Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 145


Rắc Rắc Rắc !!!
- Từ.....!từ đã , nghe ta giải thích đã !!!
- Cho cha 1 nén nhang giải thích .
Anh Nguyệt đốt một nén nhang lên rồi ném nó vào cột nhà gần đó , Hàn lão thở dài rồi nói .
- Con cũng đã đủ tuổi để được gả đi rồi bản thân ta cũng chỉ muốn con có một nam nhân bên cạnh con mà thôi ta hoàn toàn không có ý định gì khác cả đến cả đệ đệ của con là Hoàng Khương cũng đã có rồi con hoàn toàn thua đệ đệ của con ở điểm này con gái của Hàn lão ta không được phép thua thiệt kẻ khác ta biết con không có hứng thú đi tìm một nam nhân cho riêng con nhưng lần này ta xin con đấy đừng bướng bỉnh nữa được không nghe lời ta một lần nếu như mấy tên đó không hợp ý con cứ thẳng thừng mà từ chối được chứ ?
- Con không đi đâu hết ! Luyện binh luyện thương con đã quá quen thuộc với những gì mà con đã và đang làm sẽ không thay đổi đâu !
- Rồi con sẽ phải hối hận vì những gì mà con đã nói ngày hôm nay ta tin rằng con sẽ động lòng trước tiểu tử đó nhưng tướng mạo ra sao thì ta lại không rõ nên con hãy tranh thủ đi đến lúc mất đi mới hối hận .
- Ý con đã quyết con sẽ không thay đổi đâu cho nên người nên lo cho chuyện khác đi .
- Haiz , được ta không nhúng tay vào chuyện của con nữa đúng như con muốn còn bây giờ con đi đi ta muốn được yên tĩnh một mình .
Nói rồi Anh Nguyệt cũng hiểu ý cha rồi quay người rời đi còn Hàn lão ngồi xuống thở dài trong sự bất lực của mình khi cố gắng tìm một nam nhân cho đứa con gái của mình .
- Phải làm sao thì ta mới khiến cho nha đầu này mới chịu nghe lời ta đây ??? Haiz !!!
- Cha !!!
- Hử ??? Là con sao ???
Liễu Hương từ từ tiến lại gần chỗ Hàn lão ôm chầm lấy rồi hỏi .
- Có chuyện gì mà khiến cho cha buồn vậy ???
- Chuyện của tỷ tỷ con chứ việc gì nữa suốt ngày đánh đấu người khác không thì luyện thương luyện kiếm chẳng giống ta hay mẫu thân con cả làm cho ta rất bất lực .
- Cha yên tâm đi con đảm bảo với cha tỷ ấy và cả huynh ấy kiểu gì cũng sẽ thích nhau thôi chỉ là hai cái con người này không ưa gì nhau lúc đầu thôi à lửa gần rơm lâu ngày cũng bén con tin chắc chắn hai người họ sẽ thành một đôi thôi !
- Thành một đôi thế nào vậy Hương Hương ???

- Bí mật cha à !!!
Chưa kịp hiểu chuyện gì thì Liễu Hương cười mỉm rồi quay người rời đi để lại trong lòng Hàn lão không ít câu hỏi.

Ở trong học viện phòng của Chu Phúc ,
- Vù.....!!!!
- Ya.......!!!!
- Ta đột phá rồi cuối cùng cũng đột phá rồi !! Cuối cùng ta cũng đã đạt tới Ngưng Kiếm Nhất Tinh rồi ! Đồ nữ nhân khó tính xem ta trừng trị cô đây ! Không ai trị được cô thì ta sẽ là người đầu tiên trừng trị cái đó của cô !
Chu Phúc cười hí hửng đầy sự nham hiểm thì bên ngoài có tiếng gõ cửa .
- Cộc cộc cộc !
- Ai vậy ???
- Cạch !!!
- Là Liễu Hương tiểu thư sao ! Tiểu thư tìm ta có chuyện gì à ???
Thì ra ngươi gõ cửa là Liễu Hương .
- Ta đến giúp huynh trừng trị tỷ tỷ của ta !
- Này , hai người là tỷ muội đấy nếu như giúp ta thì chẳng phải Liễu Hương tiểu thư cũng bị liên lụy hay không vậy ??? Có biết làm thế thì sẽ khiến cho tình cảm tỷ muội sẽ bị rạn nứt ra không vậy , ta tự có cách trị cô ta không cần phiền đến Liễu Hương tiểu thư đâu !
- Sao huynh không gọi thẳng tên ta như Hoàng Khương huynh hay Mẫn Tuệ ấy cứ gọi ta là Liễu Hương là được rồi !
- Vậy Liễu Hương tiểu muội , muội định bán đứng tỷ tỷ của mình thật à ???
- Huynh hỏi ta những 2 lần rồi đấy ! Ta biết mình đang làm gì mà đây là lịch trình của tỷ ấy huynh tự xem rồi tính kế tiếp cận tỷ ấy đi nhé muội còn chút chuyện cần làm nên đi đây !
Liễu Hương đưa Chu Phúc một lá thư rồi rời đi ngay sau đó .
- Soạt !
- Ồ , xem ta thẳng tay trị cô đây Anh Nguyệt !
Chu Phúc cười nham hiểm đắc ý , tại một nơi khác cũng đang rất căng thẳng khi Hàn Đức cùng với Minh thiếu tiến vào Thanh Hoa cung gặp mẫu thân của mình nhưng bà ta cũng đến đó .
- Trúc Mai , nàng đã đỡ hơn chút nào chưa ??? Ta đã mời danh y tài giỏi nhất về đây để chữa trị cho nàng rồi đây !
- Hùng Đế cứ để cho người được nghỉ ngơi đi ta sẽ có cách chữa trị của riêng ta .
- Vậy chăm sự nhờ tiên sinh !
Nét mặt đầy sư lo lắng của Hùng Đế dành cho thê tử của mình thật khiến người khác ngưỡng mộ biết bao .
- Tỷ cũng mau chóng bình phục lại nhé muội cũng có vài chuyện muốn được nói với tỷ lắm mà tỷ bây giờ lại........
- Bà đã khiến cho mẫu thân ta thành ra như bây giờ thì cũng đừng có trách ta vô tình với cả hai người .
- Cạch !
Minh thiếu liền mở chiếc hộp mà mình mang theo rồi lấy ra 8 cây châm rồi từ từ châm cứu cho mẫu thân của mình.

- Minh nhi , từ khi nào mà con biết châm cứu vậy ??? Ta nhớ là con chỉ giỏi giang việc triều chính chứ việc này thì......
- Hoàng Hậu có vẻ lo nghĩ quá nhiều chuyện phiền lòng nên tâm sinh ra những điều không hay ta nghĩ việc này cần Hùng Đế cần phải chú ý đến người nhiều hơn và đặc biệt nên thường xuyên đến đây cũng như đích thân nấu thuốc cho người uống bệnh do tâm mà ra nên chỉ có tâm ý tương thông mới có thể trị được .

- Thì ra trong lòng nàng vẫn còn nhiều chuyện phiền muộn như vậy sao không nói cho ta nghe biết đâu sẽ thấy thoải mái hơn thì sao ?
- Có những chuyện chàng sẽ không hiểu được đâu nên thiếp chỉ có thể ôm lấy trong lòng mình mà thôi !
- Ta là Hùng Đế chẳng lẽ lại không có quyền đó sao ???
- Chàng nói xem ta có nên nói ra không ?
Nhìn hai người họ dành cho nhau những lời yêu thương khiến cho bà ta tức sôi máu quay người rời đi kế đó ở phía bên kia nơi Thiên Vũ đang dốc sức tu luyện cũng đã có được thành quả vượt ngoài sức tưởng tượng .
- Bùm !!!
- Đã đến lúc trở về một chuyến rồi ở mãi trong cái hang này buồn chán chết đi được không biết tình hình ở đó sao rồi .
- Người định xuất sơn sao ???
- Ta đi một vài ngày thôi rồi sẽ trở lại rất nhanh thôi ! Thúc thúc hẹn ngày gặp lại !
- Hấp !!!
- Kịch !!!
- Vù........!!!!
- Long tử chúc cho người có chuyến đi trở về bình an vô sự !
Tối đến sau khi Anh Nguyệt tập luyện xong trở về thư phòng của mình chuẩn bị mọi thứ đã sẵn sàng cho ngày mai rồi từ từ tiến đến một cái hồ ở đó cởi bỏ y phục ra thật không ngờ bề ngoài thì luôn cứng nhắc với bản thân và mọi người nhưng lại sở hữu được thân thể cực kì mê hoặc lòng người .
- Không thể tin nổi , công chúa ngày thường luyên binh đấu kiếm lại sở hữu được thân thể tuyệt sắc như vậy ta ghen tỵ quá đi mất a !!!
- Soạt !!!
- Cuối cùng cũng chờ được dây phút này quả nhiên không uổng phí nhưng chính xác Liễu Hương bảo mình đến cái nơi này làm gì vậy nhỉ ?
Đang suy nghĩ trầm tư thì Chu Phúc bị thứ gì đó ở sâu lưng đánh lén .
- Hả ???
- Bùm !!!
- Rầm !!!
- Xảy ra chuyện gì vậy ?
- Để tiểu nữ đi xem sao !

- Viu.......!!!!
- Tránh ra !!!
- Hử ???
- Tủm !!!
- Bịch Bịch Bịch Bịch......!!!!
- Chuyện gì xảy ra vậy Anh Nguyệt con.......
Hàn lão nghe thấy tiếng động lớn rồi tức tốc chạy đến xem thử thì bất ngờ thấy cảnh đôi nam nữ với nhau đang làm chuyện đó .
- Ầy , con có thấy ai đó vừa chạy qua đây không nhỉ mắt ta kém quá chắc là do bệnh tuổi già đây mà !
- Để con giúp cha !
- Được được vẫn là Hương Hương của ta rất hiếu thảo với ta !
- Chát !!!
Anh Nguyệt liền tát Chu Phúc một cái nét mặt đầy sự tức giận hiện lên ngay trên mặt nàng ta .
- Cô có còn tính người không hả ???
- Câu đó ta hỏi ngươi mới đúng đấy đêm hôm một tên khốn kiếp như ngươi tại sao lại ở trong thư phòng của ta hả ???
- Hể ???
Nhìn thấy nét mặt đầy sự ngơ ngác của Chu Phúc thì Anh Nguyệt liền nhìn xuống dưới vội vàng ngồi xuống dùng tay dùng chân che đi còn Chu Phúc thì cười nham hiếm hí hửng nói .
- Ồ , không ngờ cô lại xinh đẹp đúng y như lời đồn của đám người kia nói .

Bình Luận (0)
Comment