Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 151


Giữa sự sống và cái chết ngươi cũng lắm lời thật đấy !
- Cha !!!
Một âm thanh vang vọng trong sự tuyệt vọng điên cuồng chạy đến bên xác gia chủ Trịnh gia .
- Cha !!! Tên khốn kiếp nhà ngươi , ta liều mạng với ngươi !!!
- Ngu xuẩn !!!
- Vụt !!!
- Keeng !!!
Đột nhiên có vài kẻ lạ mặt xuất hiện đến ứng cứu người của Trịnh gia .
- Xoẹt !!!
- Hấp !!!
- To gan !!! Dám ra tay với đại công quân trong Vương Triều Hùng Đế sao ???
- Đại Công Quân ??? Các ngươi nghe đi cái gì mà đại công quân vậy lần đầu ta nghe thấy đấy !??
- Hahahahaha !!! Chắc là chiêu trò hù dọa ấy mà ta còn tưởng chức vụ gì đó cao lắm ai ngờ cũng là cái hư danh vớ vẩn thôi !
- Hahahahaha !!!
- Bùm !!!
Một vụ nổ phát ra ở phía cửa chính Trịnh gia .
- Rốt cuộc là tên khốn kiếp nào dám ra tay với cả người Trịnh gia ta ???
Một nam nhân xuất hiện tay cầm kiếm hiên ngang đi tới chỗ của Âm Ảnh hiên ngang đối diện .
- là Bạch Thần ! Trịnh Bạch Thần về rồi ! Chúng ta được cứu rồi !
- Chỉ là Hồn Kiếm nhỏ bé cũng gan đấy.

Lâm Đồng , xử hắn cho ta .
- Tuân lệnh !
- Vụt !
- Ngươi là ai ???
- Tiền bối nói chuyện với nhau tiểu bối vô danh ông ấy không muốn tiếp chuyện nên chịu khó nói chuyện với ta nhé Bạch Hỏa Tướng !

- Ngươi biết thân phận của ta ???
- Vụt !!!
- Hả ???
- Keeng !!!
- Thực lực không đến nỗi phế vật như cha của ngươi năm xưa có điều tương lai lại rất rộng mở đối với ngươi nhưng chỉ vì một lần ngươi đi xa như vậy cũng chịu về đệ đệ yêu quý của ngươi đã tặng ngươi món quà lớn như vậy ngươi không cảm thấy rất vui sao ???
- Tên điên loạn này !
- Keeng ! Keeng keeng keeng keeng.......!!!!
- Uỳnh uỳnh uỳnh !!!
- Kẻ nào dám biến Trịnh gia ta thành hoang tàn đổ nát thế này ???
- Là....!các trưởng lão bọn họ về rồi chúng ta được cứu rồi !!!
- Hô ! Đám cáo già Trịnh gia về rồi cơ à ?? Cũng tốt ta đỡ mất công đến Sơn Trì tìm các ngươi ta cũng cảm ơn các ngươi đã rút ngắn thời gian tìm kiếm các ngươi vơi bớt đi phần nào .
Âm Ảnh hùng hục khí thế tiến tới chỗ đám trưởng lão kia trong thoáng chốc như thể mấy người bọn họ đã tung ra hàng ngàn quyền cước với nhau vậy .
- Uỳnh !!!!
- Ầm Ầm Ầm Ầm.......!!!!
- Hự !!!
- Phụt !!!
- Đại trưởng lão !!!
Lão ta ho ra máu rồi khuỵu một bên gối xuống đất sắc mặt xanh sao rồi gắng gượng lên nhìn Âm Ảnh rồi nói .
- Ngươi rốt cuộc là ai sao lại có Ý Chí và Trí Khí lại cường đại đến vậy cơ chứ ?
- Ta là ai ngươi không cần biết làm gì ta thuận tiện nhận tiền người khác để xử các ngươi thôi hơn nữa việc xưng danh đối với bọn ta là cấm kị vì thế ngươi không cần hỏi câu dư thừa đó làm gì cho tốn công vô ích .
- Cạch !
- Bịch Bịch Bịch Bịch......!!!!
- Dừng tay lại cho ta !
- Xoẹt Xoẹt Xoẹt Xoẹt !!!
- Thiếu chủ đừng qua đây ng......
- Xoẹt !

- Ngươi lắm lời quá !
Tên thiếu chủ kia nổi điên lên điên cuồng bạo phát Long Khí đến cực hạn bất chấp sinh mạng lao lên quyết một trận tử chiến với Âm Ảnh .
- Bạo Liệt Trùng Hỏa Tế !
- Uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh.......!!!!!
- Sư phụ có cần ra tay luôn không ạ ?
- Không cần ! Cho hắn ta giãy giụa cố gắng vùng vẫy đi .
- Tất cả lùi hết lại cách xa nơi này trong phạm vị 500 dặm cho ta .
- Rõ !
Lập tức toàn bộ những người xung quanh đều đã rút ra khỏi phạm vi ảnh hưởng của chiêu thức đó Âm Ảnh từ từ tiến tới gần chỗ hắn ta bất ngờ một cây thương từ trong đống đổ nát kia lao đến chỗ Âm Ảnh .
- Vút.....!!!!
- Xoẹt !
- Ngươi cũng rất giỏi trong việc ẩn nấp đánh lén người khác đấy .
- Pặc !!!
- Vụt !!!
- Phập !!!
- Aaaaaa !!!!
Bịch Bịch Bịch Bịch......!!!!
- Xoẹt Xoẹt Xoẹt Xoẹt....!!!!
- Có cố gắng đến mấy cũng vô ích thôi.

Bạch Thần mặc dù rất cố gắng chiến đấu tới cùng nhưng lại chẳng thể làm được gì Âm Ảnh cả kể cả là cha hắn lẫn hắn ta đều không có khả năng đánh thắng được Âm Ảnh .
- Đáng ghét rốt cuộc tên nào là thần thánh phương nào vậy cả trên dưới Trịnh gia không thể làm khó được hắn ta tên này chắc chắn là tên ngoại thành rồi .
- Ta cho các ngươi thời gian 1 nén nhang tùy ý ra tay ta đứng yên ở đây nếu như khiến ta rời khỏi phạm vi 5 dặm ta sẽ tha cho toàn bộ người của Trịnh gia nếu qua thời gian 1 nén nhang không thể làm được thì hai người các ngươi biết nghĩ ra chưa ?
- Chúng ta lên dù thế nào đi chăng nữa cũng phải liều thôi !
- Con sẽ giúp cha !

- Được , chúng ta ta lên !
- Bịch Bịch Bịch Bịch !!!
- Hừ !
Âm Ảnh cười nham hiểm .
- Các ngươi thu dọn tàn cuộc còn sót lại đi ta ở lại hỗ trợ sư phụ .
- Được , các ngươi theo ta truy sát nhưng tên đã chạy thoát .
- Rõ !
- Vút Vút Vút Vút.......!!!!
- Sư phụ tính dùng chiêu đó ư ??? Xem ra hai cha con các ngươi chết trong chính chiêu đó của sư phụ ta cũng chỉ có 3 người các ngươi nên cảm thấy vinh dự đi .
Một canh giờ trước ,
- Đêm khuya ngươi dám cả gan phá hỏng việc ta đang ngủ ngươi cũng gan đấy .
- Bớt phí lời ! Ta muốn cô giúp ta diệt trừ Trịnh gia ở Thiên Hoa thành này .
- Muốn ta diệt cả Trịnh gia ??? Chuyện gì ta cũng sẽ giúp cho ngươi nhưng mỗi một chuyện ngươi nhờ ta cái giá phải trả cũng phải tương đương đấy ngươi hiểu chứ ?
- Phí lời ! Ta tự biết mình đang làm gì cho nên làm theo lời ta nói đi !
Sắc mặt đầy tức giận của Thiên Vũ khiến cho Đinh Mộng Điệp cười một cách đầy ma mị .
- Được rồi cũng muộn rồi ta cũng sẽ đi đến đó dạo chơi một chuyến vậy hi vọng ngươi có thứ mà ta mong muốn !
- Vụt !
- Sát niệm ??? Xem ra con thu phục được một đại ma đầu này từ lúc nào vậy Thiên Vũ ???
Từ phía xa tận chân trời Long Hoàng đều đã nhìn thấy rất rõ kết cục của cuộc thảm sát lần này rồi cười mỉm .
- Mẫu thân người cho gọi con ?
- Ừm , Thiên Vũ có nhờ ta gửi cho con lá thư này con cầm lấy mà đọc đi !
Mẫu thân của Thiên Vũ đưa cho Tuyết Băng một lá thư rồi nói .
- Huynh ấy viết cho con sao ?
Tuyết Băng ửng hồng đôi má kia nói nhỏ .
- Con đừng có dùng gương mặt đáng yêu đó với ta có dùng thì dùng với tên tiểu tử nhà ta kia kìa !!!
- A........!con......!con có chuyện phải.....!phải đi đây ạ !!!
- Phư phư !!! Đúng là khó tránh khỏi cảnh này thật đấy có điều con thu phục nữ ma đầu đó nhớ cẩn thận nếu không khôn ngoan đối đáp ta cũng chẳng cứu nổi con đâu !
- Hắt xì !!!
- Sao vậy Thiên Vũ ??? Đệ bị cảm lạnh à ???
- Mới đầu Hạ thì bị cảm lạnh kiểu gì chứ ! Hay là huynh nên chuyên tâm đến bà cô tổ của huynh đi thì hơn đấy hahahaha !!!

- Bốp Chát Chát Chát !!!!
- Đệ chán sống lắm rồi phải không Thiên Vũ ???
- Aaaaaa !!! Cứu mạng !!!
- Cốp !!!
- Có kêu la cũng vô ích .
Tại Trịnh gia , hai cha con họ Trịnh kia bị nội thương không hề nhẹ kẻ thì suýt chết kẻ thì bị hóa điên thật khó tin .
- Khụ......!!!! Ngươi muốn chém muốn giết thì cứ nhắm vào ta đi con trai ta nó không liên can gì tới chuyện này hết mình ta gánh hết .
- Ngữ khí cũng lớn đấy nhưng thứ lỗi cả hai cha con ngươi bắt buộc phải nằm lại đây rồi !
- Vậy là ngươi nhất quyết muốn diệt trừ Trịnh gia ta sao ???
- Đúng !
- Vụt !!!
- Keeng !!!
- Đánh mãi ngươi cũng chẳng làm gì được ta đâu đừng có cố chấp làm gì !
- Sư phụ cẩn thận hắn ta muốn mượn ngọn lửa để hồi phục Long Khí đấy !
- Cạch !!!
- Xoẹt Xoẹt Xoẹt Xoẹt....!!!!
- Hự !!!
- Thần nhi ???
- Cha.....!mau lên đi !
- Phừng Phừng Phừng Phừng......!!!!
- Ngươi hại Trịnh gia ta nhà tan cửa nát khiến cho con trai tâm huyết dạy dỗ nó đổ sông đổ biển , thù này Trịnh Vân Đăng ta không báo làm sao có thể ăn nói với tổ tông dưới đó đây ?!! Ya......!!!!
- Ầm Ầm Ầm Ầm !!!
- Các ngươi lập tức giúp ta khống chế hắn ta phải tự tay giế t chết hắn báo thù cho Thần nhi của ta !
- Rõ ! Diễm Phệ Khống Viêm Hồn - Mở !!!
Một kết giới mở ra ngay phía dưới chân Âm Ảnh khóa chặt chân tay Âm Ảnh lại , một quả cầu lửa từ trên trời giáng xuống thẳng vị trí của Âm Ảnh .
- Vù.......!!!!
- Chết đi bồi táng cho con trai ta đi !
- Ngươi nghĩ mấy cái sợi dây đồ chơi này của ngươi có thể khống chế được ta sao ??? Vị tiểu thư đang trốn trong bóng tối kia nếu cô không ra ray thì cả ta lẫn cô đều có chuyện cả đấy !
- Vậy sao ???

Bình Luận (0)
Comment