dùng Cầu Long độc!
- Bổn vương vì ngộ thương, Hỏa Như Liệt lại thâm độc ám hại! Hai cái này há có thể đánh đồng!
Viêm Tuyệt Hải có chút cắn răng, trầm giọng nói:
- Ngâm Tuyết Giới vương, việc này đích thật là Viêm Thần Giới có chỗ đuối lý. Nhưng năm đó về sau, ngươi giận dữ trọng thương mấy ngàn người ba tông, lại hủy tất cả Tinh Giới do Viêm Thần Giới khống chế, chúng ta tổn thất vạn lần Ngâm Tuyết Giới các ngươi! Huống chi, năm đó người bị ngươi gây thương tích là con trai độc nhất Hỏa tông chủ, hắn vốn là kỳ tài ngút trời, lại vì vậy mà phế, tuy miễn cưỡng kéo dài tính mạng, miễn cưỡng còn sống, nhưng ngay cả đứng đều có chút gian nan, có thể nói sống không bằng chết, Hỏa tông chủ cũng do buồn cực giận dữ, mới có thể làm nên chuyện mất khống chế.
"A!" Mộc Huyền Âm cười lạnh:
- Chính hắn tham lam liều lĩnh, mình bất lực lại muốn trút oán khí trên người bổn vương!?
"..." Vân Triệt miệng mở lớn.
Cho tới bây giờ, hắn đã hiểu ân oán ngàn năm kia.
Ngàn năm trước, viễn cổ Cầu Long đến kỳ hạn thay vẩy, Mộc Huyền Âm tiến về Viêm Thần Giới, cùng Viêm Thần Giới săn viễn cổ Cầu Long, thời khắc sắp thành công đã ngộ thương nhi tử Kim Ô tông chủ Hỏa Như Liệt... Mà lại là con trai độc nhất.
Mà Hỏa Như Liệt thời kì tu luyện bởi vì tham lam liều lĩnh, dẫn đến phản phệ, thương tới thân thể vô phương cứu chữa... Cũng mang ý nghĩa không còn đời sau.
Cho nên, Mộc Huyền Âm gây thương tích chính là con trai duy nhất, hậu nhân duy nhất... Hơn nữa nghe được, thương còn cực kỳ nghiêm trọng, toàn thân tàn phế, bước đi đều khó khăn. Hiện tại còn sống, vẫn là Hỏa Như Liệt không tiếc đánh đổi miễn cưỡng kéo dài tính mạng.
Tựa như ngàn năm này, Mộc Huyền Âm một mực không tiếc đánh đổi kéo dài tính mạng Mộc Băng Vân.
Cũng bởi vậy, Hỏa Như Liệt vô cùng giận dữ, tìm cơ hội ám sát Mộc Băng Vân... Thậm chí không tiếc dùng tới Cầu Long độc từ viễn cổ Cầu Long.
Mộc Huyền Âm phế chính là nhi tử độc nhất. Mà hắn ám sát, là thân nhân duy nhất của Mộc Huyền Âm.
Hiển nhiên, so với Mộc Huyền Âm ngộ thương, Hỏa Như Liệt ám sát để hả giận phá lệ ti tiện âm độc... Nhưng thân phụ Kim Ô Thần Viêm, tính tình vốn dữ dằn, lại thêm hắn không thể giao hợp, Mộc Huyền Âm hủy đi chẳng những là con của hắn, còn đoạn tuyệt huyết mạch cuối cùng, hắn há có thể không giận dữ mất khống chế.
Nhưng... Nếu như không có Hỏa Như Liệt bỉ ổi ám sát, Mộc Băng Vân liền sẽ không rơi xuống Thiên Huyền Đại Lục. Thiên Huyền Đại Lục cũng sẽ không có Băng Vân Tiên Cung.
Hắn cũng sẽ không gặp được tiểu tiên nữ, sẽ không trở thành cung chủ Băng Vân Tiên Cung, không có ân oán khúc mắc nhiều như vậy... Sẽ không theo Mộc Băng Vân đi vào Thần Giới...
"..." Đột nhiên, Vân Triệt lại có một chút... Cảm kích Hỏa Như Liệt.
- Mộc Huyền Âm!!
Một tiếng quát chói tai, như núi lửa nổ tung, bình địa kinh lôi. Vết sẹo Hỏa Như Liệt bị hung hăng xé rách rốt cuộc bạo phát, Kim Ô Viêm trên người trong nháy mắt vọt lên mấy chục trượng, con ngươi đã biến thành màu vàng óng:
- Ngươi chưa quên ta ám sát Mộc Băng Vân, mà mối thù ngươi phế nhi tử ta, Hỏa Như Liệt ta đến chết cũng sẽ không quên!!
- Hỏa Như Liệt vô năng, không cách nào báo thù cho nhi tử... Nhưng nếu có một ngày bị ta bắt được cơ hội, ta chắc chắn chém ngươi thành trăm mảnh!!!
Hỏa Như Liệt gầm dữ dội, bầu không khí đột nhiên đại biến, chúng trưởng lão cung chủ cùng nhau giận dữ, hàn khí sát khí như gió giật trong nháy mắt quét sạch, Diễm Vạn Thương cùng Viêm Tuyệt Hải đều quá sợ hãi. Diễm Vạn Thương cấp tốc ngăn trước người Hỏa Như Liệt, gấp giọng nói:
- Ngâm Tuyết Giới vương, Hỏa tông chủ tính tình nóng nảy, vô lễ thất ngôn... Chúng ta lập tức rời đi, xin Ngâm Tuyết Giới vương thứ tội!
Mà Viêm Tuyệt Hải truyền âm Hỏa Như Liệt:
- Hỗn trướng! Ngươi điên rồi sao! Đây là địa bàn Ngâm Tuyết Giới! Mộc Huyền Âm nữ nhân đó có bao nhiêu khủng bố ngươi còn chưa từng lĩnh giáo qua a!
- Trước khi tới nơi này ngươi đáp ứng chúng tacái gì. Ngươi hứa hẹn qua tuyệt không nhắc lại ân oán năm đó oán...
- Đó là bởi vì bị phế không phải là nhi tử của các ngươi!!!!
Hỏa Như Liệt câu nói này không phải truyền âm, mà là mang theo vô tận oán hận cùng gào rống không cam lòng.
Thật sự là hắn không cam lòng, vô cùng không cam lòng... Con trai độc nhất vĩnh viễn bị phế đi, mà hắn lấy Cầu Long độc ám sát thân nhân duy nhất Mộc Huyền Âm, vẫn muốn nàng chắc chắn phải chết, từ đó trong tâm lý có một loại vặn vẹo thăng bằng.
Nhưng, đoạn thời gian trước, hắn lại bỗng nhiên nghe nói Mộc Huyền Âm tìm được phương pháp giải cứu, ngắn ngủi mấy tháng, Mộc Băng Vân gần như khỏi hẳn.
Mà con của hắn kéo dài tính mạng ngàn năm, đến hôm nay, đã là dầu hết đèn tắt, hấp hối, lúc nào cũng có thể triệt để mất mạng... Chênh lệch lớn như vậy, hắn làm sao có thể tiếp nhận!
Hỏa Như Liệt một tay đẩy Diễm Vạn Thương ra, đối mặt Mộc Huyền Âm, hắn lửa giận bùng phát, dưới chân tầng tầng hòa tan băng vực:
- Mộc Huyền Âm, lão tử nếu có một ngày đến Thần Chủ Cảnh, chuyện thứ nhất phải làm chính là tới giết ngươi!
- Chỉ bằng ngươi?
Mộc Huyền Âm một tiếng trào phúng khinh thường đến cực điểm.
"Ha ha ha ha!" Hỏa Như Liệt cười lớn:
- Chỉ cần Hỏa Như Liệt ta không chết, ta cuối cùng cũng có một ngày muốn ngươi chết! Ngươi nếu là có khả năng hiện tại giết ta đi!
- Ngươi cho rằng bổn vương không dám?
Mộc Huyền Âm tiến lên trước một bước, thiên địa băng hàn:
- Hỏa Như Liệt, ngươi thật nên cảm thấy may mắn muội muội Băng Vân của bổn vương bình yên vô sự. Năm đó bản vương lập lời thề độc, nếu như Băng Vân có chuyện gì, ngày bổn vương thoái vị Giới Vương, chính là thời điểm Kim Ô Tông diệt tông.
- Hiện nay Băng Vân không chuyện gì, như vậy, Kim Ô tông liền giữ lại đi.
Mộc Huyền Âm duỗi bàn tay ra, một cỗ hàn khí không biết từ đâu mà đến như độc đâm vào trái tim tất cả mọi người:
- Chết một mình ngươi là đủ rồi!!