Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 125


Đây đâu phải lần đầu đệ chơi cái trò thay tên đổi họ đâu yên tâm mọi người sẽ giúp đệ giữ kín thân phận của đệ !!!
Hoàng Khương cười mỉm rồi nói .
- Được rồi nói chuyện như vậy cũng đủ rồi chúng ta cần tìm người họ Lý theo như tờ giấy đề cập tới .
Ở phía trên lầu của toàn học viên cao kia một bóng đáng nữ nhân xinh đẹp băng lãnh thuần khiến nhìn về phía của nhóm người Thiên Vũ mỉm cười rồi quay người rời đi .
- Hình như chúng ta đi đúng hướng rồi thì phải theo ý của Bạch gia chủ là tới gặp một người họ Lý nhưng không biết người họ Lý nào là ai và đang ở đâu nữa ???
- Vù........!!!!
- Sao thời điểm này lại có tuyết rơi vậy lạnh chết ta rồi !!!
- Kì lạ đầu xuân sao lại có tuyết rơi ???
Mẫn Tuệ thắc mắc .
- Quả nhiên Trương công tử đã tới lại còn dẫn theo không ít bằng hữu quen thuộc nữa đấy !!!
- Liễu Hương ???
Hoàng Khương giật mình ngơ ngác nói .
- Cùng đã 5 năm rồi không gặp huynh trở nên khôi ngô tuấn tú khí chất bất phàm rồi đấy Khương ca !!!
- Hai người biết nhau sao ???
Hàn Đức hỏi .
- Đây là nghĩa muội của con 5 năm trước muội ấy cùng gia tộc chuyển đi nào ngờ lại đi đến Thiên Hoa thành này thật bất ngờ !!!

- Ngày muội đi chắc huynh cũng đã bị tỷ tỷ nào đó hay là muội muội nào đó câu hồn đoạt phách rồi phải không ????
Liễu Hương cười nham hiểm nói .
- Cũng không hẳn là vậy đâu muội nghe ta nói đã !
Nhìn nét mặt bối rối của Hoàng Khương thì Thiên Vũ và Chu Phúc nhìn nhau rồi cười nham hiểm thêm dầu vào lửa .
- Ấy tránh xa Khương đệ đệ của ta ra nó đã có thê tử sắp cưới rồi nha đầu ngươi nên chú ý chút đi ta không muốn hai đứa lại phải vì một nam nhân mà đánh nhau đâu trước đây cũng có chuyện này đã từng xảy ra rồi ha đi qua bên kia đi Khương đệ đệ !
Chu Phúc kéo Hoàng Khương đến bên cạnh Mẫn Tuệ .
- Thì ra vị tiểu thư đây là vị hôn thê của huynh sao Hoàng Khương ???
- À , ừ thì đúng như họ nói đấy ! Muội ấy là thê tử sắp cưới của ta ta cũng đã để cho muội ấy gặp mẫu thân rồi bà ấy cũng rất thích Mẫn Tuệ nữa nhưng ta có chút thắc mắc muốn nhờ muội đây Liễu Hương !
- Nói đi chuyện gì vậy ?
- Ta và sư phụ cùng với mọi người đến đây tìm một người họ Lý không biết ở đây có ai như ở trong bức họa này không ???
Hoàng Khương đưa cho Liễu Hương bức họa đó rồi chờ đợi kết quả .
- Cứ giao cho muội đi mọi người đến tòa biệt uyển ở bên đó đi lát nữa muội dẫn người đó đến gặp mọi người .
Liễu Hương chỉ tay về phía biệt uyển kia rồi cầm theo bức họa đó rời đi và mọi người đã đi đến biệt uyển đó theo ý Liễu Hương ngồi đó đợi tin của Liễu Hương.

Một lát sau , người mà Hàn Đức và mọi người cần tìm đã đến .
- Không biết các vị là ai mà lại đến tìm ta vậy ???
- Liễu Hương đây là.......

- Là Lý Vô Kiệt là người trong bức bích họa mà huynh đưa cho muội đấy ! Thôi mọi người nói gì thì nói đi muội có chút chuyện cần làm đi trước đây !
Ngay khi Liễu Hương đi Hàn Đức đưa cho Lý gia chủ một bức thư rồi nói.
- Đây là mật chỉ do chính tay Hùng Đế đưa cho ta nói rằng phải đưa tận tay cho Lý gia chủ không được để người khác biết ngoại trừ chúng ta .
- Lý gia chủ thấy khó hiểu liền mở lá thư đó ra xem và đọc kĩ càng thì sắc mặt trở nên tối sầm lại rồi liếc nhìn quan sát xung quanh rồi nói .
- Có chuyện này thật sao ???
- Đúng vậy hoàn toàn là sự thật !
Sắc mặt của Lý lão tái xanh mặt không dám nghi ngờ gì bọn họ nữa đành quỳ khuỵu xuống cúi đầu chắp tay nói .
- Thần Lý Vô Kiệt nguyện dùng cả tính mạng mình bảo vệ chu toàn cho người cho dù có phải đánh đổi bằng cải cái mạng già này lão cũng không hối tiếc .
- Quả là một bậc trung thần với vui ta rất ngưỡng mộ ông Vô Kiệt lão !
- Có thể nói cho ta biết tình hình hiện tại của người được không ??? Mất tích bao nhiêu năm như vậy mà vẫn sống bình an vô sự ta rất mừng cho Hùng Đế !
- Không dám giấu Vô Kiệt lão nhưng ý chỉ trong thư không thể làm bừa nói bữa được đâu vẫn nên yên lặng chờ đợi thì hơn !
- Haiz , cũng được ta sẽ giúp các người chuẩn bị một số thứ lát nữa sẽ có người mang đồ đến cho các vị lão cáo từ trước !
- Làm phiền Lý lão rồi !
Lý lão khua khua tay thay cho lời nói của mình còn về phần của Thiên Vũ thân phận vẫn được đảm bảo an toàn nhưng chỉ được một thời gian mà thôi có lẽ thâm tâm cậu vẫn nên chờ đợi thời cơ thích hợp để nói ra .
- Không biết tình hình ở đó sao rồi để Tiểu Điệp ở lại đó không biết có giải quyết được mối họa đó hay không nữa ???
Tại Bắc thành ,

- Mau dẫn bọn chúng lên đây !
- Vâng !
Đám người lúc trước tiến đánh Đan Linh Các đã được dẫn đến trước Đinh Mộng Điệp nhìn thấy dáng vẻ đầy ma mị kiêu hãnh nhưng cũng không kém phần tuyệt sắc .
- Bẩm trưởng lão và thánh cô người đã được dẫn tới ạ !
- Thả ta ra có giỏi đánh với ta một trận nữa đi ta không tin là không thắng được các ngươi !!!
- Nếu như ngươi muốn đấu lại ta chấp nhận điều đó từ ngươi nhưng sẽ rất nhàm chán nếu không có gì để đánh cược cả hay là thế này đi trong một nén nhang nếu ngươi đả thương được ta ta sẽ thả tất cả các ngươi đi đồng thời cho các ngươi một viên Vô Song Đan thế nào ???
- Người nói gì vậy thánh cô thứ đó rất trân quý đấy không thể tùy tiện đem ra trao đổi với hạng người như bọn chúng đâu !!!
- Các ngươi chỉ có một nén nhang nếu không làm được thì ngươi biết cái giá phải trả là như thế nào rồi chứ ?
Vẻ mặt đầy tự tin và cũng rất ma mị khó đoán .
- Ngươi phải giữ lời đấy !
- Vụt !!!
- Ngươi gan đấy !!!
- Xoẹt !!!
Chỉ một đường kiếm Tiểu Điệp đã hạ sát hơn 10 mạng người chỉ trong tích tắc khiến tên kia sợ xanh mặt không dám nhúc nhích .
- Thời gian đã bắt đầu nếu không ra tay thì để ta giúp ngươi nhé ???
Không biết từ khi nào mà nén nhang đã được dùng và đang bắt đầu cháy dần tên kia vì quá sợ hãi mà cuống cuồng điên loạn tấn công Đinh Mộng Điệp vì quá sợ hãi mà vô tình tàn sát toàn bộ người của mình trong vô thức .
- Xoẹt Xoẹt Xoẹt Xoẹt.......!!!!!
- Aaaaaa......!!!!
- Tên này sợ quá hóa điên loạn rồi à ???

- Thẳng tay giết người của mình luôn đúng là thủ đoạn quá khủng khiếp ta không thể nào ngờ được chuyện này lại xảy ra ở đây có lẽ đây cũng được coi là dấu chấm hết cho bọn chúng rồi !
- Sợ quá hóa cuồng à ???
Tên kia bất lực liền cố gắng hết sức chạy thoát thân khỏi chỗ này nào ngờ chạy chẳng được bao lâu thì nhận ra bản thân mình vừa chạy về chỗ cũ Tiểu Điệp cười nham hiểm cái thì tên kia càng thêm sợ hãi điên cuồng chạy nhưng cho dù chạy như thế nào chạy đến đâu đều quay về vị trí cũ hắn ta càng lúc càng sợ hãi nhìn nén nhang đã cháy gần hết mà bản thân không thể làm gì được Tiểu Điệp đường cùng hắn bất chấp tất cả lấy ra thứ gì đó ở trong người rồi chuẩn bị bóp nát nó .
- Dù thế nào đi chăng nữa ta sẽ kéo các ngươi xuống dưới đó cùng với ta hahahahaha !!! Chết đi !!!
- Vụt !!!
- Bóp được thì bóp nát mảnh ngọc đó ta xem nào hay căn bản ngươi không dám hả ???
- Thánh cô nén nhang đã tắt !
- Xoẹt !!!
- Hự !!!
- Ta không biết ngươi có thông tin về tiểu tử họ Thiên từ ai nhưng sự nhân nhượng nhân từ của ta vốn dĩ chẳng còn từ lâu rồi .
Một kiếm xuyên người rồi hắn ta gục xuống đất Tiểu Điệp lạnh lùng quay người đi rồi không quên gửi thư qua cho Thiên Vũ .
- Chuyển lá thư này đến cho Thiên Vũ giúp ta ta còn có chút việc cần giải quyết .
- Vâng thánh cô !
- Đến lúc nên thu dọn tàn cuộc còn sót lại năm đó thôi !
Tiểu Điệp trong nháy mắt đã biến mất không một dấu vết nào khiến ai nấy đều sững sờ kinh ngạc không dám tin vào mắt mình.

Trở lại nhóm của Thiên Vũ , Liễu Hương đã trở về ,
- Thế nào rồi mọi người có được câu trả lời mà mình muốn chưa ???

Bình Luận (0)
Comment